Chương 3: Mất trí nhớ
Mẹ Uyên bước ra khỏi phòng bệnh, nhìn ba Uyên trầm mặc suy tư tên băng ghế ngoài hành lang. Mẹ Uyên đi tới ngồi xuống cạnh ông, mẹ Uyên không hỏi gì cả cứ im lặng ngồi cạnh ông.
Không lâu sau, ba Uyên thở dài một hơi, có hơi nghèn nghẹn thuật lại lời bác sĩ: " Vụ tai nạn khiến đầu thằng bé bị thương nặng. Tuy máu bầm trong não đã được loại bỏ nhưng vẫn ảnh hưởng không nhỏ tới não. Thằng bé có thể tỉnh lại đã là may mắn, mất trí nhớ cũng không quá nghiêm trọng".
Mẹ Uyên im lặng nghe ba Uyên nói, bà thế mà không quá kinh ngạc. Ánh mắt Uyên Thần khi nhìn bà làm bà ngờ ngợ ra gì đó. Cũng may chỉ là mất trí nhớ mà thôi, không phải di chứng gì quá nghiêm trọng. Ký ức có thể dùng hiện tại bù đắp, cho dù Uyên Thần cả đời không nhớ lại cũng không sao cả.
Trong phòng bệnh, Uyên Dực cũng đã nói chuẩn đoán của bác sĩ cho Uyên Thần nghe. Uyên Thần lẳng lặng tiếp thu, có lẽ thật sự mất trí nhớ đi. Dù sao y cũng không có chút ký ức nào.
" Thần Thần đừng lo lắng, có anh ở đây với em. Em muốn biết cái gì, muốn nhớ cái gì. Chỉ cần hỏi, anh nhất định trả lời cho em biết". Uyên Dực cũng có suy nghĩ như mẹ Uyên, có gia đình ở đây ký ức tốt đẹp sẽ từ từ có lại.
Uyên Thần cũng không khách khí hỏi thẳng: " Ta tên gì? Bao nhiêu tuổi? Người ở đâu? Ngươi và bọn họ cps quan hệ gì với ta?".
Uyên Dực rất kiên nhẫn trả lời từng cái vấn đề của Uyên Thần: " Em tên Uyên Thần, đã qua tuổi 18. Anh là anh trai em, Uyên Dực, 28 tuổi. Hai người ngoài kia là ba và mẹ chúng ta Uyên Thành, Vân Linh. Chúng ta đều là người thành phố A......." Uyên Dực nhất thanh nhị sở đem toàn bộ gia thế nhà bọn họ nói cho Uyên Thần nghe. Uyên Thành là con trai độc đinh Uyên gia năm nay đã qua ngũ tuần. Uyên gia ba đời kinh thương, từ thời ông cố lăn lộn tới đời Uyên Thành, Uyên thị đã là một xí nghiệp lớn trải dài mấy thành phố trong nước. Thanh danh vang dội, tầm ảnh hưởng không hề nhỏ.
Mà Vân Linh cũng là con gái độc nhất của Vân gia, 20 tuổi bà gả cho Uyên Thành. Vốn Uyên Thành và Vân Linh chỉ là thương nghiệp kết hôn, Uyên thị kinh doanh rất nhiều mặt hàng từ bất động sản tới nhà hàng, từ đá quý tới khách sạn đa ngành đa nghề. Nhà ngoại của Vân Linh đã ba đời làm việc trong giới giải trí.Từ thời ông của Vân Linh thì Vân gia đã có vị trí không nhỏ trong giới. Tới khi Vân Linh lớn lên đã có thể một tay che trời, ba Uyên Thành có ân cứu mạng với ba Vân Linh. Khi Uyên Thành ngỏ ý muốn làm thông gia ba Vân do dự một chút cũng đồng ý.
Từ nhỏ đã lăn lộn trong giới giải trí, Vân Linh sớm biết hôn nhân sau này của mình có lẽ không phải vì yêu mà đến. Đối với bà lấy ai cũng là lấy, thì Uyên Thành hay Lâm Thành cũng như nhau. Huống hồ gia thế Uyên gia cũng không phải trò đùa, lấy Uyên Thành Vân gia không có hại.
Nào biết hai người vốn không quen biết nhau, kết hôn xong lại lâu ngày sinh tình. Sau hai năm kết hôn, một lần Uyên thị có nội gián. Bí mật công ty bị bán ra ngoài ra, năm đó phải nói Uyên thị chao đảo như diều đứt dây, với thế lực Vân gia nếu muốn an toàn rút lui là chuyện rất dễ dàng. Nhưng ba Vân là người người tri ân báo đáp, Vân Linh là người có trách nhiệm, bà lấy Uyên Thành liền cả đời đi theo Uyên Thành, cho dù Uyên Thành có sa sút ra sao bà vẫn không rời không bỏ. Huống hồ lúc này giữa hai người đã bắt đầu nảy sinh tình cảm, có sự giúp đỡ của Vân gia Uyên Thành mau chóng tìm ra nội gián. Càng quét hội đồng quản trị một lượt tìm ra không ít sâu mọt. Chỉ ba năm Uyên thị gần bên bờ sụp đổ đã được Uyên Thành chống lên lần nữa. Lúc này, Vân Linh đã mang Uyên Dực, Uyên Dực được sinh ra trong sự chờ đợi của tất cả mọi người.
Khi Uyên Dực 10 tuổi mẹ Uyên lại mang Uyên Thần. Là một tiểu hán tử sắp trưởng thành Uyên Dực được giao trách nhiệm chăm sóc em trai, Uyên Dực đối với em trai chờ mong vô cùng, em trai sinh ra trắng trắng mềm mềm thơm ngào ngạt.
Uyên Dực từ một anh trai tốt chăm em đến mức cuồng em trai. Đối với Uyên Thần sủng ái có thừa, Uyên Thần giống mẹ như đúc khuôn mặt tinh xảo khí chất thanh nhã vô cùng. Tính cách lại giống ba nhìn như mềm mại nhưng thật ra xương cứng hơn ai hết.
Đến lớn Uyên Dực kế thừa Uyên thị, Uyên Thần lại nối nghiệp mẹ muốn vào giới giải trí. Uyên Dực vốn muốn tham gia tuyển tú xuất đầu, nhưng trước tuyển tú một tháng Uyên Thần gặp tai nạn xe cộ. Hôm đó mẹ Uyên ra ngoài hội họp với bạn bè, vốn muốn gọi tài xế đón về. Uyên Thần cũng gần đó liền chạy qua đón mẹ nào ngờ trên đường gặp tài xế xe tải, say rượu lái xe.
Một không cẩn thận liền gây tai nạn. May thay hôm đó vắng người, chỉ có Uyên Thần xui xẻo bị đâm trúng. Lúc đưa tới bệnh viện Uyên Thần mất rất nhiều máu, nội tạng tổn thương một phần tư. Đầu va đập mạnh lập tức đưa vào phòng phẫu thuật. Quá trình phẫu kéo dài 8 tiếng, tim còn ngừng đập một lần.
Tuy phẫu thuật thuật thành công nhưng vẫn luôn hôn mê, hôm nay tỉnh lại liền mất trí nhớ.
Uyên Thần nghe Uyên Dực luyên huyên một hồi có chút kinh ngạc phát hiện tính tình nguyên chủ có đôi chút giống y. Như vậy tốt nhất, thay đổi quá lớn dễ làm người nghi ngờ. Cho dù mất trí nhớ cũng không thể thay đổi cả thói quen lẫn sở thích được.
Uyên Thần ở lại bệnh viện thêm nữa tháng, tuy đã tỉnh lại nhưng cần phải quan sát thêm. Cơ thể của Uyên Thần suốt một tháng không hoạt động, tuy không đến độ thoái hóa nhưng cứng ngắc là chắn chắc. Hằng ngày ngoài việc tán gẫu với gia đình thì chính là tập vật lý trị liệu.
Nửa tháng đã đủ để Uyên Thần hiểu sơ sơ về nơi này. Thế kỉ 21, thời đại khoa học phát triển đã không còn chế độ nô lệ và vua chúa.
Có lẽ cơ thể vẫn lưu lại ký ức trước đây, rất nhiều việc và đồ vật Uyên Thần còn chưa biết làm thế nào thì cơ thể đã tự động phản ứng. Điều này giúp Uyên Thần không ích, mọi người càng tin tưởng y chỉ mất trí nhớ tạm thời không ai nghĩ thân xác này đã đổi hồn.
Nữa tháng giao lưu, tuy y đối với sự nhiệt tình của ba mẹ Uyên và Uyên Dực vẫn có chút không tự nhiên ra thì y đã cảm nhận được tình yêu của họ đối y hoặc là nguyên chủ sâu đến nhường nào. Nguyên chủ thật hạnh phúc, cậu có tất cả những gì Uyên Thần mơ ước, sự săn sóc của mẹ, sự bao dung của ba và cảm giác được anh trai bảo vệ. Mọi thứ, đều làm Uyên Thần cảm thấy ấm lòng lại có chút chua sót.
Đúng là người đều có số mệnh! Có lẽ sự suất hiện của y tại nơi này cũng là số mệnh hay nó là một sự sai sót. Đó không còn quan trọng, quan trọng là hiện tại Uyên Thần có ba mẹ yêu thương, có anh trai cưng chiều. Y sẽ thật trân trọng điều đó, sẽ thành tâm đối đãi bọn họ. Y sẽ thay nguyên chủ hiếu thuận bọn họ, sẽ thực hiện những ước muốn còn dang dở của cậu. Đây coi như là sự báo đáp cậu ấy khi đã nhường cơ hội để y có cuộc sống mới.
Hôm nay, Uyên Thần xuất viện. Chính thức bắt tân sinh tại thế giới này. Trong lòng y tràn ngập chờ mong và sức sống!
______
Au: cảm thấy có hơi cấn cấn, chưa mướt lắm nhưng không có chất xám để sửa. Để tạm vậy┐( ˘_˘)┌.
Không lâu sau, ba Uyên thở dài một hơi, có hơi nghèn nghẹn thuật lại lời bác sĩ: " Vụ tai nạn khiến đầu thằng bé bị thương nặng. Tuy máu bầm trong não đã được loại bỏ nhưng vẫn ảnh hưởng không nhỏ tới não. Thằng bé có thể tỉnh lại đã là may mắn, mất trí nhớ cũng không quá nghiêm trọng".
Mẹ Uyên im lặng nghe ba Uyên nói, bà thế mà không quá kinh ngạc. Ánh mắt Uyên Thần khi nhìn bà làm bà ngờ ngợ ra gì đó. Cũng may chỉ là mất trí nhớ mà thôi, không phải di chứng gì quá nghiêm trọng. Ký ức có thể dùng hiện tại bù đắp, cho dù Uyên Thần cả đời không nhớ lại cũng không sao cả.
Trong phòng bệnh, Uyên Dực cũng đã nói chuẩn đoán của bác sĩ cho Uyên Thần nghe. Uyên Thần lẳng lặng tiếp thu, có lẽ thật sự mất trí nhớ đi. Dù sao y cũng không có chút ký ức nào.
" Thần Thần đừng lo lắng, có anh ở đây với em. Em muốn biết cái gì, muốn nhớ cái gì. Chỉ cần hỏi, anh nhất định trả lời cho em biết". Uyên Dực cũng có suy nghĩ như mẹ Uyên, có gia đình ở đây ký ức tốt đẹp sẽ từ từ có lại.
Uyên Thần cũng không khách khí hỏi thẳng: " Ta tên gì? Bao nhiêu tuổi? Người ở đâu? Ngươi và bọn họ cps quan hệ gì với ta?".
Uyên Dực rất kiên nhẫn trả lời từng cái vấn đề của Uyên Thần: " Em tên Uyên Thần, đã qua tuổi 18. Anh là anh trai em, Uyên Dực, 28 tuổi. Hai người ngoài kia là ba và mẹ chúng ta Uyên Thành, Vân Linh. Chúng ta đều là người thành phố A......." Uyên Dực nhất thanh nhị sở đem toàn bộ gia thế nhà bọn họ nói cho Uyên Thần nghe. Uyên Thành là con trai độc đinh Uyên gia năm nay đã qua ngũ tuần. Uyên gia ba đời kinh thương, từ thời ông cố lăn lộn tới đời Uyên Thành, Uyên thị đã là một xí nghiệp lớn trải dài mấy thành phố trong nước. Thanh danh vang dội, tầm ảnh hưởng không hề nhỏ.
Mà Vân Linh cũng là con gái độc nhất của Vân gia, 20 tuổi bà gả cho Uyên Thành. Vốn Uyên Thành và Vân Linh chỉ là thương nghiệp kết hôn, Uyên thị kinh doanh rất nhiều mặt hàng từ bất động sản tới nhà hàng, từ đá quý tới khách sạn đa ngành đa nghề. Nhà ngoại của Vân Linh đã ba đời làm việc trong giới giải trí.Từ thời ông của Vân Linh thì Vân gia đã có vị trí không nhỏ trong giới. Tới khi Vân Linh lớn lên đã có thể một tay che trời, ba Uyên Thành có ân cứu mạng với ba Vân Linh. Khi Uyên Thành ngỏ ý muốn làm thông gia ba Vân do dự một chút cũng đồng ý.
Từ nhỏ đã lăn lộn trong giới giải trí, Vân Linh sớm biết hôn nhân sau này của mình có lẽ không phải vì yêu mà đến. Đối với bà lấy ai cũng là lấy, thì Uyên Thành hay Lâm Thành cũng như nhau. Huống hồ gia thế Uyên gia cũng không phải trò đùa, lấy Uyên Thành Vân gia không có hại.
Nào biết hai người vốn không quen biết nhau, kết hôn xong lại lâu ngày sinh tình. Sau hai năm kết hôn, một lần Uyên thị có nội gián. Bí mật công ty bị bán ra ngoài ra, năm đó phải nói Uyên thị chao đảo như diều đứt dây, với thế lực Vân gia nếu muốn an toàn rút lui là chuyện rất dễ dàng. Nhưng ba Vân là người người tri ân báo đáp, Vân Linh là người có trách nhiệm, bà lấy Uyên Thành liền cả đời đi theo Uyên Thành, cho dù Uyên Thành có sa sút ra sao bà vẫn không rời không bỏ. Huống hồ lúc này giữa hai người đã bắt đầu nảy sinh tình cảm, có sự giúp đỡ của Vân gia Uyên Thành mau chóng tìm ra nội gián. Càng quét hội đồng quản trị một lượt tìm ra không ít sâu mọt. Chỉ ba năm Uyên thị gần bên bờ sụp đổ đã được Uyên Thành chống lên lần nữa. Lúc này, Vân Linh đã mang Uyên Dực, Uyên Dực được sinh ra trong sự chờ đợi của tất cả mọi người.
Khi Uyên Dực 10 tuổi mẹ Uyên lại mang Uyên Thần. Là một tiểu hán tử sắp trưởng thành Uyên Dực được giao trách nhiệm chăm sóc em trai, Uyên Dực đối với em trai chờ mong vô cùng, em trai sinh ra trắng trắng mềm mềm thơm ngào ngạt.
Uyên Dực từ một anh trai tốt chăm em đến mức cuồng em trai. Đối với Uyên Thần sủng ái có thừa, Uyên Thần giống mẹ như đúc khuôn mặt tinh xảo khí chất thanh nhã vô cùng. Tính cách lại giống ba nhìn như mềm mại nhưng thật ra xương cứng hơn ai hết.
Đến lớn Uyên Dực kế thừa Uyên thị, Uyên Thần lại nối nghiệp mẹ muốn vào giới giải trí. Uyên Dực vốn muốn tham gia tuyển tú xuất đầu, nhưng trước tuyển tú một tháng Uyên Thần gặp tai nạn xe cộ. Hôm đó mẹ Uyên ra ngoài hội họp với bạn bè, vốn muốn gọi tài xế đón về. Uyên Thần cũng gần đó liền chạy qua đón mẹ nào ngờ trên đường gặp tài xế xe tải, say rượu lái xe.
Một không cẩn thận liền gây tai nạn. May thay hôm đó vắng người, chỉ có Uyên Thần xui xẻo bị đâm trúng. Lúc đưa tới bệnh viện Uyên Thần mất rất nhiều máu, nội tạng tổn thương một phần tư. Đầu va đập mạnh lập tức đưa vào phòng phẫu thuật. Quá trình phẫu kéo dài 8 tiếng, tim còn ngừng đập một lần.
Tuy phẫu thuật thuật thành công nhưng vẫn luôn hôn mê, hôm nay tỉnh lại liền mất trí nhớ.
Uyên Thần nghe Uyên Dực luyên huyên một hồi có chút kinh ngạc phát hiện tính tình nguyên chủ có đôi chút giống y. Như vậy tốt nhất, thay đổi quá lớn dễ làm người nghi ngờ. Cho dù mất trí nhớ cũng không thể thay đổi cả thói quen lẫn sở thích được.
Uyên Thần ở lại bệnh viện thêm nữa tháng, tuy đã tỉnh lại nhưng cần phải quan sát thêm. Cơ thể của Uyên Thần suốt một tháng không hoạt động, tuy không đến độ thoái hóa nhưng cứng ngắc là chắn chắc. Hằng ngày ngoài việc tán gẫu với gia đình thì chính là tập vật lý trị liệu.
Nửa tháng đã đủ để Uyên Thần hiểu sơ sơ về nơi này. Thế kỉ 21, thời đại khoa học phát triển đã không còn chế độ nô lệ và vua chúa.
Có lẽ cơ thể vẫn lưu lại ký ức trước đây, rất nhiều việc và đồ vật Uyên Thần còn chưa biết làm thế nào thì cơ thể đã tự động phản ứng. Điều này giúp Uyên Thần không ích, mọi người càng tin tưởng y chỉ mất trí nhớ tạm thời không ai nghĩ thân xác này đã đổi hồn.
Nữa tháng giao lưu, tuy y đối với sự nhiệt tình của ba mẹ Uyên và Uyên Dực vẫn có chút không tự nhiên ra thì y đã cảm nhận được tình yêu của họ đối y hoặc là nguyên chủ sâu đến nhường nào. Nguyên chủ thật hạnh phúc, cậu có tất cả những gì Uyên Thần mơ ước, sự săn sóc của mẹ, sự bao dung của ba và cảm giác được anh trai bảo vệ. Mọi thứ, đều làm Uyên Thần cảm thấy ấm lòng lại có chút chua sót.
Đúng là người đều có số mệnh! Có lẽ sự suất hiện của y tại nơi này cũng là số mệnh hay nó là một sự sai sót. Đó không còn quan trọng, quan trọng là hiện tại Uyên Thần có ba mẹ yêu thương, có anh trai cưng chiều. Y sẽ thật trân trọng điều đó, sẽ thành tâm đối đãi bọn họ. Y sẽ thay nguyên chủ hiếu thuận bọn họ, sẽ thực hiện những ước muốn còn dang dở của cậu. Đây coi như là sự báo đáp cậu ấy khi đã nhường cơ hội để y có cuộc sống mới.
Hôm nay, Uyên Thần xuất viện. Chính thức bắt tân sinh tại thế giới này. Trong lòng y tràn ngập chờ mong và sức sống!
______
Au: cảm thấy có hơi cấn cấn, chưa mướt lắm nhưng không có chất xám để sửa. Để tạm vậy┐( ˘_˘)┌.