Chương 10: Vậy Để Tôi Cho Cô Biết Thế Nào Là Đàn Ông
Biệt thự Lục gia
Bữa cơm tối diễn ra vô cùng vui vẻ, nội Phong gấp thức ăn bỏ vào chén cô
- Con ăn nhiều vào
- Dạ
Hy Nguyệt nhìn mọi người vô cùng cảm động, đây là buổi cơm gia đình đúng nghĩa mà trước giờ cô chưa hề cảm nhận được
- Hai đứa định cho ta bế cháu nội chưa vậy?
- Khụ... khụ
Đang ăn nghe câu hỏi của ông Lãnh Hàn mà cô muốn nghẹn thức ăn
Anh vòng tay qua vịn lấy vai cô
- Dạ tụi con cũng đang tính đến chuyện đó thưa ba
Cô nghe anh trả lời mà lòng thầm nở nụ cười khinh bỉ. Sau lưng thì bắt cô uống thuốc tránh thai còn bây giờ lại nói như vậy. Chẳng lẽ anh không biết ngượng là gì sao?
- ---------------
Ba mươi phút sau
Sau khi ăn xong, nội Phong, ông Lãnh Hàn và anh cùng ra phòng khách, còn Giai Lạc và cô cùng đi dạo để trò chuyện
- Con nói cho con bé biết chưa?
Ông Lãnh Hàn thắc mắc hỏi anh
- Vẫn....chưa
Nghe Lãnh Phong trả lời hai từ "Vẫn chưa" nội vội lên tiếng
- Nếu như con không nói thì sau này đừng có mà hối hận
Lãnh Phong im lặng không nói gì hay đúng hơn là không biết trả lời như thế nào
Liệu có phải anh đang giấu cô một điều gì đó mà không thể nói ra??
Quay lại với Hy Nguyệt và Giai Lạc, cả hai cùng đi dạo khuôn viên biệt thự
Lần đầu bước chân vào Lục gia, cô đã bị choáng ngợp bởi sự xa hoa, sang trọng của căn biệt thự. Nó còn rộng hơn cả Anotole, sân trước cũng đủ để đỗ vừa hai, ba chiếc máy bay, sân sau còn có cả bể bơi, một góc bên trái là vườn hoa hồng
- Đó là hoa hồng Monalisa Rose đúng không Giai Lạc?
Cô hơi thắc mắc
- Hả? à đúng rồi
- Chắc được chăm sóc kĩ lắm nên nó mới đẹp như này
- Lúc nhỏ em nghe nội kể lại vườn hoa hồng này là ba em sai người dựng nên .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Không Thể Thành Người Yêu
4. Tình Nồng Người Không Biết
=====================================
- Ba em??
- Vì mẹ em rất thích hoa hồng Monalisa Rose này nên sau khi bà ấy mất ba em đã trồng nó để tưởng nhớ về bà
Giai Lạc kể mà mặt hơi thoáng buồn
- Chị xin lỗi...chị không cố ý nhắc lại chuyện đó
- A...không có gì đâu, chúng ta đi tiếp thôi
Sau đó, Giai Lạc quàng lấy cánh tay Hy Nguyệt, cả hai nói chuyện hình như rất hợp ý nhau
- ---------------
Tám giờ ba mươi phút tối
*Cốc cốc*
- Vào đi
- Em cho chị mượn một bộ đồ ngủ nha Giai Lạc
Giai Lạc đứng trước tủ quần áo môt hồi rồi đưa cho Hy Nguyệt một bộ váy ngủ
- Nó có hơi...........
Cô cầm lấy váy ngủ từ tay Giai Lạc. Đó là chiếc váy ngủ hai dây màu đen phối với áo choàng cùng màu
- Âyyy, không có gì đâu chị cứ lấy đi
Sau đó, Hy Nguyệt cầm lấy bộ quần áo đi về phòng rồi bước vào phòng tắm. Cô tắm xong thì cũng đã chín giờ
- Cô là đang quyến rũ tôi đó sao?
Lãnh Phong nhìn cơ thể cô một loạt từ trên xuống dưới, Hy Nguyệt vội lấy tay che lại lắp bắp nói
- Giai...Giai Lạc đưa nó cho...cho tôi
Anh thu lại ánh mắt và không nói gì
Âyyy mà khoan cái phòng này chỉ có một chiếc giường thì tối nay làm sao? cô nghĩ thầm không lẽ lại ngủ chung với hắn? sau đó lắc đầu như phản bác suy nghĩ vừa rồi
- Tối nay tôi ngủ ở giường còn anh qua sô pha đi
- Không, cô ngủ ở sô pha
- Nè, anh có phải đàn ông không vậy, anh không biết một xíu nào là ga lăng hả?
Anh nghe cô nói không sót một từ
- Đàn ông? Vậy để tôi cho cô biết thế nào là đàn ông
Anh từ từ tiến lại gần cô, cô bất giác lùi lại phía sau bị anh dồn đến vách tường
Hy Nguyệt lắp bắp từng chữ
- Anh.....anh đừng......đừng có...làm.....làm bậy nha
- Tôi thích làm bậy đó thì sao?
- Tôi....tôi la...la lên đó
Anh vác cô lên vai rồi ném xuống giường sau đó giữ chăt hai tay cô lại
- Cô la lên đi để mọi người biết là tôi với cô đang làm gì
- Buông tôi ra, tôi sẽ ngủ ở sô pha, tôi ngủ ở sô pha
Lãnh Phong buông ra, cô vội đem chăn gối qua sô pha sau đó trùm kín người lại
Vốn dĩ anh định trêu cô nhưng mà nhìn dáng vẻ sợ sệt đó của cô kìa, anh khẽ mỉm cười còn cô chẳng hiểu tại sao tim lại đập nhanh đến như vậy
Bữa cơm tối diễn ra vô cùng vui vẻ, nội Phong gấp thức ăn bỏ vào chén cô
- Con ăn nhiều vào
- Dạ
Hy Nguyệt nhìn mọi người vô cùng cảm động, đây là buổi cơm gia đình đúng nghĩa mà trước giờ cô chưa hề cảm nhận được
- Hai đứa định cho ta bế cháu nội chưa vậy?
- Khụ... khụ
Đang ăn nghe câu hỏi của ông Lãnh Hàn mà cô muốn nghẹn thức ăn
Anh vòng tay qua vịn lấy vai cô
- Dạ tụi con cũng đang tính đến chuyện đó thưa ba
Cô nghe anh trả lời mà lòng thầm nở nụ cười khinh bỉ. Sau lưng thì bắt cô uống thuốc tránh thai còn bây giờ lại nói như vậy. Chẳng lẽ anh không biết ngượng là gì sao?
- ---------------
Ba mươi phút sau
Sau khi ăn xong, nội Phong, ông Lãnh Hàn và anh cùng ra phòng khách, còn Giai Lạc và cô cùng đi dạo để trò chuyện
- Con nói cho con bé biết chưa?
Ông Lãnh Hàn thắc mắc hỏi anh
- Vẫn....chưa
Nghe Lãnh Phong trả lời hai từ "Vẫn chưa" nội vội lên tiếng
- Nếu như con không nói thì sau này đừng có mà hối hận
Lãnh Phong im lặng không nói gì hay đúng hơn là không biết trả lời như thế nào
Liệu có phải anh đang giấu cô một điều gì đó mà không thể nói ra??
Quay lại với Hy Nguyệt và Giai Lạc, cả hai cùng đi dạo khuôn viên biệt thự
Lần đầu bước chân vào Lục gia, cô đã bị choáng ngợp bởi sự xa hoa, sang trọng của căn biệt thự. Nó còn rộng hơn cả Anotole, sân trước cũng đủ để đỗ vừa hai, ba chiếc máy bay, sân sau còn có cả bể bơi, một góc bên trái là vườn hoa hồng
- Đó là hoa hồng Monalisa Rose đúng không Giai Lạc?
Cô hơi thắc mắc
- Hả? à đúng rồi
- Chắc được chăm sóc kĩ lắm nên nó mới đẹp như này
- Lúc nhỏ em nghe nội kể lại vườn hoa hồng này là ba em sai người dựng nên .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cách Một Khoảng Sân
2. Không Hẹn Mà Đến
3. Không Thể Thành Người Yêu
4. Tình Nồng Người Không Biết
=====================================
- Ba em??
- Vì mẹ em rất thích hoa hồng Monalisa Rose này nên sau khi bà ấy mất ba em đã trồng nó để tưởng nhớ về bà
Giai Lạc kể mà mặt hơi thoáng buồn
- Chị xin lỗi...chị không cố ý nhắc lại chuyện đó
- A...không có gì đâu, chúng ta đi tiếp thôi
Sau đó, Giai Lạc quàng lấy cánh tay Hy Nguyệt, cả hai nói chuyện hình như rất hợp ý nhau
- ---------------
Tám giờ ba mươi phút tối
*Cốc cốc*
- Vào đi
- Em cho chị mượn một bộ đồ ngủ nha Giai Lạc
Giai Lạc đứng trước tủ quần áo môt hồi rồi đưa cho Hy Nguyệt một bộ váy ngủ
- Nó có hơi...........
Cô cầm lấy váy ngủ từ tay Giai Lạc. Đó là chiếc váy ngủ hai dây màu đen phối với áo choàng cùng màu
- Âyyy, không có gì đâu chị cứ lấy đi
Sau đó, Hy Nguyệt cầm lấy bộ quần áo đi về phòng rồi bước vào phòng tắm. Cô tắm xong thì cũng đã chín giờ
- Cô là đang quyến rũ tôi đó sao?
Lãnh Phong nhìn cơ thể cô một loạt từ trên xuống dưới, Hy Nguyệt vội lấy tay che lại lắp bắp nói
- Giai...Giai Lạc đưa nó cho...cho tôi
Anh thu lại ánh mắt và không nói gì
Âyyy mà khoan cái phòng này chỉ có một chiếc giường thì tối nay làm sao? cô nghĩ thầm không lẽ lại ngủ chung với hắn? sau đó lắc đầu như phản bác suy nghĩ vừa rồi
- Tối nay tôi ngủ ở giường còn anh qua sô pha đi
- Không, cô ngủ ở sô pha
- Nè, anh có phải đàn ông không vậy, anh không biết một xíu nào là ga lăng hả?
Anh nghe cô nói không sót một từ
- Đàn ông? Vậy để tôi cho cô biết thế nào là đàn ông
Anh từ từ tiến lại gần cô, cô bất giác lùi lại phía sau bị anh dồn đến vách tường
Hy Nguyệt lắp bắp từng chữ
- Anh.....anh đừng......đừng có...làm.....làm bậy nha
- Tôi thích làm bậy đó thì sao?
- Tôi....tôi la...la lên đó
Anh vác cô lên vai rồi ném xuống giường sau đó giữ chăt hai tay cô lại
- Cô la lên đi để mọi người biết là tôi với cô đang làm gì
- Buông tôi ra, tôi sẽ ngủ ở sô pha, tôi ngủ ở sô pha
Lãnh Phong buông ra, cô vội đem chăn gối qua sô pha sau đó trùm kín người lại
Vốn dĩ anh định trêu cô nhưng mà nhìn dáng vẻ sợ sệt đó của cô kìa, anh khẽ mỉm cười còn cô chẳng hiểu tại sao tim lại đập nhanh đến như vậy