Chương 85
“Anh ấy cho tớ cảm giác an toàn, có lúc tớ rất sợ, nhưng một khi nhìn thấy anh ấy thì tớ sẽ không sợ nữa.”
Khi xảy ra chuyện không vui ở nhà cũ, Cố Gia Huy đã tin tưởng cô, che chở cho cô.
Khi Hứa Minh Tâm bị nhốt trong phòng học thì Cố Gia Huy đã chạy tới, thậm chí còn dẫn cô đi nhà họ Hứa xả giận.
Cố Gia Huy sẽ yên tâm giao tiền lương của mình cho Hứa Minh Tâm, dạy cho cô học, sẽ ôm ngủ trong ngày mưa gió, sưởi ấm cho cô.
Hứa Minh Tâm rất ít khi cảm nhận được cái cảm giác được người khác bảo vệ như thế này, cô có thể nhận ra sự dịu dàng mà Cố Gia Huy dành cho mình.
Bởi vậy nên cô muốn làm gì đó cho anh.
“Tớ thật sự không thể hiểu nổi trẻ con bây giờ đang nghĩ cái gì trong đầu. Cậu đã nghĩ thông suốt rồi vậy cậu có chắc chắn rằng Cố Gia Huy thích mình không?”
Bạch Thư Hân chỉ là thuận miệng nói mà thôi, ai ngờ cô ấy vừa dứt lời thì nụ cười của Hứa Minh Tâm đã trở nên cứng đờ.
Hứa Minh Tâm quên mất vấn đề này. Cố Gia Huy chưa hề tỏ tình với Hứa Minh Tâm lắc đầu.
Bạch Thư Hân thấy hai người bọn họ quá kỳ lạ, trực tiếp đạp chân phanh rồi dừng lại bên vệ đường.
“Mẹ ơi, hai người các cậu thật sự là vợ chồng sắp cưới đấy hả? Từ lúc đính hôn cho tới giờ cũng một hai tháng rồi. Bây giờ cậu mới nghĩ rõ thì không nói làm gì, nói nữa ngày trời vậy mà hóa ra cậu không hề biết Cố Gia Huy có thích mình hay không à?”
“Có lẽ là thích?” .
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu |||||
“Tớ bị cậu làm cho tức chết rồi đây này!”
Suýt chút nữa là Bạch Thư Hân tức tới hộc máu, vì sao cô ấy lại cảm giác hay người này đang đùa giỡn mình nhỉ.
Bạch Thư Hân khởi động xe một lần nữa rồi đưa Hứa Minh Tâm tới cửa biệt thự nhà họ Cố.
“Cậu mau xuống xe đi, tớ nhìn thấy cậu là lại tức, tớ còn muốn sống lâu một chút, chưa muốn chết sớm đâu!”
“Buổi tối tớ sẽ hỏi cho rõ ràng rồi nói cho cậu biết! Lần này tớ sẽ không lơ mơ nữa đâu.”
“Cũng đã lơ mơ tới lúc này rồi thì tớ còn có thể trông cậy vào cậu được gì nữa chứ? Cố lên, nếu cậu đã thích anh ta thì tớ sẽ chúc phúc cho hai người.”
Hứa Minh Tâm nhìn về phía về phía Bạch Thư Hân với sự cảm kích rồi quay người đi về phía biệt thự đèn đuốc sáng trưng kia.
Bạch Thư Hân thấy nhìn theo bóng lưng vui vẻ của Hứa Minh Tâm thì thở dài một hơi.
Không khó để nhận ra Hứa Minh Tâm đã thích Cố Gia Huy, chỉ mong rằng anh ta cũng thích Hứa Minh Tâm, có thể cho cô một cuộc sống hạnh phúc.
Nhưng mà, người bạn đời của mình đang ở đâu chứ?
Bạch Thư Hân thở dài một tiếng rồi im lặng một lúc lâu.
Cô lấy điện thoại ra rồi gọi cho một dãy số mà mình thuộc nằm lòng, chẳng cần lưu vào danh bạ.
Rất nhanh sau đó điện thoại đã được kết nối, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói lạnh nhạt, có chút trầm thấp, lại xen lẫn một chút mỏi mệt.
Khi xảy ra chuyện không vui ở nhà cũ, Cố Gia Huy đã tin tưởng cô, che chở cho cô.
Khi Hứa Minh Tâm bị nhốt trong phòng học thì Cố Gia Huy đã chạy tới, thậm chí còn dẫn cô đi nhà họ Hứa xả giận.
Cố Gia Huy sẽ yên tâm giao tiền lương của mình cho Hứa Minh Tâm, dạy cho cô học, sẽ ôm ngủ trong ngày mưa gió, sưởi ấm cho cô.
Hứa Minh Tâm rất ít khi cảm nhận được cái cảm giác được người khác bảo vệ như thế này, cô có thể nhận ra sự dịu dàng mà Cố Gia Huy dành cho mình.
Bởi vậy nên cô muốn làm gì đó cho anh.
“Tớ thật sự không thể hiểu nổi trẻ con bây giờ đang nghĩ cái gì trong đầu. Cậu đã nghĩ thông suốt rồi vậy cậu có chắc chắn rằng Cố Gia Huy thích mình không?”
Bạch Thư Hân chỉ là thuận miệng nói mà thôi, ai ngờ cô ấy vừa dứt lời thì nụ cười của Hứa Minh Tâm đã trở nên cứng đờ.
Hứa Minh Tâm quên mất vấn đề này. Cố Gia Huy chưa hề tỏ tình với Hứa Minh Tâm lắc đầu.
Bạch Thư Hân thấy hai người bọn họ quá kỳ lạ, trực tiếp đạp chân phanh rồi dừng lại bên vệ đường.
“Mẹ ơi, hai người các cậu thật sự là vợ chồng sắp cưới đấy hả? Từ lúc đính hôn cho tới giờ cũng một hai tháng rồi. Bây giờ cậu mới nghĩ rõ thì không nói làm gì, nói nữa ngày trời vậy mà hóa ra cậu không hề biết Cố Gia Huy có thích mình hay không à?”
“Có lẽ là thích?” .
||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu |||||
“Tớ bị cậu làm cho tức chết rồi đây này!”
Suýt chút nữa là Bạch Thư Hân tức tới hộc máu, vì sao cô ấy lại cảm giác hay người này đang đùa giỡn mình nhỉ.
Bạch Thư Hân khởi động xe một lần nữa rồi đưa Hứa Minh Tâm tới cửa biệt thự nhà họ Cố.
“Cậu mau xuống xe đi, tớ nhìn thấy cậu là lại tức, tớ còn muốn sống lâu một chút, chưa muốn chết sớm đâu!”
“Buổi tối tớ sẽ hỏi cho rõ ràng rồi nói cho cậu biết! Lần này tớ sẽ không lơ mơ nữa đâu.”
“Cũng đã lơ mơ tới lúc này rồi thì tớ còn có thể trông cậy vào cậu được gì nữa chứ? Cố lên, nếu cậu đã thích anh ta thì tớ sẽ chúc phúc cho hai người.”
Hứa Minh Tâm nhìn về phía về phía Bạch Thư Hân với sự cảm kích rồi quay người đi về phía biệt thự đèn đuốc sáng trưng kia.
Bạch Thư Hân thấy nhìn theo bóng lưng vui vẻ của Hứa Minh Tâm thì thở dài một hơi.
Không khó để nhận ra Hứa Minh Tâm đã thích Cố Gia Huy, chỉ mong rằng anh ta cũng thích Hứa Minh Tâm, có thể cho cô một cuộc sống hạnh phúc.
Nhưng mà, người bạn đời của mình đang ở đâu chứ?
Bạch Thư Hân thở dài một tiếng rồi im lặng một lúc lâu.
Cô lấy điện thoại ra rồi gọi cho một dãy số mà mình thuộc nằm lòng, chẳng cần lưu vào danh bạ.
Rất nhanh sau đó điện thoại đã được kết nối, đầu dây bên kia vang lên một giọng nói lạnh nhạt, có chút trầm thấp, lại xen lẫn một chút mỏi mệt.