Chương 20
Trên công đường Lục Phiến Môn lúc này hai hàng nha dịch hai bên uy nghiêm thẳng tắp trên tay còn cầm theo trượng gỗ. Tiếng trống vang lên liên hồi chứng tỏ Liễu Khiêm bắt đầu thăng đường xử án.
- cho truyền Thúy Ngọc cô nương, Tiểu Bảo và lục cô nương.
Nha dịch dưới công đường nhanh chóng ra ngoài truyền gọi. Mấy người bọn nàng tiến vào, hướng về phía Liễu Khiêm quỳ xuống
- dân nữ Thúy Ngọc tham chiến Liễu Đại Nhân
- Thảo dân Tiêu Ân tham kiến Liễu Đại Nhân
Trong lúc Tiêu Ân âm thầm thở dài thì bên trên đã nghe tiếng Liễu Khiêm hỏi lại
- Ngươi tên là Lục Ân hay Tiêu Ân rốt cuộc thân phận ngươi là ai?
- Thảo dân tên Tiêu Ân là nữ nhi phủ Thừa tướng Phụ thân là Tiêu Diệp, huynh trưởng là Tiêu Hoàng Nguyên do lấy họ Lục là để hành tẩu giang hồ không dùng tên thật.
Công đường vừa nghe nàng nói vậy liền hít phải một ngụm khí lạnh thảo nào hôm ấy thấy nàng và vương gia cùng Tiêu tướng quân có thể bàn luận một cách thoải mái như vậy. Lúc này Tiêu Ân mới ngẩng đầu lên và phát hiện rằng ở trên con đường còn có một người khác là Từ Khải Tuyên hắn mặc hắc y quan phục của Cẩm Y Vệ, chứng tỏ thân phận thật sự không tầm thường khí chất lạnh lùng trên người hắn đã nhắc nhở nàng phải cẩn thận. nhưng nhìn kỹ hắn thật sự là có vẻ ngoài anh tuấn khí phách, có thể nhìn ra là một người phong lưu phóng khoáng.
- Thúy Ngọc người có biết người đang quỳ giữa công đường kia không?
- Dân nữ viết là Tùy Hưng công tử nhi tử của thứ sử đại nhân nhiều lần có ý đồ xấu với dân nữa. Đều bị dân nữ từ chối không thành thì liền vu oan cho phu quân là Quách An trộm đồ nhà quan, người đang bị giam ở thành Thanh Nam.
- Người đâu cho truyền Quách An
Nha dịch một lần nữa chạy ra ngoài truyền lời, không lâu sau Quách Anh được dẫn lên Thúy Ngọc vừa nhìn thấy Quách Anh liền chạy tới không nhịn được mà nước mắt lưng tròng, ôm chầm lấy y.
- Công đường không nên làm loạn.
Liễu Khiêm vỗ mộc gỗ xuống bàn để tách hai người ra, Thuý Ngọc không ngờ rằng Quách Anh cứ thế được cứu ra khỏi ngục.
- Quách Anh ngươi có biết vậy công tử kia không?
- Bẩm đại nhân tiểu dân biết đó là nhi tử của thứ sử đại nhân Tùy Hưng
- Ngươi bị vu cáo tội trộm đồ nhà quan, ngươi có nhận hay không?
- Oan uổng quá đại nhân tiểu dân thật tình không có lấy hơn nữa tiểu dân chưa bao giờ vào được quan phủ sao có thể trộm được quan đao
- Người đâu, áp giải tên nha dịch xét nhà hôm đó lên
Tên nha dịch được dẫn lên, chưa kịp thẩm tra, hắn đã quỳ sụp xuống và tự dập đầu xuống đất, khai rằng
- Bẩm đại nhân, tiểu nhân, là do nghe lời sai bảo của Tùy công tử, đem quan đao bỏ vào nhà của Quách An mong đại nhân minh xét mà tha mạng cho tiểu nhân.
Tùy Hưng tức giận đứng lên đạp hắn Liễu Khiêm một lần nữa đập mộc xuống bàn
- Công đường không được tùy ý sử dụng vũ lực Tùy Hưng ngoài sự việc lần này còn hơn 10 vụ ***** *** dân nữ bốn mạng người trong đó có cả quan sai do ngươi gây ra đặc biệt lần này có thêm đồng phạm là quan phủ thành Thanh Nam. Nhân chứng, vật chứng đầy đủ tất cả đều khai rõ ràng, tội danh giết người đã định chiếu theo luật trảm bêu đầu thị chúng
Tùy Hưng không những không sợ còn cười khẩy nhếch mép
- Tên thống lĩnh nhỏ bé ngươi thật sự dám chém đầu ta sao dám chống đối với thứ sử, tương lai ngươi vô cùng đen tối.
Liễu Khiêm tỏ ra bộ dạng sợ hãi trầm ngâm một lúc lâu liền nói
- Tuyên đao phủ
Lúc này Tùy Hưng gương mặt tái mét bị lột sạch y phục, không lẽ tên Liễu thống lĩnh này tính Trảm hắn thật sao thẻ tử chưa kịp ném ra thì bên ngoài đã nghe tiếng truyền lời
- Thứ sử đại nhân đến.
Tiểu Ân đầu óc liền nhanh chóng nhảy số. Đến rồi, đến rồi những lúc gay cấn như thế này không thể nào xử lý suôn sẻ được. Chưa kể đến Tùy Hưng là độc đinh nhà họ Tùy, hắn mà chết là không có ai nối dõi tông đường nên dù thế nào cũng có kẻ thứ ba nhảy ra ngăn cản.
Tùy Hưng vừa thấy Tùy Đức đến thì nhanh chóng cầu cứu phụ thân. Liễu Khiêm từ trên bàn xét xử đứng dậy chậm rãi nói
- không biết tùy đại nhân đến đây là có việc gì?
Từ Khải Tuyên như người xem kịch chỉ lẳng lặng ngồi đó để xem Tùy Đức muốn làm gì. Tùy Đức lợi dụng chức quan đe dọa Liễu Khiêm.
- sao người dám to gan kết tội hài tử của ta, ngươi đã lường trước được hậu quả hay không?
Thúy Ngọc và Quách An từ lúc Tùy Đức đến thì đã bắt đầu bỏ cuộc vì thứ sử nổi tiếng là kẻ tâm cơ gây thù chuốc oán với hắn thật khó sống.
- đại nhân, hẳn ngài quên rằng, ta là thống lĩnh của Lục Phiến Môn, chuyên xử lý các vụ án liên quan tới quan lại hoàng triều, nếu vì bị uy hiếp mà thay đổi phán quyết, thì thống lĩnh ta đây cũng không còn xứng đáng làm thống lĩnh của Lục Phiến Môn nữa, còn nếu đại nhân có việc gì muốn xử lý với ta, thì ngài cứ làm nên nhớ, trong bộ luật của Sở Quốc, hiện tại cũng có đề cập đến lợi dụng chức quan uy hiếp quan khác. Chưa kể đến hiện tại ở đây có Tấn vương gia, từ khi ngài vào gặp vương gia không hành lễ ta cũng có thể lập tức xử ngài tội bất kính, vụ án này là Cẩm Y Vệ kết hợp với Lục Phiến Môn tra án, ngài còn gì để nói.
- theo luật thì bất kính nhẹ thì cách chức quan, nặng thì bêu đầu thị chúng, nay bổn vương nghĩ tình ngài phạm tội lần đầu xử ngài hai mươi đại bản ngài còn ý kiến gì không?
- cho truyền Thúy Ngọc cô nương, Tiểu Bảo và lục cô nương.
Nha dịch dưới công đường nhanh chóng ra ngoài truyền gọi. Mấy người bọn nàng tiến vào, hướng về phía Liễu Khiêm quỳ xuống
- dân nữ Thúy Ngọc tham chiến Liễu Đại Nhân
- Thảo dân Tiêu Ân tham kiến Liễu Đại Nhân
Trong lúc Tiêu Ân âm thầm thở dài thì bên trên đã nghe tiếng Liễu Khiêm hỏi lại
- Ngươi tên là Lục Ân hay Tiêu Ân rốt cuộc thân phận ngươi là ai?
- Thảo dân tên Tiêu Ân là nữ nhi phủ Thừa tướng Phụ thân là Tiêu Diệp, huynh trưởng là Tiêu Hoàng Nguyên do lấy họ Lục là để hành tẩu giang hồ không dùng tên thật.
Công đường vừa nghe nàng nói vậy liền hít phải một ngụm khí lạnh thảo nào hôm ấy thấy nàng và vương gia cùng Tiêu tướng quân có thể bàn luận một cách thoải mái như vậy. Lúc này Tiêu Ân mới ngẩng đầu lên và phát hiện rằng ở trên con đường còn có một người khác là Từ Khải Tuyên hắn mặc hắc y quan phục của Cẩm Y Vệ, chứng tỏ thân phận thật sự không tầm thường khí chất lạnh lùng trên người hắn đã nhắc nhở nàng phải cẩn thận. nhưng nhìn kỹ hắn thật sự là có vẻ ngoài anh tuấn khí phách, có thể nhìn ra là một người phong lưu phóng khoáng.
- Thúy Ngọc người có biết người đang quỳ giữa công đường kia không?
- Dân nữ viết là Tùy Hưng công tử nhi tử của thứ sử đại nhân nhiều lần có ý đồ xấu với dân nữa. Đều bị dân nữ từ chối không thành thì liền vu oan cho phu quân là Quách An trộm đồ nhà quan, người đang bị giam ở thành Thanh Nam.
- Người đâu cho truyền Quách An
Nha dịch một lần nữa chạy ra ngoài truyền lời, không lâu sau Quách Anh được dẫn lên Thúy Ngọc vừa nhìn thấy Quách Anh liền chạy tới không nhịn được mà nước mắt lưng tròng, ôm chầm lấy y.
- Công đường không nên làm loạn.
Liễu Khiêm vỗ mộc gỗ xuống bàn để tách hai người ra, Thuý Ngọc không ngờ rằng Quách Anh cứ thế được cứu ra khỏi ngục.
- Quách Anh ngươi có biết vậy công tử kia không?
- Bẩm đại nhân tiểu dân biết đó là nhi tử của thứ sử đại nhân Tùy Hưng
- Ngươi bị vu cáo tội trộm đồ nhà quan, ngươi có nhận hay không?
- Oan uổng quá đại nhân tiểu dân thật tình không có lấy hơn nữa tiểu dân chưa bao giờ vào được quan phủ sao có thể trộm được quan đao
- Người đâu, áp giải tên nha dịch xét nhà hôm đó lên
Tên nha dịch được dẫn lên, chưa kịp thẩm tra, hắn đã quỳ sụp xuống và tự dập đầu xuống đất, khai rằng
- Bẩm đại nhân, tiểu nhân, là do nghe lời sai bảo của Tùy công tử, đem quan đao bỏ vào nhà của Quách An mong đại nhân minh xét mà tha mạng cho tiểu nhân.
Tùy Hưng tức giận đứng lên đạp hắn Liễu Khiêm một lần nữa đập mộc xuống bàn
- Công đường không được tùy ý sử dụng vũ lực Tùy Hưng ngoài sự việc lần này còn hơn 10 vụ ***** *** dân nữ bốn mạng người trong đó có cả quan sai do ngươi gây ra đặc biệt lần này có thêm đồng phạm là quan phủ thành Thanh Nam. Nhân chứng, vật chứng đầy đủ tất cả đều khai rõ ràng, tội danh giết người đã định chiếu theo luật trảm bêu đầu thị chúng
Tùy Hưng không những không sợ còn cười khẩy nhếch mép
- Tên thống lĩnh nhỏ bé ngươi thật sự dám chém đầu ta sao dám chống đối với thứ sử, tương lai ngươi vô cùng đen tối.
Liễu Khiêm tỏ ra bộ dạng sợ hãi trầm ngâm một lúc lâu liền nói
- Tuyên đao phủ
Lúc này Tùy Hưng gương mặt tái mét bị lột sạch y phục, không lẽ tên Liễu thống lĩnh này tính Trảm hắn thật sao thẻ tử chưa kịp ném ra thì bên ngoài đã nghe tiếng truyền lời
- Thứ sử đại nhân đến.
Tiểu Ân đầu óc liền nhanh chóng nhảy số. Đến rồi, đến rồi những lúc gay cấn như thế này không thể nào xử lý suôn sẻ được. Chưa kể đến Tùy Hưng là độc đinh nhà họ Tùy, hắn mà chết là không có ai nối dõi tông đường nên dù thế nào cũng có kẻ thứ ba nhảy ra ngăn cản.
Tùy Hưng vừa thấy Tùy Đức đến thì nhanh chóng cầu cứu phụ thân. Liễu Khiêm từ trên bàn xét xử đứng dậy chậm rãi nói
- không biết tùy đại nhân đến đây là có việc gì?
Từ Khải Tuyên như người xem kịch chỉ lẳng lặng ngồi đó để xem Tùy Đức muốn làm gì. Tùy Đức lợi dụng chức quan đe dọa Liễu Khiêm.
- sao người dám to gan kết tội hài tử của ta, ngươi đã lường trước được hậu quả hay không?
Thúy Ngọc và Quách An từ lúc Tùy Đức đến thì đã bắt đầu bỏ cuộc vì thứ sử nổi tiếng là kẻ tâm cơ gây thù chuốc oán với hắn thật khó sống.
- đại nhân, hẳn ngài quên rằng, ta là thống lĩnh của Lục Phiến Môn, chuyên xử lý các vụ án liên quan tới quan lại hoàng triều, nếu vì bị uy hiếp mà thay đổi phán quyết, thì thống lĩnh ta đây cũng không còn xứng đáng làm thống lĩnh của Lục Phiến Môn nữa, còn nếu đại nhân có việc gì muốn xử lý với ta, thì ngài cứ làm nên nhớ, trong bộ luật của Sở Quốc, hiện tại cũng có đề cập đến lợi dụng chức quan uy hiếp quan khác. Chưa kể đến hiện tại ở đây có Tấn vương gia, từ khi ngài vào gặp vương gia không hành lễ ta cũng có thể lập tức xử ngài tội bất kính, vụ án này là Cẩm Y Vệ kết hợp với Lục Phiến Môn tra án, ngài còn gì để nói.
- theo luật thì bất kính nhẹ thì cách chức quan, nặng thì bêu đầu thị chúng, nay bổn vương nghĩ tình ngài phạm tội lần đầu xử ngài hai mươi đại bản ngài còn ý kiến gì không?