Chương : 13
Ngày hôm sau.
Vô Minh đang phi về phương bắc với vận tốc gấp năm lần lúc trước, tu luyện được cái là khác ngay.
Nhưng chương này không nói về hắn.
Hôm nay chúng ta sẽ không nói đến anh main rãnh rỗi của chúng ta mà là một thứ xa hơn.
Hãy để ống kính lên không xa ra một chút, chỉ thấy một lục địa đa số được bao phủ bởi màu xanh lá cây.
Ở phía đông được bao phủ bởi màu trắng của tuyết với quy mô gần như toàn bộ phương đông, khi bạn ở giữa lục địa chỉ cần đi về phía đông mười vạn dặm bạn sẽ thấy ranh giới chia cách phương đông, chỉ cần đi qua đó bạn sẽ đối mặt với vô tận băng tuyết rột rửa theo đúng nghĩa đen.
Ngược lại là hướng tây, nhân vật chính của chúng ta đã giành thời gian khá lâu đi về hướng này, nhưng mà một điều mà hắn không biết tới là ở tận cùng của phương tây được bảo phủ bởi cát, một sa mạc khổng lồ kéo dài hơn mười triệu dặm. Nếu với tốc độ như thường nhân lúc trước nhân vật chính của chúng ta sẽ mắt vài vạn tới vài triệu năm để tới sa mạc, và giành thêm một khoảng thời gian khá dài để xuyên qua đó.
Còn về hướng nam, chỉ việc nhìn thấy một màu xanh tươi tốt trải dài toàn bộ phương nam, có thể nhận thấy nơi đây có hoàn cảnh rất lý tưởng để sống, đi sâu về phương nam chúng ta sẽ đối mặt một đồng bằng mênh mông và những dòng sông kéo dài bất tận.
Cuối cùng là phương bắc, một nơi u ám tràn đầy mùi vị chiến trường, nhưng nơi này không thường xảy ra đánh nhau cho lắm, nếu có đánh nhau thì trận đánh sẽ kéo dài hơi lâu một chút, không phải một nơi lý tưởng để những sinh vật "nhỏ bé" sinh sống.
Nhưng như vậy là hết rồi ư?
Không không mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Giờ hãy để ống kính di chuyển về phía nam, băng qua đồng bằng bất tận của phương nam đi đến ranh giới cuối cùng của lục địa.
Chỉ thấy trước mắt là một vực sâu đen tối không thấy đáy hay bờ bên kia. Nhảy xuống nào.
Rơi xuống sâu hơn sâu hơn và sâu hơn nữa và chạm đất
Trước mắt là một vùng đất tâm tối không có ánh sáng, một vùng đất ngăn cách giữa hai thế giới, nơi này là một vùng không gian không ổn định, có vô số kẻ hở nhưng những kẻ hỡ này sẽ không đưa ngươi tới hư vô hay gì đâu, những kẻ hỡ không gian này sẽ đưa ngươi đến một thế giới khác!.
Tò mò chứ?
Nếu tò mò thì đi thôi, chúng ta sẽ đi tìm một kẻ hỡ.
Phía trước có ánh sáng đó là kẻ hỡ đi thôi.
Ống kính đi qua cánh cổng cảnh tượng trước mắt biến đổi.
Chỉ thấy một bầu trời trong xanh với ánh sáng chói chang, ở phía dưới là những tòa thành rộng lớn kéo dài hàng ngàn dặm, những tòa phong sơn mịt mờ kì ảo, những tòa tiên sơn linh khí nồng đậm, những chiếc phi toa thuyền chạy bằng linh thạch bay ngang qua bầu trời, những tiên nhân lưng vác kiếm dưới chân đạp kiếm tiêu sái bây lượn. Đây mới là thế giới tiên hiệp.
Chào Mừng đến Tam Nguyên Thiên Linh lục địa.
Nguyên Sinh
Thiên Minh
Linh Phá
Vô Minh đang phi về phương bắc với vận tốc gấp năm lần lúc trước, tu luyện được cái là khác ngay.
Nhưng chương này không nói về hắn.
Hôm nay chúng ta sẽ không nói đến anh main rãnh rỗi của chúng ta mà là một thứ xa hơn.
Hãy để ống kính lên không xa ra một chút, chỉ thấy một lục địa đa số được bao phủ bởi màu xanh lá cây.
Ở phía đông được bao phủ bởi màu trắng của tuyết với quy mô gần như toàn bộ phương đông, khi bạn ở giữa lục địa chỉ cần đi về phía đông mười vạn dặm bạn sẽ thấy ranh giới chia cách phương đông, chỉ cần đi qua đó bạn sẽ đối mặt với vô tận băng tuyết rột rửa theo đúng nghĩa đen.
Ngược lại là hướng tây, nhân vật chính của chúng ta đã giành thời gian khá lâu đi về hướng này, nhưng mà một điều mà hắn không biết tới là ở tận cùng của phương tây được bảo phủ bởi cát, một sa mạc khổng lồ kéo dài hơn mười triệu dặm. Nếu với tốc độ như thường nhân lúc trước nhân vật chính của chúng ta sẽ mắt vài vạn tới vài triệu năm để tới sa mạc, và giành thêm một khoảng thời gian khá dài để xuyên qua đó.
Còn về hướng nam, chỉ việc nhìn thấy một màu xanh tươi tốt trải dài toàn bộ phương nam, có thể nhận thấy nơi đây có hoàn cảnh rất lý tưởng để sống, đi sâu về phương nam chúng ta sẽ đối mặt một đồng bằng mênh mông và những dòng sông kéo dài bất tận.
Cuối cùng là phương bắc, một nơi u ám tràn đầy mùi vị chiến trường, nhưng nơi này không thường xảy ra đánh nhau cho lắm, nếu có đánh nhau thì trận đánh sẽ kéo dài hơi lâu một chút, không phải một nơi lý tưởng để những sinh vật "nhỏ bé" sinh sống.
Nhưng như vậy là hết rồi ư?
Không không mọi thứ chỉ mới bắt đầu.
Giờ hãy để ống kính di chuyển về phía nam, băng qua đồng bằng bất tận của phương nam đi đến ranh giới cuối cùng của lục địa.
Chỉ thấy trước mắt là một vực sâu đen tối không thấy đáy hay bờ bên kia. Nhảy xuống nào.
Rơi xuống sâu hơn sâu hơn và sâu hơn nữa và chạm đất
Trước mắt là một vùng đất tâm tối không có ánh sáng, một vùng đất ngăn cách giữa hai thế giới, nơi này là một vùng không gian không ổn định, có vô số kẻ hở nhưng những kẻ hỡ này sẽ không đưa ngươi tới hư vô hay gì đâu, những kẻ hỡ không gian này sẽ đưa ngươi đến một thế giới khác!.
Tò mò chứ?
Nếu tò mò thì đi thôi, chúng ta sẽ đi tìm một kẻ hỡ.
Phía trước có ánh sáng đó là kẻ hỡ đi thôi.
Ống kính đi qua cánh cổng cảnh tượng trước mắt biến đổi.
Chỉ thấy một bầu trời trong xanh với ánh sáng chói chang, ở phía dưới là những tòa thành rộng lớn kéo dài hàng ngàn dặm, những tòa phong sơn mịt mờ kì ảo, những tòa tiên sơn linh khí nồng đậm, những chiếc phi toa thuyền chạy bằng linh thạch bay ngang qua bầu trời, những tiên nhân lưng vác kiếm dưới chân đạp kiếm tiêu sái bây lượn. Đây mới là thế giới tiên hiệp.
Chào Mừng đến Tam Nguyên Thiên Linh lục địa.
Nguyên Sinh
Thiên Minh
Linh Phá