Chương 151
Olympus được xây kín và kiên cố. Người đứng ngoài không nắm được tình hình bên trong, các Sát Thần nếu phát hiện thấy có biến sẽ lập tức rút lui qua hệ thống đường hầm, vậy nên cho dù Liên Minh huy động toàn bộ lực lượng cũng vô nghĩa.
Kế hoạch của Emanuel là cho các thành viên Kraken đóng vai một nhóm ăn xin đói khát, tựa như vô tình đi ngang Olympus xin thức ăn, nếu các thành viên của Thần Thoại xuất hiện thì tốt, còn nếu không thì cắt mắt lưới thép vào nhà. Một khi đã vào được bên trong thì tấn công giết chết các Sát Thần, trong trường hợp không xử lý nổi sẽ vừa đánh vừa lui ra khu vực trống trải cho các tay súng bắn tỉa nấp sẵn xung quanh hạ sát.
Emanuel nói xong, nhìn Tài chờ xem phản ứng của hắn thế nào.
Tài gật gù:
- Tôi đồ rằng nếu chúng ta áp dụng cách này, Olympus sẽ phải đổi tên.
- Nghĩa là sao?
- Olympus sẽ phải đổi tên thành Ngôi nhà ma ám.
Mọi người hiểu ngay rằng hắn đang ngầm châm biếm kế hoạch, nhưng chưa hiểu tại sao. Kế hoạch này đã được thảo luận nhiều lần, ai cũng công nhận là khả thi.
Tài giải thích:
- Phó Tư Lệnh nghĩ xem, các Sát Thần cẩn trọng như vậy, các ngài theo dõi cả năm trời còn không thấy mặt, làm gì có chuyện để mười hai thằng ăn xin ngu ngơ kéo mình ra khỏi căn cứ được? Tất chúng cứ ngồi im trong nhà, đợi chúng ta kéo vào. Khi chúng ta kéo vào hết rồi chúng mới ra tay. Bốn Sát Thần đã ra tay thì vào nhiều chết nhiều, vào ít chết ít, vào càng nhanh chết càng nhanh. Tôi cho rằng với mỗi thành viên Kraken chúng chỉ cần mất chậm thì mười giây, nhanh thì ba giây đã cắt xong cái cổ. Thật lạc quan nếu nghĩ rằng chúng ta có thể cầm cự đủ lâu, thậm chí còn kéo được những tên này ra sân để cho đội bắn tỉa xử lý phần việc còn lại. Không đâu, thưa ngài, mười hai người bước vào, mười hai người sẽ nằm lại bên trong, không bao giờ bước ra được nữa. Các tay súng thủ hạ của Phó Tư Lệnh chờ mãi không thấy động tĩnh gì sẽ nghĩ ngôi nhà này có ma mất thôi.
Emanuel thấy kế hoạch của mình bị chê bai thậm tệ, mặt mũi xám ngoét.
X1 hỏi:
- Anh cho rằng dù chúng ta có ùa cả vào cũng không giết nổi chúng?
- Đúng vậy.
- Vậy anh đề xuất thế nào?
Tài chỉ tay xuống chân đồi.
- Đây là một cái đồi thấp, xung quanh toàn nhà cửa, trên đồi có nhiều cây cối. Chúng ta có thể cho người đốt toàn bộ khu vực chân đồi, tạo thành đám cháy lan tới đỉnh đồi, rồi mười hai người chúng ta nương theo khói đen mà đi. Mỗi người đều phải đeo mặt nạ ngăn khói. Đợi đến khi lửa lan đến gần Olympus thì chúng ta tấn công vào. Tuy các Sát Thần có thể lựa chọn phương thức rút xuống ngầm từ sớm nhưng tôi đồ rằng chúng sẽ không làm như vậy, bởi Olympus là một công trình được xây dựng công phu, tất không nỡ cứ thế rời đi. Tôi hình dung rằng thời điểm chúng ta giao tranh với Tứ Đại Sát Thần thì khói đã tràn ngập căn nhà. Lúc này khói chính là đồng minh lớn nhất của chúng ta. Các Sát Thần tuy thiên tài xuất chúng nhưng xét cho cùng cũng là con người, bị vây trong khói tất thở không được, nhìn không được. Giống như con sư tử có thể dễ dàng chiến thắng cá sấu trên cạn nhưng xuống nước thì trở nên dễ bị tổn thương vậy. Chúng ta có sự chuẩn bị sẵn sàng sẽ có ưu thế vượt trội.
Các thành viên Kraken nhìn nhau, ánh mắt hiện lên vẻ tán đồng.
- Tuy nhiên hãy lưu ý một điều. Mười hai người chúng ta luôn phải đi cùng nhau, tuyệt đối không được tham công mà tách đoàn tấn công các Sát Thần. Tôi cam đoan rằng các anh sẽ chết trước khi kịp hiểu tại sao. Nếu phát hiện Sát Thần bỏ chạy trong khi không có đủ nhiều đồng đội hỗ trợ cũng không được đuổi theo. Đơn lẻ đuổi theo Sát Thần chính là tự mình tìm đến cái chết. Các anh chết là một lẽ, nhưng cái chết của các anh còn làm giảm sức mạnh tổng hợp của toàn đội và đặt những người còn lại vào thế dễ bị phản đòn.
X1 quay sang Emanuel nói:
- Đó là một kế hoạch rất hay. Phó Tư Lệnh, ông có thể thực hiện điều mà X11 vừa đề xuất chứ?
Emanuel trả lời:
- Cần nửa ngày để thực hiện điều này.
Tài lắc đầu:
- Ông chỉ có ba đến bốn giờ đồng hồ. Đám cháy diễn ra vào ban đêm sẽ khó phản ứng hơn là ban ngày. Nếu chúng ta tấn công lên đồi vào lúc tờ mờ sáng, đối phương sẽ không kịp trở tay.
Emanuel trừng mắt nhìn Tài:
- Ba giờ? Cậu điên rồi à? Cậu có biết ba giờ ngắn ngủi đến thế nào không?
- Đây là Vùng đất Tự Do, không phải là nước Mỹ trong quá khứ. Phóng hỏa, giết người, chà đạp lên nhân quyền và dân quyền chẳng phải là điều mà Liên Minh thành thạo nhất hay sao? Chỉ cần các ngài huy động đủ nhiều Hiệp Sĩ thì chuyện gì chẳng làm được?
Tất cả các thành viên Kraken đều nhìn chăm chăm vào Emanuel Feuermann. Đặc biệt là X10, ánh mắt dần trở nên bất thiện.
Gã là đặc phái viên của Tư Lệnh, xét về sức ảnh hưởng với Tư Lệnh thì không thua kém bất kỳ Phó Tư Lệnh nào, thậm chí còn lớn hơn nhiều người. Một lời báo cáo không thuận của gã có thể khiến Emanuel phải trả giá rất đắt.
Emanuel chỉ còn cách lùi bước:
- Thôi được, các người chuẩn bị đi. Cái đồi chó đẻ đấy sẽ cháy trong vòng ba giờ nữa.
Kế hoạch của Emanuel là cho các thành viên Kraken đóng vai một nhóm ăn xin đói khát, tựa như vô tình đi ngang Olympus xin thức ăn, nếu các thành viên của Thần Thoại xuất hiện thì tốt, còn nếu không thì cắt mắt lưới thép vào nhà. Một khi đã vào được bên trong thì tấn công giết chết các Sát Thần, trong trường hợp không xử lý nổi sẽ vừa đánh vừa lui ra khu vực trống trải cho các tay súng bắn tỉa nấp sẵn xung quanh hạ sát.
Emanuel nói xong, nhìn Tài chờ xem phản ứng của hắn thế nào.
Tài gật gù:
- Tôi đồ rằng nếu chúng ta áp dụng cách này, Olympus sẽ phải đổi tên.
- Nghĩa là sao?
- Olympus sẽ phải đổi tên thành Ngôi nhà ma ám.
Mọi người hiểu ngay rằng hắn đang ngầm châm biếm kế hoạch, nhưng chưa hiểu tại sao. Kế hoạch này đã được thảo luận nhiều lần, ai cũng công nhận là khả thi.
Tài giải thích:
- Phó Tư Lệnh nghĩ xem, các Sát Thần cẩn trọng như vậy, các ngài theo dõi cả năm trời còn không thấy mặt, làm gì có chuyện để mười hai thằng ăn xin ngu ngơ kéo mình ra khỏi căn cứ được? Tất chúng cứ ngồi im trong nhà, đợi chúng ta kéo vào. Khi chúng ta kéo vào hết rồi chúng mới ra tay. Bốn Sát Thần đã ra tay thì vào nhiều chết nhiều, vào ít chết ít, vào càng nhanh chết càng nhanh. Tôi cho rằng với mỗi thành viên Kraken chúng chỉ cần mất chậm thì mười giây, nhanh thì ba giây đã cắt xong cái cổ. Thật lạc quan nếu nghĩ rằng chúng ta có thể cầm cự đủ lâu, thậm chí còn kéo được những tên này ra sân để cho đội bắn tỉa xử lý phần việc còn lại. Không đâu, thưa ngài, mười hai người bước vào, mười hai người sẽ nằm lại bên trong, không bao giờ bước ra được nữa. Các tay súng thủ hạ của Phó Tư Lệnh chờ mãi không thấy động tĩnh gì sẽ nghĩ ngôi nhà này có ma mất thôi.
Emanuel thấy kế hoạch của mình bị chê bai thậm tệ, mặt mũi xám ngoét.
X1 hỏi:
- Anh cho rằng dù chúng ta có ùa cả vào cũng không giết nổi chúng?
- Đúng vậy.
- Vậy anh đề xuất thế nào?
Tài chỉ tay xuống chân đồi.
- Đây là một cái đồi thấp, xung quanh toàn nhà cửa, trên đồi có nhiều cây cối. Chúng ta có thể cho người đốt toàn bộ khu vực chân đồi, tạo thành đám cháy lan tới đỉnh đồi, rồi mười hai người chúng ta nương theo khói đen mà đi. Mỗi người đều phải đeo mặt nạ ngăn khói. Đợi đến khi lửa lan đến gần Olympus thì chúng ta tấn công vào. Tuy các Sát Thần có thể lựa chọn phương thức rút xuống ngầm từ sớm nhưng tôi đồ rằng chúng sẽ không làm như vậy, bởi Olympus là một công trình được xây dựng công phu, tất không nỡ cứ thế rời đi. Tôi hình dung rằng thời điểm chúng ta giao tranh với Tứ Đại Sát Thần thì khói đã tràn ngập căn nhà. Lúc này khói chính là đồng minh lớn nhất của chúng ta. Các Sát Thần tuy thiên tài xuất chúng nhưng xét cho cùng cũng là con người, bị vây trong khói tất thở không được, nhìn không được. Giống như con sư tử có thể dễ dàng chiến thắng cá sấu trên cạn nhưng xuống nước thì trở nên dễ bị tổn thương vậy. Chúng ta có sự chuẩn bị sẵn sàng sẽ có ưu thế vượt trội.
Các thành viên Kraken nhìn nhau, ánh mắt hiện lên vẻ tán đồng.
- Tuy nhiên hãy lưu ý một điều. Mười hai người chúng ta luôn phải đi cùng nhau, tuyệt đối không được tham công mà tách đoàn tấn công các Sát Thần. Tôi cam đoan rằng các anh sẽ chết trước khi kịp hiểu tại sao. Nếu phát hiện Sát Thần bỏ chạy trong khi không có đủ nhiều đồng đội hỗ trợ cũng không được đuổi theo. Đơn lẻ đuổi theo Sát Thần chính là tự mình tìm đến cái chết. Các anh chết là một lẽ, nhưng cái chết của các anh còn làm giảm sức mạnh tổng hợp của toàn đội và đặt những người còn lại vào thế dễ bị phản đòn.
X1 quay sang Emanuel nói:
- Đó là một kế hoạch rất hay. Phó Tư Lệnh, ông có thể thực hiện điều mà X11 vừa đề xuất chứ?
Emanuel trả lời:
- Cần nửa ngày để thực hiện điều này.
Tài lắc đầu:
- Ông chỉ có ba đến bốn giờ đồng hồ. Đám cháy diễn ra vào ban đêm sẽ khó phản ứng hơn là ban ngày. Nếu chúng ta tấn công lên đồi vào lúc tờ mờ sáng, đối phương sẽ không kịp trở tay.
Emanuel trừng mắt nhìn Tài:
- Ba giờ? Cậu điên rồi à? Cậu có biết ba giờ ngắn ngủi đến thế nào không?
- Đây là Vùng đất Tự Do, không phải là nước Mỹ trong quá khứ. Phóng hỏa, giết người, chà đạp lên nhân quyền và dân quyền chẳng phải là điều mà Liên Minh thành thạo nhất hay sao? Chỉ cần các ngài huy động đủ nhiều Hiệp Sĩ thì chuyện gì chẳng làm được?
Tất cả các thành viên Kraken đều nhìn chăm chăm vào Emanuel Feuermann. Đặc biệt là X10, ánh mắt dần trở nên bất thiện.
Gã là đặc phái viên của Tư Lệnh, xét về sức ảnh hưởng với Tư Lệnh thì không thua kém bất kỳ Phó Tư Lệnh nào, thậm chí còn lớn hơn nhiều người. Một lời báo cáo không thuận của gã có thể khiến Emanuel phải trả giá rất đắt.
Emanuel chỉ còn cách lùi bước:
- Thôi được, các người chuẩn bị đi. Cái đồi chó đẻ đấy sẽ cháy trong vòng ba giờ nữa.