Chương : 171
Edit: Ư Ư
Lúc đó Cố Trường Tình bắt đầu bị ngược thê thảm, ruột gan đứt từng khúc, không gì đau khổ hơn khi trái tim đã chết, hắn dùng hơn phân nửa tu vi đổi lấy cơ hội Khương Đường đầu thai chuyển thế rồi sau đó xuống nhân gian tiếp tục chuyện tình với Khương Đường.
Thôi thôi, cốt truyện chuyển thế tới chuyển thế đi này quá dài, Bạch Tửu không có hứng thú đọc hết.
"Bạch cô nương, ta ở căn phòng đối diện, như vậy sau này chúng ta cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, tốt quá rồi."
Tiểu cô nương ngồi trong phòng nở một nụ cười ngọt ngào với Bạch Tửu, nụ cười giống như ánh mặt trời làm người không thể rời mắt.
Bạch Tửu nghĩ tới đoạn văn miêu tả trong truyện, tuy Khương Đường không xinh đẹp như con gái huyện lệnh nhưng trên người nàng ấy lại tràn đầy sức sống, chỉ cần ở bên cạnh là cảm thấy giống như được ngâm mình dưới nắng mặt trời.
Chậc, loại hình này đúng là dễ làm người rung động.
Vì thế, Bạch Tửu tiếp tục bảo trì nhân thiết dịu dàng của mình, nàng chậm rãi nở một nụ cười, "Khương cô nương, sau này đừng gọi ta là Bạch cô nương, quá xa lạ, tuổi của hai ta cũng xấp xỉ, ở chung một thời gian cũng coi như là bạn bè, gọi thẳng tên nhau thì sao?"
Bạch Tửu thân thiết kéo tay Khương Đường.
"Được, được..." Khương Đường có chút thụ sủng nhược kinh, trước đó nàng sống ở nơi bần hàn nên chỉ có thể nhìn và hâm mộ những thiên kim như Bạch Tửu từ xa, ngay cả khi được Bạch Tửu nắm tay, nàng cũng nghĩ tay Bạch Tửu so với tay của mình đúng là da thịt như tuyết giống như những lời văn nhân kia nói.
Bạch Tửu nhẹ nhàng cười rồi giả vờ thuận miệng hỏi: "Tiểu Đường, ngươi cảm thấy Cô tông chủ là người thế nào?"
"Hắn à..." Vẻ mặt Khương Đường không tốt lắm, "Hắn giống như một khối băng vậy, một câu vĩnh viễn không quá ba chữ, tuy ta rất cảm động vì hắn đã mang ta về tiên tông sau khi người thân qua đời nhưng ta tuyệt đối không muốn ở chung với hắn, quá lạnh."
Bạch Tửu gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nhưng mà nàng vẫn nói thêm: "Có lẽ sau khi ngươi tiếp xúc với hắn thì ngươi sẽ phát hiện ra hắn cũng biết vui buồn giận hờn như những người bình thường."
Khương Đường nhớ tới lúc mới gặp Cố Trường Tình, hắn một thân bạch y từ trên trời bay xuống, người thường nhìn thấy chỉ có thể quỳ xuống hô thần tiên, người như vậy sao có thể có vui buồn giận hờn cơ chứ?
Khương Đường nhíu mày nói: "Ta chỉ cảm thấy hắn cao không thể với tới."
Bạch Tửu nghĩ thầm, xem ra nàng cần mất nhiều thời gian để dẫn Khương Đường khai quật thế giới nội tâm của Cố Trường Tình, chỉ có làm nàng ấy biết hắn thích nàng ấy thì mới ngăn cản được chuyện hy sinh bản thân kia xảy ra.
Bạch Tửu nhìn tấm thẻ màu xanh đang hiển thị một dòng chữ nhỏ trước mặt:
"Đang tiến hành nhiệm vụ: Ngăn cản kiếp nạn của nhân gian với điều kiện Khương Đường không chết."
Bạch Tửu bình tĩnh suy nghĩ, xem ra đến lúc đó nàng phải hy sinh trước Khương Đường rồi. Chỉ hy vọng hóa sát mệnh cách trên người nàng đáng tin một chút, vì dựa theo định luật nữ phụ thì khả năng hóa sát mệnh cách trên người nàng là giả cao hơn rất nhiều.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Lúc đó Cố Trường Tình bắt đầu bị ngược thê thảm, ruột gan đứt từng khúc, không gì đau khổ hơn khi trái tim đã chết, hắn dùng hơn phân nửa tu vi đổi lấy cơ hội Khương Đường đầu thai chuyển thế rồi sau đó xuống nhân gian tiếp tục chuyện tình với Khương Đường.
Thôi thôi, cốt truyện chuyển thế tới chuyển thế đi này quá dài, Bạch Tửu không có hứng thú đọc hết.
"Bạch cô nương, ta ở căn phòng đối diện, như vậy sau này chúng ta cũng có thể chăm sóc lẫn nhau, tốt quá rồi."
Tiểu cô nương ngồi trong phòng nở một nụ cười ngọt ngào với Bạch Tửu, nụ cười giống như ánh mặt trời làm người không thể rời mắt.
Bạch Tửu nghĩ tới đoạn văn miêu tả trong truyện, tuy Khương Đường không xinh đẹp như con gái huyện lệnh nhưng trên người nàng ấy lại tràn đầy sức sống, chỉ cần ở bên cạnh là cảm thấy giống như được ngâm mình dưới nắng mặt trời.
Chậc, loại hình này đúng là dễ làm người rung động.
Vì thế, Bạch Tửu tiếp tục bảo trì nhân thiết dịu dàng của mình, nàng chậm rãi nở một nụ cười, "Khương cô nương, sau này đừng gọi ta là Bạch cô nương, quá xa lạ, tuổi của hai ta cũng xấp xỉ, ở chung một thời gian cũng coi như là bạn bè, gọi thẳng tên nhau thì sao?"
Bạch Tửu thân thiết kéo tay Khương Đường.
"Được, được..." Khương Đường có chút thụ sủng nhược kinh, trước đó nàng sống ở nơi bần hàn nên chỉ có thể nhìn và hâm mộ những thiên kim như Bạch Tửu từ xa, ngay cả khi được Bạch Tửu nắm tay, nàng cũng nghĩ tay Bạch Tửu so với tay của mình đúng là da thịt như tuyết giống như những lời văn nhân kia nói.
Bạch Tửu nhẹ nhàng cười rồi giả vờ thuận miệng hỏi: "Tiểu Đường, ngươi cảm thấy Cô tông chủ là người thế nào?"
"Hắn à..." Vẻ mặt Khương Đường không tốt lắm, "Hắn giống như một khối băng vậy, một câu vĩnh viễn không quá ba chữ, tuy ta rất cảm động vì hắn đã mang ta về tiên tông sau khi người thân qua đời nhưng ta tuyệt đối không muốn ở chung với hắn, quá lạnh."
Bạch Tửu gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nhưng mà nàng vẫn nói thêm: "Có lẽ sau khi ngươi tiếp xúc với hắn thì ngươi sẽ phát hiện ra hắn cũng biết vui buồn giận hờn như những người bình thường."
Khương Đường nhớ tới lúc mới gặp Cố Trường Tình, hắn một thân bạch y từ trên trời bay xuống, người thường nhìn thấy chỉ có thể quỳ xuống hô thần tiên, người như vậy sao có thể có vui buồn giận hờn cơ chứ?
Khương Đường nhíu mày nói: "Ta chỉ cảm thấy hắn cao không thể với tới."
Bạch Tửu nghĩ thầm, xem ra nàng cần mất nhiều thời gian để dẫn Khương Đường khai quật thế giới nội tâm của Cố Trường Tình, chỉ có làm nàng ấy biết hắn thích nàng ấy thì mới ngăn cản được chuyện hy sinh bản thân kia xảy ra.
Bạch Tửu nhìn tấm thẻ màu xanh đang hiển thị một dòng chữ nhỏ trước mặt:
"Đang tiến hành nhiệm vụ: Ngăn cản kiếp nạn của nhân gian với điều kiện Khương Đường không chết."
Bạch Tửu bình tĩnh suy nghĩ, xem ra đến lúc đó nàng phải hy sinh trước Khương Đường rồi. Chỉ hy vọng hóa sát mệnh cách trên người nàng đáng tin một chút, vì dựa theo định luật nữ phụ thì khả năng hóa sát mệnh cách trên người nàng là giả cao hơn rất nhiều.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~