Chương 2: Trường học xác sống
"Phòng livestream 4444 đã được mở, phó bản đã bắt đầu, bạn có 3 phút miễn sát thương, chú ý sống sót."
Tạ Hoài Du theo thói quen ngay lập tức cảnh giác quan sát xung quanh, cậu đang ở trong một lớp học trống mọi cánh cửa đều được đóng kín khá an toàn, mà lúc này cũng có một vài khán giả ít ỏi trong phòng livestream đang quan sát cậu. Chàng trai trong màn hình có một mái tóc đen dài được buộc cao bằng một sợi dây màu trắng, cậu có một làn da mịn màn trắng nõn, ngũ quan tinh sảo, đặc biệt là đôi mắt kì lạ màu đỏ nhạt kia, nhìn vào liền bị hút sâu vào đôi mắt ấy, vừa lạnh lùng, nguy hiểm lại bí ẩn khiến người ta phải say mê ngắm nhìn.
"Phòng phát sóng 4444 đã có 10 người xem."
Bình luận của khán giả lập tức tràn đầy màn hình phát sóng.
"Aaaaa nhân loại trái đất bây giờ có người đẹp như vậy sao?"
"Màu mắt đó là thật hay giả vậy? Tôi chưa thấy ai có màu mắt như vậy bao giờ."
"Chắc là thật đó, hệ thống trò chơi không cho đem vật gì ngoài bản thân đâu."
"Haha người mới này đẹp như vậy không biết sẽ chết kiểu gì cho vui đây."
"Tui muốn xem mĩ nhân chết trên nền tuyết bảo đảm như một tác phẩm nghệ thuật luôn."
"Phó bản này xác sống lầu trên ơi!"
"Người mới đẹp như vậy chết sớm thì tiếc quá, nhìn cái thân hình nhỏ bé của cậu ta thì chắc chưa trụ được nữa tiếng đã bị xác sống ăn rồi."
Tạ Hoài Du không biết khán giả nói gì về cậu vì cấp bậc của cậu hiện tại là tân nhân không có quyền hạn đó, nếu biết chắc khuôn mặt lạnh của cậu cũng không nhịn được cười ra tiếng luôn, muốn xem cậu chết trừ khi là nằm mơ, cậu dù còn một hơi thở cũng sẽ không bỏ cuộc tìm cách cứu bản thân ra khỏi cái chết, như vòng cuối của trò chơi giải đố kia vậy, tuy tính chất hai con game cậu bị kéo vào khác nhau, nhưng nhìn chung đều lấy cái mạng ra cược, cậu có gì mà sợ chứ.
Tạ Hoài Du kiểm tra động tĩnh xung quanh thấy khá an toàn liền mở giao diện cá nhân kiểm tra thông tin cùng giới thiệu về phó bản.
Thông tin người chơi phòng livestream 4444.
Tên: Tạ Hoài Du.
Tuổi: 20.
Tinh thần lực: 100.
Sức mạnh:....
Giá trị sinh mệnh: 100 (sẽ tiêu hao theo thời gian nếu không bổ sung thức ăn hoặc bị thương).
Trang bị: Không.
Chỉ số may mắn: 0 (bạn là quỷ xui xẻo)
Tạ Hoài Du nhìn chỉ số may mắn mà cười chua xót, cậu sao có thể không biết mình xui xẻo chứ, có ai may mắn lại bị lôi tới tận 2 lần vào thế giới vô hạn lưu chưa?
Khán giả phòng livestream nhìn chỉ số trên màn hình của Tạ Hoài Du mà không nhịn được khiếp sợ.
"Má ơi, con người cấp thấp sao có thể có chỉ số tinh thần lực cao như vậy được, tôi đây chỉ mới 54."
"Người này thật sự là tân nhân từ trái đất chứ?"
"Chắc chắn rồi, Trò chơi mặc định chỉ kéo người trái đất vào thôi."
"Độ may mắn là 0 đủ hiểu xui thế nào luôn rồi á."
"Người mới này cư nhiên đáng sợ như vậy tinh thần lực 100, lúc nãy ta còn khinh thường hắn."
"Hahaha sao mấy người lại ngưỡng mộ một tên nhân loại kém cỏi như vậy được nhìn chỉ số sức mạnh không thấy con số nào của cậu ta đi rồi hãy nói."
"Tốt lắm tôi lại tin tưởng vào cái chết không xa sẽ đến với cậu ta rồi."
"Này, không hiện chỉ số có thể là quá mạnh hoặc quá yếu, sao mấy người lại nghĩ người này theo hướng yếu chứ."
"Chuyện này không phải chắc chắn rồi sao, cậu nhìn thân hình cậu ta đi, dùng được bao nhiêu sức để giết xác sống chứ, không chừng chưa làm gì đã bị ăn sạch."
[Phòng phát sóng 4444 hiện đã có 50 người xem.]
[Tô Tô mê trai đẹp đã tặng 10 tích phân cho bạn.]
"Anh trai cố gắng sống sót nha, tôi còn muốn ngắm nam thần xinh đẹp lâu một chút."
Âm thanh hệ thống thông báo nhận thưởng bất chợt vang lên trong đầu, khiến Tạ Hoài Du khẽ nhếch khóe môi nhỏ giọng nói: "Cảm ơn đã donate, tôi sẽ sống thật tốt."
Những người trong phòng livestream cười nhạo cậu chưa trải việc đời nhưng Tạ Hoài Du không quan tâm, cậu nói được nhất định sẽ làm được. Cậu mở thông tin thế giới ra xem trước khi 3 phút bảo vệ tân nhân kết thúc.
Ngay khi cậu nghĩ muốn xem thì nó lập tức hiện ra bối cảnh cùng nhiệm vụ của thế giới này.
Đây là một trường đại học có số lượng sinh viên đông đảo nhất cả nước, số lượng sinh viên đạt đến con số 10000 người, không biết vì nguyên nhân gì mà bắt đầu có học sinh nhiễm virut sau đó trở thành xác sống cắn người khắp nơi. Lấy tốc độ cực nhanh biến ngôi trường này thành địa ngục trần gian.
Lưu ý bối cảnh chỉ là toàn bộ trường đại học, người chơi không thể trốn ra ngoài, nếu không sẽ ngay lập tức bị loại bỏ.
Nhiệm vụ chính 1: Sống sót 3 ngày trong trường.
Nhiệm vụ chính 2: Giải quyết 5 xác sống cấp thấp.
Nhiệm vụ phụ (Người chơi có thể làm hoặc không): Tìm ra nguyên nhân và giải quyết toàn bộ mầm bệnh trong trường học.
Khen thưởng sau khi hoàn thành sẽ được thông báo sau, nếu thất bại trong phó bản tân thủ sẽ ngay lập tức bị xóa bỏ.
Mới là phó bản tân thủ mà đã cho cậu vật lộn với xác sống rồi trò chơi này quả là éo có nhân tính. Lúc trước ở trong trò chơi giải đố cậu chỉ thường đụng độ ma quỷ, thỉnh thoảng là cây cỏ động vật biến dị chứ chưa đụng xác sống bao giờ. Thử tưởng tượng về hình ảnh gớm giếc của mấy cái xác sống trong phim, Tạ Hoài Du cảm thấy bệnh sạch sẽ đã lâu không tái phát giờ sắp tái phát rồi.
3 phút tân nhân được bảo vệ đã kết thúc Tạ Hoài Du bắt đầu chuẩn bị cho công cuộc chiến đấu của mình.
Cậu mở cửa hàng trò chơi ra để tìm mua một cái vũ khí thuận tay nhưng.... vì cái gì toàn là mấy trăm tích phân mới mua được vậy, khán giả mới chỉ có 1 người donate 10 điểm cho cậu thôi có được không?
"Hahaha nhìn biểu cảm của cậu ta khi thấy số tích phân để mua vũ khí mà tôi cười."
"Hay tụi mình cũng donate một chút đi."
"Mấy cậu quên nguyên nhân xem phòng live này hay sao?"
"Đúng tụi mình tuyệt đối không donate như thế mới xem được cảnh mỹ nhân chết."
Tạ Hoài Du nhìn sơ qua các vật dụng bán trong cửa hàng hệ thống rồi tắt giao diện đó. Cậu đi lanh quanh phòng học muốn tìm một cái gì đó có thể chiến đấu. Ánh mắt Tạ Hoài Du chợt dừng lại khi thấy chiếc rìu chữa cháy đặt trong một cái tủ kính dày bị khóa. Mắt cậu ngay lập tức sáng lên, vẻ mặt lạnh lẽo vì không có tích phân cũng bay đi mất, cậu khẽ cười tiến về phía chiếc tủ kính bị khóa kia.
Khán giả trong phòng phát sóng như biết cậu muốn lấy cây rìu thì không nhịn được lại haha.
"Đấy là kính chống đạn đấy, không có mật mã không mở được đâu."
"Phải rồi không mở.... được."
Câu nói trên vừa xuất hiện trên màn hình cũng là lúc Tạ Hoài Du dùng sức của cái tay nhìn có vẻ gầy yếu kia đập bể tấm kính chống đạn mà bọn họ cho rằng, không có mật khẩu thì không mở được.
Cậu phất phất tay để những mãnh vụn kín rơi xuống rồi mới thò tay vào lấy ra chiếc rìu chữa cháy kia. Nếu không phải sợ xác sống quá ghê tởm thì cậu có thể trực tiếp vặn gãy đầu nó rồi.
Một màn này làm cho khán giả trong phòng phát sóng sợ ngây người.
"Ấu ấu ấu có ai quay lại cái cảnh đẹp trai của cậu ấy lúc nảy không?"
"666, tôi phải donate cho cậu ấy."
[Một Quả Đào đã donate 50 tích phân"]
[Cá mặn chỉ thích ngủ đã donate 50 tích phân.]
"Người này có phải người trái đất không vậy, sức mạnh đó đấu với một số ít chúng ta còn mạnh hơn."
"Chết tôi đã không nhịn được donate cho cậu ấy rồi, tôi muốn xem mỹ nhân chết mà huhu."
[Phòng livestream 4444 đã có 635 khán giả]
Tạ Hoài Du đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài sân trường. Hiện tại là trời tối nếu như là người khác đứng từ đây nhìn xuống sân trường thì sẽ không thấy rõ điều gì, nhưng mắt của cậu thì khác, đây là con mắt của huyết tộc cấp cao, nhìn xuyên đêm chả là gì với nó cả. Vì thế Tạ Hoài Du đau khổ phát hiện đám xác sống này kinh tởm hơn trên phim nhiều. Phần mặt thối rửa đầy dòi bọ, tròng mắt có con không, có con treo lủng lẵng ở trên mặt, tay chân cũng ở tình trạng tương tự, có con ruột cùng nội tạng đều rơi ra cả bên ngoài.
Tạ Hoài Du giật giật khóe môi, cậu kiềm chế cơn buồn nôn của mình, vào cửa hàng hệ thống mua một cái áo mưa giá 50 tích phân rồi mặc vào.
Khán giả trong phòng phát sóng khó hiểu nhìn cậu dùng 50 tích phân mua một thứ không có tác dụng gì mà mặc vào người.
Đối với họ có lẽ Tạ Hoài Du bị ngốc lãng phí tiền nhưng đối với cậu chỉ cần không để mấy thứ ghê tởm đó dính vào người trong lúc cậu giết xác sống thì đều đáng giá để mua cả.
Tiểu kịch trường: Những món Tạ đại thần thường mua trong cửa hàng hệ thống.
Tạ Hoài Du: "Tôi có bệnh sạch sẽ nhẹ nên..." áo mưa, khăn tay, nước suối, xà bông,... vật phẩm bạn mua đã được thêm vào không gian trò chơi.
Tạ Hoài Du: "Tôi yêu bản thân nhất nên không thể đói được nên..." Mì gói, bánh bao, sủi cảo,... vật phẩm bạn mua đã được thêm vào không gian trò chơi.
Khán giả trong livestream hỏi tại sao cậu không mua vũ khí.
Tạ Hoài Du ung dung trả lời: "Việc có thể tự dùng sức mình, mua vũ khí làm cái gì?"
Tạ Hoài Du theo thói quen ngay lập tức cảnh giác quan sát xung quanh, cậu đang ở trong một lớp học trống mọi cánh cửa đều được đóng kín khá an toàn, mà lúc này cũng có một vài khán giả ít ỏi trong phòng livestream đang quan sát cậu. Chàng trai trong màn hình có một mái tóc đen dài được buộc cao bằng một sợi dây màu trắng, cậu có một làn da mịn màn trắng nõn, ngũ quan tinh sảo, đặc biệt là đôi mắt kì lạ màu đỏ nhạt kia, nhìn vào liền bị hút sâu vào đôi mắt ấy, vừa lạnh lùng, nguy hiểm lại bí ẩn khiến người ta phải say mê ngắm nhìn.
"Phòng phát sóng 4444 đã có 10 người xem."
Bình luận của khán giả lập tức tràn đầy màn hình phát sóng.
"Aaaaa nhân loại trái đất bây giờ có người đẹp như vậy sao?"
"Màu mắt đó là thật hay giả vậy? Tôi chưa thấy ai có màu mắt như vậy bao giờ."
"Chắc là thật đó, hệ thống trò chơi không cho đem vật gì ngoài bản thân đâu."
"Haha người mới này đẹp như vậy không biết sẽ chết kiểu gì cho vui đây."
"Tui muốn xem mĩ nhân chết trên nền tuyết bảo đảm như một tác phẩm nghệ thuật luôn."
"Phó bản này xác sống lầu trên ơi!"
"Người mới đẹp như vậy chết sớm thì tiếc quá, nhìn cái thân hình nhỏ bé của cậu ta thì chắc chưa trụ được nữa tiếng đã bị xác sống ăn rồi."
Tạ Hoài Du không biết khán giả nói gì về cậu vì cấp bậc của cậu hiện tại là tân nhân không có quyền hạn đó, nếu biết chắc khuôn mặt lạnh của cậu cũng không nhịn được cười ra tiếng luôn, muốn xem cậu chết trừ khi là nằm mơ, cậu dù còn một hơi thở cũng sẽ không bỏ cuộc tìm cách cứu bản thân ra khỏi cái chết, như vòng cuối của trò chơi giải đố kia vậy, tuy tính chất hai con game cậu bị kéo vào khác nhau, nhưng nhìn chung đều lấy cái mạng ra cược, cậu có gì mà sợ chứ.
Tạ Hoài Du kiểm tra động tĩnh xung quanh thấy khá an toàn liền mở giao diện cá nhân kiểm tra thông tin cùng giới thiệu về phó bản.
Thông tin người chơi phòng livestream 4444.
Tên: Tạ Hoài Du.
Tuổi: 20.
Tinh thần lực: 100.
Sức mạnh:....
Giá trị sinh mệnh: 100 (sẽ tiêu hao theo thời gian nếu không bổ sung thức ăn hoặc bị thương).
Trang bị: Không.
Chỉ số may mắn: 0 (bạn là quỷ xui xẻo)
Tạ Hoài Du nhìn chỉ số may mắn mà cười chua xót, cậu sao có thể không biết mình xui xẻo chứ, có ai may mắn lại bị lôi tới tận 2 lần vào thế giới vô hạn lưu chưa?
Khán giả phòng livestream nhìn chỉ số trên màn hình của Tạ Hoài Du mà không nhịn được khiếp sợ.
"Má ơi, con người cấp thấp sao có thể có chỉ số tinh thần lực cao như vậy được, tôi đây chỉ mới 54."
"Người này thật sự là tân nhân từ trái đất chứ?"
"Chắc chắn rồi, Trò chơi mặc định chỉ kéo người trái đất vào thôi."
"Độ may mắn là 0 đủ hiểu xui thế nào luôn rồi á."
"Người mới này cư nhiên đáng sợ như vậy tinh thần lực 100, lúc nãy ta còn khinh thường hắn."
"Hahaha sao mấy người lại ngưỡng mộ một tên nhân loại kém cỏi như vậy được nhìn chỉ số sức mạnh không thấy con số nào của cậu ta đi rồi hãy nói."
"Tốt lắm tôi lại tin tưởng vào cái chết không xa sẽ đến với cậu ta rồi."
"Này, không hiện chỉ số có thể là quá mạnh hoặc quá yếu, sao mấy người lại nghĩ người này theo hướng yếu chứ."
"Chuyện này không phải chắc chắn rồi sao, cậu nhìn thân hình cậu ta đi, dùng được bao nhiêu sức để giết xác sống chứ, không chừng chưa làm gì đã bị ăn sạch."
[Phòng phát sóng 4444 hiện đã có 50 người xem.]
[Tô Tô mê trai đẹp đã tặng 10 tích phân cho bạn.]
"Anh trai cố gắng sống sót nha, tôi còn muốn ngắm nam thần xinh đẹp lâu một chút."
Âm thanh hệ thống thông báo nhận thưởng bất chợt vang lên trong đầu, khiến Tạ Hoài Du khẽ nhếch khóe môi nhỏ giọng nói: "Cảm ơn đã donate, tôi sẽ sống thật tốt."
Những người trong phòng livestream cười nhạo cậu chưa trải việc đời nhưng Tạ Hoài Du không quan tâm, cậu nói được nhất định sẽ làm được. Cậu mở thông tin thế giới ra xem trước khi 3 phút bảo vệ tân nhân kết thúc.
Ngay khi cậu nghĩ muốn xem thì nó lập tức hiện ra bối cảnh cùng nhiệm vụ của thế giới này.
Đây là một trường đại học có số lượng sinh viên đông đảo nhất cả nước, số lượng sinh viên đạt đến con số 10000 người, không biết vì nguyên nhân gì mà bắt đầu có học sinh nhiễm virut sau đó trở thành xác sống cắn người khắp nơi. Lấy tốc độ cực nhanh biến ngôi trường này thành địa ngục trần gian.
Lưu ý bối cảnh chỉ là toàn bộ trường đại học, người chơi không thể trốn ra ngoài, nếu không sẽ ngay lập tức bị loại bỏ.
Nhiệm vụ chính 1: Sống sót 3 ngày trong trường.
Nhiệm vụ chính 2: Giải quyết 5 xác sống cấp thấp.
Nhiệm vụ phụ (Người chơi có thể làm hoặc không): Tìm ra nguyên nhân và giải quyết toàn bộ mầm bệnh trong trường học.
Khen thưởng sau khi hoàn thành sẽ được thông báo sau, nếu thất bại trong phó bản tân thủ sẽ ngay lập tức bị xóa bỏ.
Mới là phó bản tân thủ mà đã cho cậu vật lộn với xác sống rồi trò chơi này quả là éo có nhân tính. Lúc trước ở trong trò chơi giải đố cậu chỉ thường đụng độ ma quỷ, thỉnh thoảng là cây cỏ động vật biến dị chứ chưa đụng xác sống bao giờ. Thử tưởng tượng về hình ảnh gớm giếc của mấy cái xác sống trong phim, Tạ Hoài Du cảm thấy bệnh sạch sẽ đã lâu không tái phát giờ sắp tái phát rồi.
3 phút tân nhân được bảo vệ đã kết thúc Tạ Hoài Du bắt đầu chuẩn bị cho công cuộc chiến đấu của mình.
Cậu mở cửa hàng trò chơi ra để tìm mua một cái vũ khí thuận tay nhưng.... vì cái gì toàn là mấy trăm tích phân mới mua được vậy, khán giả mới chỉ có 1 người donate 10 điểm cho cậu thôi có được không?
"Hahaha nhìn biểu cảm của cậu ta khi thấy số tích phân để mua vũ khí mà tôi cười."
"Hay tụi mình cũng donate một chút đi."
"Mấy cậu quên nguyên nhân xem phòng live này hay sao?"
"Đúng tụi mình tuyệt đối không donate như thế mới xem được cảnh mỹ nhân chết."
Tạ Hoài Du nhìn sơ qua các vật dụng bán trong cửa hàng hệ thống rồi tắt giao diện đó. Cậu đi lanh quanh phòng học muốn tìm một cái gì đó có thể chiến đấu. Ánh mắt Tạ Hoài Du chợt dừng lại khi thấy chiếc rìu chữa cháy đặt trong một cái tủ kính dày bị khóa. Mắt cậu ngay lập tức sáng lên, vẻ mặt lạnh lẽo vì không có tích phân cũng bay đi mất, cậu khẽ cười tiến về phía chiếc tủ kính bị khóa kia.
Khán giả trong phòng phát sóng như biết cậu muốn lấy cây rìu thì không nhịn được lại haha.
"Đấy là kính chống đạn đấy, không có mật mã không mở được đâu."
"Phải rồi không mở.... được."
Câu nói trên vừa xuất hiện trên màn hình cũng là lúc Tạ Hoài Du dùng sức của cái tay nhìn có vẻ gầy yếu kia đập bể tấm kính chống đạn mà bọn họ cho rằng, không có mật khẩu thì không mở được.
Cậu phất phất tay để những mãnh vụn kín rơi xuống rồi mới thò tay vào lấy ra chiếc rìu chữa cháy kia. Nếu không phải sợ xác sống quá ghê tởm thì cậu có thể trực tiếp vặn gãy đầu nó rồi.
Một màn này làm cho khán giả trong phòng phát sóng sợ ngây người.
"Ấu ấu ấu có ai quay lại cái cảnh đẹp trai của cậu ấy lúc nảy không?"
"666, tôi phải donate cho cậu ấy."
[Một Quả Đào đã donate 50 tích phân"]
[Cá mặn chỉ thích ngủ đã donate 50 tích phân.]
"Người này có phải người trái đất không vậy, sức mạnh đó đấu với một số ít chúng ta còn mạnh hơn."
"Chết tôi đã không nhịn được donate cho cậu ấy rồi, tôi muốn xem mỹ nhân chết mà huhu."
[Phòng livestream 4444 đã có 635 khán giả]
Tạ Hoài Du đi đến bên cửa sổ nhìn ra bên ngoài sân trường. Hiện tại là trời tối nếu như là người khác đứng từ đây nhìn xuống sân trường thì sẽ không thấy rõ điều gì, nhưng mắt của cậu thì khác, đây là con mắt của huyết tộc cấp cao, nhìn xuyên đêm chả là gì với nó cả. Vì thế Tạ Hoài Du đau khổ phát hiện đám xác sống này kinh tởm hơn trên phim nhiều. Phần mặt thối rửa đầy dòi bọ, tròng mắt có con không, có con treo lủng lẵng ở trên mặt, tay chân cũng ở tình trạng tương tự, có con ruột cùng nội tạng đều rơi ra cả bên ngoài.
Tạ Hoài Du giật giật khóe môi, cậu kiềm chế cơn buồn nôn của mình, vào cửa hàng hệ thống mua một cái áo mưa giá 50 tích phân rồi mặc vào.
Khán giả trong phòng phát sóng khó hiểu nhìn cậu dùng 50 tích phân mua một thứ không có tác dụng gì mà mặc vào người.
Đối với họ có lẽ Tạ Hoài Du bị ngốc lãng phí tiền nhưng đối với cậu chỉ cần không để mấy thứ ghê tởm đó dính vào người trong lúc cậu giết xác sống thì đều đáng giá để mua cả.
Tiểu kịch trường: Những món Tạ đại thần thường mua trong cửa hàng hệ thống.
Tạ Hoài Du: "Tôi có bệnh sạch sẽ nhẹ nên..." áo mưa, khăn tay, nước suối, xà bông,... vật phẩm bạn mua đã được thêm vào không gian trò chơi.
Tạ Hoài Du: "Tôi yêu bản thân nhất nên không thể đói được nên..." Mì gói, bánh bao, sủi cảo,... vật phẩm bạn mua đã được thêm vào không gian trò chơi.
Khán giả trong livestream hỏi tại sao cậu không mua vũ khí.
Tạ Hoài Du ung dung trả lời: "Việc có thể tự dùng sức mình, mua vũ khí làm cái gì?"