Chương 24 : Về nhà
Hoàng Nhật mỉm cười :
- Cậu được đấy . thế nào cảm thấy thất bảo lưu ly tháp tôi đưa cho cậu có tốt k ?
Hoàng Nhị nói :
- Cảm ơn Hoàng Thiếu thực sự quá tốt . bây giờ tôi đã hoàng cấp trung kì rồi . sẽ nhanh lên hậu kì thôi . sẽ không phụ sự kì vọng của Hoàng Thiếu . Tôi đã mở được một của hàng nhỏ tên là Hoàng gia . học được 7 thứ ngôn ngữ . thêm vào nữa tìm được 3 thằng đệ quá tốt . tôi đặt tên là Nhị Hoàng Nhất tới Nhị Hoàng Tam . 20 người chúng tôi đã quy ước đặt biệt danh như vậy . tổng tài sản khoảng hơn 10.000 USD . làm bang chủ của một bang hắc đạo ở đây . tuy nhiên , mấy tiên bang khác cũng không yếu có mất tên còn là Hoàng cấp hậu kì . cho tôi thời gian tôi sẽ làm được .
Hoàng Nhật khá hài lòng :
- Tốt lắm ta có việc phải đi làm . cậu khuếch trường thế lực lên . bán chỗ Nhất Bảo Lưu Ly tháp này cho tôi. ở đây có 7 tỉ cái . 20 người phải chia ra làm sao bán hết mỗi người được một cái . chỗ Nhất Bảo Lưu Ly tháp các cậu hãy tự làm liên kết với Thất Bảo Lưu Ly tháp của chính mỗi người . mấy cái này giống như GPS . à cho ta mượn cái lap .
Nói rồi Hoàng Nhật ngồi vào máy tính gõ lại câu chuyện giải thích sơ qua . sau đó đánh máy tính ra vài bản . cuối cùng in ra .
Trong Cửu Bảo Lưu Ly hệ thống .
- Cho ta quay lại quá khứ trước thời điểm ta đi qua Vũ Nguyệt Đại Lục .
Cửu Bảo Lưu Ly hệ thống nói lại :
- Quá trình trở về quá khứ bắt đầu sau 5 giây nữa . Chủ nhân có 10 phút để đi . Thời gian bắt đầu 5 . . . 4 . . . 3 . . . 2 . . . 1 . . . trở về quá khứ .
Hoàng Nhật biến mất ngay sau đó lại xuất hiện ở nhà của hắn vào 40 năm trước .
Vội để một tờ giấy lên bàn liền nói :
- Cửu Bảo Lưu Ly hệ thống dịch chuyển tức thời tới Kiều Anh .
Ngay lúc đó , trước mặt hắn là người yêu kiếp trước của hắn Lê Kiều Anh . vội đưa tờ giấy hôn nhẹ 1 cái hắn vội nói :
- Cửu Bảo Lưu Ly tháp dịch chuyển tức thời tới Ngọc Anh . . .
Mười phút sau , Hoàng Nhật đã ở nhà ông bà ngoại . người hắn yêu quý nhất đó chính là ông bà ngoại . Lúc hắn đi học nơi mà hắn muốn về nhất đó là nhà ông bà ngoại . nơi chan chứa nhiều kỉ niệm tốt đẹp nhất . Hắn đưa cho ông bà 2 viên đan dược . Nước mắt rơi xuống bản thân hắn đã ở lại Cửu Bảo Lưu Ly hệ thống . trong lòng hắn tự suy nghĩ huyễn hoặc mọi thứ . vô tình bản thân hòa vào một trạng thái mà hắn không thể hiểu được . “ Ngộ đạo “ trạng thái đó là ngộ đạo . thời gian , không gian và tình . đúng vậy 3 thứ nếu là người thì không thể dứt ra được . cơ thể Hoàng Nhật vốn chỉ là cậu bé 3 tuổi nay trở thành 1 trung niên tóc hoa râm . dùng dịch chuyển tức thời và quay về quá khứ khiến cho Hoàng Nhật bị lão hóa quá nhanh . Vũ Sĩ chỉ có tuổi thọ 200 tuổi mà thôi . nhưng dáng vẻ này khiến cho Hoàng Nhật hài lòng . Bây giờ về gặp mọi người có lẽ sẽ tốt hơn . Nói là làm Hoàng Nhật đặt vé máy bay trở về Việt Nam . trước khi trở về hắn đã giới thiệu qua về hệ thống tu luyện . phát cho mỗi người một cái thất bảo lưu ly tháp rồi . đầu tiên hắn cần trở về xem xem ông bà ngoại và bà nội của hắn như thế nào rồi . vài tiếng trên máy bay . đáp xuống máy bay tây sơn nhất hơi thở của hắn hít thở đồn dập . đây rồi mùi của quê hương . nghĩ rồi chuyến đường lại tiếp tục đi trở về thành phố Đồng Hới ở Quảng Bình sau đó hắn lên 1 cái xe buýt trở về quê của hắn . nơi hắn vẫn mơ ước . trở về nhà ông bà thấy ông ngoại hắn đang tưới nước cho cây . còn bà ngoại hắn thì đang cho gà ăn . Nước mắt hắn tuôn rơi . ông Trần Xuyến và bà Trần Cảnh thấy có một người đàn ông trung niên đứng trước cửa nhà khóc thì lại khó hiểu . 2 ông bà niềm nở :
- Cậu kia sao mà cậu khóc vậy ? có gì vào nhà uống tí nước . thất nghiệp phá sản hay là vợ bỏ vậy .
Hoàng Nhật khóc to hơn . khuôn mặt mếu máo :
- Cháu bất hiếu cháu đã về rồi đây !
Trần Xuyến và Trần Cảnh như bị đứng hình . 40 năm trước một đứa trẻ khoảng 4 5 tuổi đưa một bức thư và một viên thuốc cho ông bà . đúng như trong thư viết mấy tháng sau đứa cháu của ông bà là Hoàng Nhật chết đi . Ông bà quá buồn tới nổi không ăn được cơm nước gì nữa . thân thể khô héo . Lúc Bà hắn sắp chết chợt nhớ tới lá thư và viên thuốc đó . khi uống vào thân thể của Trần Cảnh dường như lột xác thân thể hồng hào nhẵn bóng nhìn như phụ nữ 30 tuổi . thân thể khỏe mạnh sau đó ông bà mới tin là thật vội báo tin cho con cháu . và nhà bắt đầu tu luyện thứ công pháp mà Hoàng Nhật gửi . Mỗi ngày mỗi ngày ông bà ngoài tu luyện thì làm việc lặt vặt . Năm nay đã hơn 100 tuổi mọi người ai cũng bảo ông bà khỏe mạnh có phúc . nhưng ông bà biết mọi thứ đều do đứa cháu đó . hôm nay nghe tin cháu mình đã trở lại ông bà chợt đứng hình .
Ông Trần Xuyến tỉnh táo hơn :
- Người tên là gì ? sao nói là cháu bọn ta . Cháu bọn ta đã lớn rồi tuy nhỏ hơn người nhưng không có ai như người hết .
Hoàng Nhật nuốt nước mắt nói :
- Năm xưa , ông cố còn sống cháu thường giành của ông cố để xem bóng đá . Mỗi ngày đều về nhà ông bà để ngủ với ông bà sợ ông bà buồn . Hoàng Hương và Hoàng Hiếu ít khi xuống xuống cũng chỉ vì cái điện thoại . 40 năm trước , một đứa trẻ nho nhỏ có đưa cho ông bà 1 bức thư và 2 viên thuốc . nhìn dáng vẻ này có lẽ ông bà đã uống viên thuốc kia rồi .
Bà Trần Cảnh nước mắt giàn dụa :
- Cháu của ta thực sự là Hoàng Nhật của ta rồi . 40 năm ta đã chờ được rồi . Vào đây nhanh nhanh .
Hơn ngàn năm trôi qua tình cảm của Hoàng Nhật vẫn chưa từng thay đổi . có người luôn nói mẹ là người thương con nhất trên đời này nhưng có lẽ còn một sự thật mà ít ai biết . còn có người thương chúng ta hơn cả mẹ đó chính là bà của chúng ta . Hoàng Nhật khoát tay :
- Ông bà đi với con đi không cần ở đây nữa con sẽ kiếm 1 vùng đất tốt cho cả nhà chúng ta ở . chỉ là không phải bây giờ hehe . giờ chúng ta lên nhà ba mẹ con đi . con muốn họ bất ngờ .
Trần Xuyến và Trần Cảnh đáp ứng ngay . sau đó , Hoàng Nhật gọi tất cả mọi người bao gồm cả cha mẹ , cô dì , cậu mợ tập trung ở nhà ông bà . 2 tiếng sau , ai cũng đã ở nhà . mọi người tay bắt mặt mừng nhất là mẹ của Hoàng Nhật . Mẹ Hoàng Nhật bị bệnh tim nếu không phải lúc đó hắn đề phòng sẵn trường hợp này chắc mẹ hắn không còn trên cõi đời này nữa rồi