Chương : 184
Edit: Ư Ư
Tỷ thí được hoãn lại, Bạch Tửu cũng không cảm thấy thả lỏng, nàng thất thần uống cháo, lại được Khương Đường chăm sóc uống hết thuốc, khi nàng được vuốt ve bàn tay nhỏ bé kia, nàng vô cùng xác định, nếu sau này nàng hy sinh thay cho Khương Đường thì cũng đáng giá.
Khương Đường cầm một miếng mứt hoa quả đưa cho Bạch Tửu, nàng ấy ngồi ở mép giường nhìn Bạch Tửu, vẻ mặt muốn nói lại thôi làm người lo lắng.
Bạch Tửu ăn mứt hoa quả, nàng thấy vậy bèn hỏi: "Ngươi muốn nói gì với ta sao?"
"Ta..." Khương Đường do dự nhưng cuối cùng vẫn hỏi, "Tiểu Tửu, ngươi cảm thấy Cố Trường Tình thế nào?"
Sao đột nhiên lại hỏi về Cố Trường Tình? Vẻ mặt còn rối rắm như vậy nữa chưa, hay là Khương Đường đã thông suốt rồi?
Sự bất mãn với Cố Trường Tình trong lòng Bạch Tửu đã lên đến đỉnh điểm vậy mà nàng vẫn phải mỉm cười nói: "Tuy Cố tông chủ hơi lạnh nhạt, không thích nói chuyện nhưng lại rất đáng tin cậy, tất cả mọi người trong tiên tông đều kính trọng hắn, cho dù là người ngoài tiên tông cũng khen không ngớt, Cố tông chủ trảm yêu trừ ma, lòng mang thiên hạ, là một người rất lợi hại."
Bạch Tửu khen Cố Trường Tình đến nỗi hắn chỉ có ở trên trời mà không có ở trần gian vậy, nếu có cơ hội thì nàng nhất định phải kiếm một ít tiền làm mối mới được.
Nhưng không hiểu sao vẻ mặt Khương Đường lại càng thêm buồn rầu.
Bạch Tửu cẩn thận hỏi: "Ngươi không vui à? Có phải ta nói gì sai không? Hay là cái nhìn của ngươi và ta không giống nhau?"
"Không phải." Khương Đường vội vàng xua tay rồi nói: "Chỉ cần Tiểu Tửu cảm thấy tốt là được, cái nhìn của ta không quan trọng, cái nhìn của Tiểu Tửu mới là quan trọng nhất!"
Bạch Tửu có chút ngốc, không hiểu câu nói của nàng ấy ra sao.
Khương Đường dịch dịch chăn, "Tiểu Tửu ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta lại đến thăm ngươi."
Nói xong, Khương Đường giống như đang chạy trối chết mà chạy ra ngoài, còn thuận tiện đóng cửa phòng lại.
Bạch Tửu mờ mịt không hiểu thái độ của Khương Đường là thế nào, nàng cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng cẩn thận nghĩ lại, nàng cũng không làm gì để nàng ấy trở nên không thích hợp mà.
Nghĩ không ra thì không nghĩ nữa, nàng ngáp một cái rồi nằm xuống giường nhắm mắt lại tiếp tục tìm cảm giác ngủ.
Căn phòng im lặng vài giây, sau đó, người đang nằm trên giường đột nhiên ngồi bật dậy.
Bạch Tửu đập đập đầu, nàng đã ngủ cả một ngày nên quên mất ở bên kia còn có một con cá đang chờ nàng đến, đương nhiên nàng cũng có thể lấy cớ là mình bị bệnh nên không thể tới, nhưng khi nghĩ tới mỹ nhân cá kia sẽ khóc vì đói thì nàng lại không nhẫn tâm.
Bạch Tửu xốc chăn lên đi thay quần áo, nàng cầm lấy thức ăn cho cá đặt trên bàn, lại nhìn gói điểm tâm trên bàn, nàng nghĩ nghĩ rồi cầm thêm cả điểm tâm theo.
Tiên tông có một tầng kết giới phòng thủ nên không cần lo lắng sẽ có yêu ma quỷ quái, mà đệ tử trong tiên tông lại cực kỳ có quy luật, bởi vậy Bạch Tửu đi tới hồ sen mà không gặp được bất kỳ người nào.
Khi nàng tới hồ sen, nam nhân đang ghé nửa người vào thành hồ đã lập tức hấp dẫn tất cả lực chú ý của nàng.
Tỷ thí được hoãn lại, Bạch Tửu cũng không cảm thấy thả lỏng, nàng thất thần uống cháo, lại được Khương Đường chăm sóc uống hết thuốc, khi nàng được vuốt ve bàn tay nhỏ bé kia, nàng vô cùng xác định, nếu sau này nàng hy sinh thay cho Khương Đường thì cũng đáng giá.
Khương Đường cầm một miếng mứt hoa quả đưa cho Bạch Tửu, nàng ấy ngồi ở mép giường nhìn Bạch Tửu, vẻ mặt muốn nói lại thôi làm người lo lắng.
Bạch Tửu ăn mứt hoa quả, nàng thấy vậy bèn hỏi: "Ngươi muốn nói gì với ta sao?"
"Ta..." Khương Đường do dự nhưng cuối cùng vẫn hỏi, "Tiểu Tửu, ngươi cảm thấy Cố Trường Tình thế nào?"
Sao đột nhiên lại hỏi về Cố Trường Tình? Vẻ mặt còn rối rắm như vậy nữa chưa, hay là Khương Đường đã thông suốt rồi?
Sự bất mãn với Cố Trường Tình trong lòng Bạch Tửu đã lên đến đỉnh điểm vậy mà nàng vẫn phải mỉm cười nói: "Tuy Cố tông chủ hơi lạnh nhạt, không thích nói chuyện nhưng lại rất đáng tin cậy, tất cả mọi người trong tiên tông đều kính trọng hắn, cho dù là người ngoài tiên tông cũng khen không ngớt, Cố tông chủ trảm yêu trừ ma, lòng mang thiên hạ, là một người rất lợi hại."
Bạch Tửu khen Cố Trường Tình đến nỗi hắn chỉ có ở trên trời mà không có ở trần gian vậy, nếu có cơ hội thì nàng nhất định phải kiếm một ít tiền làm mối mới được.
Nhưng không hiểu sao vẻ mặt Khương Đường lại càng thêm buồn rầu.
Bạch Tửu cẩn thận hỏi: "Ngươi không vui à? Có phải ta nói gì sai không? Hay là cái nhìn của ngươi và ta không giống nhau?"
"Không phải." Khương Đường vội vàng xua tay rồi nói: "Chỉ cần Tiểu Tửu cảm thấy tốt là được, cái nhìn của ta không quan trọng, cái nhìn của Tiểu Tửu mới là quan trọng nhất!"
Bạch Tửu có chút ngốc, không hiểu câu nói của nàng ấy ra sao.
Khương Đường dịch dịch chăn, "Tiểu Tửu ngươi nghỉ ngơi đi, ngày mai ta lại đến thăm ngươi."
Nói xong, Khương Đường giống như đang chạy trối chết mà chạy ra ngoài, còn thuận tiện đóng cửa phòng lại.
Bạch Tửu mờ mịt không hiểu thái độ của Khương Đường là thế nào, nàng cảm thấy có chút không thích hợp, nhưng cẩn thận nghĩ lại, nàng cũng không làm gì để nàng ấy trở nên không thích hợp mà.
Nghĩ không ra thì không nghĩ nữa, nàng ngáp một cái rồi nằm xuống giường nhắm mắt lại tiếp tục tìm cảm giác ngủ.
Căn phòng im lặng vài giây, sau đó, người đang nằm trên giường đột nhiên ngồi bật dậy.
Bạch Tửu đập đập đầu, nàng đã ngủ cả một ngày nên quên mất ở bên kia còn có một con cá đang chờ nàng đến, đương nhiên nàng cũng có thể lấy cớ là mình bị bệnh nên không thể tới, nhưng khi nghĩ tới mỹ nhân cá kia sẽ khóc vì đói thì nàng lại không nhẫn tâm.
Bạch Tửu xốc chăn lên đi thay quần áo, nàng cầm lấy thức ăn cho cá đặt trên bàn, lại nhìn gói điểm tâm trên bàn, nàng nghĩ nghĩ rồi cầm thêm cả điểm tâm theo.
Tiên tông có một tầng kết giới phòng thủ nên không cần lo lắng sẽ có yêu ma quỷ quái, mà đệ tử trong tiên tông lại cực kỳ có quy luật, bởi vậy Bạch Tửu đi tới hồ sen mà không gặp được bất kỳ người nào.
Khi nàng tới hồ sen, nam nhân đang ghé nửa người vào thành hồ đã lập tức hấp dẫn tất cả lực chú ý của nàng.