Chương : 3
Cao Cần đâm chọc hắn một hồi, cảm thấy mỹ mãn mới dập máy.
Kiều Dĩ Hàng không sao hiểu được. Phong Á Luân không phải sắp nhận một bộ phim điện ảnh sao? Là quản lý, Cao Cần hẳn phải bận rộn mới đúng. Sao gần đây lại luôn có thời gian giám thị hắn?
Hắn lắc đầu tiếp tục chơi, đang muốn chỉ huy Tiểu Thuyền đi bái sư thì thấy cảnh vật thay đổi.
Tiểu Thuyền đáng thương đang đờ đẫn ngồi giữa một đám ID lạ hoắc. Bốn phía âm trầm xám xịt có một loại cảm giác quỷ dị không nói nên lời.
Nơi này Kiều Dĩ Hàng cũng không hề xa lạ. Trên thực tế, khi hắn còn dùng Hàng Thiên thì đôi khi cũng bị bắt vô —
Thiên lao.
Để phòng ngừa gian lận, cứ cách một thời gian dừng quá lâu sẽ có một đoạn mã để người chơi nhận diện. Nếu trả lời sai hoặc không trả lời sẽ bị đưa vào thiên lao.
Người ngồi tù hoặc là dùng tiền để chuộc thân hoặc có người cướp ngục, cũng có thể dùng đạo cụ vượt ngục. Bất quá giờ hắn là người mới, chỉ có hai ba lượng bạc không đủ để nhét kẽ răng. Việc duy nhất hắn có thể làm là ngồi đây chờ đến giờ được thả —
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, hắn ngứa tay chạy tới diễn đàn trò chơi xem thông tin.
Từng máy chủ đều có chuyên mục riêng, Bại Kim thôn được coi máy chủ cũ – cũng coi như là nơi cập nhật nhanh nhạy.
Bất quá đi vào xong hắn có điểm hối hận.
Phân nửa đều là bài tìm kiếm hắn nhìn qua so với lệnh truy nã còn kinh khủng.
Hắn di chuột định rời đi bỗng thấy một chủ đề đập vào mắt —
Mười một môn phái – luận lợi và hại.
Hắn kích vào, di đến phần nói về chính phái.
Người lập chủ đề này là Ảnh Tử xem chừng cũng là một cao thủ đem lợi hại các môn phía nói rõ. Tóm tắt lại bốn môn phái chính đạo tổng kết là —
Huy Hoàng Môn: Kiên trì bền bỉ ắt đại thành công.
Vũ Đương: Chỉ cần dùng tiền, khẳng định nhàn nhã.
Thiếu Lâm: Thích hợp chơi đồng đội. Chỉ cần có kỹ năng, không sợ thiếu người.
Thần Y Cốc: Đơn độc hay hợp thành đội ngũ đều được. Chỉ cần có lam, muốn chết rất khó.
…
Kiều Dĩ Hàng trầm tư hồi lâu, thật lâu.
Thần Y cốc chủ Lăng Đan Diệu là chưởng môn nữ duy nhất trong mười một đại môn phái mà vú em nữ cũng chiếm đa số. Cũng vì thế mà Thần Y Cốc được coi như nữ nhi cốc.
Kiều Dĩ Hàng hoàn thành nhiệm vụ bái sư xong liền trở thành một thành viên của Thần Y Cốc.
Hắn đã nghĩ rất rõ ràng. Lần này ngoạn trò chơi chỉ là vì ngứa tay, giết thời gian. Cấp bậc, thần chú, tử trang…đều là phù vân. Hắn nhất định kiên định, giữ khuôn phép, an an ổn ổn dựng nên sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Lĩnh sáo trang xong hắn mở khung nhiệm vụ. Bên trong có một nhiệm vụ chính, một nhiệm vụ sủng vật, một nhiệm vụ cần hợp tác.
Có kinh nghiệm từ cấp ban đầu lên tới cấp mười, Kiều Dĩ Hàng vui vẻ làm nhiệm vụ.
Mỗi lần thấy điểm kinh nghiệm tăng, lại thêm được thăng cấp, hắn cảm thấy thỏa mãn không gì sánh nổi.
Mở bao trang bị, vứt đi những thứ vô dụng, hắn mua một đống lam rồi đến sau núi Vũ Đương đả ong chúa độc.
Hắn đã nghiên cứu kỹ tại diễn đàn bí quyết thăng cấp. Ong chúa là BOSS cấp hai mươi hai, cực hợp với Thần Y Cốc và Tê Hà sơn trang sống dai. Kinh nghiệm đả quái vượt cấp tuy ít nhưng trang bị thì không sai, thu thập được sáu viên linh châu là có thể đổi lên lam trang.
“Đùa nháo giang hồ” trang bị chia thành năm cấp: bạch trang là kém nhất, trên đó là lục trang, lam trang, tranh (màu cam) trang, tử trang.
Hắn quyết định cả đêm luyện ở đây, luyện đến cấp hai mươi lăm.
Lúc bắt đầu có chút không quen, đả một lần…ít nhất…mất ba bình lam. Thế nhưng càng đánh tới cấp cao, huyết càng tăng, kinh nghiệm cũng phong phú, càng đánh càng thuận lợi.
Ngay khi hắn thấy lên tới cấp hai mươi tư, đả thêm hai lần có thể hoàn thành nhiệm vụ, màn hình nhảy ra người xin tổ đội.
Loại này trước đây hắn đã thấy nên không chút nghĩ ngợi trực tiếp tắt đi.
Qua hai giây, đơn xin càng nhiều. Hắn tắt đi.
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
Kiều Dĩ Hàng vẫn chăm chú nhìn nơi hồi sinh mới của ong chúa.
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
….
Khung hội thoại nhảy ra càng ngày càng nhiều.
Chờ đến câu thứ hai mươi mấy, Kiều Dĩ Hàng mới tỉnh ngộ. Mỹ nữ mà hắn kêu hình như chính là chỉ…?
[phụ cận] Tiểu Thuyền: -__-|||
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: %>_<% mỹ nữ, ngươi cuối cùng cũng thấy ta!
[phụ cận] Tiểu Thuyền: ta thích tự mình đánh.
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: nam nữ phối hợp, làm việc tốt a! Chỉ có gay mới không ai hợp tác! Mỹ nữ vừa nhìn là biết ôn nhu hiền thục, nhượng ta làm trâu ngựa cho ngươi đi!
…
Chữ “gay” khiến Kiều Dĩ Hàng tỉnh táo trở lại.
[phụ cận] Tiểu Thuyền: thực sự là phiền phức ngươi. O(∩_∩)O
…
Vì vậy trên màn hình, một nam một nữ phối hợp đả quái.
Phút thứ nhất —
[đội ngũ] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, ta đả quái, ngươi nghỉ ngơi, gia huyết là được.
Phút thứ hai —
[đội ngũ] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, ngươi phải tin tưởng ta!
Phút thứ ba —
[đội ngũ] Tiêu sái lãng tử: kháo! Ngươi quá tích cực a!
Phút thứ tư —
Đội ngũ giải tán.
Kiều Dĩ Hàng nhìn thi thể ong chúa cùng chỗ Tiêu sái lãng tử vừa tiêu thất, nội tâm thỏa mãn không gì sánh nổi.
Một buổi tối lên được đến cấp hai mươi lắm khiến hắn cảm thấy thật thỏa mãn. Đang muốn thoát thì thấy kênh thế giới phát ra ba chữ khiến hắn hết hồn.
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: Kiều Dĩ Hàng bị bệnh tâm thần, bệnh bệnh bệnh bệnh —-
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: sản phẩm kém quốc gia.
[thế giới] Long Thủ: Đánh Thập Ác Lao! Thiếu hòa thượng, nhanh tới nhanh tới! Thiếu hòa thượng, mau tới mau tới!
[thế giới] Tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: đánh rắm! Mẹ ngươi gọi ngươi quay về sinh lại!
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: Liên Hiệp Quốc cảnh báo
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: Kiều Dĩ Hàng bệnh bệnh bệnh bệnh —-
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 003: thoát quần đánh rắm! Ngươi lấy quần mặc vào! MD, qua mạng mà cũng đều thấy thối!
…
Kiều Dĩ Hàng nhìn cuộc hỗn chiến phía trên màn hình bỗng nhiên nhớ tới một câu nói đang lưu hành rất có đạo lý —
Thực sự là nằm cũng trúng đạn.
Bởi một màn trên kênh thế giới này khiến tâm tình vui sướng lên được cấp hai lăm của hắn bay sạch.
Đến ngày thứ hai vẫn không có hứng thú mở máy vi tính.
Hắn tập thể dục, xem chút tin tức, rồi lại tập thể dục, rồi lại xem tin…
Hắn chạy đi chạy lại đến lần thứ ba thì phát giác, hắn chạy đi chạy lại như thế hoàn toàn là vì — có thể đi qua thư phòng, nhìn thấ máy tính đặt ở thư phòng.
Vì vậy sau khi rời giường ba tiếng bốn mươi ba phút, hắn rốt cuộc ngồi xuống trước máy tính, mở máy, vào trò chơi.
Tưởng rằng sau một đêm, mọi chuyện lắng xuống nhưng biết đâu được bọn họ không có yên mà là đi chuẩn bị quân lương.
Ngoại trừ kênh thế giới tràn ngập ba chữ Kiều Dĩ Hàng, tiểu kèn đồng cũng không ngừng sáng.
Kiều Dĩ Hàng có thể tắt đi kênh thế giới nhưng không tắt được tiểu kèn đồng. Không còn cách nào khác phải nhìn tên chính mình cùng thoát y xuất hiện —
…
Hắn tìm băng dính dán đè lên vị trí này.
Mắt không thấy, tâm không phiền.
Hắn làm thêm vài nhiệm vụ, kinh nghiệm tăng thêm.
Khi gia nhập môn phái sẽ có lúc quay về dùng kinh nghiệm học võ công cùng với tăng cấp võ công.
Kiều Dĩ Hàng biết muốn tăng cấp võ công mất rất nhiều kinh nghiệm, quay về môn phái xong khẳng định kinh nghiệm toàn bộ mất nên hắn nghĩ thăng cấp trước. Chí ít có cảm giác thành tựu.
Luyện đến cấp ba mươi, hắn nhớ tới diễn đàn thuyết ba mươi cấp có thể quay về Tân Thủ thôn làm nhiệm vụ ẩn giấu.
Vì vậy hắn lên diễn đàn, tìm cho ra bài post kia đi giết thỏ vương. Giết tới lần thứ ba thì ngọc bội trong truyền thuyết hiện ra.
Hắn nhặt lấy ngọc bội chạy tới chỗ Vương nhị thẩm đổi huyết thư, sau đó tới chỗ trưởng thôn.
Trưởng thôn hỏi: “Ngươi chuẩn bị tốt cả chứ?”
…
Kiều Dĩ Hàng nhìn đống lam dự trữ, tin tưởng mười phần kích xác định.
Tiểu Thuyền bị truyền tống tới một đại điện đen kịt.
Hắn còn chưa rõ tình huống đã thấy [phụ cận] Thiên Tịch Hữu Mộng: rốt cuộc cũng có người, tọa độ 110, 119.
….
Nơi đó là một cái hành lang.
Kiều Dĩ Hàng chạy tới thì thấy một người phái Vũ Đương MM ngồi xếp bằng trên mặt đất thấy hắn đến thì lập tức đứng dậy.
Màn hình nhảy ra khung đối thoại: Thiên Tịch Hữu Mộng mời bạn tham gia đội ngũ của cô ấy.
Kiều Dĩ Hàng mạc danh kỳ diệu (ù ù cạc cạc) kích đồng ý.
Cũng chẳng nói thêm gì, chỉ thấy cô hướng phía trước mà chạy.
Hắn không thể làm gì khác ngoài theo sau.
Chỗ cuối hành lang là một thạch thất chỉ vừa cho một người.
Một đám xương khô từ nơi nào bỗng nhiên đi tới đi lui.
Thiên Tịch Hữu Mộng dùng kỹ năng quần công xóa sổ không ít huyết của bọn chúng.
Mắt thấy bọn họ sắp bị vây, Kiều Dĩ Hàng toàn thân đều sôi máu, lập tức chuẩn bị liều mạng.
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: trư! Đánh hai bên!
…
Kiều Dĩ Hàng ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ thi thoảng gia huyết hộ.
Thiên Tịch Hữu Mộng đương nhiên so với Tiêu sái lãng tử cao tay hơn nhiều, cô không hề trò chuyện trực tiếp tách bọn quái ra rồi tiều diệt từng phần.
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: đả BOSS ngươi gia cho ta trạng thái.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: trạng thái gì a?
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: bách hoa trận trận.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: đừng nói ngươi chưa học.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: +_+
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: diệu thủ hồi xuân cấp mấy?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: cấp 0.
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: trư! Ngươi chạy tới tự sát cũng đừng kéo người chôn cùng a!!!
Kiều Dĩ Hàng không sao hiểu được. Phong Á Luân không phải sắp nhận một bộ phim điện ảnh sao? Là quản lý, Cao Cần hẳn phải bận rộn mới đúng. Sao gần đây lại luôn có thời gian giám thị hắn?
Hắn lắc đầu tiếp tục chơi, đang muốn chỉ huy Tiểu Thuyền đi bái sư thì thấy cảnh vật thay đổi.
Tiểu Thuyền đáng thương đang đờ đẫn ngồi giữa một đám ID lạ hoắc. Bốn phía âm trầm xám xịt có một loại cảm giác quỷ dị không nói nên lời.
Nơi này Kiều Dĩ Hàng cũng không hề xa lạ. Trên thực tế, khi hắn còn dùng Hàng Thiên thì đôi khi cũng bị bắt vô —
Thiên lao.
Để phòng ngừa gian lận, cứ cách một thời gian dừng quá lâu sẽ có một đoạn mã để người chơi nhận diện. Nếu trả lời sai hoặc không trả lời sẽ bị đưa vào thiên lao.
Người ngồi tù hoặc là dùng tiền để chuộc thân hoặc có người cướp ngục, cũng có thể dùng đạo cụ vượt ngục. Bất quá giờ hắn là người mới, chỉ có hai ba lượng bạc không đủ để nhét kẽ răng. Việc duy nhất hắn có thể làm là ngồi đây chờ đến giờ được thả —
Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, hắn ngứa tay chạy tới diễn đàn trò chơi xem thông tin.
Từng máy chủ đều có chuyên mục riêng, Bại Kim thôn được coi máy chủ cũ – cũng coi như là nơi cập nhật nhanh nhạy.
Bất quá đi vào xong hắn có điểm hối hận.
Phân nửa đều là bài tìm kiếm hắn nhìn qua so với lệnh truy nã còn kinh khủng.
Hắn di chuột định rời đi bỗng thấy một chủ đề đập vào mắt —
Mười một môn phái – luận lợi và hại.
Hắn kích vào, di đến phần nói về chính phái.
Người lập chủ đề này là Ảnh Tử xem chừng cũng là một cao thủ đem lợi hại các môn phía nói rõ. Tóm tắt lại bốn môn phái chính đạo tổng kết là —
Huy Hoàng Môn: Kiên trì bền bỉ ắt đại thành công.
Vũ Đương: Chỉ cần dùng tiền, khẳng định nhàn nhã.
Thiếu Lâm: Thích hợp chơi đồng đội. Chỉ cần có kỹ năng, không sợ thiếu người.
Thần Y Cốc: Đơn độc hay hợp thành đội ngũ đều được. Chỉ cần có lam, muốn chết rất khó.
…
Kiều Dĩ Hàng trầm tư hồi lâu, thật lâu.
Thần Y cốc chủ Lăng Đan Diệu là chưởng môn nữ duy nhất trong mười một đại môn phái mà vú em nữ cũng chiếm đa số. Cũng vì thế mà Thần Y Cốc được coi như nữ nhi cốc.
Kiều Dĩ Hàng hoàn thành nhiệm vụ bái sư xong liền trở thành một thành viên của Thần Y Cốc.
Hắn đã nghĩ rất rõ ràng. Lần này ngoạn trò chơi chỉ là vì ngứa tay, giết thời gian. Cấp bậc, thần chú, tử trang…đều là phù vân. Hắn nhất định kiên định, giữ khuôn phép, an an ổn ổn dựng nên sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng.
Lĩnh sáo trang xong hắn mở khung nhiệm vụ. Bên trong có một nhiệm vụ chính, một nhiệm vụ sủng vật, một nhiệm vụ cần hợp tác.
Có kinh nghiệm từ cấp ban đầu lên tới cấp mười, Kiều Dĩ Hàng vui vẻ làm nhiệm vụ.
Mỗi lần thấy điểm kinh nghiệm tăng, lại thêm được thăng cấp, hắn cảm thấy thỏa mãn không gì sánh nổi.
Mở bao trang bị, vứt đi những thứ vô dụng, hắn mua một đống lam rồi đến sau núi Vũ Đương đả ong chúa độc.
Hắn đã nghiên cứu kỹ tại diễn đàn bí quyết thăng cấp. Ong chúa là BOSS cấp hai mươi hai, cực hợp với Thần Y Cốc và Tê Hà sơn trang sống dai. Kinh nghiệm đả quái vượt cấp tuy ít nhưng trang bị thì không sai, thu thập được sáu viên linh châu là có thể đổi lên lam trang.
“Đùa nháo giang hồ” trang bị chia thành năm cấp: bạch trang là kém nhất, trên đó là lục trang, lam trang, tranh (màu cam) trang, tử trang.
Hắn quyết định cả đêm luyện ở đây, luyện đến cấp hai mươi lăm.
Lúc bắt đầu có chút không quen, đả một lần…ít nhất…mất ba bình lam. Thế nhưng càng đánh tới cấp cao, huyết càng tăng, kinh nghiệm cũng phong phú, càng đánh càng thuận lợi.
Ngay khi hắn thấy lên tới cấp hai mươi tư, đả thêm hai lần có thể hoàn thành nhiệm vụ, màn hình nhảy ra người xin tổ đội.
Loại này trước đây hắn đã thấy nên không chút nghĩ ngợi trực tiếp tắt đi.
Qua hai giây, đơn xin càng nhiều. Hắn tắt đi.
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
Kiều Dĩ Hàng vẫn chăm chú nhìn nơi hồi sinh mới của ong chúa.
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
….
Khung hội thoại nhảy ra càng ngày càng nhiều.
Chờ đến câu thứ hai mươi mấy, Kiều Dĩ Hàng mới tỉnh ngộ. Mỹ nữ mà hắn kêu hình như chính là chỉ…?
[phụ cận] Tiểu Thuyền: -__-|||
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, không nên đùa giỡn như vậy! Cùng nhau đả quái, ngọt ngào a!
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: %>_<% mỹ nữ, ngươi cuối cùng cũng thấy ta!
[phụ cận] Tiểu Thuyền: ta thích tự mình đánh.
[phụ cận] Tiêu sái lãng tử: nam nữ phối hợp, làm việc tốt a! Chỉ có gay mới không ai hợp tác! Mỹ nữ vừa nhìn là biết ôn nhu hiền thục, nhượng ta làm trâu ngựa cho ngươi đi!
…
Chữ “gay” khiến Kiều Dĩ Hàng tỉnh táo trở lại.
[phụ cận] Tiểu Thuyền: thực sự là phiền phức ngươi. O(∩_∩)O
…
Vì vậy trên màn hình, một nam một nữ phối hợp đả quái.
Phút thứ nhất —
[đội ngũ] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, ta đả quái, ngươi nghỉ ngơi, gia huyết là được.
Phút thứ hai —
[đội ngũ] Tiêu sái lãng tử: mỹ nữ, ngươi phải tin tưởng ta!
Phút thứ ba —
[đội ngũ] Tiêu sái lãng tử: kháo! Ngươi quá tích cực a!
Phút thứ tư —
Đội ngũ giải tán.
Kiều Dĩ Hàng nhìn thi thể ong chúa cùng chỗ Tiêu sái lãng tử vừa tiêu thất, nội tâm thỏa mãn không gì sánh nổi.
Một buổi tối lên được đến cấp hai mươi lắm khiến hắn cảm thấy thật thỏa mãn. Đang muốn thoát thì thấy kênh thế giới phát ra ba chữ khiến hắn hết hồn.
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: Kiều Dĩ Hàng bị bệnh tâm thần, bệnh bệnh bệnh bệnh —-
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: sản phẩm kém quốc gia.
[thế giới] Long Thủ: Đánh Thập Ác Lao! Thiếu hòa thượng, nhanh tới nhanh tới! Thiếu hòa thượng, mau tới mau tới!
[thế giới] Tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 00 cẩu: đánh rắm! Mẹ ngươi gọi ngươi quay về sinh lại!
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: Liên Hiệp Quốc cảnh báo
[thế giới] đánh rắm cũng thơm: Kiều Dĩ Hàng bệnh bệnh bệnh bệnh —-
[thế giới] tìm kiếm Kiều Dĩ Hàng 003: thoát quần đánh rắm! Ngươi lấy quần mặc vào! MD, qua mạng mà cũng đều thấy thối!
…
Kiều Dĩ Hàng nhìn cuộc hỗn chiến phía trên màn hình bỗng nhiên nhớ tới một câu nói đang lưu hành rất có đạo lý —
Thực sự là nằm cũng trúng đạn.
Bởi một màn trên kênh thế giới này khiến tâm tình vui sướng lên được cấp hai lăm của hắn bay sạch.
Đến ngày thứ hai vẫn không có hứng thú mở máy vi tính.
Hắn tập thể dục, xem chút tin tức, rồi lại tập thể dục, rồi lại xem tin…
Hắn chạy đi chạy lại đến lần thứ ba thì phát giác, hắn chạy đi chạy lại như thế hoàn toàn là vì — có thể đi qua thư phòng, nhìn thấ máy tính đặt ở thư phòng.
Vì vậy sau khi rời giường ba tiếng bốn mươi ba phút, hắn rốt cuộc ngồi xuống trước máy tính, mở máy, vào trò chơi.
Tưởng rằng sau một đêm, mọi chuyện lắng xuống nhưng biết đâu được bọn họ không có yên mà là đi chuẩn bị quân lương.
Ngoại trừ kênh thế giới tràn ngập ba chữ Kiều Dĩ Hàng, tiểu kèn đồng cũng không ngừng sáng.
Kiều Dĩ Hàng có thể tắt đi kênh thế giới nhưng không tắt được tiểu kèn đồng. Không còn cách nào khác phải nhìn tên chính mình cùng thoát y xuất hiện —
…
Hắn tìm băng dính dán đè lên vị trí này.
Mắt không thấy, tâm không phiền.
Hắn làm thêm vài nhiệm vụ, kinh nghiệm tăng thêm.
Khi gia nhập môn phái sẽ có lúc quay về dùng kinh nghiệm học võ công cùng với tăng cấp võ công.
Kiều Dĩ Hàng biết muốn tăng cấp võ công mất rất nhiều kinh nghiệm, quay về môn phái xong khẳng định kinh nghiệm toàn bộ mất nên hắn nghĩ thăng cấp trước. Chí ít có cảm giác thành tựu.
Luyện đến cấp ba mươi, hắn nhớ tới diễn đàn thuyết ba mươi cấp có thể quay về Tân Thủ thôn làm nhiệm vụ ẩn giấu.
Vì vậy hắn lên diễn đàn, tìm cho ra bài post kia đi giết thỏ vương. Giết tới lần thứ ba thì ngọc bội trong truyền thuyết hiện ra.
Hắn nhặt lấy ngọc bội chạy tới chỗ Vương nhị thẩm đổi huyết thư, sau đó tới chỗ trưởng thôn.
Trưởng thôn hỏi: “Ngươi chuẩn bị tốt cả chứ?”
…
Kiều Dĩ Hàng nhìn đống lam dự trữ, tin tưởng mười phần kích xác định.
Tiểu Thuyền bị truyền tống tới một đại điện đen kịt.
Hắn còn chưa rõ tình huống đã thấy [phụ cận] Thiên Tịch Hữu Mộng: rốt cuộc cũng có người, tọa độ 110, 119.
….
Nơi đó là một cái hành lang.
Kiều Dĩ Hàng chạy tới thì thấy một người phái Vũ Đương MM ngồi xếp bằng trên mặt đất thấy hắn đến thì lập tức đứng dậy.
Màn hình nhảy ra khung đối thoại: Thiên Tịch Hữu Mộng mời bạn tham gia đội ngũ của cô ấy.
Kiều Dĩ Hàng mạc danh kỳ diệu (ù ù cạc cạc) kích đồng ý.
Cũng chẳng nói thêm gì, chỉ thấy cô hướng phía trước mà chạy.
Hắn không thể làm gì khác ngoài theo sau.
Chỗ cuối hành lang là một thạch thất chỉ vừa cho một người.
Một đám xương khô từ nơi nào bỗng nhiên đi tới đi lui.
Thiên Tịch Hữu Mộng dùng kỹ năng quần công xóa sổ không ít huyết của bọn chúng.
Mắt thấy bọn họ sắp bị vây, Kiều Dĩ Hàng toàn thân đều sôi máu, lập tức chuẩn bị liều mạng.
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: trư! Đánh hai bên!
…
Kiều Dĩ Hàng ngoảnh mặt làm ngơ, chỉ thi thoảng gia huyết hộ.
Thiên Tịch Hữu Mộng đương nhiên so với Tiêu sái lãng tử cao tay hơn nhiều, cô không hề trò chuyện trực tiếp tách bọn quái ra rồi tiều diệt từng phần.
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: đả BOSS ngươi gia cho ta trạng thái.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: trạng thái gì a?
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: bách hoa trận trận.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: …
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: đừng nói ngươi chưa học.
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: +_+
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: diệu thủ hồi xuân cấp mấy?
[đội ngũ] Tiểu Thuyền: cấp 0.
[đội ngũ] Thiên Tịch Hữu Mộng: trư! Ngươi chạy tới tự sát cũng đừng kéo người chôn cùng a!!!