Chương : 20
Úc không, có lẽ không phải.
Vừa trông thấy Mộ Ngôn, mặt gương đã bắt đầu nổi lên gợn sóng, tựa hồ có thứ gì đó đang muốn chạy trốn.
"Ai cho cô vào đây!" Tiếng nói của Cinderella bỗng trở nên bén nhọn, còn chói tai, "Cô cái ả phù thủy không biết lễ phép này! Ta muốn giết cô!"
Bên cạnh Cinderella đặt một thanh đại đao, nàng ta ánh mắt hung ác, kéo đại đao đi về phía Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn cầm cây đũa phép, sau đó nhanh chóng ném ma pháp tới chổ Cinderella.
Một cái không cẩn thận, Cinderella liền biến thành chú chuột Mickey.
Kawaii cái loại đó.
Mộ Ngôn vẫy vẫy cây đũa phép của mình, lười biếng liếc chuột Cinderella một cái, "Thật là tội lỗi, trời biết ta chỉ muốn khiến cô không thể cử động thôi."
Thanh đại đao rơi xuống đất.
Đã biến thành chuột, Cinderella: "......"
Mộ Ngôn đi ngang qua người Cinderella vừa đi, vừa nói, "Xin đừng lo lắng, về sau ngài nhất định sẽ luôn là chú chuột Mickey thông minh, giống như cái con Sơn Dương Dương bị biến hình vậy đó."
Giọng cô thong thả, dễ nghe, nghe như là điều đương nhiên.
Tưởng đâu đang an ủi người khác.
Nhưng làm đương sự, chuột Cinderella vừa bi phẫn lại hoảng sợ vô cùng.
Nàng không muốn làm chuột Mickey thông minh!!
Nàng muốn giết nữ nhân này!
Nhưng mà, lúc này chú chuột tựa hồ chỉ có thể kêu chít chít.
Ngay cả răng cửa chú chuột cũng còn không có nữa.
Nếu không nhìn răng cửa, có lẽ lời nguyền này thật do Mộ Ngôn không cẩn thận mà lỡ tay hạ.
Nhưng mà, biến thành một chú chuột mà ngay cả răng cửa cũng nhân tiện biến mất nốt.
Việc này thật sự không phải cố ý sao???
Chúa tể hệ thống hoài nghi.
Nhưng giọng điệu của Mộ Ngôn hoàn toàn không có tật xấu, cô nhanh chóng cầm lấy chiếc gương.
Lại bị lực lượng cường đại bên trong gương hút vào.
Chỉ còn lại Cinderella bị biến thành chú chuột.
-
Vài ngày sau, chộp lại Bertha, hoàng tử như muốn điên rồi muốn đem Bertha tiễn đi.
Hắn như điên mà đem vị công chúa điện hạ hắn từng si mê, hiện tại lại vô cùng sợ hãi đưa đến vương quốc Bạch Tuyết.
Hoàng tử đã biết thân phận của Bertha, biết Bertha là công chúa Bạch Tuyết.
Ở trước đó, công chúa Bạch Tuyết danh tiếng vẫn luôn là một vị công chúa ác độc.
Toàn bộ vương quốc đều sợ hãi vị công chúa này.
Đây là lời gương thần nói.
Nhưng mà, đó cũng không phải lý do để hoàng tử sợ hãi công chúa Bạch Tuyết.
Mà vì công chúa Bạch Tuyết, bản thân cũng đã rất đáng sợ.
Cùng nàng ở chung ba ngày, vị hoàng tử đáng thương kia cơ hồ cái gì cũng đều đã trải nghiệm.
Kết quả, Bertha bị đưa trở về.
Thật vất vả tiễn đi, bị hoàng hậu tưởng rằng đã chết, công chúa Bạch Tuyết lại sống sờ sờ quay lại.
Hoàng hậu Bạch Tuyết: Trong nụ cười mang theo con mẹ nó niềm đau.
Đối với vị công chúa Bạch Tuyết này, hoàng hậu vừa ghen ghét vừa sợ hãi.
Đây là một cô công chúa đáng sợ, thậm chí cả quốc vương Bạch Tuyết cũng rất sợ hãi Bertha.
Đương nhiên, trong đó trừ bỏ công lao của gương thần ra, còn có công lao của Bertha nữa.
Bên trong vương cung, quốc vương tươi cười rất sượng sạo.
"Ặc, Bertha, con gái bảo bối của ta, những ngày nay con đã đi đâu?"
"Phụ vương nhưng lo lắng cho con gần chết."
Lời tuy nói vậy, nhưng quốc vương giống như bị dính chặt trên vương vị, vẫn không nhúc nhích.
Biểu tình cũng quá biết giả đi.
Bertha tựa hồ cũng chẳng để tâm, hắn thong thả ung dung sửa sang lại làn váy của mình.
"Đã lâu không gặp, phụ vương, hoàng hậu thân ái của ta."
Thanh âm như cũ là giọng thiếu nữ thánh thót, khóe môi treo lên nụ cười ngòn ngọt, tôn quý ưu nhã.
Khí chất trông như một vị công chúa ngây thơ đáng yêu, rồi lại tôn quý ưu nhã.
Nhưng, nụ cười của ác ma.
Giống như cô con gái vừa từ bên ngoài phong trần mệt mỏi quay trở lại.
Đương nhiên, nếu xem nhẹ đi nỗi sợ hãi mà vị này đã mang lại cho người khác là được.
Cơ hồ trong tíc tắc khi Bertha mỉm cười, đôi mắt của hoàng hậu trợn dần lên.
Vừa trông thấy Mộ Ngôn, mặt gương đã bắt đầu nổi lên gợn sóng, tựa hồ có thứ gì đó đang muốn chạy trốn.
"Ai cho cô vào đây!" Tiếng nói của Cinderella bỗng trở nên bén nhọn, còn chói tai, "Cô cái ả phù thủy không biết lễ phép này! Ta muốn giết cô!"
Bên cạnh Cinderella đặt một thanh đại đao, nàng ta ánh mắt hung ác, kéo đại đao đi về phía Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn cầm cây đũa phép, sau đó nhanh chóng ném ma pháp tới chổ Cinderella.
Một cái không cẩn thận, Cinderella liền biến thành chú chuột Mickey.
Kawaii cái loại đó.
Mộ Ngôn vẫy vẫy cây đũa phép của mình, lười biếng liếc chuột Cinderella một cái, "Thật là tội lỗi, trời biết ta chỉ muốn khiến cô không thể cử động thôi."
Thanh đại đao rơi xuống đất.
Đã biến thành chuột, Cinderella: "......"
Mộ Ngôn đi ngang qua người Cinderella vừa đi, vừa nói, "Xin đừng lo lắng, về sau ngài nhất định sẽ luôn là chú chuột Mickey thông minh, giống như cái con Sơn Dương Dương bị biến hình vậy đó."
Giọng cô thong thả, dễ nghe, nghe như là điều đương nhiên.
Tưởng đâu đang an ủi người khác.
Nhưng làm đương sự, chuột Cinderella vừa bi phẫn lại hoảng sợ vô cùng.
Nàng không muốn làm chuột Mickey thông minh!!
Nàng muốn giết nữ nhân này!
Nhưng mà, lúc này chú chuột tựa hồ chỉ có thể kêu chít chít.
Ngay cả răng cửa chú chuột cũng còn không có nữa.
Nếu không nhìn răng cửa, có lẽ lời nguyền này thật do Mộ Ngôn không cẩn thận mà lỡ tay hạ.
Nhưng mà, biến thành một chú chuột mà ngay cả răng cửa cũng nhân tiện biến mất nốt.
Việc này thật sự không phải cố ý sao???
Chúa tể hệ thống hoài nghi.
Nhưng giọng điệu của Mộ Ngôn hoàn toàn không có tật xấu, cô nhanh chóng cầm lấy chiếc gương.
Lại bị lực lượng cường đại bên trong gương hút vào.
Chỉ còn lại Cinderella bị biến thành chú chuột.
-
Vài ngày sau, chộp lại Bertha, hoàng tử như muốn điên rồi muốn đem Bertha tiễn đi.
Hắn như điên mà đem vị công chúa điện hạ hắn từng si mê, hiện tại lại vô cùng sợ hãi đưa đến vương quốc Bạch Tuyết.
Hoàng tử đã biết thân phận của Bertha, biết Bertha là công chúa Bạch Tuyết.
Ở trước đó, công chúa Bạch Tuyết danh tiếng vẫn luôn là một vị công chúa ác độc.
Toàn bộ vương quốc đều sợ hãi vị công chúa này.
Đây là lời gương thần nói.
Nhưng mà, đó cũng không phải lý do để hoàng tử sợ hãi công chúa Bạch Tuyết.
Mà vì công chúa Bạch Tuyết, bản thân cũng đã rất đáng sợ.
Cùng nàng ở chung ba ngày, vị hoàng tử đáng thương kia cơ hồ cái gì cũng đều đã trải nghiệm.
Kết quả, Bertha bị đưa trở về.
Thật vất vả tiễn đi, bị hoàng hậu tưởng rằng đã chết, công chúa Bạch Tuyết lại sống sờ sờ quay lại.
Hoàng hậu Bạch Tuyết: Trong nụ cười mang theo con mẹ nó niềm đau.
Đối với vị công chúa Bạch Tuyết này, hoàng hậu vừa ghen ghét vừa sợ hãi.
Đây là một cô công chúa đáng sợ, thậm chí cả quốc vương Bạch Tuyết cũng rất sợ hãi Bertha.
Đương nhiên, trong đó trừ bỏ công lao của gương thần ra, còn có công lao của Bertha nữa.
Bên trong vương cung, quốc vương tươi cười rất sượng sạo.
"Ặc, Bertha, con gái bảo bối của ta, những ngày nay con đã đi đâu?"
"Phụ vương nhưng lo lắng cho con gần chết."
Lời tuy nói vậy, nhưng quốc vương giống như bị dính chặt trên vương vị, vẫn không nhúc nhích.
Biểu tình cũng quá biết giả đi.
Bertha tựa hồ cũng chẳng để tâm, hắn thong thả ung dung sửa sang lại làn váy của mình.
"Đã lâu không gặp, phụ vương, hoàng hậu thân ái của ta."
Thanh âm như cũ là giọng thiếu nữ thánh thót, khóe môi treo lên nụ cười ngòn ngọt, tôn quý ưu nhã.
Khí chất trông như một vị công chúa ngây thơ đáng yêu, rồi lại tôn quý ưu nhã.
Nhưng, nụ cười của ác ma.
Giống như cô con gái vừa từ bên ngoài phong trần mệt mỏi quay trở lại.
Đương nhiên, nếu xem nhẹ đi nỗi sợ hãi mà vị này đã mang lại cho người khác là được.
Cơ hồ trong tíc tắc khi Bertha mỉm cười, đôi mắt của hoàng hậu trợn dần lên.