Chương 170
“Anh cứ nhất định phải nhạt nhẽo như thế à?” Bạch Thư Hân nhíu mày rồi nói với vẻ không vui.
“Nếu như sau này còn uống rượu thì đừng có uống nhiều như thế. Anh là anh trai em nên sẽ không làm gì, nhưng nếu là người ngoài thì anh không chắc.”
“Ngậm miệng lại, tôi không cần anh giáo dục tôi.”
Bạch Thư Hân tức giận.
Lệ Nghiêm nghe thế thì mấp máy môi rồi không nói thêm gì nữa.
Anh ta vẫn luôn rất chiều theo cô em gái này.
Trong bóng đêm, bầu không khí trong xe yên tĩnh đến đáng sợ.
Hứa Minh Tâm đi xe buýt về nhà, Cố Gia Huy vẫn còn đang bận rộn công biệt.
Quả nhiên, người một tháng kiếm được mấy chục triệu bận rộn hơn nhiều so với một tháng mấy triệu. Đợi Cố Gia Huy làm xong thì cô nhóc pha cho anh một chén sữa nóng hổi rồi mang vào phòng đọc sách.
Cố Gia Huy vừa xử lý xong chuyện cần làm, cả thể xác lẫn tinh thần anh đều vô cùng mỏi mệt. Nhưng khi thấy được bóng người nhỏ bé của cô thì mọi sự mệt mỏi đều như tan biến.
“Qua đây.”
Anh vẫy tay với cô.
Hứa Minh Tâm nhìn nụ cười đẹp trai không tì vết của anh thì vẫn còn có chút chưa thể tiếp nhận được.
Cô hít sâu một hơi, không biết đã lẩm bẩm bao nhiêu lần trong lòng rằng “Đây là chồng chưa cưới của mình, không phải là mơ” mới có thể nhận rõ được hiện thực.
Hứa Minh Tâm đi qua đó, cô đưa tay muốn sờ lên nửa mặt vốn đeo mặt nạ của anh theo bản năng.
“Vẫn chưa thể tiếp nhận anh của bây giờ được à?”
Cố Gia Huy cười cười rồi nói, anh đưa tay kéo cô vào lòng mình.
Anh có chút tham lam, không nỡ buông ra. Khắp chóp mũi đều là mùi thơm nhàn nhạt trên người cô, thấm vào ruột gan.
“Đột nhiên anh trở nên đẹp trai khiến cho em có chút không thích ứng được.”
Hứa Minh Tâm chu môi, lại còn có chút không vui.”
“Từ xưa tới nay, người có vẻ người đẹp mắt đều không phải là hạng tầm thường!”
“Anh là đàn ông!”
“Đàn ông lại càng ghê gớm hơn! Phụ nữ có bề ngoài đẹp còn có thể tha thứ, đàn ông mà đẹp thì chính là đạo trời không tha! Anh càng đẹp thì càng dễ thu ong hút bướm… Em… em còn chưa tới tuổi kết hôn, cũng chẳng giữ anh được.” Hứa Minh Tâm nói với vẻ lo lắng.
Cố Gia Huy nghe thế thì không biết nên khóc hay nên cười.
Những cô gái khác luôn hi vọng người yêu của mình đẹp trai giàu có, nhưng cô thì lại ngược lại, muốn anh càng xấu càng an toàn.
“Em đang ghen đó à?”
“Không có.”
Hứa Minh Tâm thì thầm.
“Cô nhóc này, nếu anh không những trở nên đẹp trai mà còn trở nên có tiền nữa thì em sẽ làm như thế nào?”
“Nếu như sau này còn uống rượu thì đừng có uống nhiều như thế. Anh là anh trai em nên sẽ không làm gì, nhưng nếu là người ngoài thì anh không chắc.”
“Ngậm miệng lại, tôi không cần anh giáo dục tôi.”
Bạch Thư Hân tức giận.
Lệ Nghiêm nghe thế thì mấp máy môi rồi không nói thêm gì nữa.
Anh ta vẫn luôn rất chiều theo cô em gái này.
Trong bóng đêm, bầu không khí trong xe yên tĩnh đến đáng sợ.
Hứa Minh Tâm đi xe buýt về nhà, Cố Gia Huy vẫn còn đang bận rộn công biệt.
Quả nhiên, người một tháng kiếm được mấy chục triệu bận rộn hơn nhiều so với một tháng mấy triệu. Đợi Cố Gia Huy làm xong thì cô nhóc pha cho anh một chén sữa nóng hổi rồi mang vào phòng đọc sách.
Cố Gia Huy vừa xử lý xong chuyện cần làm, cả thể xác lẫn tinh thần anh đều vô cùng mỏi mệt. Nhưng khi thấy được bóng người nhỏ bé của cô thì mọi sự mệt mỏi đều như tan biến.
“Qua đây.”
Anh vẫy tay với cô.
Hứa Minh Tâm nhìn nụ cười đẹp trai không tì vết của anh thì vẫn còn có chút chưa thể tiếp nhận được.
Cô hít sâu một hơi, không biết đã lẩm bẩm bao nhiêu lần trong lòng rằng “Đây là chồng chưa cưới của mình, không phải là mơ” mới có thể nhận rõ được hiện thực.
Hứa Minh Tâm đi qua đó, cô đưa tay muốn sờ lên nửa mặt vốn đeo mặt nạ của anh theo bản năng.
“Vẫn chưa thể tiếp nhận anh của bây giờ được à?”
Cố Gia Huy cười cười rồi nói, anh đưa tay kéo cô vào lòng mình.
Anh có chút tham lam, không nỡ buông ra. Khắp chóp mũi đều là mùi thơm nhàn nhạt trên người cô, thấm vào ruột gan.
“Đột nhiên anh trở nên đẹp trai khiến cho em có chút không thích ứng được.”
Hứa Minh Tâm chu môi, lại còn có chút không vui.”
“Từ xưa tới nay, người có vẻ người đẹp mắt đều không phải là hạng tầm thường!”
“Anh là đàn ông!”
“Đàn ông lại càng ghê gớm hơn! Phụ nữ có bề ngoài đẹp còn có thể tha thứ, đàn ông mà đẹp thì chính là đạo trời không tha! Anh càng đẹp thì càng dễ thu ong hút bướm… Em… em còn chưa tới tuổi kết hôn, cũng chẳng giữ anh được.” Hứa Minh Tâm nói với vẻ lo lắng.
Cố Gia Huy nghe thế thì không biết nên khóc hay nên cười.
Những cô gái khác luôn hi vọng người yêu của mình đẹp trai giàu có, nhưng cô thì lại ngược lại, muốn anh càng xấu càng an toàn.
“Em đang ghen đó à?”
“Không có.”
Hứa Minh Tâm thì thầm.
“Cô nhóc này, nếu anh không những trở nên đẹp trai mà còn trở nên có tiền nữa thì em sẽ làm như thế nào?”