Chương : 9
Vợ không thể đi cùng Lộ Thiệu Quân tham gia các buổi tiệc. Vậy thì bí thư sẽ trở thành bạn gái tạm thời của Lộ Thiệu Quân. Đến lúc đó, Vệ An Huyên đứng bên cạnh Lộ Thiệu Quân. Khiến cô có cảm giác, bọn họ ở chung một chỗ chứng tỏ bọn họ có quan hệ thân mật.
Chỉ có những buổi tiệc như vậy, mới khiến Vệ An Huyên cảm nhận được sự ngọt ngào mà cô trộm lấy được. Khiến người ta say mê khiến người ta bất an.
Cô như rơi vào đầm lầy, càng ngày càng càng chìm sâu, không biết khi nào sẽ ngập qua đầu.
Để tham gia tiệc rượu, Vệ An Huyên đem mình ăn diện thật xinh đẹp, mặc chiếc váy xinh đẹp, trang điểm tinh xảo. Siết chặt nắm đấm, từ trong nhà đi ra, Lộ Thiệu Quân thấy được cô, vẻ mặt hoảng hốt một chút: “Đi thôi."
Vệ An Huyên đi theo sau Lộ Thiệu Quân, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi. Cô rất muốn biết, bây giờ, tại thời khắc này, cô ở trong lòng Lộ Thiệu Quân như thế nào.
Có đẹp không?
Có mỹ lệ không?
Con gái sẽ vì người mình thích mà trang điểm. Dù biết bản thân không có cơ hội, nhưng vẫn muốn ở trong lòng của đối phương lưu giữ những hình ảnh tốt đẹp nhất.
Thích một người, sẽ trở nên hèn mọn như bụi cỏ.
Lúc Lộ Thiệu Quân cùng Vệ An Huyên đến phòng bao. Trong phòng người người đều uống rượu, không khí ngập tràn mùi vị rượu thịt.
Giám đốc Trương ôm một phụ nữ mặc quần áo diễm lệ có hơi lộ hàng, híp mắt nhìn Vệ An Huyên bên cạnh Lộ Thiệu Quân, ánh mắt thèm muốn.
Vệ An Huyên có chút sợ giám đốc Trương mà né ra phía sau. Lộ Thiệu Quân cũng thuận thế che lại thân hình Vệ An Huyên.
Vệ An Huyên nhìn thân hình cao lớn, có thể che chắn hết giông tố bên ngoài * *.
Lộ Thiệu Quân là người tốt, mang cho người ta cảm giác an toàn. Nhất là khi đối với vợ, vừa chung thuỷ lại dịu dàng. Vệ An Huyên ái mộ hắn thâm tình, nhưng đồng thời hận sự thâm tình của hắn. Bởi vì điều này khiến hắn không bao giờ nhìn những người bên cạnh.
Nhưng nếu như Lộ Thiệu Quân không chung tình như vậy. Có lẽ cô sẽ không thích hắn, con người chính là mâu thuẫn như vậy.
Giám đốc Trương cười ha hả, nói với Lộ Thiệu Quân: "Tiểu Lộ, anh đến trễ nha, phải phạt ba ly rượu. Nào đến đây, hướng Lộ tổng của chúng ta rót đầy rượu."
Người có quan hệ tốt với giám đốc Trương cũng hưởng ứng kêu Lộ Thiệu Quân uống rượu.
Lộ Thiệu Quân ngồi xuống, trực tiếp nói: ”Tôi là người không biết uống rượu, uống vào thì coi như xong."
Vệ An Huyên khá hiểu rõ tình huống của Lộ Thiệu Quân. Nhưng lúc này không thể trở mặt với giám đốc Trương, nên cô lập tức đứng ra nói: ”Tôi sẽ uống thay tổng giám đốc."
Giám đốc Trương cười híp mắt nhìn Vệ An Huyên, nói đúng hơn là liếc mắt một cái: “Cô uống là cô uống, hắn uống là hắn uống, sao có thể tính là một. Phụ nữ là để yêu chiều, không phải là đi làm thiết nương tử của người ta, để bản thân thì trốn sau lưng phụ nữ."
"Đúng vậy, đúng vậy..."
"Lộ tổng, anh vậy là không cho giám đốc Trương mặt mũi rồi..."
Văn hoá trên bàn rượu chính là ghê tởm như thế. Nhìn bên ngoài thì là làm cho người ta uống rượu, nhưng thực chất là cường, quyền, bá, đạo.
Vệ An Huyên hối hận, cô không nên để Lộ tổng tới đây. Lộ tổng vừa tiếp nhận công ty không lâu, cô chỉ nghĩ để tổng giám đốc xây dựng mối quan hệ tốt với bọn họ. Thấy Lộ Thiệu Quân bị người khác làm nhục, tay Vệ An Huyên cầm ly rượu bắt đầu run rẩy. Lộ Thiệu Quân lấy ly rượu trong tay cô, hớp một ngụm.
Giám đốc Trương lập tức vỗ tay: “Lộ tổng thật sảng khoái, rất có chí khí, tương lai tràn đầy hi vọng, tràn đầy hi vọng a."
Lộ Thiệu Quân cười lạnh trong lòng, đi theo giao tranh với một bàn toàn lao hồ ly. Vệ An Huyên ngồi bên cạnh cơ bản là không giúp được gì, chỉ có thể nhìn Lộ Thiệu Quân một ly lại một ly, uống như uống nước lã.
Lộ Thiệu Quân cũng không phải người yếu thế. Uống hết nhiều như vậy, người gặp chuyện không may chính là mình.
Chỉ có những buổi tiệc như vậy, mới khiến Vệ An Huyên cảm nhận được sự ngọt ngào mà cô trộm lấy được. Khiến người ta say mê khiến người ta bất an.
Cô như rơi vào đầm lầy, càng ngày càng càng chìm sâu, không biết khi nào sẽ ngập qua đầu.
Để tham gia tiệc rượu, Vệ An Huyên đem mình ăn diện thật xinh đẹp, mặc chiếc váy xinh đẹp, trang điểm tinh xảo. Siết chặt nắm đấm, từ trong nhà đi ra, Lộ Thiệu Quân thấy được cô, vẻ mặt hoảng hốt một chút: “Đi thôi."
Vệ An Huyên đi theo sau Lộ Thiệu Quân, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi. Cô rất muốn biết, bây giờ, tại thời khắc này, cô ở trong lòng Lộ Thiệu Quân như thế nào.
Có đẹp không?
Có mỹ lệ không?
Con gái sẽ vì người mình thích mà trang điểm. Dù biết bản thân không có cơ hội, nhưng vẫn muốn ở trong lòng của đối phương lưu giữ những hình ảnh tốt đẹp nhất.
Thích một người, sẽ trở nên hèn mọn như bụi cỏ.
Lúc Lộ Thiệu Quân cùng Vệ An Huyên đến phòng bao. Trong phòng người người đều uống rượu, không khí ngập tràn mùi vị rượu thịt.
Giám đốc Trương ôm một phụ nữ mặc quần áo diễm lệ có hơi lộ hàng, híp mắt nhìn Vệ An Huyên bên cạnh Lộ Thiệu Quân, ánh mắt thèm muốn.
Vệ An Huyên có chút sợ giám đốc Trương mà né ra phía sau. Lộ Thiệu Quân cũng thuận thế che lại thân hình Vệ An Huyên.
Vệ An Huyên nhìn thân hình cao lớn, có thể che chắn hết giông tố bên ngoài * *.
Lộ Thiệu Quân là người tốt, mang cho người ta cảm giác an toàn. Nhất là khi đối với vợ, vừa chung thuỷ lại dịu dàng. Vệ An Huyên ái mộ hắn thâm tình, nhưng đồng thời hận sự thâm tình của hắn. Bởi vì điều này khiến hắn không bao giờ nhìn những người bên cạnh.
Nhưng nếu như Lộ Thiệu Quân không chung tình như vậy. Có lẽ cô sẽ không thích hắn, con người chính là mâu thuẫn như vậy.
Giám đốc Trương cười ha hả, nói với Lộ Thiệu Quân: "Tiểu Lộ, anh đến trễ nha, phải phạt ba ly rượu. Nào đến đây, hướng Lộ tổng của chúng ta rót đầy rượu."
Người có quan hệ tốt với giám đốc Trương cũng hưởng ứng kêu Lộ Thiệu Quân uống rượu.
Lộ Thiệu Quân ngồi xuống, trực tiếp nói: ”Tôi là người không biết uống rượu, uống vào thì coi như xong."
Vệ An Huyên khá hiểu rõ tình huống của Lộ Thiệu Quân. Nhưng lúc này không thể trở mặt với giám đốc Trương, nên cô lập tức đứng ra nói: ”Tôi sẽ uống thay tổng giám đốc."
Giám đốc Trương cười híp mắt nhìn Vệ An Huyên, nói đúng hơn là liếc mắt một cái: “Cô uống là cô uống, hắn uống là hắn uống, sao có thể tính là một. Phụ nữ là để yêu chiều, không phải là đi làm thiết nương tử của người ta, để bản thân thì trốn sau lưng phụ nữ."
"Đúng vậy, đúng vậy..."
"Lộ tổng, anh vậy là không cho giám đốc Trương mặt mũi rồi..."
Văn hoá trên bàn rượu chính là ghê tởm như thế. Nhìn bên ngoài thì là làm cho người ta uống rượu, nhưng thực chất là cường, quyền, bá, đạo.
Vệ An Huyên hối hận, cô không nên để Lộ tổng tới đây. Lộ tổng vừa tiếp nhận công ty không lâu, cô chỉ nghĩ để tổng giám đốc xây dựng mối quan hệ tốt với bọn họ. Thấy Lộ Thiệu Quân bị người khác làm nhục, tay Vệ An Huyên cầm ly rượu bắt đầu run rẩy. Lộ Thiệu Quân lấy ly rượu trong tay cô, hớp một ngụm.
Giám đốc Trương lập tức vỗ tay: “Lộ tổng thật sảng khoái, rất có chí khí, tương lai tràn đầy hi vọng, tràn đầy hi vọng a."
Lộ Thiệu Quân cười lạnh trong lòng, đi theo giao tranh với một bàn toàn lao hồ ly. Vệ An Huyên ngồi bên cạnh cơ bản là không giúp được gì, chỉ có thể nhìn Lộ Thiệu Quân một ly lại một ly, uống như uống nước lã.
Lộ Thiệu Quân cũng không phải người yếu thế. Uống hết nhiều như vậy, người gặp chuyện không may chính là mình.