Chương : 25
Tên áo đỏ vô cùng kinh ngạc, vừa rồi hắn đã vận đến bảy thành pháp lực vậy mà không đánh nổi một tên linh sư sơ kỳ, chuyện này mà truyền ra ngoài thì hắn còn mặt mũi nào đi lại trong cấm địa nữa.
"Hôm nay, ngươi sẽ chết tại chỗ này!"
Tên áo đỏ lại một lần nữa cười lạnh nói. Nói xong, hắn huy động pháp khí một lần nữa, thanh đao này lập tức hào quang sáng lóa, phát ra đao quang cực kỳ chói mắt, tiếp theo lấy thế thái sơn áp đỉnh, không chút lưu tình mà nhắm thẳng Bạch Hàn Phong mà hung hăng chém tới.
“Đao Quang Hồn Nhận”
Bạch Hàn Phong thấy vậy, cắn chặt răng, vội vàng chỉ huy Kim Cương trạc trên đỉnh đầu, hóa lớn ra đón đỡ.
"Cảng" một tiếng vang lên, huyết đao chém xuống Kim Cương trạc phát ra tiếng rít khiến người ta êm ẩm hàm răng. Nhân cơ hội này Bạch Hàn Phong chỉ huy tử mẫu kiếm gắt gao bao bọc lấy đối phương, chúng nhanh chóng hoa thành ánh sáng, nhắm đầu của thanh niên áo đỏ bay tới. Vừa lúc này từ tay còn lại của thanh niên áo đỏ lại xuất ra một dải lụa trắng, nó nhanh chóng phát sáng ngân quang rực rỡ, đồng thời không ngừng xoáy tròn, từ trung tâm của vòng xoáy sản sinh hấp lực không lồ, trong nháy mắt đã có một thanh trong số tám thanh tử kiếm bị nuốt mất.
Gặp phải một màn này, làm cho Bạch Hàn Phong cả kinh trợn mắt há hốc mồm. Đợi hắn tỉnh táo lại, đã có ba thanh tử kiếm bị hút mất
Bạch Hàn Phong hiện tại miệng khô khốc. Hắn vạn vạn lần không nghĩ tới công pháp của đối phương kỳ diệu như thế, lại có loại pháp khí có thể nuốt pháp khí của đối thủ. Cái này thực sự làm cho hắn kinh ngạc.
Bạch Hàn Phong đau lòng không thể chần chờ, tay phải vừa lật, Kim Cương Trạc đã xuất hiện. Bạch Hàn Phong cấp tốc rót linh lực vào. Sau đó nhắm vào không trung ném lên, nhất thời Kim Cương trạc đón gió lớn lên, nhắm hướng dải lụa đánh tới, ánh sáng từ Kim cương trạc khiến dải lụa trắng của thanh niên nhân áo đỏ, co rút lại. giằng co một hồi như vậy, Bạch Hàn Phong dần dần sinh ra cảm giác không ổn, tên áo đỏ này còn mạnh hơn Lý Băn Bưu nhiều, nếu như Bạch Hàn Phong tiếp tục dây dưa với hắn, sợ rằng đến khi pháp lực hao hết, chính là lúc hắn phải chết, không thể nghi ngờ. Hắn còn đòn sát thủ, tuy nhiên hắn lại không muốn sử dụng một chút nào, bởi vì mỗi lần sử dụng nó là hắn hao phí hết pháp lực rất dễ thành món ăn cho kẻ khác.
Tuy nhiên lúc này hắn không còn sự lựa chọn nào cả. một mặt hắn chỉ huy kim cương trạc, một mặt tay hắn đưa lên theo một thù hình kỳ lạ, quanh thân hắn hơi nóng ngày một dày lên, Hỏa diễm bắt đầu từ chân hắn bao phủ khắp người, sau lưng hắn dần dần hình thành nên một cái hư ảnh một vị chiến thần mặc giáp đội mũ, sau lưng đeo bảo kiếm, Phía đối diện tên áo đỏ thấy vậy thì nhận ra Bạch Hàn Phong chuẩn bị thi triển một pháp thuật kinh khủng nào đó, trong thâm tâm hắn hiểu rằng, không được để Bạch Hàn Phong thi triển thành công, vì vậy hắn lại dốc hết sức ném thanh huyết đao ra, quán chú linh lực đến tận cùng:
“Đao Hồn Quang Nhận”
Một tia sáng màu đỏ lóe lên tiến về phía Bạch Hàn Phong, lúc này từ phía đối diện,Bạch Hàn Phong cũng khẽ nói:
“Hỏa Thần Nộ”
Hắn xô mạnh hai tay ra phía trước, vị chiến thần hư ảnh sau lưng hắn cũng làm y như vậy, hỏa diễm ngập trời đốt cháy mọi thứ trên đường nó đi tới., xa xa sắc mặt thanh niên nhân áo đỏ trở nên cực kì ngưng trọng, hắn mơ hồ có thể cảm ứng được nguồn năng lượng đáng sợ bên trong hoả diễm kia. Trên trán ướt đẫm mồ hôi, hắn không thể ngờ là Bạch Hàn Phong cư nhiên lại cất dấu con bài tẩy khủng bố như vậy. nếu biết trước cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám gây sự với Bạch Hàn Phong. Nhưng đã muộn, hắn cũng chỉ còn cách cố gắng đón đỡ.
" OANH!!!",
hai luồng anh sáng giằng co trong nháy mắt, hai cỗ lực lượng đáng sợ ngay trên không hung hăng bùng nổ. Khắp không gian trở nên vặn vẹo,. Năng lượng tàn phá, một vòng phong bạo hỗn loạn do hỏa thần nộ tạo thành, lấy tốc độ cực nhanh thổi quét ra. Bạch Hàn Phong không dám nhìn đến kết quả. Ngay khi xuất ra Hỏa thần nộ, hắn đã cảm thấy một trận suy yếu dâng lên trong cơ thể, cho nên khi vừa phát ra Hỏa Thần Nộ, hắn liền xoay người, túm lấy huyết mộc sau đó, mang chút hơi tàn, lẩn trốn sâu vào trong núi, hắn chạy như điên, vì hắn hiểu nếu tên áo đổ không chết, thì cũng còn rất nhiều thực thể trong khu rừng này có thể gây nguy hiểm cho hắn, chưa mất bao lâu thời gian hắn đã chạy đến bên thủy đàm, hắn đưa mắt nhìn quanh, rồi lấy phi kiếm ra, khoét một cái hang theo hàm ếch ngay bên bờ thủy đàm rồi nhảy vào đó, cái hang này, ngoài cửa sẽ bị nước che đi, nhưng bên trong lại không bị ngập, ngay khi vào trong hắn liền xuất ra mấy tấm phù dán lên cưả, mới dán được một tấm thì hắn đã thấy cổ họng ngòn ngọt rồi phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn đổ xuống nền hang, bất tỉnh nhân sự.
Trong lúc Bạch Hàn Phong mê man bất tỉnh, bên thủy đàm thì ở nơi vừa xảy ra đại chiến có một đôi nam nữ đi đến, đôi nam nữ này khi nhìn thấy tỉnh cảnh trước mắt thì vô cùng kinh ngạc, trước mắt họ là một vùng đồi núi bị đốt cháy hoàn toàn, ở giữa đó lại còn có một cái xác bị đốt đen thui, nhìn thế nào cũng vô cùng kinh dị, Đôi nam nữ nhìn thảm cảnh này một hồi lâu, nữ nhân đột nhiên lên tiếng:
“Hỏa diễm mạnh đến bực nào mới có thể gây ra tràng cảnh này”
Nam nhân bên cạnh im lặng giây lát rồi nói:
“Sư muội yên tâm, nói về khống hỏa còn có kẻ nào mạnh hơn sư muội.
Nữ nhân nghe nói vậy thì không nói gì, từ tay nàng một hỏa cầu bay ra, đốt cái xác trước mắt thành tro bụi, làm xong đâu đấy, cả hai rẽ sang một hướng khác tiếp tục tiến tới.
………….
Bên thủy đàm,Bạch Hàn Phong đã từ từ hồi tỉnh, trải qua nhiều trận ác đấu từ khi xâm nhập cấm địa đến giờ khiến cho cơ thể hắn mặc dù là Bì cảnh cũng không chịu nổi, hắn nhăn nhó ngồi dậy xếp bằng trên nền hang rồi bắt đầu trị thương.
- Vẫn nên điều tức khôi phục thương thế đã.
hắn bị thương lần này không nghi ngờ là lần nặng nhất, có đan dược chữa thương trên người, muốn khôi phục cũng cần thời gian không ngắn, cũng chỉ có khôi phục xong mới nghĩ tới bước tiếp theo, Hắn liền nuốt đan dược rồi chậm rãi tu tập, chân khí trong kinh mạch từ từ chảy khắp toàn thân, quanh thân sinh ra hào quang nhàn nhạt lập tức tiến vào cảnh giới vong ngã
Hỏa thần nộ này, tuy rằng uy lực tuyệt luân, nhưng cực kỳ tiêu tốn pháp lực. tàn hồn trong bí địa kia đã nói với hắn, nếu muốn thực sự làm chủ được hỏa thần lệnh cũng phải chờ khi hắn kết anh mới tạm đủ điều kiện, hiện tại hắn mới chỉ nắm được thô thiển một chút da lông bên ngoài Hỏa thần lệnh mà thôi, Hỏa thần nộ này bất quá hắn mới chỉ luyện đến tầng một, trong khi có cả thảy ba mươi ba tầng, không dưới một lần hắn đã nghĩ nếu tầng một nó đã cường hãn thế này thì tầng ba ba nó còn kinh khủng thế nào và sẽ còn tốn bao nhiêu pháp lực để thi triển.Bạch Hàn Phong nghĩ đến cây huyết mộc đang ở trong túi trữ vật thì liền cảm thấy lần bị thương này tuyệt đối xứng đáng, huyết mộc này không phải phàm vật, nội giá bán cũng là một cái giá trên trời, hơn nữa Bạch Hàn Phong cũng không định mang nó đi bán. Hắn muốn dùng nó để chế ra một chuỗi An hồn châu để mang theo bên người đề phòng bất trắc./.
"Hôm nay, ngươi sẽ chết tại chỗ này!"
Tên áo đỏ lại một lần nữa cười lạnh nói. Nói xong, hắn huy động pháp khí một lần nữa, thanh đao này lập tức hào quang sáng lóa, phát ra đao quang cực kỳ chói mắt, tiếp theo lấy thế thái sơn áp đỉnh, không chút lưu tình mà nhắm thẳng Bạch Hàn Phong mà hung hăng chém tới.
“Đao Quang Hồn Nhận”
Bạch Hàn Phong thấy vậy, cắn chặt răng, vội vàng chỉ huy Kim Cương trạc trên đỉnh đầu, hóa lớn ra đón đỡ.
"Cảng" một tiếng vang lên, huyết đao chém xuống Kim Cương trạc phát ra tiếng rít khiến người ta êm ẩm hàm răng. Nhân cơ hội này Bạch Hàn Phong chỉ huy tử mẫu kiếm gắt gao bao bọc lấy đối phương, chúng nhanh chóng hoa thành ánh sáng, nhắm đầu của thanh niên áo đỏ bay tới. Vừa lúc này từ tay còn lại của thanh niên áo đỏ lại xuất ra một dải lụa trắng, nó nhanh chóng phát sáng ngân quang rực rỡ, đồng thời không ngừng xoáy tròn, từ trung tâm của vòng xoáy sản sinh hấp lực không lồ, trong nháy mắt đã có một thanh trong số tám thanh tử kiếm bị nuốt mất.
Gặp phải một màn này, làm cho Bạch Hàn Phong cả kinh trợn mắt há hốc mồm. Đợi hắn tỉnh táo lại, đã có ba thanh tử kiếm bị hút mất
Bạch Hàn Phong hiện tại miệng khô khốc. Hắn vạn vạn lần không nghĩ tới công pháp của đối phương kỳ diệu như thế, lại có loại pháp khí có thể nuốt pháp khí của đối thủ. Cái này thực sự làm cho hắn kinh ngạc.
Bạch Hàn Phong đau lòng không thể chần chờ, tay phải vừa lật, Kim Cương Trạc đã xuất hiện. Bạch Hàn Phong cấp tốc rót linh lực vào. Sau đó nhắm vào không trung ném lên, nhất thời Kim Cương trạc đón gió lớn lên, nhắm hướng dải lụa đánh tới, ánh sáng từ Kim cương trạc khiến dải lụa trắng của thanh niên nhân áo đỏ, co rút lại. giằng co một hồi như vậy, Bạch Hàn Phong dần dần sinh ra cảm giác không ổn, tên áo đỏ này còn mạnh hơn Lý Băn Bưu nhiều, nếu như Bạch Hàn Phong tiếp tục dây dưa với hắn, sợ rằng đến khi pháp lực hao hết, chính là lúc hắn phải chết, không thể nghi ngờ. Hắn còn đòn sát thủ, tuy nhiên hắn lại không muốn sử dụng một chút nào, bởi vì mỗi lần sử dụng nó là hắn hao phí hết pháp lực rất dễ thành món ăn cho kẻ khác.
Tuy nhiên lúc này hắn không còn sự lựa chọn nào cả. một mặt hắn chỉ huy kim cương trạc, một mặt tay hắn đưa lên theo một thù hình kỳ lạ, quanh thân hắn hơi nóng ngày một dày lên, Hỏa diễm bắt đầu từ chân hắn bao phủ khắp người, sau lưng hắn dần dần hình thành nên một cái hư ảnh một vị chiến thần mặc giáp đội mũ, sau lưng đeo bảo kiếm, Phía đối diện tên áo đỏ thấy vậy thì nhận ra Bạch Hàn Phong chuẩn bị thi triển một pháp thuật kinh khủng nào đó, trong thâm tâm hắn hiểu rằng, không được để Bạch Hàn Phong thi triển thành công, vì vậy hắn lại dốc hết sức ném thanh huyết đao ra, quán chú linh lực đến tận cùng:
“Đao Hồn Quang Nhận”
Một tia sáng màu đỏ lóe lên tiến về phía Bạch Hàn Phong, lúc này từ phía đối diện,Bạch Hàn Phong cũng khẽ nói:
“Hỏa Thần Nộ”
Hắn xô mạnh hai tay ra phía trước, vị chiến thần hư ảnh sau lưng hắn cũng làm y như vậy, hỏa diễm ngập trời đốt cháy mọi thứ trên đường nó đi tới., xa xa sắc mặt thanh niên nhân áo đỏ trở nên cực kì ngưng trọng, hắn mơ hồ có thể cảm ứng được nguồn năng lượng đáng sợ bên trong hoả diễm kia. Trên trán ướt đẫm mồ hôi, hắn không thể ngờ là Bạch Hàn Phong cư nhiên lại cất dấu con bài tẩy khủng bố như vậy. nếu biết trước cho hắn mười lá gan hắn cũng không dám gây sự với Bạch Hàn Phong. Nhưng đã muộn, hắn cũng chỉ còn cách cố gắng đón đỡ.
" OANH!!!",
hai luồng anh sáng giằng co trong nháy mắt, hai cỗ lực lượng đáng sợ ngay trên không hung hăng bùng nổ. Khắp không gian trở nên vặn vẹo,. Năng lượng tàn phá, một vòng phong bạo hỗn loạn do hỏa thần nộ tạo thành, lấy tốc độ cực nhanh thổi quét ra. Bạch Hàn Phong không dám nhìn đến kết quả. Ngay khi xuất ra Hỏa thần nộ, hắn đã cảm thấy một trận suy yếu dâng lên trong cơ thể, cho nên khi vừa phát ra Hỏa Thần Nộ, hắn liền xoay người, túm lấy huyết mộc sau đó, mang chút hơi tàn, lẩn trốn sâu vào trong núi, hắn chạy như điên, vì hắn hiểu nếu tên áo đổ không chết, thì cũng còn rất nhiều thực thể trong khu rừng này có thể gây nguy hiểm cho hắn, chưa mất bao lâu thời gian hắn đã chạy đến bên thủy đàm, hắn đưa mắt nhìn quanh, rồi lấy phi kiếm ra, khoét một cái hang theo hàm ếch ngay bên bờ thủy đàm rồi nhảy vào đó, cái hang này, ngoài cửa sẽ bị nước che đi, nhưng bên trong lại không bị ngập, ngay khi vào trong hắn liền xuất ra mấy tấm phù dán lên cưả, mới dán được một tấm thì hắn đã thấy cổ họng ngòn ngọt rồi phun ra một ngụm máu tươi, thân thể hắn đổ xuống nền hang, bất tỉnh nhân sự.
Trong lúc Bạch Hàn Phong mê man bất tỉnh, bên thủy đàm thì ở nơi vừa xảy ra đại chiến có một đôi nam nữ đi đến, đôi nam nữ này khi nhìn thấy tỉnh cảnh trước mắt thì vô cùng kinh ngạc, trước mắt họ là một vùng đồi núi bị đốt cháy hoàn toàn, ở giữa đó lại còn có một cái xác bị đốt đen thui, nhìn thế nào cũng vô cùng kinh dị, Đôi nam nữ nhìn thảm cảnh này một hồi lâu, nữ nhân đột nhiên lên tiếng:
“Hỏa diễm mạnh đến bực nào mới có thể gây ra tràng cảnh này”
Nam nhân bên cạnh im lặng giây lát rồi nói:
“Sư muội yên tâm, nói về khống hỏa còn có kẻ nào mạnh hơn sư muội.
Nữ nhân nghe nói vậy thì không nói gì, từ tay nàng một hỏa cầu bay ra, đốt cái xác trước mắt thành tro bụi, làm xong đâu đấy, cả hai rẽ sang một hướng khác tiếp tục tiến tới.
………….
Bên thủy đàm,Bạch Hàn Phong đã từ từ hồi tỉnh, trải qua nhiều trận ác đấu từ khi xâm nhập cấm địa đến giờ khiến cho cơ thể hắn mặc dù là Bì cảnh cũng không chịu nổi, hắn nhăn nhó ngồi dậy xếp bằng trên nền hang rồi bắt đầu trị thương.
- Vẫn nên điều tức khôi phục thương thế đã.
hắn bị thương lần này không nghi ngờ là lần nặng nhất, có đan dược chữa thương trên người, muốn khôi phục cũng cần thời gian không ngắn, cũng chỉ có khôi phục xong mới nghĩ tới bước tiếp theo, Hắn liền nuốt đan dược rồi chậm rãi tu tập, chân khí trong kinh mạch từ từ chảy khắp toàn thân, quanh thân sinh ra hào quang nhàn nhạt lập tức tiến vào cảnh giới vong ngã
Hỏa thần nộ này, tuy rằng uy lực tuyệt luân, nhưng cực kỳ tiêu tốn pháp lực. tàn hồn trong bí địa kia đã nói với hắn, nếu muốn thực sự làm chủ được hỏa thần lệnh cũng phải chờ khi hắn kết anh mới tạm đủ điều kiện, hiện tại hắn mới chỉ nắm được thô thiển một chút da lông bên ngoài Hỏa thần lệnh mà thôi, Hỏa thần nộ này bất quá hắn mới chỉ luyện đến tầng một, trong khi có cả thảy ba mươi ba tầng, không dưới một lần hắn đã nghĩ nếu tầng một nó đã cường hãn thế này thì tầng ba ba nó còn kinh khủng thế nào và sẽ còn tốn bao nhiêu pháp lực để thi triển.Bạch Hàn Phong nghĩ đến cây huyết mộc đang ở trong túi trữ vật thì liền cảm thấy lần bị thương này tuyệt đối xứng đáng, huyết mộc này không phải phàm vật, nội giá bán cũng là một cái giá trên trời, hơn nữa Bạch Hàn Phong cũng không định mang nó đi bán. Hắn muốn dùng nó để chế ra một chuỗi An hồn châu để mang theo bên người đề phòng bất trắc./.