Chương : 32
Keng.
Thanh kiếm bạc trên tay của Hạ Hạ bị gãy làm đôi, mũi kiếm rơi xuống trên tay cô chỉ còn lại đuôi kiếm cùng một lưỡi kiếm còn sót lại.
Lục Giản thấy thế thì lập tức cười lớn: "Ha ha ha ha thật không ngờ đúng không? Cho dù có cứng cáp thế nào thì bạc cũng chẳng bao giờ có thể chịu nổi những chiêu thức của ta cũng giống như một bán nhân như ngươi sẽ chẳng bao giờ có thể đánh thắng ta."
Lực thực của Lục Giản tăng lên so với lần đánh nhau trước đó bởi vậy nên gã mới tự tin đến thế.
Vốn tưởng trên gương mặt Hạ Hạ sẽ xuất hiện sự sợ hãi hoặc là quỳ xuống xin gã tha mạng, lúc đó gã trực tiếp chẳng nói chẳng rằng mà giết chết cô bằng cách bóp cổ cô nhìn bộ dáng phản kháng của cô, lúc đó thật vui biết bao. Nhưng mà không như ý nghĩ đó của gã, Hạ Hạ chỉ ngước mắt lên nhìn hắn khinh bỉ nói: "Chẳng qua chỉ có như thế."
Nghe lời đó của Hạ Hạ, Lục Giản điên tiết lên: "Ngươi đừng có tỏ ra bộ dáng bình tĩnh đó, ta biết ngươi đang rất sợ hãi, mau quỳ xuống cầu xin ta lúc đó ta sẽ tha cho ngươi."
Hạ Hạ nhếch miệng rút ra một khẩu súng bắn hết số đạn về phía Lục Giản, hắn thấy thế lại cười to né cũng chẳng né chỉ dùng lực lượng của mình tạo thành một tấm màn chắn. Những viên đạn bạc đó không ngạc nhiên khi không thể xuyên qua màn chắn mà bị chặn lại ở đó.
"Đúng thật ngu ngốc, ngươi cho rằng bản thân ngươi thật sự giết chết được ta bằng những viên đạn bạc này."
Gã đảo lộn lại lực của mình khiến cho những viên đạn bạc không nghi ngờ gì bay về phía Hạ Hạ. Một trận khói bao trùm lại chỗ Hạ Hạ, chỉ nghe tiếng kim loại rơi vụn xuống đất phát ra tiếng keng keng.
Một ánh sáng tím xuất hiện, quét sạch đi khói bụi. Chỉ thấy Hạ Hạ an ổn đứng đó, trên tay cô là một thanh kiếm phát ra ánh sáng tím.
Tiểu Hệ Hệ cảm thán. Cuối cùng Tử Tinh cũng xuất hiện trong thế giới này rồi, cứ ngỡ nó sẽ bị thất sủng rồi chứ.
Hạ Hạ đá những mảnh bạc bị chém làm đôi kia sang một bên, cô nhìn Tử Tinh lắc lắc đầu nói: "Vốn chỉ cần thanh kiếm yếu như thanh kiếm bạc kia cũng đã dễ dàng đánh bại ngươi rồi huống chi Tử Tinh lại xuất hiện, ngươi lần này xem ra rất khó mà thoát." Lời nói này của Hạ Hạ không biết là đang cảnh cáo Lục Giản hay là đang nói với chính mình.
Lục Giản vẻ mặt chẳng thể tin tưởng nổi: "Ngươi rốt cuộc là thứ gì tại sao lại có thanh kiếm đó?" Thanh kiếm này nếu từ trong hệ thống của cô ta xuất hiện thì cũng chẳng thể nào có luồng ánh sáng tím như thế được. Năng lượng này rất hùng mạnh, gã có thể cảm nhận rõ sự uy hiếp của nó.
Hạ Hạ lắc lắc đầu: "Người sắp chết không nên nói nhiều như thế." thoát một cái cô đã xuất hiện trước mặt Lục Giản, gã lập tức hoảng loạn bay lùi về sau rất đáng tiếc không biết từ khi nào Tử Tinh đã bay phía sau đâm xuyên chém đứt một cánh tay của gã.
Hạ Hạ bình thản như chẳng có chuyện gì đáp xuống giống như vừa rồi cô lơ lửng trên không khí hoàn toàn không có vậy.
Không chỉ Lục Giản ngạc nhiên mà cả Tiểu Hệ Hệ cũng sắp đứng hình.
Kí chủ lại bắt đầu mở bug, rõ ràng chính là cô đang sử dụng một số sơ hở của hệ thống để sử dụng năng lực của mình.
Lục Giản khiếp sợ: "Ngươi... có thể bay?!"
Hạ Hạ nhếch miệng như nói như hỏi với gã: "Ngươi có từng nghe qua thần tiên đạp mây cưỡi gió chưa." Tưởng chừng là câu hỏi nhưng mà lại là một câu giới thiệu.
Tử Tinh bay vụt một cái biến thành hàng vạn thanh kiếm giống hệt nó cứ như thế đâm cho Lục Giản. Gã một câu cũng chẳng thể nói cứ như thế trơ mắt ra chết, thân thể gã rớt xuống tạo nên một chấn động nhỏ.
Hạ Hạ cười như chẳng cười nói: "Tử Tinh tuy không trực tiếp khiến ngươi tan biến nhưng mà lại cho ngươi một cái chết thảm hơn."
Cô thu hồi Tử Tinh vào không gian, nhìn sơ thanh kiếm bạc bị gãy sau đó đi đến nhặt nó lên. Như thế bày thì chẳng có bằng chứng gì nữa rồi.
Hôm sau tin tức Lục Giản bị ám sát nhanh chóng truyền đi khắp tứ ngõ, vì thân xác gã vẫn còn nên mọi người à không mọi vampire cứ thế kết luận người giết Lục Giản là một vampire. Đương nhiên số vampire cũng nghi ngờ Lục Ngạn nhưng lại chẳng có bằng chứng lại cộng thêm một số vampire bị Hạ Hạ thu phục lúc trước làm rối loạn cuối cùng Lục Ngạn thuận lợi lấy được cái ngai vị đại vương kia.
Lục Ngạn tém tóc bên của Hạ Hạ ra phía sau tay, hôm nay là ngày lễ ra mắt cô với đám vampire với tư cách là vợ của hắn. Hắn không sợ Hạ Hạ bị phát hiện thân phận vì bây giờ thế lực hắn đã mạnh lắm rồi chẳng còn phải sợ gì cả.
Hạ Hạ nở nụ cười nhìn hắn, hai người cứ thế nhìn nhau.
Mặc kệ thế gian này có bao nhiêu biến đổi, mặc kệ là thân phận này có thay đổi qua từng thế giới như thế nào thì ánh mắt của hai người luôn luôn sâu đậm nhìn nhau như thế.
.
.
[Nhiệm vụ hoàn thành. Đánh giá nhiệm vụ đạt cấp A, đạt 30 tích phân và 2 năm sống tiếp]
Hạ Hạ vừa về không gian Tiểu Hệ Hệ vẫn như cũ nhanh nhẹn báo điểm nhiệm vụ cho cô.
Bảng số liệu: Mau xuyên giả( trung cấp)
Họ tên: Hạ Hạ.
Ngày còn sống: 107 năm.
Tích phân: 270.
"Vào nhiệm vụ tiếp theo đi."
[Bắt đầu vào nhiệm vụ]
Thanh kiếm bạc trên tay của Hạ Hạ bị gãy làm đôi, mũi kiếm rơi xuống trên tay cô chỉ còn lại đuôi kiếm cùng một lưỡi kiếm còn sót lại.
Lục Giản thấy thế thì lập tức cười lớn: "Ha ha ha ha thật không ngờ đúng không? Cho dù có cứng cáp thế nào thì bạc cũng chẳng bao giờ có thể chịu nổi những chiêu thức của ta cũng giống như một bán nhân như ngươi sẽ chẳng bao giờ có thể đánh thắng ta."
Lực thực của Lục Giản tăng lên so với lần đánh nhau trước đó bởi vậy nên gã mới tự tin đến thế.
Vốn tưởng trên gương mặt Hạ Hạ sẽ xuất hiện sự sợ hãi hoặc là quỳ xuống xin gã tha mạng, lúc đó gã trực tiếp chẳng nói chẳng rằng mà giết chết cô bằng cách bóp cổ cô nhìn bộ dáng phản kháng của cô, lúc đó thật vui biết bao. Nhưng mà không như ý nghĩ đó của gã, Hạ Hạ chỉ ngước mắt lên nhìn hắn khinh bỉ nói: "Chẳng qua chỉ có như thế."
Nghe lời đó của Hạ Hạ, Lục Giản điên tiết lên: "Ngươi đừng có tỏ ra bộ dáng bình tĩnh đó, ta biết ngươi đang rất sợ hãi, mau quỳ xuống cầu xin ta lúc đó ta sẽ tha cho ngươi."
Hạ Hạ nhếch miệng rút ra một khẩu súng bắn hết số đạn về phía Lục Giản, hắn thấy thế lại cười to né cũng chẳng né chỉ dùng lực lượng của mình tạo thành một tấm màn chắn. Những viên đạn bạc đó không ngạc nhiên khi không thể xuyên qua màn chắn mà bị chặn lại ở đó.
"Đúng thật ngu ngốc, ngươi cho rằng bản thân ngươi thật sự giết chết được ta bằng những viên đạn bạc này."
Gã đảo lộn lại lực của mình khiến cho những viên đạn bạc không nghi ngờ gì bay về phía Hạ Hạ. Một trận khói bao trùm lại chỗ Hạ Hạ, chỉ nghe tiếng kim loại rơi vụn xuống đất phát ra tiếng keng keng.
Một ánh sáng tím xuất hiện, quét sạch đi khói bụi. Chỉ thấy Hạ Hạ an ổn đứng đó, trên tay cô là một thanh kiếm phát ra ánh sáng tím.
Tiểu Hệ Hệ cảm thán. Cuối cùng Tử Tinh cũng xuất hiện trong thế giới này rồi, cứ ngỡ nó sẽ bị thất sủng rồi chứ.
Hạ Hạ đá những mảnh bạc bị chém làm đôi kia sang một bên, cô nhìn Tử Tinh lắc lắc đầu nói: "Vốn chỉ cần thanh kiếm yếu như thanh kiếm bạc kia cũng đã dễ dàng đánh bại ngươi rồi huống chi Tử Tinh lại xuất hiện, ngươi lần này xem ra rất khó mà thoát." Lời nói này của Hạ Hạ không biết là đang cảnh cáo Lục Giản hay là đang nói với chính mình.
Lục Giản vẻ mặt chẳng thể tin tưởng nổi: "Ngươi rốt cuộc là thứ gì tại sao lại có thanh kiếm đó?" Thanh kiếm này nếu từ trong hệ thống của cô ta xuất hiện thì cũng chẳng thể nào có luồng ánh sáng tím như thế được. Năng lượng này rất hùng mạnh, gã có thể cảm nhận rõ sự uy hiếp của nó.
Hạ Hạ lắc lắc đầu: "Người sắp chết không nên nói nhiều như thế." thoát một cái cô đã xuất hiện trước mặt Lục Giản, gã lập tức hoảng loạn bay lùi về sau rất đáng tiếc không biết từ khi nào Tử Tinh đã bay phía sau đâm xuyên chém đứt một cánh tay của gã.
Hạ Hạ bình thản như chẳng có chuyện gì đáp xuống giống như vừa rồi cô lơ lửng trên không khí hoàn toàn không có vậy.
Không chỉ Lục Giản ngạc nhiên mà cả Tiểu Hệ Hệ cũng sắp đứng hình.
Kí chủ lại bắt đầu mở bug, rõ ràng chính là cô đang sử dụng một số sơ hở của hệ thống để sử dụng năng lực của mình.
Lục Giản khiếp sợ: "Ngươi... có thể bay?!"
Hạ Hạ nhếch miệng như nói như hỏi với gã: "Ngươi có từng nghe qua thần tiên đạp mây cưỡi gió chưa." Tưởng chừng là câu hỏi nhưng mà lại là một câu giới thiệu.
Tử Tinh bay vụt một cái biến thành hàng vạn thanh kiếm giống hệt nó cứ như thế đâm cho Lục Giản. Gã một câu cũng chẳng thể nói cứ như thế trơ mắt ra chết, thân thể gã rớt xuống tạo nên một chấn động nhỏ.
Hạ Hạ cười như chẳng cười nói: "Tử Tinh tuy không trực tiếp khiến ngươi tan biến nhưng mà lại cho ngươi một cái chết thảm hơn."
Cô thu hồi Tử Tinh vào không gian, nhìn sơ thanh kiếm bạc bị gãy sau đó đi đến nhặt nó lên. Như thế bày thì chẳng có bằng chứng gì nữa rồi.
Hôm sau tin tức Lục Giản bị ám sát nhanh chóng truyền đi khắp tứ ngõ, vì thân xác gã vẫn còn nên mọi người à không mọi vampire cứ thế kết luận người giết Lục Giản là một vampire. Đương nhiên số vampire cũng nghi ngờ Lục Ngạn nhưng lại chẳng có bằng chứng lại cộng thêm một số vampire bị Hạ Hạ thu phục lúc trước làm rối loạn cuối cùng Lục Ngạn thuận lợi lấy được cái ngai vị đại vương kia.
Lục Ngạn tém tóc bên của Hạ Hạ ra phía sau tay, hôm nay là ngày lễ ra mắt cô với đám vampire với tư cách là vợ của hắn. Hắn không sợ Hạ Hạ bị phát hiện thân phận vì bây giờ thế lực hắn đã mạnh lắm rồi chẳng còn phải sợ gì cả.
Hạ Hạ nở nụ cười nhìn hắn, hai người cứ thế nhìn nhau.
Mặc kệ thế gian này có bao nhiêu biến đổi, mặc kệ là thân phận này có thay đổi qua từng thế giới như thế nào thì ánh mắt của hai người luôn luôn sâu đậm nhìn nhau như thế.
.
.
[Nhiệm vụ hoàn thành. Đánh giá nhiệm vụ đạt cấp A, đạt 30 tích phân và 2 năm sống tiếp]
Hạ Hạ vừa về không gian Tiểu Hệ Hệ vẫn như cũ nhanh nhẹn báo điểm nhiệm vụ cho cô.
Bảng số liệu: Mau xuyên giả( trung cấp)
Họ tên: Hạ Hạ.
Ngày còn sống: 107 năm.
Tích phân: 270.
"Vào nhiệm vụ tiếp theo đi."
[Bắt đầu vào nhiệm vụ]