Chương 19: Đồ LƯU MANH
Sáng hôm sau
- Aaa đau đầu quá
Hy Nguyệt từ từ mở mắt, ngồi dậy vỗ vỗ vào đầu. Sau đó nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc trên người thì vô cùng bất ngờ
Cô bắt đầu nhớ lại hôm qua ở bar, cô và Giai Lạc uống say mèm không còn nhớ gì và sau đó....
/Giai Lạc, anh đẹp trai này là bạn em hả/
/Hả chị không biết hả đây là chồng chị đó/
/Chồng? chị có chồng đẹp trai vậy hả?/
Trời ơi mất mặt quá vậy nè
Mà khoan............
Hôm qua ở bar cô mặc đầm cơ mà sao giờ lại thành áo sơmi? Chẳng lẽ đêm hôm qua lợi dụng lúc cô say hắn đã..............làm ra chuyện đó?
Nghĩ đến đây Hy Nguyệt nhanh chóng vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, thay ra bộ trang phục khác rồi vội xuống lầu
Vừa xuống đã thấy anh ngồi ở sô pha xem xét tài liệu
- Lục Lãnh Phong, rốt cuộc hôm qua anh đã làm gì tôi hả?
Cô nhìn chằm chằm vào măt anh, thấy vậy anh đóng tài liệu lại bỏ lên bàn, khoanh hai tay trước ngực kiêu ngạo nói
- Cô không nhớ mình đã làm gì sao?
Nói như vậy là thật sự xảy ra chuyện đó?
- Anh là đồ ngụy quân tử, thừa nước đục thả câu, lợi dụng lúc tôi say rồi làm ra chuyện đó. Đê tiện
Hy Nguyệt tức giận chỉ tay thẳng vào anh. Lãnh Phong đứng lên đi về phía cô, cúi đầu xuống thì thầm vào tai
- Ồ, trí tưởng tượng của cô phong phú thật. Giờ tôi mới biết cô mong làm chuyện đó với tôi tới vậy đó
Theo phản xa Hy Nguyệt đẩy anh ra rồi lùi lại phía sau hai bước
- A-anh nếu như vậy anh cũng không được cởi quần áo tôi ra
- Cô là vợ của tôi tại sao không được? Dù gì cũng thấy rồi cô ngại cái gì
Nếu anh không phải là Lục tổng-người có tiếng nói nhất nhì thành phố G thì Hy Nguyệt đã lao vào băm anh ra ngay lập tức
- Đ-đồ lưu manh
- Cô còn đến mấy chỗ đó nữa thì đừng trách sao không xuống được giường
Sau đó quay người đi lên lầu
Đâu cần anh nói, cho đến chết cô cũng không dám bước vào bar lần thứ hai
- ---------------
Một tuần sau
- Em có ý tưởng gì cho dự án này chưa, Hy Nguyệt
Cố tổng hỏi cô
- Bí mật
- Hả? em không định bật mí cho sếp mình biết sao
- Hmmmmm khu trưng bày thời trang thì sao?
Hy Nguyệt suy nghĩ một hồi rồi đáp
*Cốc cốc*
- Vào đi
Một người nhân viên nữ bước vào
- Dạ Lục tổng đến rồi ạ
- Mời cậu ấy vào
- Dạ
Sau đó cô cúi đầu chào Cố Mộc rồi bước ra ngoài, đóng khẽ cửa lại
- Vậy em xin phép ra ngoài trước
Hy Nguyệt mở cửa bước ra thì gặp ngay Lục Lãnh Phong, cô làm như không quen bước ngang qua anh
Sau ngày ở quán bar quan hệ của hai người lại thêm phần xa cách. Ở chung nhà nhưng một ngày anh và cô không biết nói chuyện với nhau đã quá năm câu chưa nữa
- ---------------
Vài ngày sau
Hôm nay là ngày trình bày ý tưởng với công ty nên cô có phần hơi lo lắng
- Và sau đây xin mời cô Diệp Hy Nguyệt trình bày ý tưởng của mình
Cô bước lên phía trước cúi đầu chào mọi người sau đó hít một hơi sâu lấy bình tĩnh rồi dõng dạc nói
- Như mọi người đã biết thì lần này chúng ta sẽ hợp tác với LCK nhưng về phần ý tưởng sẽ do C.M chúng ta phụ trách
- Tôi có ý tưởng khá táo bạo đó là sẽ xây dựng một khu trưng bày thời trang với trang phục chính là sườn xám bla...bla
- Ai có ý kiến gì không ạ?
Sau khi thuyết trình, Hy Nguyệt hỏi mọi người
- Tôi muốn hỏi tại sao trang phục trưng bay chính lại là sườn xám mà không phải cái khác?
Sau khi nghe những thắc mắc, cô mỉm cười giải thích
- Vâng, theo như tôi biết thì sườn xám đã xuất hiện từ lâu nên chúng ta cũng có thể coi là cổ điển, nhưng qua thời gian nó dần được cách tân lại thành nhiều mẫu khác nhau. Tôi nghĩ rằng sườn xám là lựa chọn tốt nhất vì nó vừa cổ điển lại vừa hiện đại nhưng không kém phần sang trọng, quý phái
*Bộp bộp*
Những tràn vỗ tay của mọi người vang lên tỏ ý khen ngợi, tán thưởng Hy Nguyệt
- Ý tưởng này rất hay, em làm tốt lắm
Xem ra Cố Mộc thật sự hài lòng về ý tưởng này. Nhưng mà cũng phải cảm ơn Chu Kiệt vì anh đã giúp cô rất nhiều trong việc thực hiện bản kế hoạch
- Hmm Cố tổng em xin anh một chuyện được không
- Hửm em nói thử xem
- Trưởng phòng Chu đã giúp đỡ em rất nhiều cho phần thuyết trình này vì vậy có thể để anh ây cùng em thực hiện được không ạ
Cố Mộc suy nghĩ một hồi thì cũng gật đầu đồng ý
Buổi họp kết thúc vượt xa sự mong đợi của cô, không ngờ ý tưởng đó lại được mọi người ủng hộ đến như vậy làm cô thật sự vui lắm
- Chu Kiệt, hy vọng chúng ta sẽ làm thật tốt dự án này
Hy Nguyệt mỉm cười nói với Chu Kiệt
- Tất nhiên rồi, anh còn phải cảm ơn em vì đã nói cho anh trước mặt Cố tổng
- Âyy đừng nói vậy anh cũng đã giúp em rất nhiều cơ mà!!!
- Aaa đau đầu quá
Hy Nguyệt từ từ mở mắt, ngồi dậy vỗ vỗ vào đầu. Sau đó nhìn xuống bộ đồ mình đang mặc trên người thì vô cùng bất ngờ
Cô bắt đầu nhớ lại hôm qua ở bar, cô và Giai Lạc uống say mèm không còn nhớ gì và sau đó....
/Giai Lạc, anh đẹp trai này là bạn em hả/
/Hả chị không biết hả đây là chồng chị đó/
/Chồng? chị có chồng đẹp trai vậy hả?/
Trời ơi mất mặt quá vậy nè
Mà khoan............
Hôm qua ở bar cô mặc đầm cơ mà sao giờ lại thành áo sơmi? Chẳng lẽ đêm hôm qua lợi dụng lúc cô say hắn đã..............làm ra chuyện đó?
Nghĩ đến đây Hy Nguyệt nhanh chóng vào nhà tắm vệ sinh cá nhân, thay ra bộ trang phục khác rồi vội xuống lầu
Vừa xuống đã thấy anh ngồi ở sô pha xem xét tài liệu
- Lục Lãnh Phong, rốt cuộc hôm qua anh đã làm gì tôi hả?
Cô nhìn chằm chằm vào măt anh, thấy vậy anh đóng tài liệu lại bỏ lên bàn, khoanh hai tay trước ngực kiêu ngạo nói
- Cô không nhớ mình đã làm gì sao?
Nói như vậy là thật sự xảy ra chuyện đó?
- Anh là đồ ngụy quân tử, thừa nước đục thả câu, lợi dụng lúc tôi say rồi làm ra chuyện đó. Đê tiện
Hy Nguyệt tức giận chỉ tay thẳng vào anh. Lãnh Phong đứng lên đi về phía cô, cúi đầu xuống thì thầm vào tai
- Ồ, trí tưởng tượng của cô phong phú thật. Giờ tôi mới biết cô mong làm chuyện đó với tôi tới vậy đó
Theo phản xa Hy Nguyệt đẩy anh ra rồi lùi lại phía sau hai bước
- A-anh nếu như vậy anh cũng không được cởi quần áo tôi ra
- Cô là vợ của tôi tại sao không được? Dù gì cũng thấy rồi cô ngại cái gì
Nếu anh không phải là Lục tổng-người có tiếng nói nhất nhì thành phố G thì Hy Nguyệt đã lao vào băm anh ra ngay lập tức
- Đ-đồ lưu manh
- Cô còn đến mấy chỗ đó nữa thì đừng trách sao không xuống được giường
Sau đó quay người đi lên lầu
Đâu cần anh nói, cho đến chết cô cũng không dám bước vào bar lần thứ hai
- ---------------
Một tuần sau
- Em có ý tưởng gì cho dự án này chưa, Hy Nguyệt
Cố tổng hỏi cô
- Bí mật
- Hả? em không định bật mí cho sếp mình biết sao
- Hmmmmm khu trưng bày thời trang thì sao?
Hy Nguyệt suy nghĩ một hồi rồi đáp
*Cốc cốc*
- Vào đi
Một người nhân viên nữ bước vào
- Dạ Lục tổng đến rồi ạ
- Mời cậu ấy vào
- Dạ
Sau đó cô cúi đầu chào Cố Mộc rồi bước ra ngoài, đóng khẽ cửa lại
- Vậy em xin phép ra ngoài trước
Hy Nguyệt mở cửa bước ra thì gặp ngay Lục Lãnh Phong, cô làm như không quen bước ngang qua anh
Sau ngày ở quán bar quan hệ của hai người lại thêm phần xa cách. Ở chung nhà nhưng một ngày anh và cô không biết nói chuyện với nhau đã quá năm câu chưa nữa
- ---------------
Vài ngày sau
Hôm nay là ngày trình bày ý tưởng với công ty nên cô có phần hơi lo lắng
- Và sau đây xin mời cô Diệp Hy Nguyệt trình bày ý tưởng của mình
Cô bước lên phía trước cúi đầu chào mọi người sau đó hít một hơi sâu lấy bình tĩnh rồi dõng dạc nói
- Như mọi người đã biết thì lần này chúng ta sẽ hợp tác với LCK nhưng về phần ý tưởng sẽ do C.M chúng ta phụ trách
- Tôi có ý tưởng khá táo bạo đó là sẽ xây dựng một khu trưng bày thời trang với trang phục chính là sườn xám bla...bla
- Ai có ý kiến gì không ạ?
Sau khi thuyết trình, Hy Nguyệt hỏi mọi người
- Tôi muốn hỏi tại sao trang phục trưng bay chính lại là sườn xám mà không phải cái khác?
Sau khi nghe những thắc mắc, cô mỉm cười giải thích
- Vâng, theo như tôi biết thì sườn xám đã xuất hiện từ lâu nên chúng ta cũng có thể coi là cổ điển, nhưng qua thời gian nó dần được cách tân lại thành nhiều mẫu khác nhau. Tôi nghĩ rằng sườn xám là lựa chọn tốt nhất vì nó vừa cổ điển lại vừa hiện đại nhưng không kém phần sang trọng, quý phái
*Bộp bộp*
Những tràn vỗ tay của mọi người vang lên tỏ ý khen ngợi, tán thưởng Hy Nguyệt
- Ý tưởng này rất hay, em làm tốt lắm
Xem ra Cố Mộc thật sự hài lòng về ý tưởng này. Nhưng mà cũng phải cảm ơn Chu Kiệt vì anh đã giúp cô rất nhiều trong việc thực hiện bản kế hoạch
- Hmm Cố tổng em xin anh một chuyện được không
- Hửm em nói thử xem
- Trưởng phòng Chu đã giúp đỡ em rất nhiều cho phần thuyết trình này vì vậy có thể để anh ây cùng em thực hiện được không ạ
Cố Mộc suy nghĩ một hồi thì cũng gật đầu đồng ý
Buổi họp kết thúc vượt xa sự mong đợi của cô, không ngờ ý tưởng đó lại được mọi người ủng hộ đến như vậy làm cô thật sự vui lắm
- Chu Kiệt, hy vọng chúng ta sẽ làm thật tốt dự án này
Hy Nguyệt mỉm cười nói với Chu Kiệt
- Tất nhiên rồi, anh còn phải cảm ơn em vì đã nói cho anh trước mặt Cố tổng
- Âyy đừng nói vậy anh cũng đã giúp em rất nhiều cơ mà!!!