Chương 259: Đi du lịch thôi
“Đúng là trâu bò mà ಥ‿ಥ”
“Ông trời đúng bất công, đã xinh gái, đẹp trai lại còn học giỏi như này. Không uổng cho tui đã không có nhan sắc lại còn phải thi lại chứng chỉ mấy lần liền mới qua môn”<code> Gác lại bình luận, mìa hè của các sĩ tử cũng bắt đầu. Sau những ngày ôn thi đến kiệt sức cuối cùng bọn họ cũng được xoã rồi. Theo như dự kiến cả nhà Mộc Hạ sẽ sắp xếp thời gian để đi du lịch với nhau. Và cả nhà quyết sẽ đi tắm suối nước nóng ở một nơi có tuyết rơi tuyệt đẹp ở Nhật Bản. Trước tối đó một ngày, Bối Nguyệt đã gửi ảnh được chỉnh sửa qua. Phải nói ảnh vừa rõ vừa đẹp, thế là cả đám quyết định đăng lên vòng bạn bè với một chiếc cap như sì nhau: /Chúc mừng tốt nghiệp/ Xong chuyện ảnh chụp, thì Mộc Hạ cùng cả nhà lên máy bay rời nhà để đi du lịch. Trước đó, sau khi lớp 11 tất cả lớp F đều nhận được thư tuyển thẳng và chiêu mộ của trường đại học vì thành tích xuất sắc đã đạt được. Nhưng bọn họ còn mải chơi nên không vội, giờ lên 12 thì lượng thư gửi về ngày càng nhiều hơn. Mộc Hạ tuy nhận được nhiều thư nhưng cậu không đọc lấy một lần, vì tâm cậu hướng về Viện Quốc Gia rồi. Do chế độ tư bản ở đó cắn sâu vào máu cậu quá. Chiêu mô thôi mà chỉ cần nghe cũng đủ hấp dẫn người yêu tiền như cậu ở kiếp này. Bỏ qua chuyện trường đại học đi, giờ là thời điểm để vui chơi xả stress nên chơi cho đã đời đi đã rồi tính tiếp. Cả nhà mất 3-4 tiếng ngồi máy bay thì cũng đến nơi. Vì chuyến đi dành cho gia đình nên Trí Khanh đặc biệt chuẩn bị rất kỹ càng mọi thứ, từ khách sạn cho đến khu trượt tuyết và đặc biệt nhất là suối nước nóng hoàn toàn có từ tự nhiên mà không lai tạo gì. Đặt trên đến khách sạn nhận phòng xong ai cũng mệt lã mà ngủ một giấc đến tận tờ mờ sáng, Mộc Hạ dậy rất sớm đến ngắm cảnh. </code>“Thật đẹp”<code> Mộc Hạ đứng ở ban công phòng mà ngắm nhìn vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, núi tuyết trắng xoá mềm mại nhìn thôi đã thấy thật phấn khích. Còn có những bông tuyết rất dễ tan khi vừa chạm vào bàn tay nhỏ của cậu. Đang chill chill với khung cảnh thì bên ngoài anh Trí Khanh đã gõ cửa:" Hạ Hạ, em dậy chưa?" </code>“Dạ, em dậy rồi ạ”
“Vậy em vệ sinh cá nhân đi, rồi xuống ăn sáng với mọi người. Hôm nay sẽ có rất nhiều lịch trình thú vị đấy”
“Vâng ạ”<code> Mộc Hạ hào hứng mà nói, vì công việc của ba người bận rộn nên cả nhà quyết định chỉ ở lại 2 ngày 1 đêm mà thôi. Nhưng như vậy cũng đủ khiến Mộc Hạ cảm thấy hạnh phúc rồi, vì từ trước tới nay đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cậu được đi du lịch cùng gia đình. Nghĩ lại thì cũng chua chát thiệt nhưng ai lại sống mãi trong quá khứ cơ chứ, nên giờ cậu sẽ tiến về tương lai để được hạnh phúc. Cậu yêu gia đình này, yêu bạn bè, yêu các vị sư phụ và thầy Trương...cậu yêu mọi thứ đã xảy ra một cách lỳ tích này và yêu cả nơi thân thương đã cho cậu những cảm xúc tuyệt vời như hiện tại. Gói gém lại những suy nghĩ này sau đầu, Mộc Hạ nhanh chóng vệ sinh rồi xuống ăn sáng với cả nhà. Ăn sáng xong thì cậu và mọi người được chuyên viên hướng dẫn tham quan và làm một số hoạt động thú vị. Đầu tiên là đi cap treo ngắm nhìn một lượt trên cao nơi này. </code>“Nhìn đẹp thật đấy”-Hải Đường
“Tiết trời cũng thật dễ chịu”-Bắc Hải
“Tầm này chắc chưa lạnh lắm đâu ạ, tới tối mới lạnh”-Thảo Anh
“Lúc đó cả nhà chúng ta lại được ngâm mình trong suối nước nóng thì tuyệt”-Trí Khanh
“Em muốn ngắm cực quang và chơi trượt tuyết ạ”-Mộc Hạ<code> Cả nhà thấy cậu hào hứng như vậy cũng rất yên lòng, đáng ra cả nhà lúc trước quyết định sẽ đưa Mộc Hạ đi biển chơi. Vì nghĩ đến mùa hè thì người ta thường nghĩ đến nước và mùi hương của biển để xoa dịu đi cái nóng bức, oi ả đặc trưng này. Nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, Trí Khanh lại vô tình lướt thấy nơi này trên Web nên anh quyết định đưa cả nhà và cậu em bảo bối của mình tới đây chơi cho thú vị.</code>
“Ông trời đúng bất công, đã xinh gái, đẹp trai lại còn học giỏi như này. Không uổng cho tui đã không có nhan sắc lại còn phải thi lại chứng chỉ mấy lần liền mới qua môn”<code> Gác lại bình luận, mìa hè của các sĩ tử cũng bắt đầu. Sau những ngày ôn thi đến kiệt sức cuối cùng bọn họ cũng được xoã rồi. Theo như dự kiến cả nhà Mộc Hạ sẽ sắp xếp thời gian để đi du lịch với nhau. Và cả nhà quyết sẽ đi tắm suối nước nóng ở một nơi có tuyết rơi tuyệt đẹp ở Nhật Bản. Trước tối đó một ngày, Bối Nguyệt đã gửi ảnh được chỉnh sửa qua. Phải nói ảnh vừa rõ vừa đẹp, thế là cả đám quyết định đăng lên vòng bạn bè với một chiếc cap như sì nhau: /Chúc mừng tốt nghiệp/ Xong chuyện ảnh chụp, thì Mộc Hạ cùng cả nhà lên máy bay rời nhà để đi du lịch. Trước đó, sau khi lớp 11 tất cả lớp F đều nhận được thư tuyển thẳng và chiêu mộ của trường đại học vì thành tích xuất sắc đã đạt được. Nhưng bọn họ còn mải chơi nên không vội, giờ lên 12 thì lượng thư gửi về ngày càng nhiều hơn. Mộc Hạ tuy nhận được nhiều thư nhưng cậu không đọc lấy một lần, vì tâm cậu hướng về Viện Quốc Gia rồi. Do chế độ tư bản ở đó cắn sâu vào máu cậu quá. Chiêu mô thôi mà chỉ cần nghe cũng đủ hấp dẫn người yêu tiền như cậu ở kiếp này. Bỏ qua chuyện trường đại học đi, giờ là thời điểm để vui chơi xả stress nên chơi cho đã đời đi đã rồi tính tiếp. Cả nhà mất 3-4 tiếng ngồi máy bay thì cũng đến nơi. Vì chuyến đi dành cho gia đình nên Trí Khanh đặc biệt chuẩn bị rất kỹ càng mọi thứ, từ khách sạn cho đến khu trượt tuyết và đặc biệt nhất là suối nước nóng hoàn toàn có từ tự nhiên mà không lai tạo gì. Đặt trên đến khách sạn nhận phòng xong ai cũng mệt lã mà ngủ một giấc đến tận tờ mờ sáng, Mộc Hạ dậy rất sớm đến ngắm cảnh. </code>“Thật đẹp”<code> Mộc Hạ đứng ở ban công phòng mà ngắm nhìn vẻ đẹp hùng vĩ của thiên nhiên, núi tuyết trắng xoá mềm mại nhìn thôi đã thấy thật phấn khích. Còn có những bông tuyết rất dễ tan khi vừa chạm vào bàn tay nhỏ của cậu. Đang chill chill với khung cảnh thì bên ngoài anh Trí Khanh đã gõ cửa:" Hạ Hạ, em dậy chưa?" </code>“Dạ, em dậy rồi ạ”
“Vậy em vệ sinh cá nhân đi, rồi xuống ăn sáng với mọi người. Hôm nay sẽ có rất nhiều lịch trình thú vị đấy”
“Vâng ạ”<code> Mộc Hạ hào hứng mà nói, vì công việc của ba người bận rộn nên cả nhà quyết định chỉ ở lại 2 ngày 1 đêm mà thôi. Nhưng như vậy cũng đủ khiến Mộc Hạ cảm thấy hạnh phúc rồi, vì từ trước tới nay đây là lần đầu tiên trong cuộc đời cậu được đi du lịch cùng gia đình. Nghĩ lại thì cũng chua chát thiệt nhưng ai lại sống mãi trong quá khứ cơ chứ, nên giờ cậu sẽ tiến về tương lai để được hạnh phúc. Cậu yêu gia đình này, yêu bạn bè, yêu các vị sư phụ và thầy Trương...cậu yêu mọi thứ đã xảy ra một cách lỳ tích này và yêu cả nơi thân thương đã cho cậu những cảm xúc tuyệt vời như hiện tại. Gói gém lại những suy nghĩ này sau đầu, Mộc Hạ nhanh chóng vệ sinh rồi xuống ăn sáng với cả nhà. Ăn sáng xong thì cậu và mọi người được chuyên viên hướng dẫn tham quan và làm một số hoạt động thú vị. Đầu tiên là đi cap treo ngắm nhìn một lượt trên cao nơi này. </code>“Nhìn đẹp thật đấy”-Hải Đường
“Tiết trời cũng thật dễ chịu”-Bắc Hải
“Tầm này chắc chưa lạnh lắm đâu ạ, tới tối mới lạnh”-Thảo Anh
“Lúc đó cả nhà chúng ta lại được ngâm mình trong suối nước nóng thì tuyệt”-Trí Khanh
“Em muốn ngắm cực quang và chơi trượt tuyết ạ”-Mộc Hạ<code> Cả nhà thấy cậu hào hứng như vậy cũng rất yên lòng, đáng ra cả nhà lúc trước quyết định sẽ đưa Mộc Hạ đi biển chơi. Vì nghĩ đến mùa hè thì người ta thường nghĩ đến nước và mùi hương của biển để xoa dịu đi cái nóng bức, oi ả đặc trưng này. Nhưng bằng một cách thần kỳ nào đó, Trí Khanh lại vô tình lướt thấy nơi này trên Web nên anh quyết định đưa cả nhà và cậu em bảo bối của mình tới đây chơi cho thú vị.</code>