Chương : 39
“Cho dù viện nghiên cứu toàn nhân tài trong nghiên cứu khoa học, nhưng đa phần đều là một đám thân thể yếu ớt, tùy tiện chọn đại một kẻ to khỏe thôi cũng đủ đè bẹp bọn họ.” Một đám da giòn có sức chiến đấu bằng 5, còn dám mạo hiểm, cuối cùng còn nhảy vào hết.
Mấy đóa hoa nhỏ chỉ biết ở trong nhà, làm bông hoa nhỏ trân quý thì sao mà biết được thế lực bên ngoài tàn nhẫn và đáng sợ đến mức nào.
Phó viện trưởng nhìn hai chai thuốc thử, hỏi: “Đây là cái gì?”
“Là đồ vật Lý Y Y đưa cho hai tên lính canh cửa, cô ta không đưa những người khác mà chỉ cho thủ vệ…”
Trong lòng Tiêu An có nghi ngờ, chỗ nào cũng thấy Lý Y Y có ác ý, thậm chí còn quan sát cô từ dưới góc độ thuyết âm mưu.
Phản ứng đầu tiên của phó viện trưởng khi nhìn chai thuốc thử không phải là ngờ vực tại sao Lý Y Y lại đem cho hai tên lính gác chai thuốc, mà là lấy một lọ thuốc thử: “Để tôi mang đi xét nghiệm coi trong đây có cái gì?”
Tiêu An:…
Hắn thật sự rất bất lực a. Đây có phải là tính chất công việc quyết định phương hướng suy nghĩ không?
Suy nghĩ đầu tiên của hắn là Lý Y Y muốn ra tay từ đám lính bảo vệ sự an toàn cho viện nghiên cứu, rõ ràng là có mục đích.
Nhưng trong ánh mắt của kẻ nghiên cứu chỉ có thuốc thí nghiệm.
Tiêu An lo lắng an nguy của đám người sức chiến đấu chỉ bằng 5 này, cảm thấy cần phải gõ bản báo cáo gửi lên phía trên, yêu cầu phái thêm người trong bóng tối bảo hộ nhóm người này.
Mặc dù chỗ này bảo an cực kỳ chặt chẽ, nhưng Tiêu An vẫn không yên tâm.
Hắn nhạy bén cảm nhận được người phụ nữ có khuôn mặt tái nhợt, nhu nhược kia vô cùng nguy hiểm, lưng như bị kim châm.
Khi đối mặt với cô, cơ bắp toàn thân hắn không nhịn được mà căng cứng, loại tín hiệu cảnh báo nguy hiểm này là khả năng hắn có được khi cận kề sinh tử.
Người phụ nữ này rất nguy hiểm.
Nhưng chỉ có mình hắn sốt ruột.
Không chỉ có Tiêu An sốt ruột mà Lộ Thiệu Quân còn sốt ruột hơn.
Bởi vì thám tử tư nói cho Lộ Thiệu Quân biết, Lý Y Y mất tích. Mất tích ở đây mang theo nhiều nghĩa khác nhau, tuyệt nhiên không tra ra được người đã đi đâu.
Phòng ở cũng trả lại, cả người giống như giọt nước bốc hơi vậy, vô tung vô ảnh. Biến mất trên thế gian, tìm không ra lộ trình cũng như là dấu vết.
Thám tử tư chưa từng gặp qua loại tình huống này, nói với Lộ Thiệu Quân: “Không phải do tôi không cố gắng trong công việc mà là thật sự điều tra không được gì hết, tôi nghĩ là đã có người xóa sạch tung tích của cô ấy.”
Lộ Thiệu Quân cau mày, cảm thấy rất khó chịu, có người xóa tung tích của Lý Y Y sao. Lý Y Y thật giỏi, mới đây đã tìm được lốp xe dự phòng mới rồi à?
Thế lực của lốp xe dự phòng này có vẻ không kém nhỉ?
Lộ Thiệu Quân vốn là Lã Vọng buông cần, nhìn con cá treo lơ lửng trên lưỡi câu, hắn ưu tai du tai*, căn bản là không thèm để ý cô đi tìm lưỡi câu khác. Vì chỉ có mồi câu của hắn là phong phú nhất.
*Ưu tai du tai: chỉ cuộc sống nhàn nhã, thoải mái
Nhưng tình hình bây giờ là, con cá ấy thế mà lại thẳng thừng rời khỏi lưỡi câu, trực tiếp chạy trốn không thấy bóng dáng. Trạng thái của Lộ tổng bắt đầu sụp đổ.
Lộ Thiệu Quân nói với thám tử tư: “Anh kiếm tra mấy tên đàn ông xung quanh cô ấy thử xem, biết đâu là một trong mấy tên đó làm, còn nữa…”
Lộ Thiệu Quân do dự một hồi mới nói: “Anh tìm cơ hội dẫn dắt cha mẹ Lý Y Y một chút, nói là Lý Y Y đã mất tích, khiến họ đi báo cảnh sát.”
Lợi dụng lực lượng khác tìm kiếm Lý Y Y. Hơn nữa, vốn dĩ Lý Y Y đã mất tích thật.
Cha mẹ Lý Y Y cũng không phải là người hiền lành gì, tham lam hút máu. Chỉ hận không thể hút máu từ trên người Lý Y Y, để cho bệnh Lý Y Y vẫn luôn như vậy. Dựa theo cách nói của Lý Y Y là cha mẹ không cho cô chữa bệnh.
Trước kia Lộ Thiệu Quân còn thông cảm Lý Y Y có cha mẹ như vậy. Có thể là cô đáng thương, khiến người khác đau lòng, nhưng bệnh như thế nếu không được chữa trị thì liệu Lý Y Y có thể sống đến bây giờ sao?
Suy thận đến mức này cơ mà.
Mấy đóa hoa nhỏ chỉ biết ở trong nhà, làm bông hoa nhỏ trân quý thì sao mà biết được thế lực bên ngoài tàn nhẫn và đáng sợ đến mức nào.
Phó viện trưởng nhìn hai chai thuốc thử, hỏi: “Đây là cái gì?”
“Là đồ vật Lý Y Y đưa cho hai tên lính canh cửa, cô ta không đưa những người khác mà chỉ cho thủ vệ…”
Trong lòng Tiêu An có nghi ngờ, chỗ nào cũng thấy Lý Y Y có ác ý, thậm chí còn quan sát cô từ dưới góc độ thuyết âm mưu.
Phản ứng đầu tiên của phó viện trưởng khi nhìn chai thuốc thử không phải là ngờ vực tại sao Lý Y Y lại đem cho hai tên lính gác chai thuốc, mà là lấy một lọ thuốc thử: “Để tôi mang đi xét nghiệm coi trong đây có cái gì?”
Tiêu An:…
Hắn thật sự rất bất lực a. Đây có phải là tính chất công việc quyết định phương hướng suy nghĩ không?
Suy nghĩ đầu tiên của hắn là Lý Y Y muốn ra tay từ đám lính bảo vệ sự an toàn cho viện nghiên cứu, rõ ràng là có mục đích.
Nhưng trong ánh mắt của kẻ nghiên cứu chỉ có thuốc thí nghiệm.
Tiêu An lo lắng an nguy của đám người sức chiến đấu chỉ bằng 5 này, cảm thấy cần phải gõ bản báo cáo gửi lên phía trên, yêu cầu phái thêm người trong bóng tối bảo hộ nhóm người này.
Mặc dù chỗ này bảo an cực kỳ chặt chẽ, nhưng Tiêu An vẫn không yên tâm.
Hắn nhạy bén cảm nhận được người phụ nữ có khuôn mặt tái nhợt, nhu nhược kia vô cùng nguy hiểm, lưng như bị kim châm.
Khi đối mặt với cô, cơ bắp toàn thân hắn không nhịn được mà căng cứng, loại tín hiệu cảnh báo nguy hiểm này là khả năng hắn có được khi cận kề sinh tử.
Người phụ nữ này rất nguy hiểm.
Nhưng chỉ có mình hắn sốt ruột.
Không chỉ có Tiêu An sốt ruột mà Lộ Thiệu Quân còn sốt ruột hơn.
Bởi vì thám tử tư nói cho Lộ Thiệu Quân biết, Lý Y Y mất tích. Mất tích ở đây mang theo nhiều nghĩa khác nhau, tuyệt nhiên không tra ra được người đã đi đâu.
Phòng ở cũng trả lại, cả người giống như giọt nước bốc hơi vậy, vô tung vô ảnh. Biến mất trên thế gian, tìm không ra lộ trình cũng như là dấu vết.
Thám tử tư chưa từng gặp qua loại tình huống này, nói với Lộ Thiệu Quân: “Không phải do tôi không cố gắng trong công việc mà là thật sự điều tra không được gì hết, tôi nghĩ là đã có người xóa sạch tung tích của cô ấy.”
Lộ Thiệu Quân cau mày, cảm thấy rất khó chịu, có người xóa tung tích của Lý Y Y sao. Lý Y Y thật giỏi, mới đây đã tìm được lốp xe dự phòng mới rồi à?
Thế lực của lốp xe dự phòng này có vẻ không kém nhỉ?
Lộ Thiệu Quân vốn là Lã Vọng buông cần, nhìn con cá treo lơ lửng trên lưỡi câu, hắn ưu tai du tai*, căn bản là không thèm để ý cô đi tìm lưỡi câu khác. Vì chỉ có mồi câu của hắn là phong phú nhất.
*Ưu tai du tai: chỉ cuộc sống nhàn nhã, thoải mái
Nhưng tình hình bây giờ là, con cá ấy thế mà lại thẳng thừng rời khỏi lưỡi câu, trực tiếp chạy trốn không thấy bóng dáng. Trạng thái của Lộ tổng bắt đầu sụp đổ.
Lộ Thiệu Quân nói với thám tử tư: “Anh kiếm tra mấy tên đàn ông xung quanh cô ấy thử xem, biết đâu là một trong mấy tên đó làm, còn nữa…”
Lộ Thiệu Quân do dự một hồi mới nói: “Anh tìm cơ hội dẫn dắt cha mẹ Lý Y Y một chút, nói là Lý Y Y đã mất tích, khiến họ đi báo cảnh sát.”
Lợi dụng lực lượng khác tìm kiếm Lý Y Y. Hơn nữa, vốn dĩ Lý Y Y đã mất tích thật.
Cha mẹ Lý Y Y cũng không phải là người hiền lành gì, tham lam hút máu. Chỉ hận không thể hút máu từ trên người Lý Y Y, để cho bệnh Lý Y Y vẫn luôn như vậy. Dựa theo cách nói của Lý Y Y là cha mẹ không cho cô chữa bệnh.
Trước kia Lộ Thiệu Quân còn thông cảm Lý Y Y có cha mẹ như vậy. Có thể là cô đáng thương, khiến người khác đau lòng, nhưng bệnh như thế nếu không được chữa trị thì liệu Lý Y Y có thể sống đến bây giờ sao?
Suy thận đến mức này cơ mà.