Chương : 5
Không khí im lặng nãy giờ bỗng giọng Vương Thẩm Ngư vang lên: '' Haha! Muội muội đừng đùa mà, mọi người cũng chỉ là đang bận tí nên không chú ý thôi mà. Còn không mau chào thất tiểu thư. '' Bỗng Tử Hà lên tiếng cắt đứt: '' Là đích nữ, ta nói các ngươi nghe: thứ nhất là dù ta có rời khỏi đây mấy năm đi nữa thì cũng vĩnh viễn là đích nữ. Thứ 2 là đám nô tài các ngươi thấy và chào đại tiểu thư nhưng chẳng nhẽ không thấy ta, ta và nàng cách nhau 2,3 bước chân chẳng nhẽ không thấy. Đừng nghĩ đích nữ ta dễ bắt nạt. '' Nàng nói một lèo không cho ai lên tiếng chúng nô cũng thu người lại thầm ngạc nhiên thất tiểu thư phế vật đã lột xác.
Chỉ riêng một người là Vương Thẩm Ngư thì mặt đen lại: con tiện nhân Tử Hà đáng rủa cứ một miệng nói đích nữ này đích nữ nọ là hẳn ám chỉ nàng chỉ là 1 thứ nữ không bằng nàng ta. Hừ nếu như cha không lo sợ phía ngoại nhà tiện nhân kia thế lực mạnh thì nàng đã lên làm đích nữ lâu rồi. Phế vật mà dám so với đệ nhất mỹ nữ kinh thành nàng, hừ xinh đẹp thì sao chứ vẫn chỉ là vô dụng.
Tuy đang thầm rủa tức giận Vương Tử Hà, nhưng nàng Thẩm Ngư vẫn một mực giữ bộ dáng thục nữ mỉm cười. Không khí càng ngày càng căng thẳng thì âm thanh trầm ấm của một nam nhân kèm một chút khó chịu vang lên: '' Hôm nay đón thất muội về mà sao không khí trong phủ u ám thế?.''
Người trước mặt, Tử Hà thầm than: gen cổ đại thực tốt toàn sinh ra mỹ nữ, mỹ nam. Bởi người đúng trước mặt nàng đúng gu soái ca trong tiểu thuyết ngôn tình. Mắt phượng, mũi cao, môi mỏng, dáng người cỡ mét 8.
Không nhanh không chậm hắn đã đến trước mặt nàng lúc này thanh âm mới ôn nhu nói: '' Hà nhi, muội chịu mệt rồi. '' Hắn thân là Đại thiếu gia, từ nhỏ vốn yêu thích Vương Tử Hà. Khi nàng đi hắn còn thầm buồn muốn lại ôm nàng, giờ nàng lại xuất hiện trước mặt hắn nhan sắc lại tuyệt thế không khỏi là hắn tim đập nhanh một hồi. Còn xinh đẹp hơn cả muội muội Thẩm Ngư của hắn ( nv loạn luân là đây =.=)
Tử Hà chết lặn, trùm sát thủ cô vốn thân thủ nhanh nhẹn vừa nhìn ánh mắt hắn chứa ẩn tình xấu xa liền phát hiện nhưng nàng không nhanh không chậm đáp lại: '' Đa tạ ca ca quan tâm, nhưng ta vốn sống rất tốt không tới mức thiệt thòi như huynh nghĩ. '' Thấy Tử Hà ánh mắt đẹp kiên kị nhìn hắn làm hắn hồi kinh ngạc dần chuyển sang thêm yêu thích. Hắn vốn yêu thích nữ nhân nhu nhược, nàng giờ đã thay đổi đúng theo hắn muốn.
Vương Thẩm Ngư thấy gì không bình thường ở ca ca nàng liền chuyển đề tài: '' Đúng, đúng thất muội nói phải.Thôi chúng ta vào trong đừng để mọi người đợi.''
Tử Hà biết nàng đang lơ nhưng cũng không nói gì, riêng Triệu quản gia nãy giờ đứng xem kịch cuối cùng cũng lên tiếng: '' Phải mời thiếu gia, tiểu thư vào trong. '' Dặn Lục Ngôn ở ngoài Tử Hà bước vào.
Bên trong đại sảnh là một người đàn ông tuổi trung niên 40, 41 uy nghiêm là hẳn cha nàng Vương Trạc Vũ, bên cạch là một người phụ nữ xinh đẹp người đầy trang sức phong thái yêu mị quyến rũ là Đại phu nhân Thẩm Như Mi. Hai hàng ghế cũng lấp người, quả thực Vương thừa tướng con đông đếm dư trên mươi người. Nàng khinh bỉ đánh giá, đùa trong lòng: nhiều con như thế, thừa tướng quả thực sinh lực dồi dào.:v
Chỉ riêng một người là Vương Thẩm Ngư thì mặt đen lại: con tiện nhân Tử Hà đáng rủa cứ một miệng nói đích nữ này đích nữ nọ là hẳn ám chỉ nàng chỉ là 1 thứ nữ không bằng nàng ta. Hừ nếu như cha không lo sợ phía ngoại nhà tiện nhân kia thế lực mạnh thì nàng đã lên làm đích nữ lâu rồi. Phế vật mà dám so với đệ nhất mỹ nữ kinh thành nàng, hừ xinh đẹp thì sao chứ vẫn chỉ là vô dụng.
Tuy đang thầm rủa tức giận Vương Tử Hà, nhưng nàng Thẩm Ngư vẫn một mực giữ bộ dáng thục nữ mỉm cười. Không khí càng ngày càng căng thẳng thì âm thanh trầm ấm của một nam nhân kèm một chút khó chịu vang lên: '' Hôm nay đón thất muội về mà sao không khí trong phủ u ám thế?.''
Người trước mặt, Tử Hà thầm than: gen cổ đại thực tốt toàn sinh ra mỹ nữ, mỹ nam. Bởi người đúng trước mặt nàng đúng gu soái ca trong tiểu thuyết ngôn tình. Mắt phượng, mũi cao, môi mỏng, dáng người cỡ mét 8.
Không nhanh không chậm hắn đã đến trước mặt nàng lúc này thanh âm mới ôn nhu nói: '' Hà nhi, muội chịu mệt rồi. '' Hắn thân là Đại thiếu gia, từ nhỏ vốn yêu thích Vương Tử Hà. Khi nàng đi hắn còn thầm buồn muốn lại ôm nàng, giờ nàng lại xuất hiện trước mặt hắn nhan sắc lại tuyệt thế không khỏi là hắn tim đập nhanh một hồi. Còn xinh đẹp hơn cả muội muội Thẩm Ngư của hắn ( nv loạn luân là đây =.=)
Tử Hà chết lặn, trùm sát thủ cô vốn thân thủ nhanh nhẹn vừa nhìn ánh mắt hắn chứa ẩn tình xấu xa liền phát hiện nhưng nàng không nhanh không chậm đáp lại: '' Đa tạ ca ca quan tâm, nhưng ta vốn sống rất tốt không tới mức thiệt thòi như huynh nghĩ. '' Thấy Tử Hà ánh mắt đẹp kiên kị nhìn hắn làm hắn hồi kinh ngạc dần chuyển sang thêm yêu thích. Hắn vốn yêu thích nữ nhân nhu nhược, nàng giờ đã thay đổi đúng theo hắn muốn.
Vương Thẩm Ngư thấy gì không bình thường ở ca ca nàng liền chuyển đề tài: '' Đúng, đúng thất muội nói phải.Thôi chúng ta vào trong đừng để mọi người đợi.''
Tử Hà biết nàng đang lơ nhưng cũng không nói gì, riêng Triệu quản gia nãy giờ đứng xem kịch cuối cùng cũng lên tiếng: '' Phải mời thiếu gia, tiểu thư vào trong. '' Dặn Lục Ngôn ở ngoài Tử Hà bước vào.
Bên trong đại sảnh là một người đàn ông tuổi trung niên 40, 41 uy nghiêm là hẳn cha nàng Vương Trạc Vũ, bên cạch là một người phụ nữ xinh đẹp người đầy trang sức phong thái yêu mị quyến rũ là Đại phu nhân Thẩm Như Mi. Hai hàng ghế cũng lấp người, quả thực Vương thừa tướng con đông đếm dư trên mươi người. Nàng khinh bỉ đánh giá, đùa trong lòng: nhiều con như thế, thừa tướng quả thực sinh lực dồi dào.:v