Chương 242
Cái chết của Mc Alister đã mở nắp chiếc hộp Pandora, dẫn đến thời kỳ hỗn loạn tàn khốc.
Chỉ ba ngày sau, các Lữ Đoàn trụ cột của Liên Minh rầm rộ kéo về.
Lần đầu tiên kể từ khi thế giới cũ bị diệt vong, người ta mới lại nhìn thấy xe tăng và máy bay chiến đấu quần thảo trên Vùng đất Tự Do.
Các đoàn xe tăng nối đuôi nhau tiến vào chiếm giữ khu vực trung tâm, lực lượng Hiệp Sĩ nằm dưới quyền kiểm soát của Jackson Jay và Quintus không thể làm bất kỳ điều gì để ngăn cản.
Ba ngày này, Tài chủ yếu nằm trong bệnh viện để được các bác sĩ điều trị vết thương trên ngực, nhân tiện lắng nghe Adam White giải thích về cấu trúc quyền lực của Liên Minh.
Hắn càng nghe càng hoảng sợ. Nếu hắn biết những điều này sớm hơn thì không đời nào hắn nghĩ đến việc ám sát Tư Lệnh, cũng không đời nào hắn bước ra ánh sáng và nhận chức Phó Tư Lệnh thường trực của Liên Minh.
Đúng là người ngu thường hay làm liều. Điều thú vị nằm ở chỗ chính sự liều mạng ấy lại dẫn đến thành công không sao giải thích nổi với những người hiểu biết tình thế.
Đại để, trụ đỡ của Liên Minh bao gồm bốn Lữ Đoàn.
Lữ Đoàn Đỏ chịu trách nhiệm bảo vệ Tư Lệnh, khu vực trụ sở Liên Minh và trị an ở Vùng đất Tự Do. Đây cũng là Lữ Đoàn nhỏ nhất, chỉ có năm trăm nghìn người, trang bị chủ yếu là súng ngắn, súng trường, các loại vũ khí có hỏa lực hạn chế.
Gọi là Lữ Đoàn Đỏ vì chúng mặc áo đỏ. Tất cả các Hiệp Sĩ đều thuộc Lữ Đoàn này.
Ngoài Lữ Đoàn Đỏ còn có ba Lữ Đoàn khác, cũng được gọi theo màu sắc quân phục, lần lượt là Lữ Đoàn Xanh, Lữ Đoàn Vàng và Lữ Đoàn Đen. Quân số của ba Lữ Đoàn này đều là ba triệu người.
Tổng dân số của Vùng đất Tự Do được ước tính áng chừng là năm mươi triệu người, trong đó riêng quân lực của Liên Minh đã là hơn chín phẩy năm triệu người, thêm nhiều triệu người khác làm việc cho Liên Minh. Tổng số nhân lực của Liên Minh và những người làm việc trực tiếp hoặc gián tiếp cho lực lượng cai trị này là vào khoảng mười lăm triệu người.
Đó là một cơ cấu rất mất cân bằng và lẽ ra không thể duy trì được, bởi lực lượng sản xuất và tiêu thụ quá ít trong khi lực lượng quân sự quá đông. Một xã hội mà gần một phần năm dân số còn đang tại ngũ thì làm sao có thể vận hành một cách bình thường được?
Sở dĩ Vùng đất Tự Do vẫn có thể tồn tại được theo cấu trúc này trong suốt mười lăm năm qua là vì nó đã nô lệ và bần cùng hóa ba mươi lăm triệu người còn lại một cách có chủ đích và hệ thống, lấy sự khốn khổ của ba mươi lăm triệu người làm chất dinh dưỡng nuôi sống Liên Minh.
Theo sự thỏa thuận bằng miệng giữa Mc Alister và Sát Chúa, thứ đã trở thành căn bản cho tất cả các diễn biến sau này, Vùng đất Tự Do được xây dựng như một thể chế hoang dã vô luật pháp, không có tầng lớp thị dân và trung lưu. Bên dưới cùng là một tầng lớp đông đảo các nô lệ bị cưỡng ép làm việc không công trong các hầm mỏ, nhà máy, xí nghiệp, cánh đồng. Những người này không sở hữu bất kỳ tài sản nào và cũng không có bất kỳ quyền lợi gì.
Không có quy định cụ thể về tầng lớp nô lệ, nhưng phần nhiều là người da đen.
Tài may mắn không thuộc tầng lớp này. Hắn thuộc về tầng lớp thứ hai, là tầng lớp tiêu thụ.
Tầng lớp tiêu thụ là tầng lớp có số lượng nhiều nhất, phần lớn trong số này không có cách nào vươn lên được các thứ hạng cao hơn trong xã hội bởi thể chế không cho phép. Họ ngày ngày chiến đấu để tồn tại, và hễ kiếm được bao nhiêu tiền đều phải dùng để mua hàng hóa do Liên Minh độc quyền sản xuất ra với giá cắt cổ.
Cơ chế này đã dẫn đến sự ra đời của thế giới sát thủ mà cho đến lúc này Tài vẫn là một thành viên.
Tầng lớp thứ ba là những người làm việc cho Liên Minh. Họ được trả lương hàng tháng và có cuộc sống tương đối yên bình, cách xa xã hội hoang dã và bạo lực bên ngoài.
Cuối cùng là tầng lớp cai trị. Đó là những người như Mc Alister và các Phó Tư Lệnh Liên Minh. Với tư cách là đội trưởng Hiệp Sĩ, Adam White nằm ở lưng chừng, cao hơn tầng lớp thứ ba nhưng chưa được xem thuộc về tầng lớp thứ tư.
Những người có thể bước từ tầng lớp thứ hai lên tầng lớp thứ tư như Tài là vô cùng hiếm, trong lịch sử mười lăm năm của Vùng đất Tự Do chỉ có đâu đó hơn chục người mà thôi.
Để bảo đảm an ninh, Mc Alister đã ban hành một điều luật không ai có quyền phá vỡ.
Đó là ba Siêu Lữ Đoàn chỉ được hoạt động tại khu vực quy định. Người của các Lữ Đoàn này từ binh nhất đến Lữ Đoàn Trưởng tuyệt đối không được tiến vào khu vực trung tâm mà không có sự cho phép của Tư Lệnh.
Uy quyền của Mc Alister và cơ thế phân quyền trong nội bộ các Lữ Đoàn đã khiến không Lữ Đoàn Trưởng kiêm Phó Tư Lệnh Liên Minh nào dám làm phản trong thời kỳ lão còn sống.
Nhưng nay, Mc Alister đã chết.
Chỉ ba ngày sau, các Lữ Đoàn trụ cột của Liên Minh rầm rộ kéo về.
Lần đầu tiên kể từ khi thế giới cũ bị diệt vong, người ta mới lại nhìn thấy xe tăng và máy bay chiến đấu quần thảo trên Vùng đất Tự Do.
Các đoàn xe tăng nối đuôi nhau tiến vào chiếm giữ khu vực trung tâm, lực lượng Hiệp Sĩ nằm dưới quyền kiểm soát của Jackson Jay và Quintus không thể làm bất kỳ điều gì để ngăn cản.
Ba ngày này, Tài chủ yếu nằm trong bệnh viện để được các bác sĩ điều trị vết thương trên ngực, nhân tiện lắng nghe Adam White giải thích về cấu trúc quyền lực của Liên Minh.
Hắn càng nghe càng hoảng sợ. Nếu hắn biết những điều này sớm hơn thì không đời nào hắn nghĩ đến việc ám sát Tư Lệnh, cũng không đời nào hắn bước ra ánh sáng và nhận chức Phó Tư Lệnh thường trực của Liên Minh.
Đúng là người ngu thường hay làm liều. Điều thú vị nằm ở chỗ chính sự liều mạng ấy lại dẫn đến thành công không sao giải thích nổi với những người hiểu biết tình thế.
Đại để, trụ đỡ của Liên Minh bao gồm bốn Lữ Đoàn.
Lữ Đoàn Đỏ chịu trách nhiệm bảo vệ Tư Lệnh, khu vực trụ sở Liên Minh và trị an ở Vùng đất Tự Do. Đây cũng là Lữ Đoàn nhỏ nhất, chỉ có năm trăm nghìn người, trang bị chủ yếu là súng ngắn, súng trường, các loại vũ khí có hỏa lực hạn chế.
Gọi là Lữ Đoàn Đỏ vì chúng mặc áo đỏ. Tất cả các Hiệp Sĩ đều thuộc Lữ Đoàn này.
Ngoài Lữ Đoàn Đỏ còn có ba Lữ Đoàn khác, cũng được gọi theo màu sắc quân phục, lần lượt là Lữ Đoàn Xanh, Lữ Đoàn Vàng và Lữ Đoàn Đen. Quân số của ba Lữ Đoàn này đều là ba triệu người.
Tổng dân số của Vùng đất Tự Do được ước tính áng chừng là năm mươi triệu người, trong đó riêng quân lực của Liên Minh đã là hơn chín phẩy năm triệu người, thêm nhiều triệu người khác làm việc cho Liên Minh. Tổng số nhân lực của Liên Minh và những người làm việc trực tiếp hoặc gián tiếp cho lực lượng cai trị này là vào khoảng mười lăm triệu người.
Đó là một cơ cấu rất mất cân bằng và lẽ ra không thể duy trì được, bởi lực lượng sản xuất và tiêu thụ quá ít trong khi lực lượng quân sự quá đông. Một xã hội mà gần một phần năm dân số còn đang tại ngũ thì làm sao có thể vận hành một cách bình thường được?
Sở dĩ Vùng đất Tự Do vẫn có thể tồn tại được theo cấu trúc này trong suốt mười lăm năm qua là vì nó đã nô lệ và bần cùng hóa ba mươi lăm triệu người còn lại một cách có chủ đích và hệ thống, lấy sự khốn khổ của ba mươi lăm triệu người làm chất dinh dưỡng nuôi sống Liên Minh.
Theo sự thỏa thuận bằng miệng giữa Mc Alister và Sát Chúa, thứ đã trở thành căn bản cho tất cả các diễn biến sau này, Vùng đất Tự Do được xây dựng như một thể chế hoang dã vô luật pháp, không có tầng lớp thị dân và trung lưu. Bên dưới cùng là một tầng lớp đông đảo các nô lệ bị cưỡng ép làm việc không công trong các hầm mỏ, nhà máy, xí nghiệp, cánh đồng. Những người này không sở hữu bất kỳ tài sản nào và cũng không có bất kỳ quyền lợi gì.
Không có quy định cụ thể về tầng lớp nô lệ, nhưng phần nhiều là người da đen.
Tài may mắn không thuộc tầng lớp này. Hắn thuộc về tầng lớp thứ hai, là tầng lớp tiêu thụ.
Tầng lớp tiêu thụ là tầng lớp có số lượng nhiều nhất, phần lớn trong số này không có cách nào vươn lên được các thứ hạng cao hơn trong xã hội bởi thể chế không cho phép. Họ ngày ngày chiến đấu để tồn tại, và hễ kiếm được bao nhiêu tiền đều phải dùng để mua hàng hóa do Liên Minh độc quyền sản xuất ra với giá cắt cổ.
Cơ chế này đã dẫn đến sự ra đời của thế giới sát thủ mà cho đến lúc này Tài vẫn là một thành viên.
Tầng lớp thứ ba là những người làm việc cho Liên Minh. Họ được trả lương hàng tháng và có cuộc sống tương đối yên bình, cách xa xã hội hoang dã và bạo lực bên ngoài.
Cuối cùng là tầng lớp cai trị. Đó là những người như Mc Alister và các Phó Tư Lệnh Liên Minh. Với tư cách là đội trưởng Hiệp Sĩ, Adam White nằm ở lưng chừng, cao hơn tầng lớp thứ ba nhưng chưa được xem thuộc về tầng lớp thứ tư.
Những người có thể bước từ tầng lớp thứ hai lên tầng lớp thứ tư như Tài là vô cùng hiếm, trong lịch sử mười lăm năm của Vùng đất Tự Do chỉ có đâu đó hơn chục người mà thôi.
Để bảo đảm an ninh, Mc Alister đã ban hành một điều luật không ai có quyền phá vỡ.
Đó là ba Siêu Lữ Đoàn chỉ được hoạt động tại khu vực quy định. Người của các Lữ Đoàn này từ binh nhất đến Lữ Đoàn Trưởng tuyệt đối không được tiến vào khu vực trung tâm mà không có sự cho phép của Tư Lệnh.
Uy quyền của Mc Alister và cơ thế phân quyền trong nội bộ các Lữ Đoàn đã khiến không Lữ Đoàn Trưởng kiêm Phó Tư Lệnh Liên Minh nào dám làm phản trong thời kỳ lão còn sống.
Nhưng nay, Mc Alister đã chết.