Chương 3: Quay về
Sau một trận đau đớn chuyển từ đầu xuống toàn thân
Đột nhiên cô mở trừng mắt lên nhìn cảnh tượng trước mắt, không còn nghi ngờ gì nữa cô đã được trọng sinh trở về năm 20 tuổi, những bi kịch trước đó vẫn chưa diễn ra. Dường như cô vẫn không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình
Khương Ninh Ngọc: [ cái gì thế này sao...sao lại... cái gì đang xảy ra trước mắt thế này. Chả nhẽ thật sự có chuyện trọng sinh trở lại để sửa chữa nỗi lầm sao? ] dường như cô không thể tin được, thật sự chuyện này hết sức hư cấu
Khương Ninh Ngọc: [ sao mình lại trở lại rồi, sao lại như vậy chứ. Có thể đầu thai sang kiếp khác luôn cơ mà sao tự nhiên trọng sinh trở lại để làm gì chứ ] thật sự cô không muốn trở về cho ham
Khương Ninh Ngọc: [ chả nhẽ ông trời muốn mình muốn mình hoàn thành hết những tiếc nuối ở kiếp trước sao? ]
Nhìn lại căn phòng không thể thân thuộc hơn, thật sự cô đã nhớ nơi này rất nhiều, chính là căn nhà cô ở khi người bà đã dành dụm tiền mua lại cho cô
Nhưng hiện tại cô vẫn chưa thể hiểu được tại sao cô lại bị hắn nhốt lên cô không thể manh động được. Chỉ còn 3 năm nữa thôi công ty cô sẽ làm việc với hắn, hiện tại cô vẫn rất mông lung, mặc dù cô rất yêu công việc này nhưng tính mạng lại quan trọng hơn
Kiếp này cô không muốn giải mã bí mật của hắn cô chỉ muốn sống thật tốt để không phụ lòng bà thôi
Điều trước tiên cô muốn chuyển sang một nơi khác nhanh nhất có thể nhưng ngôi nhà này chính là điều mà cô không nỡ nhất
Trước mắt cô vẫn sẽ chuyển đi và dự tính sẽ quay lại ngôi nhà này sau
Nhưng những tài liệu trước mắt cho thấy cô phải hoàn thành xong mới có thể nghỉ việc, nhớ lại kiếp trước cô phải mất một tháng mới đàm phán xong
Khương Ninh Ngọc: [ đành vậy bây giờ mình sẽ cố gắng để hoàn thành công việc trước dự kiến rồi sẽ chuyển đi vậy ]
Việc cô làm hiện tại là làm phiên dịch giữa tiếng anh sang trung
Nhìn hợp đồng trước mắt cô chỉ muốn quăng bỏ đi, ai mà biết được cô sẽ phiên dịch cho bạn thân của hắn chứ
Khương Ninh Ngọc 'xoa xoa mi tâm' vào 3 năm sau Kính Bắc Đình muốn có người phiên dịch ở bên cạnh lên bạn hắn đã giới thiệu cho hắn là cô
Cô rất có trách nhiệm với công việc nhưng bây giờ có lẽ cô không còn quá thích nó nữa. Vậy nên cô sẽ chuyển dự án này sang cho một người khác
Cảnh Vi là một người có năng lực nhưng sau cô một chút, bây giờ hẳn đây là người sáng suốt nhất cho dự án này
Khương Ninh Ngọc 'bấm số điện thoại cho ai đó' [ alooo, Cảnh Vi cậu có ở đó không ]
Cảnh Vi: [ có nha, tớ vẫn đang ở công ti ]
Khương Ninh Ngọc: [ đợi tớ chút tớ đến ngay ]' tắt máy'
Cô thu dọn lại tài liệu và hợp đồng. Thật ra hợp đồng này vốn là cô ấy sẽ phụ trách nhưng chỉ vì sức khỏe lúc đó không tốt lên cô chỉ làm hộ thôi, bây giờ sức khỏe cô ấy ổn định rồi thì vật lên về tay chủ thôi
................
Sau 20 phút, cô đến công ty Cảnh Vi đã đợi cô sẵn ở trong phòng
Khương Ninh Ngọc: [ cậu đã khỏe lại hoàn toàn chưa? ]
Cảnh Vi: [ hiện tại sức khỏe của tớ không có vấn đề gì cả ]
Khương Ninh Ngọc: [ vậy thì may quá ] 'đưa ra tập tài liệu'
Cảnh Vi: [ này là? ]
Khương Ninh Ngọc: [ cậu quên rồi sao,hợp đồng tớ làm hộ cho cậu đấy ]
Cảnh Vi: [ chả phải bây giờ là cậu phụ trách sao? sao lại đưa cho mình rồi ]
Khương Ninh Ngọc: [ vốn dĩ nó lên thuộc về cậu, tớ làm xong hợp đồng rồi cậu chỉ cần đi phiên dịch nữa là xong ]
Cảnh Vi: [ vậy nếu hoàn thành ok thì tớ với cậu 5:5 nhé ]. Chính chủ, rủ bạn đọc ch?ng # tr?mt r??en﹒vn #
Khương Ninh Ngọc: [ không thành vấn đề gì, vậy mình đi trước, mình còn có chút việc ]
Ngồi trên xe cuối cùng cô cũng đã thả lỏng được đôi chút
Khương Ninh Ngọc: [ bây giờ về nhà chuyển bị đồ trước vậy, đơn từ chức thì tuần sau mình sẽ gửi ]
Nhìn điện thoại trong tay cô vẫn cảm thấy không quá chân thực nhưng cô vẫn mong có thể thoát khỏi bi kịch kiếp trước
Đột nhiên cô mở trừng mắt lên nhìn cảnh tượng trước mắt, không còn nghi ngờ gì nữa cô đã được trọng sinh trở về năm 20 tuổi, những bi kịch trước đó vẫn chưa diễn ra. Dường như cô vẫn không thể tin được cảnh tượng trước mắt mình
Khương Ninh Ngọc: [ cái gì thế này sao...sao lại... cái gì đang xảy ra trước mắt thế này. Chả nhẽ thật sự có chuyện trọng sinh trở lại để sửa chữa nỗi lầm sao? ] dường như cô không thể tin được, thật sự chuyện này hết sức hư cấu
Khương Ninh Ngọc: [ sao mình lại trở lại rồi, sao lại như vậy chứ. Có thể đầu thai sang kiếp khác luôn cơ mà sao tự nhiên trọng sinh trở lại để làm gì chứ ] thật sự cô không muốn trở về cho ham
Khương Ninh Ngọc: [ chả nhẽ ông trời muốn mình muốn mình hoàn thành hết những tiếc nuối ở kiếp trước sao? ]
Nhìn lại căn phòng không thể thân thuộc hơn, thật sự cô đã nhớ nơi này rất nhiều, chính là căn nhà cô ở khi người bà đã dành dụm tiền mua lại cho cô
Nhưng hiện tại cô vẫn chưa thể hiểu được tại sao cô lại bị hắn nhốt lên cô không thể manh động được. Chỉ còn 3 năm nữa thôi công ty cô sẽ làm việc với hắn, hiện tại cô vẫn rất mông lung, mặc dù cô rất yêu công việc này nhưng tính mạng lại quan trọng hơn
Kiếp này cô không muốn giải mã bí mật của hắn cô chỉ muốn sống thật tốt để không phụ lòng bà thôi
Điều trước tiên cô muốn chuyển sang một nơi khác nhanh nhất có thể nhưng ngôi nhà này chính là điều mà cô không nỡ nhất
Trước mắt cô vẫn sẽ chuyển đi và dự tính sẽ quay lại ngôi nhà này sau
Nhưng những tài liệu trước mắt cho thấy cô phải hoàn thành xong mới có thể nghỉ việc, nhớ lại kiếp trước cô phải mất một tháng mới đàm phán xong
Khương Ninh Ngọc: [ đành vậy bây giờ mình sẽ cố gắng để hoàn thành công việc trước dự kiến rồi sẽ chuyển đi vậy ]
Việc cô làm hiện tại là làm phiên dịch giữa tiếng anh sang trung
Nhìn hợp đồng trước mắt cô chỉ muốn quăng bỏ đi, ai mà biết được cô sẽ phiên dịch cho bạn thân của hắn chứ
Khương Ninh Ngọc 'xoa xoa mi tâm' vào 3 năm sau Kính Bắc Đình muốn có người phiên dịch ở bên cạnh lên bạn hắn đã giới thiệu cho hắn là cô
Cô rất có trách nhiệm với công việc nhưng bây giờ có lẽ cô không còn quá thích nó nữa. Vậy nên cô sẽ chuyển dự án này sang cho một người khác
Cảnh Vi là một người có năng lực nhưng sau cô một chút, bây giờ hẳn đây là người sáng suốt nhất cho dự án này
Khương Ninh Ngọc 'bấm số điện thoại cho ai đó' [ alooo, Cảnh Vi cậu có ở đó không ]
Cảnh Vi: [ có nha, tớ vẫn đang ở công ti ]
Khương Ninh Ngọc: [ đợi tớ chút tớ đến ngay ]' tắt máy'
Cô thu dọn lại tài liệu và hợp đồng. Thật ra hợp đồng này vốn là cô ấy sẽ phụ trách nhưng chỉ vì sức khỏe lúc đó không tốt lên cô chỉ làm hộ thôi, bây giờ sức khỏe cô ấy ổn định rồi thì vật lên về tay chủ thôi
................
Sau 20 phút, cô đến công ty Cảnh Vi đã đợi cô sẵn ở trong phòng
Khương Ninh Ngọc: [ cậu đã khỏe lại hoàn toàn chưa? ]
Cảnh Vi: [ hiện tại sức khỏe của tớ không có vấn đề gì cả ]
Khương Ninh Ngọc: [ vậy thì may quá ] 'đưa ra tập tài liệu'
Cảnh Vi: [ này là? ]
Khương Ninh Ngọc: [ cậu quên rồi sao,hợp đồng tớ làm hộ cho cậu đấy ]
Cảnh Vi: [ chả phải bây giờ là cậu phụ trách sao? sao lại đưa cho mình rồi ]
Khương Ninh Ngọc: [ vốn dĩ nó lên thuộc về cậu, tớ làm xong hợp đồng rồi cậu chỉ cần đi phiên dịch nữa là xong ]
Cảnh Vi: [ vậy nếu hoàn thành ok thì tớ với cậu 5:5 nhé ]. Chính chủ, rủ bạn đọc ch?ng # tr?mt r??en﹒vn #
Khương Ninh Ngọc: [ không thành vấn đề gì, vậy mình đi trước, mình còn có chút việc ]
Ngồi trên xe cuối cùng cô cũng đã thả lỏng được đôi chút
Khương Ninh Ngọc: [ bây giờ về nhà chuyển bị đồ trước vậy, đơn từ chức thì tuần sau mình sẽ gửi ]
Nhìn điện thoại trong tay cô vẫn cảm thấy không quá chân thực nhưng cô vẫn mong có thể thoát khỏi bi kịch kiếp trước