Chương : 17
Kim Hạ hiện tại hỏa khí đặc biệt lớn, hắn thuộc về dạng người càng tức giận thì cả người tỏa ra lãnh khí càng mạnh…thanh âm so với bình thường còn lạnh hơn. Hắn hiện tại rất tức giận, hoàn toàn, từ đầu, luôn luôn không muốn để ý tới Thiên Nguyên Sát Na, nếu không phải Kim Lăng dùng ánh mắt cầu xin, không tiếng động bảo hắn khuyên đại thần trở lại, thì hắn đã sớm đem Thiên Nguyên Sát Na kéo vào sổ đen.
“Thiểm Thiểm, tôi hỏi cậu, dường như cậu rất kiểm soát chị mình?”
“…”
“Lúc trước lại gạt tôi Tiên Bối là bạn gái cậu, là vì không muốn tôi theo đuổi nàng?”
“Anh muốn tôi gọi anh là anh rể?”
“Ca không yêu đương trên võng phối.”
“Tôi ghét nhất loại người như anh, nam nhân có tâm địa bất chính đến gần chị tôi. ” Kim Hạ nói, “Anh có phải rất thích hướng fan nữ lấy ảnh chụp cá nhân?”
“Uy, cái gì gọi là rất thích? Tôi chưa từng hướng fan nữ đòi ảnh chụp, các nàng tự nguyện cho tôi tôi cũng đâu phản đối được, chỉ xem qua thôi.”
“Vậy tại sao chị tôi cho anh ảnh chụp?”
“Cô ấy cũng không phải là fan của tôi.”
“…”
“Chân tướng thật ra là, tôi nói tôi thích Rei Ayanami, nàng nói nàng từng cos qua a, tôi nói thật sao? Nàng nói nàng tìm thử xem, sau đó liền quăng một tấm lolita cho tôi…”
Rei Ayanami là nhân vật trong Neon Genesis Evangelion – trò chơi được chuyển thể từ bộ truyện tranh cùng tên. Đây được coi là 1 trong 10 anime xuất sắc mọi thời đại, nội dung xoay quanh cuộc phiêu lưu của 3 ng` trẻ tuổi điều khiển người máy [hình ảnh cuối chương]
“…”
Nguyên lai là vậy.
Thiên Nguyên Sát Na vừa nói Kim Hạ cũng chợt nhớ tới, bọn họ có một biểu ca ở xa, từ nhỏ đã rất thích Rei Ayanami. Lúc sinh nhật sáu tuổi của hắn, biểu ca kia tặng cho hai chị em hai bộ đồng phục học sinh, hai người cùng nhau mặc chụp hình kỷ niệm.
Nghiêm khắc mà nói, kia không tính là cos, chỉ là mặc đồng phục học sinh mà thôi, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn và Kim Lăng cos, lúc sau, Kim lăng tựa như nghiện cos, bình thường rất thích mặc đồ thủy thủ, chân chính dùng tánh mạng đi cos.
“Vậy anh lại nói điều kiện gì?.”
“Tôi biết tôi nói như vậy cậu nhất định sẽ tức giận.”
“…”
“Cậu giận tôi, tôi cũng đã chọc tức cậu, chúng ta huề nhau.”
“… Anh mấy tuổi? Trẻ con!”
“Cậu mới mấy tuổi? Vừa nghe có nam nhân đối chị cậu có mưu đồ bất chính liền tạc mao, cậu chưa dứt sữa a?”
“Đổi lại là anh thì sao? Anh không có chị sao?”
“Ca là con độc nhất.”
“…”
Kim Hạ đột nhiên cảm thấy hai người nói chuyện với nhau quá không có dinh dưỡng quá ngây thơ, y như tiểu hài tử gây lộn, định không nói gì thêm. Thiên Nguyên Sát Na cũng có cảm giác này, nên đình chỉ gây lộn: “Thiểm Thiểm, nếu như cậu chủ động nói với tôi cậu là Thịt Viên, tôi sẽ không tức giận.”
“Anh tức giận đâu có liên quan tới tôi.”
“Thịt Viên và Kim Thiểm Thiểm hai số QQ không giống nhau, đối với tôi, cậu làm gì phòng bị đến như vậy? Nghĩ rằng tôi không phải bạn bè?”
“Lúc mới bắt đầu cũng đâu phải bạn bè.”
“Vậy bây giờ thì phải? Tại sao không nói?”
“Nói thì có ý nghĩa gì? Anh sẽ nộp âm Phồn Lạc kỳ thứ ba sao?”
“… Nếu như là Thiểm Thiểm, tôi sẽ nể mặt mũi.”
“Thân là Thịt Viên, tôi đối với lời hứa hẹn của anh không có một chút cảm giác.”
” Lòng tin với tôi kém như vậy?”
“Đúng vậy.”
“… Thiểm Thiểm, chúng ta đi hát đi.”
“Đại thần, lúc nào nộp âm?”
“Chờ cậu nộp hết âm tôi lại nộp âm. Ừ hừ lấy cớ này không tệ!”
“… Đại thần, đi hát đi.” [=)))))]
Mỗi khi Loạn Thế Lưu Tinh ở võng phối hát, bốn người còn lại rất biết điều làm khán giả, Lưu Tinh chỉ cần mở miệng là hát, cho dù không có nhạc đệm cũng rất mỹ, hắn nhiệt tình yêu thích ca hát, nói đi nói lại đột nhiên hừ cái chủng…người kia.
Thiên Nguyên Sát Na trở mình ca hát, rất ít khi hát khi trực tuyến, Kim Hạ ngay cả clip y hát còn chưa từng nghe qua, thì nói chi là trực tuyến. Mà bản thân của hắn không thích hát, nhưng tài ca hát không tồi, lúc học Đại học còn giành được giải của trường.
Nói đến ca hát, hai người ở chung hát cho nhau nghe, không khí quá quái dị.
Thiên Nguyên Sát Na đề nghị ra ngoài hát. Kênh cá nhân của Lưu Tinh có fans thường trực, bọn họ muốn ra ngoài thì các fans sẽ đem tin tức báo ra ngoài, nên những người muốn nghe càng ngày càng nhiều.
Kim Hạ không có nhăn nhó, vậy đáp ứng.
Về phòng mật của Lưu Tinh tất cả các fans đều biết, nhưng hết lần này tới lần khác vào không được vừa yêu vừa tức. Yêu là vì nhìn thấy bọn họ ở chung một chỗ là có thể YY vô số gian tình, lại tức vì không thể vào vây xem, khiến cho người ta tiếc nuối.
Hôm nay, Thiên Nguyên Sát Na ra khỏi phòng mật, đi tới kênh chính, nhân viên quản lý đưa mạch lên. Các fans của Lưu Tinh giật mình, vừa thấy đại thần tất cả đều sôi sục.
Tin tức nhanh chóng khuếch tán. Mười phút sau, nhân số online trong phòng đột phá hai nghìn.
Kim Hạ lên mạch nói: “Đại thần, ngươi hát trước.”
“Mới nãy hát ba bài rồi, Thiểm Thiểm đến đây đi.”
Kim Thiểm Thiểm!
Đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện trong tầm mắt công chúng, vô số người thét chói tai rằng “Rốt cục nhìn thấy được người sống “, vui mừng ngoài ý muốn đem tất cả tình cảm bộc phát trong lời nói.
Hồi lâu, muôn người chú ý, Kim Thiểm Thiểm liền nói một câu: “Tôi không có nhạc đệm.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Ách, vậy thì thanh xướng đi.”
“Thanh xướng không được, tôi đi xuống nghiên cứu. Đại thần anh trước.”
Đợi Kim Thiểm Thiểm nghiên cứu làm sao lấy nhạc đệm, Thiên Nguyên Sát Na đã hát hai bài, mỗi bài hát thỉnh thoảng ngừng lại tán gẫu, để cổ họng được giải lao.
“Thiểm Thiểm hát bài gì?”
“Tâm Tường.”
Thanh âm hắn rất thích hợp hát những ca khúc trữ tình, ung dung thoải mái không tốn sức. Thiên Nguyên Sát Na cũng là lần đầu tiên nghe hắn hát, tiếng hát của hắn trong trẻo mà tĩnh mịch, quan trọng nhất là không lạc giọng.
Y khi hát thường xuyên lạc giọng, chẳng qua ca hát là một điểm manh do CV tự tham gia, mặc kệ hát như thế nào người hâm mộ đều thấy manh.
Loạn Thế Lưu Tinh có một giọng hát nghệ thuật, CV giống như cậu ấy không nhiều lắm.
Kim Thiểm Thiểm hát đến bài thứ hai, bài hắn mới vừa hát là « Hàng đêm Hàng đêm », âm điệu cao dễ dàng xướng lên, luyến giọng rất tốt. Thiên Nguyên Sát Na rất nhanh bị tiếng hát hắn mê hoặc. Vốn là y không có mong đợi gì nhiều, cho dù Kim Thiểm Thiểm hát khó nghe cũng sẽ không cười nhạo hắn, nhưng hắn hát chẳng những không khó nghe, lại còn ngoài giá trị mong đợi.
Chỉ là, so với tiếng hát có tình cảm dư thừa của Loạn Thế Lưu Tinh thì tiếng hát của Kim Thiểm Thiểm không có tình cảm, cùng cách hắn phối âm giống nhau, thuần túy là vì hát nên hát thôi.
“Thiểm Thiểm, không nghĩ tới cậu hát lợi hại như thế, tôi sắp biến thành fan thiếu não của cậu.”
“Anh biến đi.”
Đây là lần đầu tiên kể từ khi hai người trở thành bạn phối âm xuất hiện trước fans, người hâm mộ liền tưởng tượng ra cách liếc mắt đưa tình lời ngon tiếng ngọt mặc dù hoàn toàn không có.
Đại thần nói chuyện rất ôn nhu, rất biết hống.
Thiểm Thiểm thanh âm rất trong trẻo lạnh lùng, nói chuyện còn lạnh hơn.
Ở Nắm Bắt Thanh Âm có rất nhiều CV có thanh âm lạnh lùng, nhưng vừa trong trẻo vừa lạnh lùng thì không nhiều lắm, Kim Thiểm Thiểm vừa đúng có thanh âm này, đã vậy cả người còn toát ra khí lạnh, người hâm mộ không biết nên cao hứng hay vỡ mộng.
Cao hứng, hắn không ngại đối đại thần đối và người hâm mộ thái độ lạnh đạm.
Vỡ mộng, vì hắn không manh?
Thiểm Thiểm sama, đại khái ở chung không ổn.
Các fan sau khi nhận thức được vấn đề này, nhất thời còn manh hơn ngày thường —— ở cùng Thiểm Thiểm không ổn lắm, đại thần lại có thể cùng hắn nói chuyện vui vẻ như vậy? Chuyện này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ bọn họ là thật!
Sau buổi ca hội này, quần chúng đối với hình tượng Kim Thiểm Thiểm có bước đầu tiến triển, lúc trước ở Nắm Bắt Thanh Âm đã có bước đầu ấn tượng, nhưng ba giờ trực tuyến này, càng làm cho quần chúng xác định một chuyện —— Kim Thiểm Thiểm là băng sơn mỹ nhân.
Chỉ cần nhắc tới bốn từ đánh giá kia, nhóm fans sẽ nói: “Giọng hát hắn rất manh.”
Nhóm anti thì nói: “Thiết, lãnh diễm cao quý cái gì a!”
Nhưng mặc kệ fans hay antifans đánh giá như thế nào, cũng sẽ không thay đổi tính cách Kim Thiểm Thiểm. Hắn không phải là nhân vật của công chúng, không cần thiết lấy lòng người hâm mộ, càng không cần thiết lấy lòng antifans.
Ba giờ ca hội, hắn cơ hồ không để ý đến lời của người hâm mộ…, không biết làm bao nhiêu người tâm, nhưng này thì thế nào? Các nàng lại vì thương tâm mà từ fans chuyển đường đi thành thành anti? Thì cũng không đáng phân tiền nào với hắn.
Sau đó Thiên Nguyên Sát Na cũng nói hắn đối với người hâm mộ quá lãnh đạm, nhiều cô nương khả ái dễ hống thì cứ hống đi, không cần đùa nhiều, khó có khi xuất hiện một lần thì coi như phục vụ người hâm mộ đi.
Ở trong mắt người hâm mộ, đại thần rất ôn nhu, thân thiết, đối với người hâm mộ vô cùng tốt, nhưng Kim Thiểm Thiểm biết, những điều này là do đại thần cố ý biểu hiện ra, bản thân của y không thích fans hỏi y về vấn đề riêng, cái gì như anh là cong hay thẳng, anh thích nam hay nữ, anh thích phối công hay thụ… Thật là chẳng kiêng kỵ, cái gì cũng hỏi. Nếu như là người khác, không thích thì xem như không phát hiện. Nhưng đại thần, lại không đến nơi đến chốn cười giỡn, thỏa mãn cái đặc thù hủ nữ trong lòng người hâm mộ.
Cho dù Thịt Viên thúc âm y, dù y không thích cũng sẽ dùng vẻ mặt ôn nhu kiếm cớ từ chối.
Ôn nhu đến dối trá.
Kim Thiểm Thiểm đánh giá như thế.
“Coi như tôi rèn luyện diễn kỹ.”
“Diễn kỹ của anh vẫn rất tốt.”
“Quá khen.”
“Tôi nói anh lúc đánh chữ…cùng bản thân anh lúc nói chuyện thật sự không có cách nào liên tưởng là cùng một người.”
“A.”
Thiên Nguyên Sát Na cười khẽ, trái tim Kim Hạ chợt nhảy, “Anh đừng cười.”
“Sao vậy?”
“… Không có gì.”
Không ai nói cho y biết y cười khẽ có thể manh chết người sao? Kim Hạ mới không nói.
“Chính là muốn nhờ loại tương phản này, làm cho người ta thấy văn tự của tôi liền đối tôi vỡ mộng.”
“…”
“Được rất nhiều người thích cũng rất phiền não.”
“…”
“Đáng tiếc, thanh âm diễn kỹ tôi không tệ, nhưng vẻ mặt thì không ổn, nếu không tôi nhất định giả bộ ngu ngốc hù dọa nữ nhân kia.”
“Nữ nhân kia?”
“Bị ba tôi bức hôn, hôm nay lại đi xem mắt, tôi đối với nữ nhân trên thế giới này tuyệt vọng.”
“Làm gì đến nỗi này?”
“Hôm nay cô gái kia hóa trang đến ngay cả mẹ tôi cũng không nhận ra, nói chuyện Tiếng Anh kẹp Trung văn, tôi liền nói với nàng, luyện tốt Trung văn rồi hãy trở về, nàng lại tức khóc. Làm bộ muốn chết, chịu không được.”
“Cô ấy bị anh hù dọa chạy sao?”
“Trước mắt không có.”
“Phiền não của chúng ta rất giống nhau, tôi cũng bị mẹ buộc đi xem mắt, đối phương là một cô bé mới mười tám tuổi, tôi một chút ý nghĩ cũng không có.”
“Tôi trước ba mươi tuổi không có ý định kết hôn, ba tôi sao lại không rõ.”
“Tôi cả đời này không có ý định kết hôn.”
“…”
Lúc dính đến một chủ đề nhạy cảm, nếu có một người nói “Tôi cả đời này không có ý định kết hôn”, người bình thường cũng chỉ cho rằng y theo chủ nghĩa độc thân. Nhưng ở trong võng phối, một người nói ” Tôi cả đời này không có ý định kết hôn”, sẽ khiến người liên tưởng rằng người nọ là cong hay là thẳng.
Thiên Nguyên Sát Na cũng thông minh không đề cập nữa, Kim Hạ cũng không hỏi thêm, hai người tiếp tục xả giận chuyện tương thân, xả cho đối phương nghe, rồi kể về cả cha mẹ, cuối cùng trao đổi số điện thoại di động, thuận lợi liên lạc.
Nhìn số điện thoại Thiên Nguyên Sát Na, Kim Hạ ngẩn người hồi lâu, đây là trong vòng hai năm qua, hắn lần đầu tiên có được số điện thoại của bạn trên mạng. Có thể cùng y trao đổi số điện thoại di động, thì tức là đã có quan hệ vô cùng tốt, lần trước là Áo Mũ Chỉnh Tề.
Hắn đến nay vẫn không rõ, tại sao hắn và Áo Mũ Chỉnh Tề chân trước vừa xây dựng hữu nghị, chân sau đã bị lừa gạt tiền phá vỡ, tình bạn kết thúc quá nhanh, không thể tin nổi.
“Thiểm Thiểm, tôi hỏi cậu, dường như cậu rất kiểm soát chị mình?”
“…”
“Lúc trước lại gạt tôi Tiên Bối là bạn gái cậu, là vì không muốn tôi theo đuổi nàng?”
“Anh muốn tôi gọi anh là anh rể?”
“Ca không yêu đương trên võng phối.”
“Tôi ghét nhất loại người như anh, nam nhân có tâm địa bất chính đến gần chị tôi. ” Kim Hạ nói, “Anh có phải rất thích hướng fan nữ lấy ảnh chụp cá nhân?”
“Uy, cái gì gọi là rất thích? Tôi chưa từng hướng fan nữ đòi ảnh chụp, các nàng tự nguyện cho tôi tôi cũng đâu phản đối được, chỉ xem qua thôi.”
“Vậy tại sao chị tôi cho anh ảnh chụp?”
“Cô ấy cũng không phải là fan của tôi.”
“…”
“Chân tướng thật ra là, tôi nói tôi thích Rei Ayanami, nàng nói nàng từng cos qua a, tôi nói thật sao? Nàng nói nàng tìm thử xem, sau đó liền quăng một tấm lolita cho tôi…”
Rei Ayanami là nhân vật trong Neon Genesis Evangelion – trò chơi được chuyển thể từ bộ truyện tranh cùng tên. Đây được coi là 1 trong 10 anime xuất sắc mọi thời đại, nội dung xoay quanh cuộc phiêu lưu của 3 ng` trẻ tuổi điều khiển người máy [hình ảnh cuối chương]
“…”
Nguyên lai là vậy.
Thiên Nguyên Sát Na vừa nói Kim Hạ cũng chợt nhớ tới, bọn họ có một biểu ca ở xa, từ nhỏ đã rất thích Rei Ayanami. Lúc sinh nhật sáu tuổi của hắn, biểu ca kia tặng cho hai chị em hai bộ đồng phục học sinh, hai người cùng nhau mặc chụp hình kỷ niệm.
Nghiêm khắc mà nói, kia không tính là cos, chỉ là mặc đồng phục học sinh mà thôi, nhưng đây cũng là lần đầu tiên hắn và Kim Lăng cos, lúc sau, Kim lăng tựa như nghiện cos, bình thường rất thích mặc đồ thủy thủ, chân chính dùng tánh mạng đi cos.
“Vậy anh lại nói điều kiện gì?.”
“Tôi biết tôi nói như vậy cậu nhất định sẽ tức giận.”
“…”
“Cậu giận tôi, tôi cũng đã chọc tức cậu, chúng ta huề nhau.”
“… Anh mấy tuổi? Trẻ con!”
“Cậu mới mấy tuổi? Vừa nghe có nam nhân đối chị cậu có mưu đồ bất chính liền tạc mao, cậu chưa dứt sữa a?”
“Đổi lại là anh thì sao? Anh không có chị sao?”
“Ca là con độc nhất.”
“…”
Kim Hạ đột nhiên cảm thấy hai người nói chuyện với nhau quá không có dinh dưỡng quá ngây thơ, y như tiểu hài tử gây lộn, định không nói gì thêm. Thiên Nguyên Sát Na cũng có cảm giác này, nên đình chỉ gây lộn: “Thiểm Thiểm, nếu như cậu chủ động nói với tôi cậu là Thịt Viên, tôi sẽ không tức giận.”
“Anh tức giận đâu có liên quan tới tôi.”
“Thịt Viên và Kim Thiểm Thiểm hai số QQ không giống nhau, đối với tôi, cậu làm gì phòng bị đến như vậy? Nghĩ rằng tôi không phải bạn bè?”
“Lúc mới bắt đầu cũng đâu phải bạn bè.”
“Vậy bây giờ thì phải? Tại sao không nói?”
“Nói thì có ý nghĩa gì? Anh sẽ nộp âm Phồn Lạc kỳ thứ ba sao?”
“… Nếu như là Thiểm Thiểm, tôi sẽ nể mặt mũi.”
“Thân là Thịt Viên, tôi đối với lời hứa hẹn của anh không có một chút cảm giác.”
” Lòng tin với tôi kém như vậy?”
“Đúng vậy.”
“… Thiểm Thiểm, chúng ta đi hát đi.”
“Đại thần, lúc nào nộp âm?”
“Chờ cậu nộp hết âm tôi lại nộp âm. Ừ hừ lấy cớ này không tệ!”
“… Đại thần, đi hát đi.” [=)))))]
Mỗi khi Loạn Thế Lưu Tinh ở võng phối hát, bốn người còn lại rất biết điều làm khán giả, Lưu Tinh chỉ cần mở miệng là hát, cho dù không có nhạc đệm cũng rất mỹ, hắn nhiệt tình yêu thích ca hát, nói đi nói lại đột nhiên hừ cái chủng…người kia.
Thiên Nguyên Sát Na trở mình ca hát, rất ít khi hát khi trực tuyến, Kim Hạ ngay cả clip y hát còn chưa từng nghe qua, thì nói chi là trực tuyến. Mà bản thân của hắn không thích hát, nhưng tài ca hát không tồi, lúc học Đại học còn giành được giải của trường.
Nói đến ca hát, hai người ở chung hát cho nhau nghe, không khí quá quái dị.
Thiên Nguyên Sát Na đề nghị ra ngoài hát. Kênh cá nhân của Lưu Tinh có fans thường trực, bọn họ muốn ra ngoài thì các fans sẽ đem tin tức báo ra ngoài, nên những người muốn nghe càng ngày càng nhiều.
Kim Hạ không có nhăn nhó, vậy đáp ứng.
Về phòng mật của Lưu Tinh tất cả các fans đều biết, nhưng hết lần này tới lần khác vào không được vừa yêu vừa tức. Yêu là vì nhìn thấy bọn họ ở chung một chỗ là có thể YY vô số gian tình, lại tức vì không thể vào vây xem, khiến cho người ta tiếc nuối.
Hôm nay, Thiên Nguyên Sát Na ra khỏi phòng mật, đi tới kênh chính, nhân viên quản lý đưa mạch lên. Các fans của Lưu Tinh giật mình, vừa thấy đại thần tất cả đều sôi sục.
Tin tức nhanh chóng khuếch tán. Mười phút sau, nhân số online trong phòng đột phá hai nghìn.
Kim Hạ lên mạch nói: “Đại thần, ngươi hát trước.”
“Mới nãy hát ba bài rồi, Thiểm Thiểm đến đây đi.”
Kim Thiểm Thiểm!
Đây là lần đầu tiên hắn xuất hiện trong tầm mắt công chúng, vô số người thét chói tai rằng “Rốt cục nhìn thấy được người sống “, vui mừng ngoài ý muốn đem tất cả tình cảm bộc phát trong lời nói.
Hồi lâu, muôn người chú ý, Kim Thiểm Thiểm liền nói một câu: “Tôi không có nhạc đệm.”
Thiên Nguyên Sát Na nói: “Ách, vậy thì thanh xướng đi.”
“Thanh xướng không được, tôi đi xuống nghiên cứu. Đại thần anh trước.”
Đợi Kim Thiểm Thiểm nghiên cứu làm sao lấy nhạc đệm, Thiên Nguyên Sát Na đã hát hai bài, mỗi bài hát thỉnh thoảng ngừng lại tán gẫu, để cổ họng được giải lao.
“Thiểm Thiểm hát bài gì?”
“Tâm Tường.”
Thanh âm hắn rất thích hợp hát những ca khúc trữ tình, ung dung thoải mái không tốn sức. Thiên Nguyên Sát Na cũng là lần đầu tiên nghe hắn hát, tiếng hát của hắn trong trẻo mà tĩnh mịch, quan trọng nhất là không lạc giọng.
Y khi hát thường xuyên lạc giọng, chẳng qua ca hát là một điểm manh do CV tự tham gia, mặc kệ hát như thế nào người hâm mộ đều thấy manh.
Loạn Thế Lưu Tinh có một giọng hát nghệ thuật, CV giống như cậu ấy không nhiều lắm.
Kim Thiểm Thiểm hát đến bài thứ hai, bài hắn mới vừa hát là « Hàng đêm Hàng đêm », âm điệu cao dễ dàng xướng lên, luyến giọng rất tốt. Thiên Nguyên Sát Na rất nhanh bị tiếng hát hắn mê hoặc. Vốn là y không có mong đợi gì nhiều, cho dù Kim Thiểm Thiểm hát khó nghe cũng sẽ không cười nhạo hắn, nhưng hắn hát chẳng những không khó nghe, lại còn ngoài giá trị mong đợi.
Chỉ là, so với tiếng hát có tình cảm dư thừa của Loạn Thế Lưu Tinh thì tiếng hát của Kim Thiểm Thiểm không có tình cảm, cùng cách hắn phối âm giống nhau, thuần túy là vì hát nên hát thôi.
“Thiểm Thiểm, không nghĩ tới cậu hát lợi hại như thế, tôi sắp biến thành fan thiếu não của cậu.”
“Anh biến đi.”
Đây là lần đầu tiên kể từ khi hai người trở thành bạn phối âm xuất hiện trước fans, người hâm mộ liền tưởng tượng ra cách liếc mắt đưa tình lời ngon tiếng ngọt mặc dù hoàn toàn không có.
Đại thần nói chuyện rất ôn nhu, rất biết hống.
Thiểm Thiểm thanh âm rất trong trẻo lạnh lùng, nói chuyện còn lạnh hơn.
Ở Nắm Bắt Thanh Âm có rất nhiều CV có thanh âm lạnh lùng, nhưng vừa trong trẻo vừa lạnh lùng thì không nhiều lắm, Kim Thiểm Thiểm vừa đúng có thanh âm này, đã vậy cả người còn toát ra khí lạnh, người hâm mộ không biết nên cao hứng hay vỡ mộng.
Cao hứng, hắn không ngại đối đại thần đối và người hâm mộ thái độ lạnh đạm.
Vỡ mộng, vì hắn không manh?
Thiểm Thiểm sama, đại khái ở chung không ổn.
Các fan sau khi nhận thức được vấn đề này, nhất thời còn manh hơn ngày thường —— ở cùng Thiểm Thiểm không ổn lắm, đại thần lại có thể cùng hắn nói chuyện vui vẻ như vậy? Chuyện này chứng tỏ điều gì? Chứng tỏ bọn họ là thật!
Sau buổi ca hội này, quần chúng đối với hình tượng Kim Thiểm Thiểm có bước đầu tiến triển, lúc trước ở Nắm Bắt Thanh Âm đã có bước đầu ấn tượng, nhưng ba giờ trực tuyến này, càng làm cho quần chúng xác định một chuyện —— Kim Thiểm Thiểm là băng sơn mỹ nhân.
Chỉ cần nhắc tới bốn từ đánh giá kia, nhóm fans sẽ nói: “Giọng hát hắn rất manh.”
Nhóm anti thì nói: “Thiết, lãnh diễm cao quý cái gì a!”
Nhưng mặc kệ fans hay antifans đánh giá như thế nào, cũng sẽ không thay đổi tính cách Kim Thiểm Thiểm. Hắn không phải là nhân vật của công chúng, không cần thiết lấy lòng người hâm mộ, càng không cần thiết lấy lòng antifans.
Ba giờ ca hội, hắn cơ hồ không để ý đến lời của người hâm mộ…, không biết làm bao nhiêu người tâm, nhưng này thì thế nào? Các nàng lại vì thương tâm mà từ fans chuyển đường đi thành thành anti? Thì cũng không đáng phân tiền nào với hắn.
Sau đó Thiên Nguyên Sát Na cũng nói hắn đối với người hâm mộ quá lãnh đạm, nhiều cô nương khả ái dễ hống thì cứ hống đi, không cần đùa nhiều, khó có khi xuất hiện một lần thì coi như phục vụ người hâm mộ đi.
Ở trong mắt người hâm mộ, đại thần rất ôn nhu, thân thiết, đối với người hâm mộ vô cùng tốt, nhưng Kim Thiểm Thiểm biết, những điều này là do đại thần cố ý biểu hiện ra, bản thân của y không thích fans hỏi y về vấn đề riêng, cái gì như anh là cong hay thẳng, anh thích nam hay nữ, anh thích phối công hay thụ… Thật là chẳng kiêng kỵ, cái gì cũng hỏi. Nếu như là người khác, không thích thì xem như không phát hiện. Nhưng đại thần, lại không đến nơi đến chốn cười giỡn, thỏa mãn cái đặc thù hủ nữ trong lòng người hâm mộ.
Cho dù Thịt Viên thúc âm y, dù y không thích cũng sẽ dùng vẻ mặt ôn nhu kiếm cớ từ chối.
Ôn nhu đến dối trá.
Kim Thiểm Thiểm đánh giá như thế.
“Coi như tôi rèn luyện diễn kỹ.”
“Diễn kỹ của anh vẫn rất tốt.”
“Quá khen.”
“Tôi nói anh lúc đánh chữ…cùng bản thân anh lúc nói chuyện thật sự không có cách nào liên tưởng là cùng một người.”
“A.”
Thiên Nguyên Sát Na cười khẽ, trái tim Kim Hạ chợt nhảy, “Anh đừng cười.”
“Sao vậy?”
“… Không có gì.”
Không ai nói cho y biết y cười khẽ có thể manh chết người sao? Kim Hạ mới không nói.
“Chính là muốn nhờ loại tương phản này, làm cho người ta thấy văn tự của tôi liền đối tôi vỡ mộng.”
“…”
“Được rất nhiều người thích cũng rất phiền não.”
“…”
“Đáng tiếc, thanh âm diễn kỹ tôi không tệ, nhưng vẻ mặt thì không ổn, nếu không tôi nhất định giả bộ ngu ngốc hù dọa nữ nhân kia.”
“Nữ nhân kia?”
“Bị ba tôi bức hôn, hôm nay lại đi xem mắt, tôi đối với nữ nhân trên thế giới này tuyệt vọng.”
“Làm gì đến nỗi này?”
“Hôm nay cô gái kia hóa trang đến ngay cả mẹ tôi cũng không nhận ra, nói chuyện Tiếng Anh kẹp Trung văn, tôi liền nói với nàng, luyện tốt Trung văn rồi hãy trở về, nàng lại tức khóc. Làm bộ muốn chết, chịu không được.”
“Cô ấy bị anh hù dọa chạy sao?”
“Trước mắt không có.”
“Phiền não của chúng ta rất giống nhau, tôi cũng bị mẹ buộc đi xem mắt, đối phương là một cô bé mới mười tám tuổi, tôi một chút ý nghĩ cũng không có.”
“Tôi trước ba mươi tuổi không có ý định kết hôn, ba tôi sao lại không rõ.”
“Tôi cả đời này không có ý định kết hôn.”
“…”
Lúc dính đến một chủ đề nhạy cảm, nếu có một người nói “Tôi cả đời này không có ý định kết hôn”, người bình thường cũng chỉ cho rằng y theo chủ nghĩa độc thân. Nhưng ở trong võng phối, một người nói ” Tôi cả đời này không có ý định kết hôn”, sẽ khiến người liên tưởng rằng người nọ là cong hay là thẳng.
Thiên Nguyên Sát Na cũng thông minh không đề cập nữa, Kim Hạ cũng không hỏi thêm, hai người tiếp tục xả giận chuyện tương thân, xả cho đối phương nghe, rồi kể về cả cha mẹ, cuối cùng trao đổi số điện thoại di động, thuận lợi liên lạc.
Nhìn số điện thoại Thiên Nguyên Sát Na, Kim Hạ ngẩn người hồi lâu, đây là trong vòng hai năm qua, hắn lần đầu tiên có được số điện thoại của bạn trên mạng. Có thể cùng y trao đổi số điện thoại di động, thì tức là đã có quan hệ vô cùng tốt, lần trước là Áo Mũ Chỉnh Tề.
Hắn đến nay vẫn không rõ, tại sao hắn và Áo Mũ Chỉnh Tề chân trước vừa xây dựng hữu nghị, chân sau đã bị lừa gạt tiền phá vỡ, tình bạn kết thúc quá nhanh, không thể tin nổi.