Chương : 6
"Bạch Long Quyền Vũ đã thêm bạn vào đội"
Máy tính của cô hiện lên. Liêu Hiểu Tình nhìn sơ sơ qua đã nhìn thấy 3 người. Là "Quán Lập Tân", "Khả Hầu Huân", "Vu San Phiến" tam đại hiệp đứng trong top 5 của Bảng Phong Vân
[Đội][Khả Hầu Huân]: Hầy da, chắc đây là đại tẩu nhỉ?
[Đội][Quán Lập Phong]: Hầu Huân chết tiệt. Có cảm thấy câu hỏi bị thừa không?
[Đội][Vu San Phiến]: "Di Âm Phi" em đừng sợ, họ là như vậy đấy
[Đội][Di Âm Phi]: Chào mọi người ^^
[Đội][Bạch Long Quyền Vũ]: Ngày mai 20h.
[Đội][Khả Hầu Huân]: Ok lão đại!
[Đội][Quán Lập Tân]: Lão đại, ngày mai tôi về. Anh đến đón tôi chứ?
[Đội][Bạch Long Quyền Vũ]: Kiều Ái sẽ đón.
[Đội][Di Âm Phi]: "-" Mọi người quen nhau ngoài đời?
[Đội][Vu San Phiến]: Đúng vậy... Tụi này là bạn thân của nhau đó đại tẩu
[Đội][Di Âm Phi]: À ^^ Thế thì vui quá rồi
[Đội][Khả Hầu Huân]: Đại tẩu à muội ở đâu thế?
[Đội][Quán Lập Tân]: Có cơ hội sẽ gặp •^•
[Đội][Di Âm Phi]: Em ở Thành Phố T
[Đội][Khả Hầu Huân]: Hô hô, tụi anh cũng sắp về đó đây. Có thể cho anh một cái hẹn không?
[Đội][Vu San Phiến]: Đại tẩu muội làm ở đâu?
Liêu Hiểu Tình nhìn thấy họ nói như vậy cây bút cũng muốn trượt xuống, có cần phải trùng hợp như vậy không? Không lẽ... "Bạch Long Quyền Vũ" cũng ở đây? Thôi tiêu rồi
[Đội][Di Âm Phi]: A... Dạ... Mạng lag quá, em off trước đây ^^
"Di Âm Phi đã offline"
Liêu Hiểu Tình ôm lại trái tim nhỏ bé của mình mà thở dài. Không biết vì sao mà khi cô nghĩ "Bạch Long Quyền Vũ" lại ở Thành Phố T này thì trái tim của cô lại nhảy liên hồi. Khuôn mặt lại đỏ ửng lên, Liêu Hiểu Tình vỗ vỗ mặt lấy lại bình tĩnh rồi tiếp tục làm việc
- Không được suy nghĩ lung tung nữa!! _ Liêu Hiểu Tình vỗ vỗ mặt dặn lòng mình
- Hiểu Tình, cậu sao vậy? _ Kiều Ái lo lắng hỏi
- À không... Không có gì. Không cần lo _ Liêu Hiểu Tình xua tay chối bỏ
Kiều Ái khó hiểu rồi nhìn cô rồi bước đi vào phòng Tổng Giám Đốc. Lãnh Bạch Ngôn đây sao? Vị tổng tài bá đạo, lạnh lùng đây sao? Bây giờ... Là đang cười sao? Lạ lạ nhỉ?
- Anh Bạch Ngôn, anh có chuyện gì giấu em đúng không? _ Kiều Ái lườm anh
- Không. Ngày mai Lập Tân về _ Lãnh Bạch Ngôn lạnh nhạt nói
- Á?? Hả?? _ Nhắc đến Quán Lập Tân đôi mắt của Kiều Ái lại sáng lên
- Ngày mai đón Tiểu Tuyết, Tiểu Hinh, Tiệp Long và đám người Lập Tân... Đưa Hiểu Tình theo _ Lãnh Bạch Ngôn nhẹ giọng
Kiều Ái đông cứng người, lần đầu tiên Hàm Kiều Ái nghe được tên của một người con gái phát ra từ miệng của Lãnh Bạch Ngôn. Trong cuộc đời của anh chỉ nhắc tên không quá ba người nữ nhi. Một là mẹ anh - Hoắc Tiệp Dao, Hai là em gái - Lãnh Bạch Tuyết, ba chính là Kiều Ái. Nhưng bây giờ lại nhắc tên của một cô gái... Mà phải nói là không quen không biết... Còn gọi là "Hiểu Tình" rất ư là thân mật. Hầy da, có biến, có biến!
- Nghe rõ? _ Lãnh Bạch Ngôn nhướn mày
- À dạ dạ, rõ rồi... Rất rõ!! _ Kiều Ái cuống cuồng gật đầu
Lãnh Bạch Ngôn chỉ im lặng không để ý đến Kiều Ái nữa. Anh vào phần mềm nào đó và bắt đầu điều tra về Liêu Hiểu Tình. Tuy nhiên, trong lòng anh lại dâng lên một loại cảm giác kì lạ... Nó giống như là anh đang ngoại tình? Không phải chứ!? Chẳng lẽ anh đã yêu cô gái kia rồi sao? Không thể như vậy
- Không đúng, mình chỉ yêu Ngọc Phi, không thể nào có thêm người thứ hai. Lúc trước không, bây giờ cũng không, sau này càng không! Chỉ là mua vui... Đúng... Chỉ là mua vui! _ Lãnh Bạch Ngôn tự trấn an mình rồi tiếp tục làm việc
Nhưng anh nào biết, phía sau cánh cửa kia là hình ảnh nhỏ bé của một cô gái, khi vừa nghe Kiều Ái báo tin rằng ngày mai đi đón một số người quan trọng với anh. Không hiểu vì sao tim cô lại phấn khích hơn hẳn, nhưng mà... Vừa vào phòng đã nghe anh nói những lời tuyệt tình như vậy, cũng chẳng biết tại sao, trái tim cô đau quá. Nó... Nhói quá, rất nhói....
"Cốc, cốc, cốc"
- Vào
Liêu Hiểu Tình lấy lại bình tĩnh hằng ngày, khuôn mặt không một chút biểu cảm, lẳng lặng bước vào. Đặt lên bàn làm việc của anh một sắp tài liệu
- Của Giám Đốc. Tôi xin phép _ Liêu Hiểu Tình nhanh chân xoay người bỏ đi
Lãnh Bạch Ngôn khó hiểu nhìn theo bóng dáng cô đi mất. Cô sợ anh đến như vậy sao? Anh thật sự đáng sợ đến như vậy à? Nhưng anh cũng không xem trọng nó, anh chỉ yêu Ngọc Phi, anh chỉ quan tâm Ngọc Phi. Không thể có thêm hình bóng của người con gái khác. Anh không phản bội Ngọc Phi được.
Liêu Hiểu Tình sau khi rời khỏi phòng của anh liền bị một đám người đưa đi....
[................................................]
Cô bị đưa đi đâu?
Và ngày mai sẽ xảy ra việc gì?
Đoán xem:>
Tiếc gì cho ta một ? lấy động lực nhỉ???
Máy tính của cô hiện lên. Liêu Hiểu Tình nhìn sơ sơ qua đã nhìn thấy 3 người. Là "Quán Lập Tân", "Khả Hầu Huân", "Vu San Phiến" tam đại hiệp đứng trong top 5 của Bảng Phong Vân
[Đội][Khả Hầu Huân]: Hầy da, chắc đây là đại tẩu nhỉ?
[Đội][Quán Lập Phong]: Hầu Huân chết tiệt. Có cảm thấy câu hỏi bị thừa không?
[Đội][Vu San Phiến]: "Di Âm Phi" em đừng sợ, họ là như vậy đấy
[Đội][Di Âm Phi]: Chào mọi người ^^
[Đội][Bạch Long Quyền Vũ]: Ngày mai 20h.
[Đội][Khả Hầu Huân]: Ok lão đại!
[Đội][Quán Lập Tân]: Lão đại, ngày mai tôi về. Anh đến đón tôi chứ?
[Đội][Bạch Long Quyền Vũ]: Kiều Ái sẽ đón.
[Đội][Di Âm Phi]: "-" Mọi người quen nhau ngoài đời?
[Đội][Vu San Phiến]: Đúng vậy... Tụi này là bạn thân của nhau đó đại tẩu
[Đội][Di Âm Phi]: À ^^ Thế thì vui quá rồi
[Đội][Khả Hầu Huân]: Đại tẩu à muội ở đâu thế?
[Đội][Quán Lập Tân]: Có cơ hội sẽ gặp •^•
[Đội][Di Âm Phi]: Em ở Thành Phố T
[Đội][Khả Hầu Huân]: Hô hô, tụi anh cũng sắp về đó đây. Có thể cho anh một cái hẹn không?
[Đội][Vu San Phiến]: Đại tẩu muội làm ở đâu?
Liêu Hiểu Tình nhìn thấy họ nói như vậy cây bút cũng muốn trượt xuống, có cần phải trùng hợp như vậy không? Không lẽ... "Bạch Long Quyền Vũ" cũng ở đây? Thôi tiêu rồi
[Đội][Di Âm Phi]: A... Dạ... Mạng lag quá, em off trước đây ^^
"Di Âm Phi đã offline"
Liêu Hiểu Tình ôm lại trái tim nhỏ bé của mình mà thở dài. Không biết vì sao mà khi cô nghĩ "Bạch Long Quyền Vũ" lại ở Thành Phố T này thì trái tim của cô lại nhảy liên hồi. Khuôn mặt lại đỏ ửng lên, Liêu Hiểu Tình vỗ vỗ mặt lấy lại bình tĩnh rồi tiếp tục làm việc
- Không được suy nghĩ lung tung nữa!! _ Liêu Hiểu Tình vỗ vỗ mặt dặn lòng mình
- Hiểu Tình, cậu sao vậy? _ Kiều Ái lo lắng hỏi
- À không... Không có gì. Không cần lo _ Liêu Hiểu Tình xua tay chối bỏ
Kiều Ái khó hiểu rồi nhìn cô rồi bước đi vào phòng Tổng Giám Đốc. Lãnh Bạch Ngôn đây sao? Vị tổng tài bá đạo, lạnh lùng đây sao? Bây giờ... Là đang cười sao? Lạ lạ nhỉ?
- Anh Bạch Ngôn, anh có chuyện gì giấu em đúng không? _ Kiều Ái lườm anh
- Không. Ngày mai Lập Tân về _ Lãnh Bạch Ngôn lạnh nhạt nói
- Á?? Hả?? _ Nhắc đến Quán Lập Tân đôi mắt của Kiều Ái lại sáng lên
- Ngày mai đón Tiểu Tuyết, Tiểu Hinh, Tiệp Long và đám người Lập Tân... Đưa Hiểu Tình theo _ Lãnh Bạch Ngôn nhẹ giọng
Kiều Ái đông cứng người, lần đầu tiên Hàm Kiều Ái nghe được tên của một người con gái phát ra từ miệng của Lãnh Bạch Ngôn. Trong cuộc đời của anh chỉ nhắc tên không quá ba người nữ nhi. Một là mẹ anh - Hoắc Tiệp Dao, Hai là em gái - Lãnh Bạch Tuyết, ba chính là Kiều Ái. Nhưng bây giờ lại nhắc tên của một cô gái... Mà phải nói là không quen không biết... Còn gọi là "Hiểu Tình" rất ư là thân mật. Hầy da, có biến, có biến!
- Nghe rõ? _ Lãnh Bạch Ngôn nhướn mày
- À dạ dạ, rõ rồi... Rất rõ!! _ Kiều Ái cuống cuồng gật đầu
Lãnh Bạch Ngôn chỉ im lặng không để ý đến Kiều Ái nữa. Anh vào phần mềm nào đó và bắt đầu điều tra về Liêu Hiểu Tình. Tuy nhiên, trong lòng anh lại dâng lên một loại cảm giác kì lạ... Nó giống như là anh đang ngoại tình? Không phải chứ!? Chẳng lẽ anh đã yêu cô gái kia rồi sao? Không thể như vậy
- Không đúng, mình chỉ yêu Ngọc Phi, không thể nào có thêm người thứ hai. Lúc trước không, bây giờ cũng không, sau này càng không! Chỉ là mua vui... Đúng... Chỉ là mua vui! _ Lãnh Bạch Ngôn tự trấn an mình rồi tiếp tục làm việc
Nhưng anh nào biết, phía sau cánh cửa kia là hình ảnh nhỏ bé của một cô gái, khi vừa nghe Kiều Ái báo tin rằng ngày mai đi đón một số người quan trọng với anh. Không hiểu vì sao tim cô lại phấn khích hơn hẳn, nhưng mà... Vừa vào phòng đã nghe anh nói những lời tuyệt tình như vậy, cũng chẳng biết tại sao, trái tim cô đau quá. Nó... Nhói quá, rất nhói....
"Cốc, cốc, cốc"
- Vào
Liêu Hiểu Tình lấy lại bình tĩnh hằng ngày, khuôn mặt không một chút biểu cảm, lẳng lặng bước vào. Đặt lên bàn làm việc của anh một sắp tài liệu
- Của Giám Đốc. Tôi xin phép _ Liêu Hiểu Tình nhanh chân xoay người bỏ đi
Lãnh Bạch Ngôn khó hiểu nhìn theo bóng dáng cô đi mất. Cô sợ anh đến như vậy sao? Anh thật sự đáng sợ đến như vậy à? Nhưng anh cũng không xem trọng nó, anh chỉ yêu Ngọc Phi, anh chỉ quan tâm Ngọc Phi. Không thể có thêm hình bóng của người con gái khác. Anh không phản bội Ngọc Phi được.
Liêu Hiểu Tình sau khi rời khỏi phòng của anh liền bị một đám người đưa đi....
[................................................]
Cô bị đưa đi đâu?
Và ngày mai sẽ xảy ra việc gì?
Đoán xem:>
Tiếc gì cho ta một ? lấy động lực nhỉ???