Chương 237
Hercules là người cao lớn nhất phòng, lúc này chiếm giữ vị trí trung tâm, trên tay gã cầm một con dao dài gần bằng thanh kiếm.
Gã nhún người, toàn thân bắn vọt lên. Phần thấp nhất của cơ thể vượt độ cao hơn hai mét, đỉnh cây dao trên đầu chạm đến độ cao năm mét, di chuyển trên không vượt qua quãng đường dài hơn mười mét, trong chớp mắt đã đến bên cạnh Tư Lệnh, từ trên cao lấy hết sức bổ con dao xuống.
Tư Lệnh dùng hai ngón tay kẹp lấy lưỡi dao, xoay nhẹ một phát, lập tức bẻ gãy nó làm đôi, tay kia đấm vào ngực Hercules.
Hercules bắn ngược lại phía sau như một cái lá, nhất thời nằm yên bất động.
Chứng kiến cảnh tượng ấy, Tài kinh hãi tới nỗi bất giác ngừng thở.
Hắn nhận ra rằng mình đang phạm phải một sai lầm chí mạng.
Kế hoạch cho dù toàn mỹ đến đâu mà vấp phải sự chênh lệch sức mạnh quá lớn thì đều trở nên vô nghĩa, thậm chí trở thành trò cười.
Chỉ một cú dậm nhảy Hercules đã chứng minh mình xứng đáng là Đệ Nhất Sát Thần, và cũng chỉ một cú đấm Tư Lệnh đã cho thấy ai mới là người làm chủ tình thế.
Midas bắn ra hai viên bi ve, Tư Lệnh bắt được cả hai, ném trả lại. Midas may mắn tránh được, hai viên bi xuyên thủng tường, đâm thủng ngực hai tên lính canh đang đứng gác bên ngoài, giết chúng tại chỗ.
Erich xua tay, ra hiệu cho đám lính còn lại im miệng.
Mồ hôi trên người Tài đổ ra ướt hết áo.
Ánh mắt của Mc Alister hướng về phía hắn. Lão quát lớn:
- Trần Tuấn Tài, mày chính là tác giả của cuộc mưu sát này đúng không?
Tài không gật đầu, cũng không lắc đầu. Hắn không đủ hiên ngang để xác nhận, cũng không đủ hèn nhát để phủ nhận.
Tình thế này đúng là chết lúc nào không biết.
Tài nói với các Sát Thần còn lại:
- Các ông yểm trợ cho tôi.
Hắn tiến lên, tay cầm thanh Huyết Long, chém dứ một phát.
Tư Lệnh đang định tóm lấy cây kiếm thì Tài đã thả nó ra, hai tay từ lúc nào đã thủ sẵn hai bộ bài, gầm lên:
- Bom bài liên phát.
Hai bộ bài cùng lúc phát nổ, uy lực hết sức ghê gớm. Cùng thời điểm ấy, lại có thêm hai viên bi ve bắn tới, một viên nhắm vào đầu, một viên nhắm vào ngực của Mc Alister.
Đó là một khoảnh khắc mà người ta cần phải làm chậm tốc độ lại hàng chục lần mới hiểu được những gì đã xảy ra. Mc Alister vỗ hai tay vào nhau, tạo ra xung lực cực mạnh khiến các lá bài hướng về phía lão bị thổi ngược trở lại. Lão cúi người xuống, tránh được một viên bi, bàn tay vươn ra, bắt một viên bi khác.
Mc Alister ném trả lại viên bi bắt được về phía Midas, nhưng lần này kèm theo cú dậm chân đã trở thành tuyệt kỹ mang tính thương hiệu. Rung chấn lan đến chân Midas. Lão không tự chủ được, cơ thể loạng choạng, bị viên bi xuyên qua ngực từ đằng trước ra đằng sau. Vẫn còn dư lực, viên bi dính máu cắm sâu vào bức tường đối diện.
Midas bị thương nặng vậy mà vẫn chưa chết. Lão nhịn đau, gương mặt trở nên tái nhợt.
Tài hiểu rằng phen này bên mình không có mảy may cơ hội chiến thắng. Mc Alister không phải con người mà là một con quái vật.
Đúng lúc ấy, một cơn ho bất thần ập đến, Mc Alister cúi gập người, từ trong miệng máu trào ra tung tóe.
Lão móc túi lấy ra viên thuốc màu xanh, ném thẳng vào mồm. Đây là viên thuốc thứ tư mà Quintus đưa cho lão.
Vừa uống vào trong bụng, Mc Alister đã biến sắc.
Đây không phải là thuốc mà là thuốc độc, không phải thuốc độc theo nghĩa bóng mà là nghĩa đen.
Quintus đã cho người chế ra viên thuốc có hình dạng giống hệt ba viên thuốc đầu tiên, nhưng uống vào chắc chắn mất mạng.
Cơn ho thứ hai kéo đến, còn dữ dội hơn cơn ho đầu tiên.
Tư Lệnh nghiến răng, nhìn sâu vào mắt Tài:
- Quintus?
Tài nhìn lão, không nói gì.
Tư Lệnh hiểu được ý nghĩa của cái nhìn ấy, nỗi tuyệt vọng và cảm giác bị phản bội lẫn lộn đan xen, không kìm được thốt lên:
- Ta đối xử với hắn tốt như thế mà sao hắn phản ta?
Trong câu nói ấy đã mang theo nỗi đau đớn đến tận cùng.
Bộ dạng của Tư Lệnh bỗng chốc trở nên già nua, giống như một ông già vừa nhìn thấy ngày cuối cùng của cuộc đời mình.
Tài không châm biếm lão, mà trả lời một cách nghiêm túc:
- Ngươi tin nhầm người rồi. Quintus tự gọi mình là Hoàng đế, ngươi nghĩ xem lý do vì sao?
Cơn ho thứ hai kéo đến, còn dữ dội hơn cả cơn ho đầu tiên.
Achilles nhảy đến, dao trên tay, muốn đâm vào cổ Tư Lệnh.
Mc Alister vừa ho vừa tóm lấy con dao, lại một lần nữa bẻ nó ra làm hai, dùng phần mũi dao định đâm vào ngực Achilles. Lẽ ra tên Sát Thần này đã chết nếu Adonis không kịp dùng ngón tay đâm vào cổ của Mc Alister.
Cú đâm ấy rất mạnh, người bình thường trúng phải đã chết được vài kiếp, nhưng Mc Alister chỉ cảm thấy khó thở đôi chút. Động tác của lão hơi khựng lại, mang đến vừa đủ thời gian cho Achilles ngã người xuống đất, tránh được con dao đâm sượt qua ngực.
Mc Alister vừa bệnh nặng, vừa trúng độc, mà vẫn trên cơ năm Sát Thần liên thủ.
Gã nhún người, toàn thân bắn vọt lên. Phần thấp nhất của cơ thể vượt độ cao hơn hai mét, đỉnh cây dao trên đầu chạm đến độ cao năm mét, di chuyển trên không vượt qua quãng đường dài hơn mười mét, trong chớp mắt đã đến bên cạnh Tư Lệnh, từ trên cao lấy hết sức bổ con dao xuống.
Tư Lệnh dùng hai ngón tay kẹp lấy lưỡi dao, xoay nhẹ một phát, lập tức bẻ gãy nó làm đôi, tay kia đấm vào ngực Hercules.
Hercules bắn ngược lại phía sau như một cái lá, nhất thời nằm yên bất động.
Chứng kiến cảnh tượng ấy, Tài kinh hãi tới nỗi bất giác ngừng thở.
Hắn nhận ra rằng mình đang phạm phải một sai lầm chí mạng.
Kế hoạch cho dù toàn mỹ đến đâu mà vấp phải sự chênh lệch sức mạnh quá lớn thì đều trở nên vô nghĩa, thậm chí trở thành trò cười.
Chỉ một cú dậm nhảy Hercules đã chứng minh mình xứng đáng là Đệ Nhất Sát Thần, và cũng chỉ một cú đấm Tư Lệnh đã cho thấy ai mới là người làm chủ tình thế.
Midas bắn ra hai viên bi ve, Tư Lệnh bắt được cả hai, ném trả lại. Midas may mắn tránh được, hai viên bi xuyên thủng tường, đâm thủng ngực hai tên lính canh đang đứng gác bên ngoài, giết chúng tại chỗ.
Erich xua tay, ra hiệu cho đám lính còn lại im miệng.
Mồ hôi trên người Tài đổ ra ướt hết áo.
Ánh mắt của Mc Alister hướng về phía hắn. Lão quát lớn:
- Trần Tuấn Tài, mày chính là tác giả của cuộc mưu sát này đúng không?
Tài không gật đầu, cũng không lắc đầu. Hắn không đủ hiên ngang để xác nhận, cũng không đủ hèn nhát để phủ nhận.
Tình thế này đúng là chết lúc nào không biết.
Tài nói với các Sát Thần còn lại:
- Các ông yểm trợ cho tôi.
Hắn tiến lên, tay cầm thanh Huyết Long, chém dứ một phát.
Tư Lệnh đang định tóm lấy cây kiếm thì Tài đã thả nó ra, hai tay từ lúc nào đã thủ sẵn hai bộ bài, gầm lên:
- Bom bài liên phát.
Hai bộ bài cùng lúc phát nổ, uy lực hết sức ghê gớm. Cùng thời điểm ấy, lại có thêm hai viên bi ve bắn tới, một viên nhắm vào đầu, một viên nhắm vào ngực của Mc Alister.
Đó là một khoảnh khắc mà người ta cần phải làm chậm tốc độ lại hàng chục lần mới hiểu được những gì đã xảy ra. Mc Alister vỗ hai tay vào nhau, tạo ra xung lực cực mạnh khiến các lá bài hướng về phía lão bị thổi ngược trở lại. Lão cúi người xuống, tránh được một viên bi, bàn tay vươn ra, bắt một viên bi khác.
Mc Alister ném trả lại viên bi bắt được về phía Midas, nhưng lần này kèm theo cú dậm chân đã trở thành tuyệt kỹ mang tính thương hiệu. Rung chấn lan đến chân Midas. Lão không tự chủ được, cơ thể loạng choạng, bị viên bi xuyên qua ngực từ đằng trước ra đằng sau. Vẫn còn dư lực, viên bi dính máu cắm sâu vào bức tường đối diện.
Midas bị thương nặng vậy mà vẫn chưa chết. Lão nhịn đau, gương mặt trở nên tái nhợt.
Tài hiểu rằng phen này bên mình không có mảy may cơ hội chiến thắng. Mc Alister không phải con người mà là một con quái vật.
Đúng lúc ấy, một cơn ho bất thần ập đến, Mc Alister cúi gập người, từ trong miệng máu trào ra tung tóe.
Lão móc túi lấy ra viên thuốc màu xanh, ném thẳng vào mồm. Đây là viên thuốc thứ tư mà Quintus đưa cho lão.
Vừa uống vào trong bụng, Mc Alister đã biến sắc.
Đây không phải là thuốc mà là thuốc độc, không phải thuốc độc theo nghĩa bóng mà là nghĩa đen.
Quintus đã cho người chế ra viên thuốc có hình dạng giống hệt ba viên thuốc đầu tiên, nhưng uống vào chắc chắn mất mạng.
Cơn ho thứ hai kéo đến, còn dữ dội hơn cơn ho đầu tiên.
Tư Lệnh nghiến răng, nhìn sâu vào mắt Tài:
- Quintus?
Tài nhìn lão, không nói gì.
Tư Lệnh hiểu được ý nghĩa của cái nhìn ấy, nỗi tuyệt vọng và cảm giác bị phản bội lẫn lộn đan xen, không kìm được thốt lên:
- Ta đối xử với hắn tốt như thế mà sao hắn phản ta?
Trong câu nói ấy đã mang theo nỗi đau đớn đến tận cùng.
Bộ dạng của Tư Lệnh bỗng chốc trở nên già nua, giống như một ông già vừa nhìn thấy ngày cuối cùng của cuộc đời mình.
Tài không châm biếm lão, mà trả lời một cách nghiêm túc:
- Ngươi tin nhầm người rồi. Quintus tự gọi mình là Hoàng đế, ngươi nghĩ xem lý do vì sao?
Cơn ho thứ hai kéo đến, còn dữ dội hơn cả cơn ho đầu tiên.
Achilles nhảy đến, dao trên tay, muốn đâm vào cổ Tư Lệnh.
Mc Alister vừa ho vừa tóm lấy con dao, lại một lần nữa bẻ nó ra làm hai, dùng phần mũi dao định đâm vào ngực Achilles. Lẽ ra tên Sát Thần này đã chết nếu Adonis không kịp dùng ngón tay đâm vào cổ của Mc Alister.
Cú đâm ấy rất mạnh, người bình thường trúng phải đã chết được vài kiếp, nhưng Mc Alister chỉ cảm thấy khó thở đôi chút. Động tác của lão hơi khựng lại, mang đến vừa đủ thời gian cho Achilles ngã người xuống đất, tránh được con dao đâm sượt qua ngực.
Mc Alister vừa bệnh nặng, vừa trúng độc, mà vẫn trên cơ năm Sát Thần liên thủ.