Chương 14:
Mộc Mộc hơi ngửa ra sau cho Phong Tử An chơi đùa hai núi của mình.Tay đã lần mò chui vào quần nắm lấy tiểu Tử An."Ah, của Tử An cứng như vậy rồi à, còn thật nóng"Ngón tay trên đầu nấm nhấn nhấn làm sống lưng Phong Tử An tê rần, miệng buông bánh bao nàng ra ngưỡng cổ mà thở dốc…hah.Phong Tử An có thể cảm nhận tay nàng đang trượt lên xuống theo thân gậy nóng bỏng của mình"wow, của Tử An nhà em to và dài chưa này một tay em cầm không hết nè""Ư...nàng...nàng đừng nói vậy mà..ư..ha""ha...ư...đừng vuốt nữa mà...ta nhịn không được..ha.." ..muốn đè nàng xuống quá.Mặc kệ chàng nói, một tay Mộc Mộc vuốt, một tay tò mò sờ hai viên tròn bên dưới, thuận tay bóp bóp khiều khiều, tốc độ tay đang vuốt gậy thì càng lúc càng nhanh, miệng thì buông lời hư hỏng"Ở đây chổ hai trứng này thật mềm mại, còn ở đây lại cứng rắn, thẳng tắp" vừa nói vừa chỉ vừa bóp.Phong Tử An "AH.." lên một tiếng nghe như thống khổ lại như rất vui sướng, mã mắt liền trào ra dịch lỏng trong suốt, có mùi hương lặng lẽ quanh quẩn phóng thích ra trong không khí.Hương thơm mà Mộc Mộc ngửi được ngày càng nồng hơn. Con ngươi trong mắt Mộc Mộc dần chuyển sang màu xanh lá. Tình dục trong mắt càng cao.Mộc Mộc cởi quần mình ra nắm lấy tiểu Tử An cọ sát bên ngoài cửa hoa nhỏ, rồi đưa đẩy hông dọc theo thân gậy, chất lỏng rịn ra của Phong Tử An càng lúc càng nhiều, kể cả cửa hoa của Mộc Mộc cũng nhầy nhụa dịch trào ra.Cùng lúc, Mộc Mộc nhanh chóng thúc dây Tử Đằng xung quanh tất cả vươn lên cao, gai góc tủa ra đan xen vào nhau kín kẽ, hoa cũng trực tiếp nở rộ ngăn cản tầm nhìn từ bên ngoài và bảo vệ chủ nhân bên trong.Nhìn sơ qua như một giàn hoa không có bất kỳ nguy hiểm nhưng bất kể có sinh vật nào tiến lại gần, muốn tấn công vào sẽ bị những chiếc gai nhọn độc chết, càng là huyết nhục cũng bị hoa hấp thu tất cả.Cảm thấy đã chuẩn bị tốt hết tất cả mọi thứ, cô cũng không nhịn được nữa nhếch hông lên cầm lấy tiểu Tử An đang cứng rắn, nóng bỏng cho vào tiểu hoa của mình.Đầu nấm to lớn mới chui vào được một chút Phong Tử An đã cảm thấy vô cùng chặt hẹp, đầu gậy bị ép tứ phía mà đau đớn, mị thịt nhấp nhô bao bọc lấy phần đầu mút lấy mãnh liệt làm Phong Tử An vừa sung sướng vừa thống khổ rên lớn“Ah, Mộc nhi…đừng..” ..ngừng lại giữa chừng mà.còn chưa nói xong thì Mộc Mộc đã cắn răng, nương theo dịch nhờn mà cắm thẳng xuống, tiểu Tử An cứng như thép nhanh chóng phá tan rào cản đâm thẳng vào bên trong.Mộc Mộc có thể cảm giác được Phong Tử An đã đâm rách tấm màn chắn mỏng của nàng nhưng lại không đau đớn như suy nghỉ, mà là sung sướng đến đỉnh điểm, các ngón chân vì sướng mà bấu chặt lại với nhau.Mộc Mộc rên lên “Ah..ha..ha” nghe như rất hưởng thụ, đầu ngẩng cao, ngước mặt lên rồi ưỡng sống lưng ra ngoài trước để phần hông càng kề sát với háng của Phong Tử An, đồng thời xương chậu bóp chặt lại, tiểu hoa càng mấp máy điên cuồng mút lấy thân gậy, tạo ra nhiều khoái cảm.Hai người gắn chặt nhau không kẻ hở. Phong Tử An ôm lấy Mộc Mộc, mặt chôn vào đồi núi nàng nức nở "hức..hix"“Mộc nhi, ta đau quá…ngừng một lát thôi” Khi phá tan màng mỏng của nàng, mã mắt vừa chạm vào, ngay tức khắc như bị điện giật, đau nhói, giờ đây vẫn còn tê từng hồi, nóng và rát, cảm giác rất khó diễn tả. Nhưng qua rồi thì không còn đau lắm, chỉ làm nũng để cho nàng đau lòng, biết thương mình hơn.“Sao lại chàng lại đau rồi”. Mộc Mộc lo lắng ngưng lại thầm nhủ mình không đau mà chàng lại đau à ngược lạ mình còn rất sung sướng, đúng là thế giới nam sinh con mà.Phong Tử An bĩu môi, mắt ngậm nước đưa tay ra: “Mộc nhi, nàng xem thủ cung sa mất rồi…nàng nhất định không được phụ ta”Thay lời nói là từng nụ hôn rơi xuống trên tay , trên môi triền miên quấn quýt. Tiểu Tử An được tiểu hoa nàng bao bọc cọ xát sớm đã không còn đau, mà phấn chấn muốn chiến đấu.Nhận thấy chàng thích ứng tốt rồi, Mộc Mộc bắt đầu nhúc nhích, khẽ nâng mông lên rồi ngồi xuống, tiểu Tử An ra vào liên tục tạo ra tiếng từng tiếng kêu"bạch ....bạch....bạch...""ah Mộc nhi...nàng chặt quá, kẹp ta thật sướng ah..uhm..."Phong Tử An tự giác đưa đẩy hông đụng vào nàng, muốn đẩy vào sâu hơn nữa."Tử An..chàng giỏi quá...ha..uhm đẩy lên nữa đi"Cả hai đều đắm chìm trong biển dục, mồ hôi tuôn rơi nhễ nhãi, chẳng biết đã đổi bao nhiêu tư thế, chổ hai người kết hợp ướt đẫm, tiểu hoa nhầy nhụa dịch thể vẫn cắn chặt lấy thanh sắt nóng hổi, phun ra nuốt vào liên tục"á...Tử An chàng đừng đâm chổ đó...ah đừng không được...""ha sướng quá...ta không ngừng được"Nghe thế Mộc Mộc ôm lấy cổ Phong Tử An, hông đưa đẩy nện từng cái cuống thật mạnh, nuốt vào gậy sắt càng sâu.Từng cái bạch bạch vang dội nhanh dần"Tử An ....sướng qua em muốn ra...ah" "Tử An...nhanh..ah..em ra đây"Phong Tử An cũng không nhịn nỗi nữa, cây gậy bị co bóp chặt chẽ, dòng tinh âm xối thẳng lên đầu nấm làm mã mắt nhanh chóng mở rộng, sau khi chôn sâu vào tiểu hoa thì phun ra tất cả tinh hoa của mình.Tiểu hoa hứng trọn tất cả, mấp máy như nuốt lấy từng ngụm tinh nóng bỏng, cửa tử cung mút sạch tinh trên đầu nấm rồi đóng lại không cho một giọt tinh nào chảy ra phí phạm.Sướng xong Mộc Mộc ngã nhào lên người Phong Tử An. Cả hai ôm lấy nhau, bên dưới vẫn gắn kết như củ hưởng thụ dư âm. Bổng Mộc Mộc cảm thấy như say say, lồng ngực nhợn nhợn như muốn phun ra gì đó."Tử An, sao em cảm thấy như có gì muốn trào ra khỏi miệng vậy?"