Chương 1 : Trùng Sinh
Vũ trụ có ba ngàn thế giới hỗn độn.Mỗi thế giới hỗn độn chia thành một ngàn đại thế giới. Mỗi đại thế giới lại chia thành ngàn thế giới . một thế giới lại chia thành một ngàn tiểu thế giới. vị chi có ba tỉ thế giới trong vũ trụ. Vạn vật sinh sôi nảy nở từ 14 tỷ triệu năm trước chia thành rất nhiều thời kì gồm : sơ khai, hồng mông, hỗn độn, thái cổ và hiện tại. Công pháp vô vàn thể loại nhưng chia theo cấp độ : lv 10 là thiên 8,9 là địa 7,8 huyền 5,6 hoàng 3,4 là tinh 1,2 là thần. các cấp độ nhân vật bao gồm: vũ khí, vũ sĩ, vũ sư, vũ phách, vũ tướng, vũ suất, vũ vương, vũ tôn, vũ hoàng, vũ đế. Có 6 loại nghề nghiệp: luyện đan sư, luyện khí sư, khỗi lỗi sư, trận pháp sư, bùa chú sư, khống thú sư. Các hệ thuộc tính: kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, phong, lôi, bang, ánh sáng, bóng tối… Trong đầu toàn thanh niên Hoàng Nhật của chúng ta toàn những câu nói như thế này. Mơ màng tỉnh dậy ngơ ngác sau đó tỉnh táo và cuối cùng là khá hưng phấn. Tự hỏi bản thân:
- Nhân phẩm của ta update hay sao lại xuyên không thế này?
Hoàng Nhật mở to mắt chăm chú nhìn bốn phía xung quanh toàn mảng đen kịp xung quanh. Hắn rất đau nhưng lại cố gắng bơi vào bờ nước trong hồ lạnh cóng cả người khi vào tới bờ người hắn lại lịm đi. Tỉnh dậy lần nữa theo thông tin từ đại não cập nhật hắn lại tự hỏi được thật sự đã xuyên không ư? Suy nghĩ lại lần nữa Hoàng Nhật thực sự đã xuyên không. Kiếp trước đọc bao nhiêu tiểu thuyết tu tiên cũng không nghĩ một ngày thực sự xuyên không. Tỉ lệ hàng vạn tỉ mà nay lại xuất hiện trên người hắn.
Ngẫm lại kiếp trước hắn sinh ra trong một gia đình gia giáo 3 đời làm giáo viên. Năm đại học, hắn học xong đại học greenwich university năm 4 hôm Hoàng Nhật đi tới chỗ của nhân viên bán bánh mì trong chuỗi bánh mì của hắn thì bị xe đâm trúng hắn cứ nghĩ hắn chết rồi (À mà dù gì hắn cũng chết rồi mà ) nhưng lại nằm trong một phần tỉ tỉ trùng sinh lại.
Kiếp trước cũng không làm gì hắn cũng chỉ là ông chủ một chuỗi cửa hàng xe bán bánh mì tháng tầm 20 củ thôi tiền đồ cũng là tầm trung, nói không chừng xuyên không qua đây lại đạt thành tựu tốt hơn. Dù gì kiếp trước hắn không có việc gì làm thì cũng đọc tiểu thuyết đa số xuyên không toàn làm bá chủ thế giới thấp kém cũng là chưởng môn một phát chả lẽ hắn lại cùi bắp tới k làm nổi gia chủ một nhà. Kèm theo việc có kiến thức của một thanh niên thạc sĩ đại học kinh tế dù không có gì thì hắn cũng dựa theo kiến thức trở thành một người giàu nhất một trấn chứ chả chơi.
- Nhưng sao lại ở chỗ nào thế này.
Hắn lục lọi những kí ức trong trí não của hắn có tâm lý xúc động muốn tự sát lần nữa để trùng sinh lần nữa. đọc truyện không thành vương tôn quý tộc thì cũng là công tử gia tộc, anh tuấn tiêu sái, phong độ bức người.
- Nhân phẩm ta có lẽ lại cùi bắp tới vậy.
Sinh ra là một vũ giả song hệ đỉnh cấp hắn là trọng điểm của thiên tài gia tộc. 6 tuổi khai trở thành vũ đồ cấp 1 trẻ nhất trong vòng 100 năm của gia tộc tư chất song hệ đỉnh cao. 7 tuổi hắn đã là luyện đồ cấp 9. Thường thì sau khi tu tới luyện đồ cấp 9 đều bước tới vũ khí cấp 1. Tuy nhiên trong kinh các của gia tộc hắn đọc được một cuốn sách có nói:
- Mỗi cấp độ đều có cấp cao nhất là cấp 10 sự khác biệt của cấp 10 thực sự không lớn lắm nhưng sau khi tới cấp vũ vương càng ngày sự khác biệt được nhân tới cấp số nhân.
Chủ thể lại là một người kiêu ngạo muốn làm thiên kiêu thiên hạ nên lập tức muốn nâng lên vũ đồ cấp 10 trong cuốn sách. Hai năm sau ai ai cũng lên vũ khí chỉ có mình hắn vẫn dậm chân tại vũ đồ cấp 9 đỉnh cao mãi không lên mười. Cả gia tộc không ai biết nói gì hơn không tiếp tục đầu tư cho hắn nữa chỉ cho một ít đan để tu luyện hàng ngày. Hắn không nói không rằng cứ nghĩ rằng là hậu tích bạc phát nhưng hắn không ngờ rằng một lần hắn ra sau núi săn yêu thú cấp 1 lục xà để lấy áp lực chuẩn bị lên vũ đồ cấp 10 thì lại bị một bầy lục xà tấn công. Chẳng may có một thanh kiếm phóng xuyên đan điền làm vỡ đan điền của hắn. cũng may lũ lục xà cảm nhận uy hiếp của vũ sĩ nên chạy đi chứ không hắn cũng chả còn một mảnh thịt trên người có khi xương cũng chả còn. Cuối cùng trước khi lịm đi hắn nghe một câu nói quen tai mà hắn đã nghe ở đâu đó :
- Lần này không chết cũng bị phế mất đan điền thành người bình thường ông anh ạ!