Chương 130
Cuối cùng vở kịch này cũng đã kết thúc. Hứa Minh Tâm không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên ghé vào bên tai Cố Gia Huy rồi hỏi nhỏ: “Đến cùng là xảy ra chuyện gì thế? Không phải bộ váy của em hàng giả ư?”
“Nhưng anh mua hàng giả cao cấp, còn cô ta mua hơi kém một chút. Nhìn một cái là thấy ngay.”
“A, hóa ra là thế.”
Hứa Minh Tâm thở dài một hơi, sao Cố Gia Huy có thể mua được bộ đồ cả mấy tỷ được chứ?
Bây giờ hàng giả cao cấp đã có thể lấy giả làm thật rồi sao? Đúng là thần kỳ quá!
Giờ phút này Hứa Minh Tâm không còn sợ hãi nữa, cô đứng thẳng lưng lên nhìn vào vẻ mặt khó coi của HứaAn Kỳ.
HứaAn Kỳ muốn làm cho Hứa Minh Tâm xấu mặt, ai ngờ lại là gậy ông đập lưng ông.
HứaAn Kỳ đáng đời!
Cô ta tức tới nỗi nghiến răng nghiến lợi, tay siết chặt lại.
“Bây giờ mọi người ngồi đây, tôi lên lầu thay đồ. Mong thông cảm.”
HứaAn Kỳ nói một mạch, sợ không giữ được mặt mũi của mình mà vội vàng rời đi.
Hứa Minh Tâm đi tới khu ăn uống, hài lòng ăn bánh kem, cô cảm thấy cả người mình đều rất sung sướng.
Cố Gia Huy thấy cô như thế thì nở một nụ cười nhẹ.
Anh không thích đồ ngọt, nhìn cô ăn là đủ rồi.
Hứa Minh Tâm ăn phát nghẹn, Cố Gia Huy vội vàng đưa một ly nước trái cây cho cô.
Cố Gia Huy vội vàng vỗ lưng cô rồi nói với giọng bất đắc dĩ: “Chỗ này đều là của em cả, không ai giành đâu. Ăn chậm thôi.”
“Em vui mà.”
Hứa Minh Tâm uống một ngụm nước trái cây lớn để đỡ nghẹn rồi cười hì hì mà nói: “Con người của em tin chắc rằng đại nạn mà không chết tất có phúc. Chắc chắn sau này em sẽ rất có phúc đó, em sẽ chia cho anh một nửa.”
“Được.”
Cố Gia Huy nói.
Anh cũng không đi ra ngoài giao lưu với người khác mà chỉ đi theo Hứa Minh Tâm mà thôi.
Những khách mời nữ khác không thể nào động vào những thứ đồ ăn nhiều mỡ, béo ngậy như thế này. Nhưng Hứa Minh Tâm không giống thế, cô rất thích ăn mấy thứ này.
Cố Gia Huy sợ rằng mình mà không trông chừng cô thì con heo nhỏ này sẽ chạy mấy.
Hứa Minh Tâm uống rất nhiều nước, vội vàng đi vào nhà vệ sinh. Nhưng cô còn chưa vào nhà vệ sinh thì đã nghe có người bàn tán bên trong đó.
Họ nói không lớn nhưng Hứa Minh Tâm vẫn nghe được.
“Đó là Cố Gia Huy trong truyền thuyết đấy à, nhìn đáng sợ quá nhi!”
“Tôi đã nôn hết cơm của tối hôm qua ra rồi đấy! Nếu tôi bị như thế thì chắc chắn sẽ không đi ra ngoài!”
“Cô thấy Hứa Minh Tâm chưa? Lần này là do Thanh Loan không may thôi, vậy mà lại thua con ngu này! Con nhóc đó làm sao xứng đứng chung với chúng ta chứ?”
“Nhưng anh mua hàng giả cao cấp, còn cô ta mua hơi kém một chút. Nhìn một cái là thấy ngay.”
“A, hóa ra là thế.”
Hứa Minh Tâm thở dài một hơi, sao Cố Gia Huy có thể mua được bộ đồ cả mấy tỷ được chứ?
Bây giờ hàng giả cao cấp đã có thể lấy giả làm thật rồi sao? Đúng là thần kỳ quá!
Giờ phút này Hứa Minh Tâm không còn sợ hãi nữa, cô đứng thẳng lưng lên nhìn vào vẻ mặt khó coi của HứaAn Kỳ.
HứaAn Kỳ muốn làm cho Hứa Minh Tâm xấu mặt, ai ngờ lại là gậy ông đập lưng ông.
HứaAn Kỳ đáng đời!
Cô ta tức tới nỗi nghiến răng nghiến lợi, tay siết chặt lại.
“Bây giờ mọi người ngồi đây, tôi lên lầu thay đồ. Mong thông cảm.”
HứaAn Kỳ nói một mạch, sợ không giữ được mặt mũi của mình mà vội vàng rời đi.
Hứa Minh Tâm đi tới khu ăn uống, hài lòng ăn bánh kem, cô cảm thấy cả người mình đều rất sung sướng.
Cố Gia Huy thấy cô như thế thì nở một nụ cười nhẹ.
Anh không thích đồ ngọt, nhìn cô ăn là đủ rồi.
Hứa Minh Tâm ăn phát nghẹn, Cố Gia Huy vội vàng đưa một ly nước trái cây cho cô.
Cố Gia Huy vội vàng vỗ lưng cô rồi nói với giọng bất đắc dĩ: “Chỗ này đều là của em cả, không ai giành đâu. Ăn chậm thôi.”
“Em vui mà.”
Hứa Minh Tâm uống một ngụm nước trái cây lớn để đỡ nghẹn rồi cười hì hì mà nói: “Con người của em tin chắc rằng đại nạn mà không chết tất có phúc. Chắc chắn sau này em sẽ rất có phúc đó, em sẽ chia cho anh một nửa.”
“Được.”
Cố Gia Huy nói.
Anh cũng không đi ra ngoài giao lưu với người khác mà chỉ đi theo Hứa Minh Tâm mà thôi.
Những khách mời nữ khác không thể nào động vào những thứ đồ ăn nhiều mỡ, béo ngậy như thế này. Nhưng Hứa Minh Tâm không giống thế, cô rất thích ăn mấy thứ này.
Cố Gia Huy sợ rằng mình mà không trông chừng cô thì con heo nhỏ này sẽ chạy mấy.
Hứa Minh Tâm uống rất nhiều nước, vội vàng đi vào nhà vệ sinh. Nhưng cô còn chưa vào nhà vệ sinh thì đã nghe có người bàn tán bên trong đó.
Họ nói không lớn nhưng Hứa Minh Tâm vẫn nghe được.
“Đó là Cố Gia Huy trong truyền thuyết đấy à, nhìn đáng sợ quá nhi!”
“Tôi đã nôn hết cơm của tối hôm qua ra rồi đấy! Nếu tôi bị như thế thì chắc chắn sẽ không đi ra ngoài!”
“Cô thấy Hứa Minh Tâm chưa? Lần này là do Thanh Loan không may thôi, vậy mà lại thua con ngu này! Con nhóc đó làm sao xứng đứng chung với chúng ta chứ?”