Chương : 12
Edit: Bonie
Beta: Xanh quên mất chương này.
Chủ nhiệm lớp lại nhìn qua mấy nam sinh đứng bên cạnh, cau mày thấm thía dặn dò Tô Cẩn Hồng: "Em cũng phải giúp mấy đứa này nữa, lúc này thì ít chơi bóng lại, bù thời gian đó vào việc học tập, cùng nhau tiến bộ. Được rồi, tôi nói cũng không sai, mau đi qua chỗ thầy dạy toán. Thầy còn chờ tụi em kìa."
Tô Cẩn Hồng với vài người khác gật gật đầu, chuẩn bị đi qua chổ thầy dạy toán đón bão táp.
Thầy dạy toán không màng tình cảm, mắng từng người từ đầu tới đuôi, quá nửa tiết mới xong.
Vài người mặt mày xám tro từ trong phòng thầy dạy toán đi ra.
"Thưa thầy!"
Giáo viên vật lý đang dạy nhìn bọn họ, cau mày không kiên nhẫn khua tay ý bảo bọn họ vào.
Tô Cẩn Hồng mới vừa ngồi vào chỗ, nhìn sườn mặt nghiêm túc của Lâm Miên Miên đang học bài, không khỏi vui mừng. Xem ra lúc mình không có ở đây Lâm Miên Miên cũng nghiêm túc học tập. Nhưng mà nhanh chóng nghĩ đến độ độc ác của Lâm Miên Miên đột nhiên tăng lên 20%......
Tô Cẩn Hồng bắt đầu đau đầu, độ độc ác lúc trước tăng lên còn chưa giảm mà bây giờ thêm 20%, với lại mình một chút kinh nghiệm để xin lỗi con gái cũng không có nữa! Cậu nhìn trộm Lâm Miên Miên. Miệng cô kéo căng ra, mắt không chớp nhìn chằm chằm ví dụ trên bảng, thoạt nhìn vẻ mặt rất nghiêm túc.
Vốn dĩ cảm thấy Lâm Miên Miên nghiêm túc học tập là chuyện tốt, chỉ là... Từ khi cậu vào cửa tới giờ cũng chưa liếc mắt một cái... Tô Cẩn Hồng lấy EQ xì trây của mình mà đảm bảo, Lâm Miên Miên nhất định cực kỳ tức giận.
Thôi quên đi, chờ cô hết giận thì lại xin lỗi vậy. Để Lý Ngọc An hỏi bạn gái của cậu ta một chút, con gái thường thích gì, mua một cái coi như nhận lỗi.
Lâm Miên Miên vốn dĩ rất tức giận, nhìn thấy Tô Cẩn Hồng cũng không để ý tới cô, không hề có bộ dáng muốn mở miệng xin lỗi, đỉnh đầu muốn bốc khói! Cô nỗ lực khắc chế cảm xúc của mình, dồn lực chú ý vào đề bài.
Nhưng mà... Thật sự rất tức!
Mãi cho đến lúc tiết tự học buổi tối kết thúc, Tô Cẩn Hồng và Lâm Miên Miên một câu cũng không nói. Lâm Miên Miên nhanh chóng dọn đồ, ánh mắt đảo qua bộ dáng không chút gợn sóng nào của Tô Cẩn Hồng càng thêm tức giận.
Cầu Cầu: "Ký chủ!!! Độ độc ác của nữ phụ lại tăng rồi! Bây giờ là 40%!"
"???"
Tô Cẩn Hồng vẻ mặt mù mịt, không phải mới tăng sao? Vì sao trước tiết tự học buổi tối lại thêm nữa?
Cầu Cầu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn ký chủ của mình, mình sao lại chọn một tên nam thẳng sắt thép như vậy đi làm nhiệm vụ này! Thảm rồi! Nhiệm vụ này mà không hoàn thành nó sẽ bị giáng xuống cấp F, mà cấp F thì càng không có nhiệm vụ tốt. Nhiệm vụ không tốt thì điểm tích phân sẽ rất ít, tích phân mà ít thì hệ thống không thể thăng cấp...
Cầu Cầu không khỏi đau buồn, giống như thấy được mình bị biến thành một đống rách nát bị vứt bỏ không ai cần, nhịn không được nhắc nhở ký chủ: "Ký chủ! Sao cậu không xin lỗi! Nữ phụ rõ ràng giận cậu mà!"
Tô Cẩn Hồng cũng cảm thấy cực kỳ tủi thân, "Tôi chuẩn bị xin lỗi nè, chờ cô ấy hết giận một chút rồi mới mở miệng chứ bây giờ mà xin lỗi không phải chọc họng súng à?"
"Nhưng mà cậu không xin lỗi bây giờ thì cô ấy sẽ càng tức giận! Cậu xem độ độc ác lại tăng nữa rồi kìa!"
Tô Cẩn Hồng tỏ vẻ không hiểu, nghi ngờ nói: "Không thể nào? Sao lại càng ngày càng tức giận? Không phải đã tức giận rồi sao? Tôi cái gì cũng không làm. Có thể do cô ấy làm bài tập nhiều quá mà tức giận mà? Tâm trạng của Lâm Miên Miên vốn dĩ rất khó đoán, lần trước tôi đưa sổ ghi chép cho cô ấy, độ độc ác cũng không giảm một chút nào, tôi cảm thấy cậu nói không đúng."
Cầu Cầu nhìn đến ký chủ một chút cũng không tin mình, tức đến sắp sập nguồn: Ký chủ nam thẳng sắt thép không có điểm B trong tim sao*? Cậu ta mà có thể đoán được tâm tư của con gái thì bổn hệ thống ngay lập tức phát sóng trực tiếp khởi động quá trình tự hủy:)
(*) Câu này gốc theo search trên baidu là "你心里没点b数吗" nghĩa là trong tim cậu có điểm b không? Ngôn ngữ mạng bên Trung, bắt nguồn từ vùng Đông Bắc. Có nghĩa là có bị lú lẫn hoặc là không có đầu óc. Trong đây là Cầu Cầu chửi Tô Cẩn Hồng ngu ngốc ấy.
X: kiến nghị đổi sang: ra ngoài không mang não.
Tô Cẩn Hồng về đến nhà, không giống như bình thường đi làm bài mà gửi tin nhắn cho Lý Ngọc An: "Ngọc An, hỏi bạn gái cậu thử, nếu như cậu chọc cô ấy tức giận thì cô ấy có thể nhận cái gì để nhận lỗi?"
"Ha ha anh Hồng, sao vậy? Anh có bạn gái lúc nào vậy? Sao em lại không biết??? Để bây giờ em đi hỏi cô ấy một chút."
"Tôi hỏi hộ bạn. Có tin tức gì nhớ nói cho tôi."
"Được."
Mười phút sau, Tô Cẩn Hồng nhận được kết quả, "Bạn gái em nói đồ ngọt hoặc là mấy đồ trang trí đáng yêu đều được, hoặc là đưa cô ấy đi ăn. Nói đến đồ ngọt, đối diện trường học có một tiệm bánh ngọt không tồi, cô ấy rất thích ăn vị kem với vị sầu riêng."
"Cảm ơn, cậu đúng là anh em tốt."
Tô Cẩn Hồng quyết định ngày mai đưa đồ ngọt để xin lỗi Lâm Miên Miên! Sau khi nghĩ kĩ, Tô Cẩn Hồng tắm rửa rồi lên giường ngủ.
Tô Cẩn Hồng ở trên giường ngủ thoải mái, còn Lâm Miên Miên lại rất tức giận. Vừa làm đề của hôm nay, vừa nghiến răng nghiến lợi.
Tô Cẩn Hồng là cái đồ khốn nạn! Cậu ta mà không chủ động xin lỗi, mình cũng sẽ tuyệt đối không để ý đến cậu ta!
Sáng ngày hôm sau, Tô Cẩn Hồng phát hiện Lâm Miên Miên vẫn như cũ làm lơ cậu, lúc nói chuyện duy nhất với cậu là lúc cô đi ra ngoài đi WC, mặt không cảm xúc nói: "Làm ơn né ra một chút."
Tô Cẩn Hồng xấu hổ sờ sờ cái mũi đứng lên.
Cậu vài lần muốn mở miệng, nhìn bộ dáng hờ hững của Lâm Miên Miên, trong lòng bồn chồn "lộp bộp" vài tiếng, lo Lâm Miên Miên không để ý tới câu xin lỗi thì cậu sẽ rất mất mặt, nghĩ nghĩ lại lùi bước.
Thôi, để mua xong đồ ngọt rồi đi xin lỗi cô vậy. Tô Cẩn Hồng ở trong lòng yên lặng cổ vũ chính mình.
Giữa trưa lúc tan học, Tô Cẩn Hồng hướng Lý Ngọc An hô to: "Giúp tôi mua một phần cơm, tôi đi mua đồ đã."
"Anh đi mua gì vậy?" Lý Ngọc An gân cổ kêu lên. Tô Cẩn Hồng xua xua tay, nhằm phía tiệm bánh ngọt.
Phù, hên là mới tan học, mọi người đều đi ăn cơm nên tiệm bánh ngọt không có ai cả.
Tô Cẩn Hồng tới chổ tiệm bánh ngọt, nhìn quầy đồ ngọt đủ loại khó khăn hỏi "Xin hỏi con gái thường thích ăn loại nào ạ?"
Người bán trả lời lịch sự: "Xin chào, chúng tôi có vị matcha, kem và sầu riêng đều bán khá tốt."
"Được rồi vậy thì lấy ba loại này mỗi cái một phần đóng gói lại, cảm ơn."
Tô Cẩn Hồng dọc đường đi cẩn thận che chở hộp đồ ngọt hộp, sợ bị nam sinh nào không có mắt đụng vào.
Tới phòng học, Tô Cẩn Hồng dán tờ giấy nhắn ở trên hộp đồ ngọt, từng nét bút nghiêm túc viết: Lâm Miên Miên, xin lỗi cậu. ―― Tô Cẩn Hồng.
Beta: Xanh quên mất chương này.
Chủ nhiệm lớp lại nhìn qua mấy nam sinh đứng bên cạnh, cau mày thấm thía dặn dò Tô Cẩn Hồng: "Em cũng phải giúp mấy đứa này nữa, lúc này thì ít chơi bóng lại, bù thời gian đó vào việc học tập, cùng nhau tiến bộ. Được rồi, tôi nói cũng không sai, mau đi qua chỗ thầy dạy toán. Thầy còn chờ tụi em kìa."
Tô Cẩn Hồng với vài người khác gật gật đầu, chuẩn bị đi qua chổ thầy dạy toán đón bão táp.
Thầy dạy toán không màng tình cảm, mắng từng người từ đầu tới đuôi, quá nửa tiết mới xong.
Vài người mặt mày xám tro từ trong phòng thầy dạy toán đi ra.
"Thưa thầy!"
Giáo viên vật lý đang dạy nhìn bọn họ, cau mày không kiên nhẫn khua tay ý bảo bọn họ vào.
Tô Cẩn Hồng mới vừa ngồi vào chỗ, nhìn sườn mặt nghiêm túc của Lâm Miên Miên đang học bài, không khỏi vui mừng. Xem ra lúc mình không có ở đây Lâm Miên Miên cũng nghiêm túc học tập. Nhưng mà nhanh chóng nghĩ đến độ độc ác của Lâm Miên Miên đột nhiên tăng lên 20%......
Tô Cẩn Hồng bắt đầu đau đầu, độ độc ác lúc trước tăng lên còn chưa giảm mà bây giờ thêm 20%, với lại mình một chút kinh nghiệm để xin lỗi con gái cũng không có nữa! Cậu nhìn trộm Lâm Miên Miên. Miệng cô kéo căng ra, mắt không chớp nhìn chằm chằm ví dụ trên bảng, thoạt nhìn vẻ mặt rất nghiêm túc.
Vốn dĩ cảm thấy Lâm Miên Miên nghiêm túc học tập là chuyện tốt, chỉ là... Từ khi cậu vào cửa tới giờ cũng chưa liếc mắt một cái... Tô Cẩn Hồng lấy EQ xì trây của mình mà đảm bảo, Lâm Miên Miên nhất định cực kỳ tức giận.
Thôi quên đi, chờ cô hết giận thì lại xin lỗi vậy. Để Lý Ngọc An hỏi bạn gái của cậu ta một chút, con gái thường thích gì, mua một cái coi như nhận lỗi.
Lâm Miên Miên vốn dĩ rất tức giận, nhìn thấy Tô Cẩn Hồng cũng không để ý tới cô, không hề có bộ dáng muốn mở miệng xin lỗi, đỉnh đầu muốn bốc khói! Cô nỗ lực khắc chế cảm xúc của mình, dồn lực chú ý vào đề bài.
Nhưng mà... Thật sự rất tức!
Mãi cho đến lúc tiết tự học buổi tối kết thúc, Tô Cẩn Hồng và Lâm Miên Miên một câu cũng không nói. Lâm Miên Miên nhanh chóng dọn đồ, ánh mắt đảo qua bộ dáng không chút gợn sóng nào của Tô Cẩn Hồng càng thêm tức giận.
Cầu Cầu: "Ký chủ!!! Độ độc ác của nữ phụ lại tăng rồi! Bây giờ là 40%!"
"???"
Tô Cẩn Hồng vẻ mặt mù mịt, không phải mới tăng sao? Vì sao trước tiết tự học buổi tối lại thêm nữa?
Cầu Cầu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nhìn ký chủ của mình, mình sao lại chọn một tên nam thẳng sắt thép như vậy đi làm nhiệm vụ này! Thảm rồi! Nhiệm vụ này mà không hoàn thành nó sẽ bị giáng xuống cấp F, mà cấp F thì càng không có nhiệm vụ tốt. Nhiệm vụ không tốt thì điểm tích phân sẽ rất ít, tích phân mà ít thì hệ thống không thể thăng cấp...
Cầu Cầu không khỏi đau buồn, giống như thấy được mình bị biến thành một đống rách nát bị vứt bỏ không ai cần, nhịn không được nhắc nhở ký chủ: "Ký chủ! Sao cậu không xin lỗi! Nữ phụ rõ ràng giận cậu mà!"
Tô Cẩn Hồng cũng cảm thấy cực kỳ tủi thân, "Tôi chuẩn bị xin lỗi nè, chờ cô ấy hết giận một chút rồi mới mở miệng chứ bây giờ mà xin lỗi không phải chọc họng súng à?"
"Nhưng mà cậu không xin lỗi bây giờ thì cô ấy sẽ càng tức giận! Cậu xem độ độc ác lại tăng nữa rồi kìa!"
Tô Cẩn Hồng tỏ vẻ không hiểu, nghi ngờ nói: "Không thể nào? Sao lại càng ngày càng tức giận? Không phải đã tức giận rồi sao? Tôi cái gì cũng không làm. Có thể do cô ấy làm bài tập nhiều quá mà tức giận mà? Tâm trạng của Lâm Miên Miên vốn dĩ rất khó đoán, lần trước tôi đưa sổ ghi chép cho cô ấy, độ độc ác cũng không giảm một chút nào, tôi cảm thấy cậu nói không đúng."
Cầu Cầu nhìn đến ký chủ một chút cũng không tin mình, tức đến sắp sập nguồn: Ký chủ nam thẳng sắt thép không có điểm B trong tim sao*? Cậu ta mà có thể đoán được tâm tư của con gái thì bổn hệ thống ngay lập tức phát sóng trực tiếp khởi động quá trình tự hủy:)
(*) Câu này gốc theo search trên baidu là "你心里没点b数吗" nghĩa là trong tim cậu có điểm b không? Ngôn ngữ mạng bên Trung, bắt nguồn từ vùng Đông Bắc. Có nghĩa là có bị lú lẫn hoặc là không có đầu óc. Trong đây là Cầu Cầu chửi Tô Cẩn Hồng ngu ngốc ấy.
X: kiến nghị đổi sang: ra ngoài không mang não.
Tô Cẩn Hồng về đến nhà, không giống như bình thường đi làm bài mà gửi tin nhắn cho Lý Ngọc An: "Ngọc An, hỏi bạn gái cậu thử, nếu như cậu chọc cô ấy tức giận thì cô ấy có thể nhận cái gì để nhận lỗi?"
"Ha ha anh Hồng, sao vậy? Anh có bạn gái lúc nào vậy? Sao em lại không biết??? Để bây giờ em đi hỏi cô ấy một chút."
"Tôi hỏi hộ bạn. Có tin tức gì nhớ nói cho tôi."
"Được."
Mười phút sau, Tô Cẩn Hồng nhận được kết quả, "Bạn gái em nói đồ ngọt hoặc là mấy đồ trang trí đáng yêu đều được, hoặc là đưa cô ấy đi ăn. Nói đến đồ ngọt, đối diện trường học có một tiệm bánh ngọt không tồi, cô ấy rất thích ăn vị kem với vị sầu riêng."
"Cảm ơn, cậu đúng là anh em tốt."
Tô Cẩn Hồng quyết định ngày mai đưa đồ ngọt để xin lỗi Lâm Miên Miên! Sau khi nghĩ kĩ, Tô Cẩn Hồng tắm rửa rồi lên giường ngủ.
Tô Cẩn Hồng ở trên giường ngủ thoải mái, còn Lâm Miên Miên lại rất tức giận. Vừa làm đề của hôm nay, vừa nghiến răng nghiến lợi.
Tô Cẩn Hồng là cái đồ khốn nạn! Cậu ta mà không chủ động xin lỗi, mình cũng sẽ tuyệt đối không để ý đến cậu ta!
Sáng ngày hôm sau, Tô Cẩn Hồng phát hiện Lâm Miên Miên vẫn như cũ làm lơ cậu, lúc nói chuyện duy nhất với cậu là lúc cô đi ra ngoài đi WC, mặt không cảm xúc nói: "Làm ơn né ra một chút."
Tô Cẩn Hồng xấu hổ sờ sờ cái mũi đứng lên.
Cậu vài lần muốn mở miệng, nhìn bộ dáng hờ hững của Lâm Miên Miên, trong lòng bồn chồn "lộp bộp" vài tiếng, lo Lâm Miên Miên không để ý tới câu xin lỗi thì cậu sẽ rất mất mặt, nghĩ nghĩ lại lùi bước.
Thôi, để mua xong đồ ngọt rồi đi xin lỗi cô vậy. Tô Cẩn Hồng ở trong lòng yên lặng cổ vũ chính mình.
Giữa trưa lúc tan học, Tô Cẩn Hồng hướng Lý Ngọc An hô to: "Giúp tôi mua một phần cơm, tôi đi mua đồ đã."
"Anh đi mua gì vậy?" Lý Ngọc An gân cổ kêu lên. Tô Cẩn Hồng xua xua tay, nhằm phía tiệm bánh ngọt.
Phù, hên là mới tan học, mọi người đều đi ăn cơm nên tiệm bánh ngọt không có ai cả.
Tô Cẩn Hồng tới chổ tiệm bánh ngọt, nhìn quầy đồ ngọt đủ loại khó khăn hỏi "Xin hỏi con gái thường thích ăn loại nào ạ?"
Người bán trả lời lịch sự: "Xin chào, chúng tôi có vị matcha, kem và sầu riêng đều bán khá tốt."
"Được rồi vậy thì lấy ba loại này mỗi cái một phần đóng gói lại, cảm ơn."
Tô Cẩn Hồng dọc đường đi cẩn thận che chở hộp đồ ngọt hộp, sợ bị nam sinh nào không có mắt đụng vào.
Tới phòng học, Tô Cẩn Hồng dán tờ giấy nhắn ở trên hộp đồ ngọt, từng nét bút nghiêm túc viết: Lâm Miên Miên, xin lỗi cậu. ―― Tô Cẩn Hồng.