Chương 7 : Ve sầu thoát xác
Việc Hoàng gia có Dạ Minh Châu ai ai cũng biết. Nhưng cách đây 2 tháng có một đan đế cấp 6 tìm ra được một di tích viễn cổ. Trong đó, có một đan phương tên là Dạ Minh Khí Đan có tác dụng tu luyện bên cạnh đó còn có . Dạ Minh Châu trước giờ chỉ có tác dụng là soi sáng, tráng kiện thân thể một tí mà thôi. Tuy nhiên, khi cho Dạ Minh Châu vào lò luyện khí, biến Dạ Minh Châu thành bột mịn rồi kết hợp một số dược liệu cùng cấp độ sẽ cho ra Dạ Minh Khí Đan. Ví dụ bột Dạ Minh Châu tác dụng với các dược liệu cấp 1, sẽ cho ra Dạ Minh Khí Đan cấp 1 giúp tăng tư chất phế phẩm lên phàm phẩm, bên cạnh đó còn là đan dược tu luyện dành cho Vũ đồ, Vũ sĩ. Cứ như thế mà tính lên Dạ Minh Đan cấp 9 là đủ biết Dạ Minh Khí Đan này nghịch thiên như thế nào. Lưu Vũ trấn tới giờ vẫn chưa biết tuy nhiên An Nam phường thị là phường thị lớn nhất Lưu Vũ trấn, nên thông tin tiếp cận cũng nhanh mới biết được nguyên nhân sâu xa trong việc Hoàng gia diệt tộc. Bây giờ thiếu chủ Hoàng gia mang đến dạ minh châu thì sao lại không kích động. Phải biết Dạ Minh Châu nằm trong tay An Nam với sự liên hệ của một thị phường cấp 4 cũng đủ để bán cho tông môn 7 sao. Sau đó mời về vài tên Vũ Suất khiến An Nam phường thị nâng lên cấp 5.
Cố tỏ ra là mình ổn, cô gái bước ra nói với Hoàng thiếu:
- Chào Hoàng thiếu mời Hoàng thiếu vào trong phòng của phường thị để tiến hành giao dịch
- Dẫn đường
Hoàng Nhật nói:
Sau lưng Phùng Mặc vẫn chưa hiểu chuyện gì. Chủ nhân của An Nam phường thị đến ông nội của y là chủ nhân của Phùng gia muốn gặp được cũng khó. Đây chỉ là tên chó nhà có tang của Hoàng gia mà có thể khiến cô gái kia mời đến quả không cam lòng. Lập tức Phùng Mặc biết chắc chắn thứ Hoàng Nhật giao dịch chính là Dạ Minh Châu. Chắc chăn tài phú khi vụ giao dịch này thành công sẽ rất lớn. Phùng Mặc lập tức quay người. Việc này sẽ phải bẩm báo với ông nội để cướp trong tay Hoàng Nhật.
- Mời công tử ngồi. Giới thiệu với Hoàng thiếu, ta tên là Vũ Nương chủ của An Nam phường thị.
Cô nương kia nói :
Hoàng Nhật với giọng trầm mặc:
- . Dạ Minh Châu bán ra bởi vì trong Hoàng gia chỉ còn mỗi mình ta là con. Ta đổi lấy một ít đồ dùng để tu luyện mong cô nương đưa đúng gia là được
Hoàng Nhật biết lúc nãy Phùng Mặc đã thấy chắc chắn trên đường đi về sẽ bị mai phục. Sau khi hoàng gia bị diệt tộc thì ai cũng biết tác dụng của Dạ Minh Châu rồi. Nên Hoàng Nhật đang nghĩ cách thoát khỏi sự việc chuẩn bị diễn ra kia.
Cô nương tự xưng Vũ Nương bèn nói:
- Giá của Dạ Minh Châu là khoảng 10 triệu linh thạch. Trong An Nam phường thị không có nhiều linh thạch như vậy. Ta sẽ đưa ra một vài thứ trong phường thị cất dấu đã lâu Hoàng thiếu có thể xem xét.
- Lấy ra đi
Hoàng Nhật nói. Hoàng Nhật thầm nghĩ chỉ cần có một ít đô gì đó để chạy trốn là đủ rồi. Nhưng khi cô gái mặc áo màu vàng vào lấy ra 1 chiếc nhẫn trữ vật Hoàng Nhật thực sự rất vui mừng. Có một mặt nạ dùng để thay đổi khuôn mặt dưới vũ vương không ai nhận ra tên là Cửu biến còn có 2 quả màu tên được giới thiệu là Bạo Lôi Châu cấp 5. Bạo Lôi Châu được các luyện khí sư tạo ra nhằm mục đích oanh tạc diện rộng có chứa 1 chiêu toàn lực của cao thủ đỉnh phong cùng cấp. Nghĩa là không có vũ giả vũ suất thì Bạo Lôi Châu có thể giết được mọi vũ giả. Tất nhiên là trừ mấy thằng biến thái ra rồi!
Hoàng Nhật mở lời:
- Dạ Minh Châu đổi lấy Bạo Lôi Châu và Cửu Biến thêm một lò luyện đan huyền phẩm sơ giai còn lại đổi lấy linh đan và thảo dược.
Vũ Nương mang vẻ mặt đầy bất ngờ:
- Lò luyện đan huyền phẩm sơ giai?
Hoàng Nhật gật đầu:
- Đúng vậy. còn lại thì đổi linh thạch cất trong nhẫn trữ vật
Vũ Nương không ngờ vụ giao dịch lại thành công và nhanh tới vật Cửu Biến và Bạo Lôi Châu chỉ có giá 3 triệu linh thạch thêm cái lò luyện đan huyền phẩm sơ giai xem như tặng kèm cũng không lỗ. Còn lại linh đan và thảo dược có thể đẩy giá cao lên cũng lời kha khá.
Một lát sau nhẫn trữ vật được đưa ra Hoàng Nhật liếc nhìn xem xét đẩy đủ rồi vội cáo từ. Còn Vũ Nương đang trong niềm vui của một vụ giao dịch. Nói thật ra về linh thạch và thảo dược Hoàng Nhật cũng không cấp thiết cho lắm, nhưng mà thứ hắn vui mừng là Bạo Lôi Châu mà Cửu Biến. Chạy ra khỏi thành khoảng 2 dặm. Hoàng Nhật lấy 1 sợi dây nhỏ buộc viên Bạo Lôi Châu vào cạnh nhẫn trữ vật. Sau đó ngồi xuống một gốc cây giả vờ mở nhẫn trữ vật ra và đếm linh thạch dược liệu. Hiển nhiên, việc này chính là để chờ Phùng gia tới. Khoảng một tuần trà 3 người mặc áo đen chạy tới trước mặt.
Hoàng Nhật giả vờ ngơ ngác hỏi:
- Các người là ai sao có thể tìm được ta đã đi ra khỏi thành 2 dặm
Tên đứng ở giữa nói với giọng khàn khàn
- Tiểu tử đưa nhẫn trữ vật đây ta biết người vừa đổi Dạ Minh Châu về không ít thứ tốt.
Hoàng Nhật giả vờ hoảng sợ:
- Sao các người biết được. Ta đưa nhẫn trữ vật cho các người nhưng các người phải đi xa ta ra sau đó ta mới ném cho.
Sau đó 3 người kia đi xa cách Hoàng Nhật 20m vừa đi vừa nghĩ. Nhẫn trữ vật đã ở đây 3 người đi ngựa chả lẽ lại tha chết cho một thằng đi bộ. Hoàng Nhật nhanh tay đánh tráo nhẫn trữ vật, sau đó đặt hẹn giờ 10 giây trên bạo lôi châu và ném về phía 3 người kia. Trong khi Hoàng Nhật chạy về phía ngược lại thì tên mặc áo đen phía sau nhảy lên để cầm lấy nhẫn trữ vật. Trong lòng thầm nghĩ chức vị gia chủ không sớm thì muộn cũng về tay Phùng Mặc ta. Nhưng hắn không ngờ vừa mở cầm nhẫn trữ vật xuống ngựa Bạo Lôi Châu kích phát làm cho 3 người 3 ngựa bị lực của Bạo Lôi Châu làm cho bay ra khỏi ngựa cơ thể nát vụn áo quần bay tứ tung. Còn Hoàng Nhật đã cố gắng cắm đầu cắm cổ chảy đi vẫn bị sức mạnh của viên Bạo Lôi Châu bắn ra xa thêm hơn 10 mét. Vội lấy một ít cẩm thảo là dược liệu cấp 3, cẩm thảo giúp cầm mấy rất tốt đắp lên vết thương và một ít hoa vũ đăng ngậm vào miệng. Thay một bộ áo quần mặc Cửu Biến. Sau đó, Hoàng Nhật lấy mấy viên bạo lôi châu cấp 2 đặt trong bộ áo quần cho nó nổ tạo hiện trường giả. Hoàng Nhật vội chạy về hướng của Lôi gia. Một lát sau, có tiếng gầm lên ở chỗ 3 người bị nổ:
- Hoàng gia dù Hoàng Nhật người đồng vu quy tận ta cũng sẽ khiến cho dù một con kiến của hoàng gia còn sống ta cũng sẽ giết để tế mạng cho Mặc nhi và 2 trưởng lão vũ phách của gia tộc.