Chương 1: Xuyên Ngược Về Hiện Đại
Cạnh nhà Trì Am mới có một nhà chuyển tới, ngày nọ Trì Am tan tầm đi ngang qua, đúng lúc nhìn thấy cửa nhà đối diện mở.Cô nhớ thời gian này nhà bên cạnh đang sửa sang lại, biết ngay là có người mới chuyển tới. Hôm nay lúc đi qua, nhịn không được quay đầu lại nhìn một cái, đúng lúc nhìn thấy người đàn ông mặc áo đen quần trắng thoải mái ở hành lang.Ánh nhìn đó như rơi vào giấc mộng, in sâu trong trí óc, kinh diễm năm tháng, khó lòng quên được.Trông người đàn ông rất trẻ, vô cùng cao, anh đứng ở lối đi vào cửa, thân hình cao to khiến người khác có cảm giác áp bức.Ánh sáng ở hành lang có hơi tối, đúng lúc anh ngẩng đầu nhìn sang, khi đó Trì Am không nhìn rõ được khuôn mặt của anh, nhưng đôi mắt như phát sáng trong bóng tối kia, khi im lặng nhìn người khác, lại khiến người ta khó mà quên được.Lúc Trì Am phản ứng lại thì đã nhanh chóng mở cửa ra trốn vào trong nhà mình.Đợi sau khi đóng cửa lại, lúc này Trì Am mới sực tỉnh, cảm thấy buồn bực vì hành động như chạy trối chết này, cảm thấy quá vô dụng, không ngờ cô lại làm chuyện không phù hợp với hình tượng của cô, bản thân cô cũng phải phỉ nhổ chính mình!Nhưng chỉ buồn bực một lúc thôi, rất nhanh cô đã ném chuyện này ra đằng sau đầu.Cả hàng xóm mới tới ở nhà bên nữa, cũng nhanh chóng bị cô vứt ra sau đầu.Mấy ngày sau, lúc Trì Am tan làm về nhà, sắc trời đã tối hẳn.Cô xách đồ ăn đã được đóng gói, đi trên đôi giày cao gót, mặc bộ đồ công sở nghiêm túc. Sau khi chào hỏi ông bảo vệ cửa của khu nhà, bèn thong dong đi vào thang máy.Lúc thang máy sắp đóng lại, một bàn tay thon dài vươn vào, ngăn hai cánh cửa thang máy.Thang máy nhanh chóng mở ra lần nữa, một người đàn ông thân hình cao to đi vào.Tầm mắt của Trì Am dừng trên tay người kia trước, làn da bàn tay đó trắng nõn, khớp xương thon dài, giống như bàn tay của nhà nghệ thuật, chỉ cần nhìn thôi là có thể khiến người ta tưởng tượng ra khuôn mặt của chủ nhân đôi tay này, có thể là một thanh niên tuấn tú toát lên vẻ nghệ thuật, hơn nữa khí chất chắc chắn sẽ vô cùng sạch sẽ, cái kiểu sạch sẽ tới mức không dính một hạt bụi.Trì Am suy nghĩ, ánh mắt nhanh chóng chuyển lên người đàn ông đi vào.Người đàn ông đi vào trông còn đẹp hơn so với tưởng tượng, Trì Am liếc một cái liền bị hấp dẫn bởi đường nét sườn mặt của anh. Cô ngại ngùng nhìn chằm chằm đối phương, đây là hành động vô cùng bất lịch sự, cho nên cô chỉ nhanh chóng liếc nhìn một cái, trong lòng cảm thấy kinh ngạc trước vẻ bề ngoài của người đàn ông này.Ngoài điều này ra, anh còn mặc một chiếc sơ mi màu trắng, quần tây màu đen. Tuy đơn giản nhưng lại vô cùng phù hợp với khí chất của anh, vẻ xa cách nhàn nhạt, lạnh lùng sạch sẽ, xuất hiện khí chất cấm dục không thể nào miêu tả được, là kiểu đàn ông mà Trì Am thích nhất, khiến trái tim cô đập rộn ràng, có hơi căng thẳng.Ôi trời, khó lắm mới gặp được kiểu đàn ông mà cô thích, đúng là may mắn.Tới khi Trì Am phát hiện ra mình ở cùng một tầng với anh, cô lại càng thêm kinh ngạc.Lúc cô đi ra khỏi thang máy, người đàn ông cũng bước đôi chân dài đi ra, một trước một sau cùng với Trì Am đi về phía nhà bên trái, sau đó Trì Am mới phát hiện ra rằng, đây không phải là hàng xóm mới chuyển tới thời gian trước sao?Trì Am nhớ tới hành động chạy trối chết không thể hiểu được của mình khi đó, da mặt có hơi cứng đờ, chỉ cảm thấy mất mặt chết đi được, không ngờ lại quên mất chào hỏi làm quen hàng xóm, vội vàng mở cửa chạy mất.Người đàn ông đứng trước cửa nhà mình, không vội vã mở cửa đi vào mà nhìn cánh cửa đóng chặt đối diện, vẻ mặt khó đoán.Về tới nhà, Trì Am lại bực bội vì hành động của mình một lần nữa.Khó lắm mới gặp được người đàn ông phù hợp với ý thích của cô như vậy, còn là hàng xóm, đúng là cơ hội tốt như gần quan được ban lộc, vậy mà cô lại bỏ mất cơ hội làm quen với anh.Trì Am cắn móng tay, suy nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra nên làm thế nào để hòa hợp với hàng xóm, chỉ đành thở dài một tiếng, mình đúng là không có thiên phú theo đuổi đàn ông mà.Tính ra thì tới tận bây giờ cô cũng không biết vì sao khi đó mình lại phải chạy.Rõ ràng là ngay từ đầu mới nhìn thấy bóng người anh thôi đã cảm thấy kinh diễm rồi, nhưng cuối cùng cô lại rén, làm chuyện mất mặt.Buổi tối trước khi ngủ, cô gọi điện cho bạn thân Diệp Lạc, nói với cô ấy về hàng xóm mới của cô.“Lạc Lạc, người đàn ông kia đẹp trai thật sự, khí chất cũng tuyệt, đáng tiếc là tớ đã bỏ lỡ cơ hội làm quen anh ấy rồi, cũng không biết nên tạo quan hệ với anh ấy như thế nào nữa. Nếu như giờ đi tiếp cận, có khi nào khiến anh ấy cảm thấy tớ có ý đồ không tốt gì không? Haiz, khi đó sao mà cậu theo đuổi được Thiếu Đông của công ty hàng không vậy? Dạy tớ một số tuyệt chiêu mười tám thức theo đuổi đàn ông đi!”Diệp Lạc ở đầu bên kia điện thoại kiêu ngạo nói: “Tuyệt chiêu theo đuổi đàn ông cái con khỉ, cô đây đâu có cần theo đuổi, tự anh ấy ngoan ngoãn tới đây đó! Am Am, không phải tớ nói với cậu rồi sao, lúc ở trường học cậu là học bá nữ thần có một đống con trai theo đuổi, bây giờ đàn anh Phong Đại của chúng tớ vẫn còn khổ sở đợi cậu lâm hạnh đó, lẽ nào cậu thực sự không suy nghĩ tới anh ấy sao?”Trì Am kẹp điện thoại giữa tai và vai, bò trên con gấu bông cao bằng cả một người, thoải mái nói: “Không có cảm giác. Cậu biết mà, khi đó tớ bận học lấy học bổng, làm gì có nhiều thời gian để yêu đương chứ? Cái chuyện tốn tiền như yêu đương đó, tớ chẳng làm đâu.”“Thế bây giờ cậu lại muốn làm à?” Diệp Lạc cười nhạo cô.“Cũng chẳng phải.” Trì Am lăn một vòng trên giường, tiếp tục nói: “Chỉ là đột nhiên nhìn thấy một người đàn ông rất hợp với hình tượng trong lý tưởng, còn đẹp trai như vậy nữa, nên là thấy hơi rung động. Nhưng cậu cũng biết mà, tớ còn chưa quen anh ấy, thậm chí còn không biết anh ấy là người như thế nào, nói quá nhiều đều là vô nghĩa.”Nói tới đây, cô không nhịn được cảm khái một tiếng.“Biết thì tốt, đàn anh Phong Đại còn đang đợi cậu lâm hạnh đây, con gái được người khác theo đuổi tốt hơn là vất vả theo đuổi người khác. Cái gì mà nữ theo đuổi nam cách một tầng sa, nếu như đàn ông không thích cậu, tất cả đều là vô nghĩa!”Hai cô bạn thân nói chuyện nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cúp máy đi ngủ.Tuy Trì Am và bạn thân nói rất chân thực, nhưng ở ngay nhà bên có một anh đẹp trai như vậy, sao cô có thể nhịn được không chú ý tới anh ấy chứ?Có mấy lần lúc Trì Am tan làm về nhà đều đi thang máy lên tầng cùng anh, tuy Trì Am không tiện thoải mái nhìn chằm chằm anh như sắc nữ, nhưng có nhiều cơ hội đi cùng như vậy, cuối cùng cô cũng nhìn rõ được dáng vẻ người đàn ông này như thế nào.Anh thực sự quá đẹp, đẹp tới mức giống như những idol đã được photoshop trên báo, thêm một chút thì thừa thiếu một chút thì bớt đẹp, khuôn mặt kia còn đẹp hơn gấp vô số lần so với những tiểu thịt tươi bây giờ, đàn ông đẹp thuần thiên nhiên, tuyệt đối là kiểu chưa từng thẩm mỹ, chỉ khuôn mặt kia thôi đã đủ hấp dẫn một đám cuồng mặt đẹp rồi.Trì Am càng nhìn người đàn ông này càng thấy thích, càng thích khí chất của anh, hơi thở lạnh nhạt mang theo chút thần bí và cấm dục đó, đúng là quyến rũ tới mức trái tim râm ran, hận không thể lột anh ra, xem bên trong anh có phải cái kiểu muộn tao* hay không.(*: bề ngoài lạnh lùng thanh tao xa cách, còn bên trong thì lại nhiệt tình như lửa :>>>)Đáng tiếc là bình thường công việc của cô quá bận, thứ bảy chủ nhật còn phải tăng ca, mỗi ngày tới buổi tối đi về mới trùng hợp gặp mặt anh ở thang máy, chẳng có cơ hội mà tiếp xúc, cô cũng không thể mặt dày tới gần, dù sao thì sự ngượng ngùng ngay từ lúc đầu không dễ phá bỏ được.Trì Am bị người đàn ông này quyến rũ tới ngứa lòng ngứa gan, cuối cùng không nhịn được thở dài một tiếng: Trầm mê nam sắc mất rồi!Từ nhỏ cô đã là một học bá, để làm một học bá hoàn mỹ mà không biết đã bỏ lỡ biết bao nhiêu thanh xuân. Lần đầu tiên trong đời bị một người đàn ông vô tình quyến rũ phải, thế mà không có gan ra tay, đúng là sự sỉ nhục trong năm tháng cuộc đời hoàn mỹ của cô.Trì Am lại tìm bạn thân để lấy mười tám thức theo đuổi đàn ông, hoặc là tuyệt chiêu xuyên qua hành động mà nhìn thấu được bên trong của người đàn ông.“Tuyệt chiêu cái con khỉ!” Diệp Lạc cười mắng: “Cô Trì Am Am của tôi ơi, tôi trịnh trọng nói với cô, nếu như cô thực sự thích anh ta, vậy thì dũng cảm theo đuổi đi, theo đuổi được thì là của cô, còn nếu như cảm thấy không phù hợp thì chia tay luôn! Dù sao thì có kết hôn rồi vẫn có thể ly hôn mà, cậu sợ cái gì?”Trì Am xấu hổ nói: “Thôi, thế thì ngại chết à! Nhìn thấy anh ấy là tớ chỉ muốn đè anh ấy ra thôi, cậu nói xem tớ thế này có bình thường chút nào không?”Diệp Lạc: “... Cút đi! Cái đồ háo sắc này!”Trì Am phản bác hùng hồn đầy lý lẽ: “Thích cái đẹp thôi mà, bản chất con người là vậy! Đây là hiện tượng tự nhiên, cậu đang nhìn thế giới với con mắt đầy háo sắc cho nên cảm thấy cả thế giới đều háo sắc đó!”Diệp Lạc bị cô phản bác tới mức suýt ho ra máu.Cuối cùng, Diệp Lạc sợ cô thực sự chạy đi đè người đàn ông kia, quyết định vẫn nên để tâm một chút, hỏi cô và hàng xóm kia tiếp xúc như thế nào, nghe tới cuối cùng, Diệp Lạc nghi hoặc nói: “Vì sao mỗi lần cậu tan làm đều trùng hợp đi thang máy cùng anh ta vậy? Thế này có phải trùng hợp quá không?”“Tớ cũng cảm thấy rất trùng hợp.” Trì Am cũng cảm thấy vậy, nói ra nghi vấn của cô: “Cậu nói xem, có phải anh ấy cố ý không? Thực ra anh ấy đang yêu thầm tớ, cho nên mỗi ngày đều trùng hợp về nhà cùng lúc với tớ, tớ nghi ngờ mỗi ngày anh ấy đều đang quyến rũ tớ đấy... Haiz, hết cách thôi, trời sinh đẹp đẽ sẵn rồi, dù gì tớ ở trường học cũng là hoa khôi cấp nữ thần ở trường học, chẳng có lý nào sau khi tốt nghiệp lại chẳng ai ngó ngàng cả, có phải không?”“Cậu còn có thể tự luyến hơn nữa không?” Diệp Lạc cạn lời.Trì Am lầm bầm nói: “Lẽ nào tớ không phải nữ thần trong trường sao?”Diệp Lạc không còn lời gì để nói, bạn thân cô quả thật là nữ thần trong trường học, từ tiểu học tới đại học đều là cấp nữ thần cả. Đáng tiếc là nữ thần này vì để làm học bá nên vẫn luôn cố gắng vùi đầu học tập, dã tâm bừng bừng muốn trở thành bạch phú mỹ tay trắng lập nghiệp, đi trên con đường chiến thắng cuộc đời, chẳng quan tâm tới những người theo đuổi, cứ độc thân tới tận bây giờ.Làm chó độc thân lâu rồi, sẽ nghẹn thành biến thái.Cuối cùng, Diệp Lạc đưa ra ý định xấu xa: “Hay là hôm nào đó cậu giả vờ làm người kiểm tra đồng hồ đo nước, đi gõ cửa nhà anh ta?”“Cái kiểu tán tỉnh này phèn muốn chết! Không phù hợp với người đẹp như tớ, không làm!”“Thế thôi vậy, tùy cậu! Cậu tìm cơ hội tán tỉnh anh ta, dùng mị lực của cậu cảm hóa anh ta, để xem anh ta là người như thế nào trước, nếu như bên trong thực sự tốt đẹp như vẻ bề ngoài thì cậu cứ đè anh ta đi, tới lúc đó tớ sẽ chuẩn bị cơm đậu đỏ cho cậu.” Diệp Lạc xấu xa nói.Trì Am suy đi tính lại, cuối cùng sự rụt rè của phái nữ vẫn chiếm thế thượng phong, thở dài nói: “Thôi vậy, để tớ xem đã.”...Có nhiều khi, cơ hội luôn tới vào lúc con người ta không hề để ý.Khó có một ngày nghỉ ngơi, Trì Am hẹn bạn thân đi dạo phố, nhưng vừa ra cửa chưa được nửa ngày, cô đã bị bạn thân và bạn trai của cô ấy đút cho một bụng cơm chó, thực sự bị ngược tới hoảng, vậy là cô quyết định về nhà ngủ một giấc cho đã, không tự tìm đau thương nữa.Ai mà biết được vừa về tới cổng khu chung cư thì trời đổ mưa.Trì Am suy nghĩ, còn mấy bước nữa là vào khu nhà rồi, vậy là dứt khoát không tìm nơi để đợi mưa ngớt, dùng túi xách che lên đầu chạy vào trong.Cơn mưa rào mùa hạ mang theo sấm chớp kiểu này nói mưa là mưa, hơn nữa còn mưa rất to, lúc Trì Am chạy vào tòa nhà thì đã bị ướt như chuột lột rồi.Cô vuốt nước mưa trên mặt, vội vàng về nhà thay quần áo.Nhưng tới trước cửa nhà, lúc Trì Am tìm thẻ vào cửa phát hiện ra không mang chìa khóa.Cô lập tức ngây ra ở đó, nước mưa trên người rớt tí tách xuống mặt sàn, rất nhanh đã xuất hiện một vũng nước nhỏ, dường như đang cười nhạo sự ngốc nghếch của cô.Chìa khóa dự phòng có hai cái, chia ra một cái ở công ty một cái ở nhà cậu. Bây giờ Trì Am có hai lựa chọn, một là tới nhà cậu hoặc công ty để lấy chìa khóa, một là gọi người tới mở khóa. Nhưng bên ngoài vẫn còn đang mưa to, thực sự không muốn đi chịu khổ, cho dù gọi người tới mở khóa cũng phải tốn rất nhiều thời gian...Má nó, sao lại xui xẻo thế?Ngay lúc Trì Am đang lau mặt, chuẩn bị đội mưa tới nhà cậu lấy chìa khoá dự phòng thì cửa nhà bên cạnh đột nhiên mở ra, sau đấy cô liền thấy người đàn ông mặc áo trắng quần đen đơn giản định ra ngoài, khi nhìn thấy cô bị ướt như chuột lột thì sững sờ.Vẻ mặt Trì Am xấu hổ đến cùng cực, má ơi, lại mất hết cả mặt mũi rồi.May mà người đàn ông kia không phải người lạnh nhạt... Sau đó cô mới biết khi đó bản thân ngọt ngào tới mức nào, anh nhìn cô rồi nói: “Cô... làm sao vậy?”Trì Am tơ tưởng tới hàng xóm này mấy tháng trời, lần đầu tiên nghe thấy giọng nói của anh, giọng nói kia hay tới mức lỗ tai muốn mang thai luôn, hoàn mỹ như vẻ bề ngoài của anh vậy!“Tôi quên mang chìa khóa nhà!” Trì Am thành thật nói, sau khi nói xong lại cảm thấy vui mừng vì lần đầu tiên mình nói chuyện với anh.Trời ơi, đây không phải là cơ hội rất tốt sao? Bọn họ từ là hàng xóm chưa từng nói chuyện với nhau cuối cùng phá vỡ sự im lặng xấu hổ, thành công nói chuyện rồi.“Nếu như cô không ngại, cô có thể vào nghỉ ngơi một chút.” Người đàn ông nói rất khách sáo.Trì Am nhìn khuôn mặt đẹp trai của anh, trong lòng nhộn nhạo râm ran, ngoài mặt lại rụt rè nói: “Thế thì ngại lắm.”Người đàn ông mở cửa ra, làm tư thế mời rồi nói: “Không sao, chúng ta là hàng xóm, giúp đỡ nhau là lẽ đương nhiên.” Người đàn ông nói ra lời mà đến bản thân anh cũng không tin, lại còn nói vô cùng chân thành, người trên cả thế giới nghe được e là đều sẽ tin sự chân thành trong lời nói của anh.Trì Am không biết bộ mặt thật của người đàn ông này, cho nên bây giờ vô cùng tin lời anh ta, cảm thấy người đàn ông này thực sự là người tốt.Bởi vì giọng điệu của anh quá thành khẩn, hơn nữa người đàn ông này còn là đối tượng mà cô tơ tưởng, cơ hội khó có được, cô thực sự khó mà từ chối nổi.Còn về việc có bị anh nhân cơ hội xơ múi hay không... Tới đi, xơ múi lẫn nhau ha, không ai thiệt thòi hết!