Chương : 15
Sau 3 năm, kể từ ngày Nhược Vũ tỉnh lại cơ thể cô đã hồi phục nhưng vẫn có sự ảnh hưởng.
Thẩm Hàn bây giờ đã trưởng thành kế nghiệp gia sản dòng họ Thẩm là một tổng tài có danh tiếng trong giới thượng lưu.
________
Trong phòng làm việc
Nam nhân thân tây trang đen tay cầm bút kí, ngồi trên ghế làm việc bộ dáng cao ngạo,Nam nhân này chính là Thẩm Hàn.
Bổng cậu nhìn thấy tấm ảnh một cô gái và một thanh niên chụp ảnh thân mật,Cậu ngẩn người nhớ lại quá khứ ấy.
Trước kia học cùng cô, dù không quan tâm nhưng nghe mọi người truyền tai nhau cô là một cô gái không tốt bắt nạt chị gái, lời lẽ cay nghiệt cậu liền có thành kiến với cô.
Cậu hôm ấy nhìn thấy cô lén lúc đi đến phía sau trường có chút tò mò đi theo cô,chính ở đây cậu nhận ra con người thật của cô ấy.
Một cô gái ấm áp, tốt bụng và lương thiện,
dần dần cậu có tình cảm cùng cô từ khi nào cậu cũng không biết rõ nữa,nhìn thấy cô tâm trí cậu liền dừng hoạt động.
Tối hôm ấy sau khi kết thúc buổi tiệc cậu định tỏ tình với cô ấy, nến đàn và hoa cậu đã tự tay chuẩn bị tất cả nhưng sự việc như thế lại xảy ra....
"Phu nhân, tổng tài còn đang làm việc cô chờ tôi thông báo...."
Rầmmm
Cánh cửa phòng mở mạnh, cô gái váy trắng tóc cột cao gọn bước vào tay chóng eo đã to một vòng tức giận nói:
" A Hàn hôm nay anh hứa cùng em đi chơi công viên, em chờ từ sáng giờ rồi đấy"
Thẩm Hàn nhanh chóng tiến đến đỡ cô lại ghế ngồi, cậu ra hiệu cho thư kí ra ngoài.
" Tiểu Vũ, hôm nay công việc nhiều anh vừa kí xong giấy tờ rồi. Em chờ anh sắp xếp một chút chúng ta đi chơi công viên em thích được không?"
Nhược Vũ nhìn Thẩm Hàn nhẹ giọng cũng không thể tức giận nữa liền gật đầu.
Thẩm Hàn cùng Nhược Vũ đã kết hôn sau khi Nhược Vũ tỉnh lại 2 năm, bây giờ cô đã mang thai được vài tháng tính cách cũng thay đổi dễ cáu giận hơn nhưng cậu lại càng chiều chuộng cô hơn.
Thẩm Hàn chăm sóc sủng ái Nhược Vũ mọi người thấy đều ghen tị,ái mộ. Trách vì sao bản thân không phải là người được cậu để mắt.
_______________________
Tại công viên
Khung cảnh chiều tà mùa thu lá vàng rụng bay trong gió,từng khóm hoa đã bắt đầu tàn lá dần bắt đầu sang đông.
Thẩm Hàn dìu Nhược Vũ cùng đi dạo, Nhược Vũ kéo áo cậu nhỏ giọng hỏi:
" A Hàn, anh có hối hận khi kết hôn cùng em không?"
" Có anh hối hận...."
Cơn gió lạnh thổi qua, Thẩm Hàn cởi áo khoác ra khoác thêm cho cô rồi cậu quỳ xuống kéo tay cô lên hôn tiếp tục nói:
" Anh hối hận vì đã bỏ lỡ em những năm thanh xuân ấy."
Hoàn.
Thẩm Hàn bây giờ đã trưởng thành kế nghiệp gia sản dòng họ Thẩm là một tổng tài có danh tiếng trong giới thượng lưu.
________
Trong phòng làm việc
Nam nhân thân tây trang đen tay cầm bút kí, ngồi trên ghế làm việc bộ dáng cao ngạo,Nam nhân này chính là Thẩm Hàn.
Bổng cậu nhìn thấy tấm ảnh một cô gái và một thanh niên chụp ảnh thân mật,Cậu ngẩn người nhớ lại quá khứ ấy.
Trước kia học cùng cô, dù không quan tâm nhưng nghe mọi người truyền tai nhau cô là một cô gái không tốt bắt nạt chị gái, lời lẽ cay nghiệt cậu liền có thành kiến với cô.
Cậu hôm ấy nhìn thấy cô lén lúc đi đến phía sau trường có chút tò mò đi theo cô,chính ở đây cậu nhận ra con người thật của cô ấy.
Một cô gái ấm áp, tốt bụng và lương thiện,
dần dần cậu có tình cảm cùng cô từ khi nào cậu cũng không biết rõ nữa,nhìn thấy cô tâm trí cậu liền dừng hoạt động.
Tối hôm ấy sau khi kết thúc buổi tiệc cậu định tỏ tình với cô ấy, nến đàn và hoa cậu đã tự tay chuẩn bị tất cả nhưng sự việc như thế lại xảy ra....
"Phu nhân, tổng tài còn đang làm việc cô chờ tôi thông báo...."
Rầmmm
Cánh cửa phòng mở mạnh, cô gái váy trắng tóc cột cao gọn bước vào tay chóng eo đã to một vòng tức giận nói:
" A Hàn hôm nay anh hứa cùng em đi chơi công viên, em chờ từ sáng giờ rồi đấy"
Thẩm Hàn nhanh chóng tiến đến đỡ cô lại ghế ngồi, cậu ra hiệu cho thư kí ra ngoài.
" Tiểu Vũ, hôm nay công việc nhiều anh vừa kí xong giấy tờ rồi. Em chờ anh sắp xếp một chút chúng ta đi chơi công viên em thích được không?"
Nhược Vũ nhìn Thẩm Hàn nhẹ giọng cũng không thể tức giận nữa liền gật đầu.
Thẩm Hàn cùng Nhược Vũ đã kết hôn sau khi Nhược Vũ tỉnh lại 2 năm, bây giờ cô đã mang thai được vài tháng tính cách cũng thay đổi dễ cáu giận hơn nhưng cậu lại càng chiều chuộng cô hơn.
Thẩm Hàn chăm sóc sủng ái Nhược Vũ mọi người thấy đều ghen tị,ái mộ. Trách vì sao bản thân không phải là người được cậu để mắt.
_______________________
Tại công viên
Khung cảnh chiều tà mùa thu lá vàng rụng bay trong gió,từng khóm hoa đã bắt đầu tàn lá dần bắt đầu sang đông.
Thẩm Hàn dìu Nhược Vũ cùng đi dạo, Nhược Vũ kéo áo cậu nhỏ giọng hỏi:
" A Hàn, anh có hối hận khi kết hôn cùng em không?"
" Có anh hối hận...."
Cơn gió lạnh thổi qua, Thẩm Hàn cởi áo khoác ra khoác thêm cho cô rồi cậu quỳ xuống kéo tay cô lên hôn tiếp tục nói:
" Anh hối hận vì đã bỏ lỡ em những năm thanh xuân ấy."
Hoàn.