Chương 189 : Gia tộc thần khí
Trong lầu các nhỏ, Tiểu Trúc cũng như thường lệ, đã ngủ say trầm trầm.
Nàng vẫn luôn như vậy, nữ tử trầm tĩnh, thời điểm mở mắt, phảng phất như một nữ sĩ trong những bức tranh từ thời cổ đại đi tới, đoan trang, tĩnh mục mà thanh lệ, thời điểm nhắm mắt, rồi lại an tường, thư thích mà nhẹ nhàng, ba nam nhân ánh mắt đầu tiên nhìn nàng, đều nhịn không được trong tích tắc thất thần, mặc dù căn bản không lo lắng sẽ đánh thức nàng, nhưng cũng không hẹn mà cùng thả chậm bước chân, hạ thấp thanh âm, nhẹ nhàng ngồi xuống.
Tiểu Khai thấy trong lòng động tình, nhịn không được vươn tay ra, muốn sờ vào khuôn mặt nàng, nhưng tay vừa mới vươn một nửa, chợt nghe được " ba" một tiếng, bị một cái tát đánh trở về, đại thiếu gia ở bên cạnh cả giận nói: " Không được sờ loạn."
Tiểu Khai hàm răng cắn chặt, đang muốn mắng lên, Tê Bì Nhĩ Bá Cách nhanh chóng ngăn trở: " Tốt lắm tốt lắm, chúng ta định quy củ, trước khi Trì cô nương thanh tỉnh, các ngươi ai cũng không được chạm vào nàng, được chưa?"
Đại thiếu gia thật ra có mối tình thắm thiết đối với Tiểu Trúc, lập tức liền gật đầu nói: " Ta đương nhiên sẽ không khinh nhờn Tiểu Trúc muội muội, chỉ sợ người ta háo sắc tận trời không giữ quy củ."
Tiểu Khai hừ lạnh nói: " Bổn thiên tài nói một là một, chỉ cần ngươi không chạm nàng, ta cũng tuyệt không chạm vào nàng dù một sợi tóc."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách mỉm cười, đã không thèm quản bọn họ, trực tiếp đi đến bên người Tiểu Trúc, cúi đầu tra xét tình huống của nàng, nhìn sau nửa ngày mới nói: " Thương thế của nàng mặc dù trầm trọng, nhưng theo ta xem, nhưng thật ra có thể giải...bất quá..."
Tiểu Khai và đại thiếu gia đồng thời nói: " Bất quá cái gì?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Bất quá thương thế này của nàng, trong vòng tam giới có lẽ chỉ có một mình ta có thể giải, cho nên ta thật ra có chút tò mò, vì sao vị nhân vật thần bí sau lưng nàng ta đến tột cùng là vì cái gì lại làm cho nàng rơi vào trong tay chúng ta, chẳng lẽ hắn căn bản là muốn lợi dụng lực lượng của ta để trị liệu thương thế cho Trì cô nương hay sao? Nhưng hắn dựa vào điều gì cho rằng ta nhất định sẽ cứu nàng ta chứ?"
Đại thiếu gia si ngốc cười nói: " Tiểu Trúc muội muội là tiên nữ, vô luận ai thấy được, cũng sẽ cứu nàng."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách lại nhíu mày nói: " Nếu là người nọ vì nguyên nhân buồn cười như vậy, để nàng ta rơi vào trong tay chúng ta, đây có phải là quá chê cười không đây?"
Đại thiếu gia không kiên nhẫn nói: " Quản nhiều vậy làm gì, phụ thân đại nhân, trước tiên trị lành cho nàng rồi nói sau đi."
" Không được." Tê Bì Nhĩ Bá Cách quả quyết lắc đầu nói: " Suy nghĩ tinh tường nhân vật thần bí sau lưng nàng ta, trước khi rõ ý đồ, ta tuyệt đối không thể tùy tiện ra tay, để tránh trúng phải kế gian của địch nhân, huống chi muốn cứu Trì cô nương phải tốn hao khí lực thật lớn, nhưng giờ phút này ta càng lo lắng Phong Ma Khẩu Quyết trên người lão tam, vô luận như thế nào, cũng nên đợi cho lão tam khôi phục lại rồi mới lo lắng cho Trì cô nương."
Đại thiếu gia nhất thời nóng nảy: " Phụ thân đại nhân, vừa rồi ngài còn đáp ứng để Tiểu Trúc muội muội gả cho ta, nếu tam đệ khôi phục rồi, chừng nào tới phiên ta?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách khuôn mặt lạnh lùng, hừ nói: " Cho nên ngươi hy vọng hắn vĩnh viễn không khôi phục được phải không?"
Đại thiếu gia vô ý thức gật gật đầu, bỗng nhiên phát hiện không đúng, nhanh miệng nói: " Kia không phải...bất quá...trạng huống của tam đệ cũng không trí mạng, mà Tiểu Trúc muội muội tùy thời đều có thể hương tiêu ngọc vẫn, phụ thân đại nhân, một bên liên quan đến tính mạng, một bên còn có thể kéo dài, ngài nghĩ người nào nên gấp một chút đây?"
" Đúng là nói bậy!" Một thanh âm thanh thúy từ trên trời giáng xuống, Vũ Ca tiểu thư mang theo một trận gió hương từ trên nhiễm nhiễm hạ xuống: " Đại ca, tam ca là huyết nhục chi thân của chúng ta, vị Trì cô nương này cũng điển hình là hồng nhan họa thủy, ngươi xem các ngươi, bây giờ đã có ba người vì nàng ta thần hồn điên đảo rồi, nếu thực trị liệu tốt cho nàng ta, còn không biết sẽ gây ra bao nhiêu sự tình trong Bá Cách gia tộc ta, theo ta thấy, không bằng trực tiếp giết chết Trì Tiểu Trúc cho rồi đi!"
" Vạn vạn không thể!" Lúc này đây, ba nam nhân đồng loạt nói ra bốn chữ.
" Phụ thân đại nhân, ngài như thế nào lại..." Vũ Ca tiểu thư lúc này mới thật sự nóng nảy.
" Con gái ngoan, đừng nói bậy." Tê Bì Nhĩ Bá Cách a a cười nói: " Thể chất của Trì cô nương vạn người có một, nhưng lại không phải thân thể hồ mị, điều này thật là khó được, cũng khó trách bọn họ tranh đoạt không ngớt, nhưng người này, vạn vạn không thể giết!"
Vũ Ca tiểu thư ngạc nhiên nói: " Vì cái gì?"
" Nha đầu chết, ngu ngốc!" Đại thiếu gia mắng: " Nhân vật thần bí sau lưng Tiểu Trúc muội muội tinh thông Phong Ma Khẩu Quyết, ngươi cho rằng dễ đối phó sao? Bá Cách gia tộc ta bây giờ cả người ta là địch hay bạn cũng không biết, làm gì mà tự nhiên trống rỗng đắc tội một đối thủ cường đại chứ?"
" Vũ Quả, nói chuyện khách khí một chút, nó là muội muội của ngươi." Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Con gái ngoan, đại ca ngươi nói không sai, người sau lưng Trì cô nương, đã tinh thông Phong Ma Khẩu Quyết thất truyền mấy vạn năm, vậy một thân ma công khẳng định không phải chuyện đùa, thậm chí có thể theo năm đại cao thủ chúng ta sàn sàn như nhau, cao thủ như vậy, chỉ có thể làm bạn, không thể là địch a."
" Đúng vậy, chỉ làm bạn, không thể là địch a!" Đại thiếu gia nhanh miệng nói: " Kia còn không nhanh trị lành cho Tiểu Trúc muội muội, mua một chút nhân tình với người thần bí kia chứ?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách thở dài, nhịn không được lắc đầu, nói: " Vũ Quả, tâm trí của ngươi đích xác có điểm vấn đề, nếu là tam đệ ngươi lúc này, quả quyết sẽ không nói ra lời ngây thơ như vậy."
Vũ Ca tiểu thư cười nhạt nói: " Cho dù phải trị Trì Tiểu Trúc, phải học tập vị thiên tài Ma Luyện Sư này, trước tiên đàm phán giá cả cho tốt a. Đại ca ngươi đừng quá nóng nảy."
Đại thiếu gia vẫn là người tính tình nóng nảy, nghe xong lời này, lại thở dài: " Tiểu muội, ta không phải gấp, ta là sợ hãi a..."
Vũ Ca ngạc nhiên nói: " Ngươi sợ cái gì?"
Đại thiếu gia nói: " Ngày hôm qua Tiểu Trúc muội muội nói chuyện cùng cha, ta đã ở bên cạnh, nhân vật thần bí sau lưng nàng rõ ràng đúng là người yêu trong lòng nàng, nàng kể chuyện xưa đại chiến tại Hãm Không Đảo, rõ ràng đang nói tới người yêu trong lòng, nếu thật cho các ngươi đàm phán giá tiền cho tốt, có lẽ nàng muốn trở lại bên cạnh nhân vật thần bí kia, khi nào tới phiên ta đây?"
Hắn kinh ngạc nhìn Tiểu Trúc trên giường, nhịn không được lại thở dài: " Nhưng nếu không được Tiểu Trúc muội muội, cả đời này của ta...còn có niềm vui thú gì nữa?"
Những lời này thâm tình thật sâu, nhưng Tiểu Khai nghe trong tai, chỉ cảm thấy đầu mũi đau xót, thiếu chút nữa rơi nước mắt, nghĩ thầm: " Đúng vậy, nếu không thể ở cùng một chỗ với Tiểu Trúc muội muội, cả đời này, lại có niềm vui thú gì nữa đây?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách có chút ngoài ý muốn nhìn đại thiếu gia, liếc mắt, trầm ngâm nói: " Ngươi nghĩ gì...coi như cũng có tình, nhưng chuyện này...đích xác không như tưởng tượng."
" Không có biện pháp!" Đại thiếu gia nhảy dậy, lớn tiếng nói: " Phụ thân đại nhân, chỉ cần ngài nguyện ý trị cho Tiểu Trúc muội muội, ta sẽ có biện pháp để nàng gả cho ta!"
Lời này nói ra, cả Tê Bì Nhĩ Bá Cách đều có điểm giật mình: " Ngươi có biện pháp gì?"
Đại thiếu gia thân thể đứng thẳng tắp, giương giọng nói: " Cha, cha quên thần khí của gia tộc chúng ta hay sao?"
Tiểu Khai muốn nhảy dựng, lặng lẽ dựng đứng lỗ tai.
Vũ Ca tiểu thư ngạc nhiên nói: " Có quan hệ gì tới Bàn Cổ Phủ?"
" Không phải Bàn Cổ Phủ." Đại thiếu gia trong mắt tinh quang lòe lòe, nói từng chữ: " Là Cửu Thiên Huyền Nữ Hài!" Nguồn truyện: Truyện FULL
" Ti!" Ở đây ngoại trừ Tiểu Khai, tất cả mọi người, kể cả những ma tộc thị nữ bên giường, đồng loạt hít sâu một hơi.
Thần sắc Tê Bì Nhĩ Bá Cách có điểm nghiêm túc lên, trầm mặc hồi lâu mới nói: " Vũ Quả...ngươi nghĩ được không?"
" Tuyệt đối được!" Đại thiếu gia thần thái bay lên, nói thật hưng phấn: " Đúng vậy, đôi giày này quả thật tà môn, đã quả thật hại chết rất nhiều người, nhưng ta tự tin, ta nghĩ Tiểu Trúc muội muội có thể mang được nó, tuyệt đối, tuyệt đối, tuyệt đối sẽ không xuất vấn đề!"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách căng thẳng giương mắt nhìn hắn, trầm giọng nói: " Ngươi phải biết rằng, đôi hài của Cửu Thiên Huyền Nữ...đã được phong mười ngàn năm rồi."
" Ta biết." Đại thiếu gia dùng sức gật đầu: " Nhưng ta chính là tự tin."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách lại nói: " Vậy ngươi nên biết, một khi mang không được, Trì Tiểu Trúc sẽ bị lửa ma thiêu thân mà chết, từ thân thể đến nguyên thần đều bị thiêu thành sạch sẽ, cả cơ hội chuyển thế trọng tu cũng hoàn toàn đánh mất."
Đại thiếu gia cắn chặt răng, gật gật đầu: " Ta có tin tưởng."
Tiểu Khai đứng ở một bên, mặc dù nghe không hiểu, nhưng cảm thấy trái tim phanh phanh nhảy dựng, nói giọng khàn khàn: " Cửu Thiên Huyền Nữ Hài, đến tột cùng là cái thứ gì?"
Vẻ mặt Tê Bì Nhĩ Bá Cách chưa từng nghiêm túc như trước đó, nói từng chữ: " Đây là bảo bối tương truyền của Bá Cách gia tộc ta, truyền thuyết do thần tự tay luyện chế, tặng cùng thần khí của Bá Cách gia tộc ta!"
" Còn Bàn Cổ Phủ.." Tiểu Khai nuốt ngụm nước bọt, tim đập nhanh hơn.
Đại thiếu gia lộ ra một nụ cười khinh miệt: " So sánh với Cửu Thiên Huyền Nữ Hài lúc xuất ra, năng lực Bàn Cổ Phủ có tính là gì?"
Tiểu Khai rung động, lại nói: " Vậy để Tiểu Trúc muội muội mang đôi giày này, đến tột cùng sẽ có hậu quả gì?"
" Rất đơn giản." Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Nếu có thể mặc vào, thì sẽ thành tân chủ nhân của Cửu Thiên Huyền Nữ Hài, mang không được, thì chết!"
Tiểu Khai chỉ cảm thấy trái tim đại chấn, bật thốt: " Ta không đồng ý!"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách mỉm cười: " Vì cái gì?"
" Bởi vì..." Tiểu Khai nuốt ngụm nước bọt, thấp giọng nói: " Ta không muốn để nàng mạo hiểm..."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách lắc đầu nói: " Kỳ thật trực tiếp cởi phong ấn của nàng, ngược lại càng thêm mạo hiểm."
Tiểu Khai ngạc nhiên nói: " Vì cái gì?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Phong ấn trên người nàng ta là phong ấn cổ quái nhất mà cuộc đời này ta lần đầu tiên nhìn thấy, nếu ta không đoán sai, nên có một con Thiên Yêu cắn nuốt hai hồn sáu phách của cô ta, thời điểm đó lẽ ra cô ta đã chết, nhưng có sáu loại phong ấn thô thiển đến từ tu chân giới đồng thời trút vào, vừa lúc đem hồn phách Thiên Yêu tạm thời áp chế xuống tới, lúc này vì cô ta giữ lại được một hồn một phách. Sáu loại phong ấn này ảnh hưởng lẫn nhau, khắc chế nhau, có thể nói đè áp toàn thân, đã coi như có chút phức tạp. Nếu chỉ là như vậy thì cũng được, nhưng sau lại có một người, đã dùng phương thức mà tạm thời ta không thể giải thích đã đem hồn phách của Thiên Yêu thiếu chút nữa đánh ra ngoài thân, cơ hồ sắp sửa khu trục thành công, chỉ tiếc người này cuối cùng dường như xảy ra điểm gì ngoài ý muốn, cho nên hồn phách Thiên Yêu còn bị vây chỗ đó, vẫn chậm rãi cắn nuốt thân thể Trì cô nương..."
Hắn nhịn không được lại dò xét Trì Tiểu Trúc một phen, cười khổ nói: " Vốn như vậy cũng không có gì, nhưng sau lại có người bỏ vào trong cơ thể nàng ta hai viên tiên tinh..."
Đại thiếu gia cả kinh nói: " Ngài nói không phải chính là tiên tinh trong cơ thể tiên nhân đó chứ?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách gật đầu nói: " Tiên tinh tại ma giới luôn luôn vô giới, năm đó Ác Ma Thành Chủ ra giá một ngàn phương cực phẩm bạch ngọc mà còn không mua được một viên, nhưng trong cơ thể Trì Tiểu Trúc thế nhưng có hai viên tiên tinh, có thể thấy được người thần bí sau lưng nàng, đích xác có bối cảnh rất lớn."
Tiểu Khai âm thần thán phục, Tê Bì Nhĩ Bá Cách không hổ là tam giới phong ấn đệ nhất, thế nhưng chỉ bằng vào quan sát và suy đoán, đã đem tình huống bị thương của Trì Tiểu Trúc suy đoán đi ra.
Tê Bì Nhĩ Bá Cách lại nói: " Hai viên tiên tinh đi vào, vừa lúc cùng hồn phách của Thiên Yêu hoàn mỹ bình hành, xem như tạm thời bảo vệ thân thể và hồn phách của Trì cô nương không bị tiêu tán, nếu không động nàng, ít nhất cũng có thể ngủ được một trăm năm, thế nhưng lão tam sau khi nhìn thấy Trì cô nương, lại nghĩ chỉ là hồn phách đơn giản bị phong ấn, cho nên tự tiện ra tay, cấp nàng giải phong..."
Tiểu Khai cắn răng nói: " Nguyên lai là tam thiếu gia.."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách cười khổ nói: " Lão tam vừa ra tay, mới thật sự phá hủy đại sự, sự bình hành của chín cỗ lực lượng trên người Trì cô nương nhất thời toàn bộ đánh vỡ, bắt đầu cắn nuốt lẫn nhau, mâu thuẫn lẫn nhau, theo một khắc khởi, tính mạng của Trì cô nương, coi như là nằm dưới lưỡi đao rồi."
Tiểu Khai ha ha nói: " Kia...kia...bây giờ nàng..."
" Bây giờ tạm thời còn không có nguy hiểm." Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Sau khi lão tam đưa nàng ta trở về, lập tức cầu ta ra tay. Ta vận dụng lực lượng của Bàn Cổ Phủ mạnh mẽ chặt đứt sáu cỗ lực lượng yếu nhất trên người nàng, mới tính miễn cưỡng duy trì bình hành trong cơ thể nàng, nhưng ba cỗ lực lượng còn lại, bởi vậy bị ta chặt đứt sáu cỗ lực lượng đang cắn nuốt, ngược lại càng thêm khó phá giải. Nếu muốn ta mạnh mẽ ra tay, có lẽ cũng chỉ có năm thành nắm chắc mà thôi."
Tiểu Khai nhíu mày nói: " Năm thành nắm chắc mặc dù ít một chút, nhưng so với mang đôi giày mười ngàn năm phong ấn kia còn được hơn."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách cười nói: " Ta nói năm thành nắm chắc, chỉ là giúp cho cô ta sống sót, nhưng không cách nào cam đoan giúp cô ta khôi phục như lúc ban đầu, ba cỗ lực lượng này đã xâm nhập kinh mạch cốt tủy của nàng ta, ngũ tạng lục phủ, mặc dù ta có thể đem chúng rút ra, nhưng hồn phách của Trì cô nương chắc chắn sẽ tán vỡ, kinh mạch tấc đoạn, cốt cách hỏng mất, hoàn toàn biến thành phế nhân, sau này chỉ còn có thể trải qua cuộc sống trên giường. Sống sót như vậy, có lẽ so với chết đi còn thống khổ hơn."
Tay chân Tiểu Khai một mảnh lạnh lẽo, lặng lẽ hít một hơi, run giọng nói: " Còn nếu nàng mang Cửu Thiên Huyền Nữ hài?"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Cửu Thiên Huyền Nữ hài là thần khí tổ truyền của Bá Cách gia tộc ta, trong hài cất giữ Cửu Thiên Thần Lực, nếu nàng mang vào, có thể vận dụng Cửu Thiên Thần Lực này, trở thành thân thể bất tử bất diệt, lúc này ta ra tay cởi bỏ phong ấn, sẽ không còn nguy hiểm gì nữa."
Hắn lại thở dài: " Bất quá đối với đôi giày này, đã mười ngàn năm không ai dám mang, bởi vì một trăm ba mươi tám vị ma tộc nữ tử từng thử mang qua, không một ngoại lệ bị lửa ma thiêu thân mà chết."
Tiểu Khai hít dài một hơi, thấp giọng nói: " Cơ hội của nàng..."
" Vạn phần một trong." Tê Bì Nhĩ Bá Cách khẳng định: " Có lẽ còn không tới."
" Để nàng mang, nàng nhất định có thể!" Đại thiếu gia mặt đỏ gân guốc nhảy tới: " Phụ thân đại nhân, Bá Cách gia tộc đệ tử đều có một lần cơ hội thỉnh xuất Cửu Thiên Huyền Nữ hài, bây giờ ta hướng ngài yêu cầu, cho Trì Tiểu Trúc thử mang Cửu Thiên Huyền Nữ hài!"
Tiểu Khai chỉ cảm thấy tâm loạn như ma, trong óc ông ông vang rền, làm sao còn nói cho ra lời, trong ẩn ẩn chợt nghe Tê Bì Nhĩ Bá Cách nghiêm nghị nói: " Thân là trưởng tử của Bá Cách gia tộc tộc trưởng, Vũ Quả, ngươi xác định ngươi muốn sử dụng cơ hội duy nhất này?"
Đại thiếu gia lớn tiếng nói: " Phải, ta xác định! Ta có tin tưởng!"
Vũ Ca tiểu thư cười lạnh nói: " Ngươi nào có tin tưởng gì, ngươi muốn nàng ta mang hài, đơn giản là muốn danh chính ngôn thuận cưới nàng ta thôi."
Đại thiếu gia không thèm quan tâm, thúc giục nói: " Phụ thân đại nhân, đáp ứng ta."
Tê Bì Nhĩ Bá Cách nói: " Ngươi nên biết thỉnh xuất Cửu Thiên Huyền Nữ hài có ý nghĩa gì không?"
Đại thiếu gia không chút do dự nói: " Đương nhiên nhớ rõ! Nếu Tiểu Trúc muội muội lửa ma thiêu thân mà chết, ta đây cả đời không cưới vợ, cuộc đời này tuyệt không mơ ước đến ngôi vị tộc trưởng của Bá Cách gia tộc!"
Tê Bì Nhĩ Bá Cách chậm rãi gật đầu: " Được, vậy thì thử một lần đi!"
Hắn hoắc nhiên ưỡn ngực, lớn tiếng nói: " Vũ Quả, truyền lệnh tất cả cao thủ của Bá Cách gia tộc đi tới Thần Khí điện phủ, chứng kiến Cửu Thiên Huyền Nữ hài xuất thế!"
Đại thiếu gia hồng quang đầy mặt nhảy dựng lên, cao giọng nói: " Dạ, phụ thân đại nhân!"
Thần Khí điện phủ cao chừng trăm trượng, đứng ở đó ngẩng đầu nhìn, thậm chí không thể thấy rõ trên nóc đến tột cùng là khắc đồ án gì, người đứng nơi đó, liền phảng phất nhỏ bé như con kiến, trong Bá Cách gia tộc cơ hồ tất cả cao thủ đều đã tập trung trong vòng nửa giờ, giờ phút này đứng nơi điện phủ ít nhất cũng có mấy trăm ma tộc, Tê Bì Nhĩ Bá Cách và đại thiếu gia đứng ở phía trước, Tiểu Khai đi theo Vũ Ca tiểu thư đứng ngay giữa đội ngũ.
" Uy, bây giờ đang làm cái gì?" Tiểu Khai tiến đến bên người Vũ Ca tiểu thư: " Như thế nào còn không thỉnh giày ra?"
Vũ Ca tiểu thư nhíu mày, vô thức lui về phía sau một bước, cả giận: " Cửu Thiên Huyền Nữ hài dù sao là thần khí, ngươi cho rằng tùy tiện là có thể thỉnh ra a."
Tiểu Khai sững sờ, lập tức hỏi: " Vậy làm sao thỉnh?"
" Cần một nghi thức!" Vũ Ca tiểu thư không hề tình nguyên nhổ ra sáu chữ, rồi nhắm miệng lại.
Tiểu Khai ngẩng đầu nhìn lại, phía trước mấy chục thước, Tê Bì Nhĩ Bá Cách đang từ trên người móc ra bình ngọc cao chừng ba tấc, dị thường cẩn thận hai tay nâng lên, nhẹ nhàng mở nắp bình.
Một cỗ ngọn lửa cơ hồ vô sắc từ miệng bình nhẹ nhàng thoán khởi, trong chớp mắt, cả đại điện phảng phất như phát hỏa, không khí nóng rực lên, Tiểu Khai nhẹ nhàng hừ một tiếng, nhanh chóng vận khởi màu đỏ nguyên lực, lúc này mới khó khăn ngăn trở cỗ nóng rực này.
Vũ Ca tiểu thư nhìn có chút hả hê bên cạnh, nói: " Thuần dương thần thú Hỏa Phượng Hoàng cả đời chỉ có ba giọt lệ, ngọn lửa này so với vô căn thiên hỏa và địa ngục lửa ma còn mãnh liệt, gia tộc chúng ta từng thời đại thu tập, mới được một bình nhỏ này mà thôi, ngươi cho rằng tùy tiện là có thể chống đỡ được hay sao chứ?"
Lời này vừa nói xong, Tiểu Khai lại một tiếng muộn hừ, nguyên lai điểm ấy hỏa lực thế nhưng đột phá màu đỏ nguyên lực, tại cánh tay Tiểu Khai thiêu lên một khí phao.
Phía trước, chẳng biết khi nào đại thiếu gia đã đem ra một chiếc hòm màu phấn hồng sắc, hắn đoan đoan chính chính quỳ gối trước mặt Tê Bì Nhĩ Bá Cách, đem chiếc hòm kia vững vàng đưa lên trên đỉnh đầu.
Ngón tay Tê Bì Nhĩ Bá Cách bắn ra dưới đáy bình, một tiếng vang, một giọt chất lỏng màu lam huỳnh huỳnh, từ trong bình nhẹ nhàng nhảy ra, đang dừng ở trên chiếc hòm màu phấn hồng sắc.
" Oanh!" Phượng Hoàng Chi Lệ còn chưa hạ xuống, đã bắn ra nhiệt lưu đem chiếc hòm hoàn toàn hóa thành bụi, lộ ra một đôi hài màu đỏ thêu hoa.
Phượng Hoàng Chi Lệ đoan đoan chính chính rơi vào miệng hài thêu hoa màu đỏ, cơ hồ đồng thời, cả đại điện độ nóng chợt chậm lại, trong phút chốc hồi phục mát mẻ.
Tú hoa hài ảm đạm, xoát bắn ra vạn trượng hào quang, hào quang sí liệt kia, phảng phất như mọc lên một vầng thái dương!
Hào quang này sí liệt như thế, Tiểu Khai nhịn không được nhắm mắt lại, trong tai chỉ nghe xa xa truyền đến tiếng hét lớn của Tê Bì Nhĩ Bá Cách: " Thần khí chi nguyên, khải!"
" Oanh!"
Vạn ngàn hào quang, bỗng như được điểm hỏa, đều thăng đằng mà dậy, trực xông lên tận trời!
Tê Bì Nhĩ Bá Cách thở ra một hơi dài, bước xuống từng bước, trầm giọng nói: " Vũ Quả, đứng lên đi."
Đại thiếu gia hai tay đang cầm Cửu Thiên Huyền Nữ hài, chậm rãi đứng lên, tại vô số hào quang chiếu rọi xuống, vẻ mặt hắn thần thánh cực kỳ. Tráng quan nhất là vạn ngàn hào quang trong lòng bàn tay hắn, trực thấu lên trời cao, phảng phất như đang cầm một thanh cự kiếm, thật đem hắn như biến thành thần nhân!
" Lúc này mới thật chính là oai lực của thần khí a!"
Đại thiếu gia đứng khá lâu, hào quang trên đôi giày mới chậm rãi ảm đạm xuống, Tê Bì Nhĩ Bá Cách trầm giọng nói: " Đưa Trì cô nương lên đây."
Bốn ma tộc thị nữ nhẹ chân nhẹ tay khiêng giường bạch ngọc đi tới, trên giường bạch ngọc, Tiểu Trúc vẫn như thế xinh đẹp, vẫn đang ngủ say, đám thị nữ giúp nàng cởi hài, lộ ra một đôi chân ngọc không chút tỳ vết, đặt lên trên giường.
Đại thiếu gia tay cầm tú hoa hài, nhẹ nhàng đi đến bên giường, nửa quỳ xuống, đưa tay cầm lấy một tú hoa hài, mang vào trên chân Tiểu Trúc.
Giờ khắc này, trong điện không một tiếng động, tất cả mọi người mở to hai mắt nhìn, nín thở.
Được xưng mười ngàn năm không xuất thế Cửu Thiên Huyền Nữ hài, sẽ có thể đem một vị mỹ nữ đẹp như hoa hóa thành tro bụi hay không đây?
Tiểu Khai chỉ cảm thấy trống ngực sắp ngừng lại, có lẽ cuộc đời này thời điểm gì cũng sẽ không khẩn trương như giờ phút này, mắt thấy chiếc giày kia từng chút tiến sát, mặc dù chỉ là ngắn ngủn một giây, phảng phất như đã qua mấy trăm năm.
Ánh mắt Vũ Ca tiểu thư chăm chú vào trên tay Tiểu Khai, nàng phát hiện tên chán ghét này, hai nắm tay đang niết chặt khẩn trương, như cả xương cốt cũng bị niết đến trắng bệch, ngực của hắn đập dồn dập như trống trận, ngay cả chính mình cách xa như vậy mà cũng nghe được rõ ràng.
" Tại sao hắn khẩn trương như vậy?" Vũ Ca tiểu thư bĩu môi, trong lòng có điểm buồn bực: " Trì Tiểu Trúc thật sự tốt như vậy sao? Đã chưa từng thấy hắn quan tâm người khác như vậy a."
Dưới tầm mắt mọi người, chiếc giày kia nhẹ nhàng bao lấy đến gót chân Tiểu Trúc, nhẹ nhàng bao hết, sau đó...đại thiếu gia buông tay ra, thở ra một hơi thật dài, tràn ngập chờ mong ngẩng đầu lên, nhìn thấy Tiểu Trúc vẫn đang ngủ say như cũ.
Một giây.
Hai giây.
Ba giây.
Trong đại điện không một tiếng động, không chút mảy may động tĩnh.
" Thành công rồi!" Đại thiếu gia bỗng nhiên nhảy dựng lên, phát ra một tiếng rống to mừng như điên: " Thiên Ma phù hộ, nàng đã mang vào được rồi!"
Trong mắt Tê Bì Nhĩ Bá Cách tràn ngập vẻ kinh hãi vui mừng, nhắc nhở: " Còn một chiếc, mang vào luôn đi."
Đại thiếu gia dùng sức gật đầu, quỳ xuống nhanh chóng đem chiếc giày còn lại mang vào cho Tiểu Trúc.
Hai chiếc giày phảng phất như đo theo ni tấc của Tiểu Trúc, không lớn không nhỏ, không chút tỳ vết nào, không hề nghi vấn, mười ngàn năm phong ấn Cửu Thiên Huyền Nữ hài thật sự đã tìm được tân chủ nhân rồi.
Hai giày vừa mang vào, một cỗ hồng quang mắt thường có thể thấy được nhất thời bắn ra, sau đó dọc theo hai chân Tiểu Trúc một đường lan tràn, thẳng đến mang cả thân hình của nàng bao vây trong hồng quang, Tiểu Khai có chút khẩn trương, quay đầu nói: " Vũ Ca tiểu thư, sao lại thế này?"
" Hồng quang này chính là Cửu Thiên Thần Lực." Vũ Ca tiểu thư đầy vẻ dấm chua nói: " Khu khu một nữ tu chân, lại biến thành bất tử bất diệt thân thể, vận khí nàng ta thật tốt."
" A a, a a," Nụ cười của Tiểu Khai cũng ngừng không được, lệch ra miệng: " Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Trúc muội muội vận khí thật tốt, ta..ta thật vui vẻ a."
Vũ Ca tiểu thư hiển nhiên rất vui vẻ, cả lời thô tục cũng nói ra: " Cô ta sớm sẽ thành chị dâu của ta rồi, ngươi còn vui vẻ con khỉ."
Tiểu Khai giật mình: " Vì sao?"
Vũ Ca tiểu thư hừ lạnh nói: " Cửu Thiên Huyền Nữ hài, chính là bảo bối tổ truyền của Bá Cách gia tộc ta, nàng ta có thể mang vào đôi giày này, đại biểu nàng ta thích hợp nhất làm con dâu của Bá Cách gia tộc. Từ nay về sau đứa con của nàng ta cùng đại ca ta, tương lai sẽ là cao đẳng ma tộc có huyết thống vĩ đại nhất của ma giới, ngươi cho rằng còn tới phiên ngươi hay sao chứ?"
Tiểu Khai a a cười: " Không sợ, không sợ, nếu Tiểu Trúc muội muội chính mình không nghĩ sẽ gả cho đại thiếu gia, ai cũng không miễn cưỡng được nàng, lão gia tử đáp ứng với ta, để ta và đại thiếu gia công bình cạnh tranh."
" Công bình cạnh tranh?" Vũ Ca tiểu thư cực kỳ khinh miệt cười, phảng phất muốn nói cái gì, nhưng nghĩ nghĩ, rồi lại ngậm miệng lại, có chút hả hê nói: " Vậy chúc ngươi thành công."
Bạn đạng đọc truyện tại Https:// S t t r u y e n . c o m