Chương : 6
___
Trí nhớ của nguyên chủ có chút thông tin về Thủy gia, là đại gia tộc lớn mạnh nhất đế đô*, đã từng hợp tác với Thẩm thị mấy lần.
(*Đế đô: thủ đô)
Thật ra thì nguyên chủ cũng biết tới người thừa kế của tập đoàn Thủy thị Thủy Như Sâm, cũng là một nhân vật tinh anh tuổi trẻ đã bắt đầu tiếp quản thương nghiệp.
Trong trí nhớ của nguyên chủ lại không có chút thông tin nào về Thủy Như Khiêm, nhưng cốt truyện mà hệ thống rác rưởi đưa cho cô có nói anh là con riêng của cha Thủy Như Sâm.
Ngay từ đầu cốt truyện, Thủy Như Khiêm vì tội cố ý giết người mà lẩn trốn, bị Thủy gia trục xuất khỏi gia phả, sau đó anh ta hợp tác với Tần gia - một người hắc bạch đều ăn, Tần gia để anh ta làm một chuyên viên giao dịch chứng khoán, thao túng toàn bộ thị trường chứng khoán để kiếm nguồn lợi kếch xù.
Mà điều kiện để Thủy Như Khiêm làm việc chính là Tần gia giúp anh ta đối phó nam chính và Thủy gia.
Chỉ là Tần gia dùng thủ đoạn gì đều sẽ bị Thủy Như Sâm giải quyết ổn thỏa.
Thủy Như Khiêm bất mãn Tần gia không để tâm, âm thầm thiết kế giết chết Tần gia, chiếm đoạt hết tài sản và thế lực của ông ta.
Sau đó, Thủy Như Khiêm điên cuồng đối phó Thủy gia, phái người ám sát cha Thủy mẹ Thủy, tới mức tập đoàn Thủy thị suýt nữa phá sản. Hơn nữa, anh ta còn phái người đi huỷ hoại nữ chính, làm nam chính suýt phát điên.
Cũng bởi vậy, chút tình cảm anh em với Thủy Như Khiêm trong lòng nam chính hoàn toàn biến mất. Thủy Như Sâm bắt tay với các gia tộc lớn khác, cùng với một vài thủ hạ cũ của Tần gia, trong nháy mắt phá hủy nguồn tài chính của Thủy Như Khiêm, khiến sản nghiệp của Thủy Như Khiêm trong một đêm đóng băng, thế lực ngầm cũng đồng loạt phản bội anh ta.
Nhưng vai ác há dễ đối phó như vậy?
Trong khi tất cả mọi người tới công ty để giải quyết Thủy Như Khiêm, Thủy Như Khiêm khởi động bom, khiến toàn bộ người trong tòa nhà đều bị nổ chết.
Trước đó Thủy Như Khiêm còn để lại một chiêu, gây rối loạn thị trường chứng khoán, khiến thị trường chứng khoán lập tức đóng băng, tài chính gặp phải tai ương, rất nhiều công ty xí nghiệp phá sản, người thất nghiệp lưu lạc đầu đường vô số kể.
Cái tên Thủy Như Khiêm cũng trở thành đại diện của ác ma, nói câu tiếng xấu muôn đời cũng không quá.
[Vai ác này có quá độc ác.] Lòng Hoàn Khố Thiếu Gia tràn ngập căm phẫn nói.
"Anh ta đào mộ tổ tiên nhà ngươi lên à?"
[... cô có ý gì?]
"Nếu không thì ngươi xúc động như vậy làm gì?" Chu Ninh lãnh đạm hỏi.
[Anh ta làm nhiều việc táng tận lương tâm như vậy, chỉ cần là người đều sẽ cảm thấy phẫn nộ! Tiểu bảo bối, cô không biết những người thất nghiệp trong cốt truyện có bao nhiêu vất vả đáng thương không?]
"Ngươi không phải người."
[...]
Gặp lại sau, không, không bao giờ gặp lại!
Chu Ninh cảm giác được thanh âm của hệ thống rác rươi trong đầu không còn nữa, tâm tình tốt lên không ít.
Chỉ là còn chưa được yên tĩnh bao lâu, cửa phòng bệnh bị mở ra, vài người đi vào.
Người phụ nữ đi cuối cùng là người mà nguyên chủ muốn báo thù nhất, mẹ kế của Thẩm Miểu Thanh, Đào Ứng Sương.
Khác với nguyên chủ, Đào Ứng Sương thật ra là một nhân vật có trong cốt truyện, bà ta là chị gái thất lạc nhiều năm của nữ chính, giúp nữ chủ môn đăng hộ đối với nam chính.
Trong mắt Chu Ninh xẹt qua một tia hứng thú, cầm tiền của nguyên chủ để lót đường cho nữ chính!
Vậy không phải là nữ chính cũng nợ cô sao?
Thiếu nợ thì phải trả, thiên kinh địa nghĩa!
Hoàn Khố Thiếu gia: ==!!
Ánh mắt Chu Ninh đảo qua Đào Ứng Sương, vị mẹ kế này của nguyên chủ có thể mê hoặc vị hôn phu đa tình kia, tất nhiên tư sắc sẽ không kém, trước xinh đẹp sau kiều diễm, dung sắc diễm lệ, 30 tuổi càng thêm đầy đặn mê người, giơ tay nhấc chân đều là phong tình vạn chủng.
Dung mạo của nguyên chủ cũng tinh xảo mỹ lệ, nhưng quanh năm suốt tháng chỉ mặc chính trang và kính cận, tính cách lại vô cùng lãnh đạm không hiểu phong tình, ngày nào cũng tăng cả ở công ty, Tề Tử Hằng ngoại tình cũng chẳng có gì khó hiểu.
Chỉ là xui xẻo quá, kiếp trước bọn họ giết chết nguyên chủ, đoạt được mọi thứ, kiếp này lại tự mình dâng tới cửa, vậy thì cô phải xử lí hai người này thế nào thì mới có thể đạt được 100% độ hài lòng từ nguyên chủ đây?
Ừ, cái vấn đề này phải suy tính cẩn thận một chút.
Hoàn Khố Thiếu Gia: [...]
Động tí là đòi xử lí người ta, đây mà là thanh niên ba tốt?
Chu Ninh đẩy gọng kính, thanh niên ba tốt không phải là vì dân trừ hại hả?
[...]
Mọi người đều thấy Chu Ninh không nằm ở trên giường, còn rút kim tiêm, ngồi bên cửa sổ ngẩn người.
"Tiểu Thanh, con tỉnh rồi? Đầu còn đau không? Tại sao lại không nằm ở trên giường nghỉ ngơi?"
Bà lão dẫn đầu nhìn Chu Ninh, từ ái lại lo lắng hỏi. Bà là bà ngoại của nguyên chủ, lão phu nhân Doãn gia.
Chu Ninh đứng lên, bình tĩnh nói: "Bà ngoại, con không sao."
Doãn lão phu nhân nhìn cháu ngoại giống như cái hũ nút, trong lòng vô cùng khó chịu.
Đứa nhỏ này nhất định chịu ủy khuất gì đó, nhưng vẫn luôn giữ trong lòng, đến ngày hôm qua mới không chịu nổi nữa mà làm ra chuyện như vậy.
Doãn lão phu nhân lão chảy nước mắt, nắm tay cô, "Là bà ngoại không chăm sóc tốt cho con."
Chu Ninh: "......" Hả!?
Cô khó hiểu nhìn bà, không hiểu tại sao bà ấy lại khóc?
Thấy vậy, Doãn lão phu nhân càng thêm đau lòng.
Khóe miệng Chu Ninh hơi mím, thoạt nhìn bộ dáng của cô giống như người sắp chết lắm hả!?
Những người khác của Doãn gia nhanh chóng chạy tới an ủi lão phu nhân.
Cho tới khi Chu Ninh ngoan ngoãn trở về giường, lão phu nhân mới bình tĩnh lại.
Trí nhớ của nguyên chủ có chút thông tin về Thủy gia, là đại gia tộc lớn mạnh nhất đế đô*, đã từng hợp tác với Thẩm thị mấy lần.
(*Đế đô: thủ đô)
Thật ra thì nguyên chủ cũng biết tới người thừa kế của tập đoàn Thủy thị Thủy Như Sâm, cũng là một nhân vật tinh anh tuổi trẻ đã bắt đầu tiếp quản thương nghiệp.
Trong trí nhớ của nguyên chủ lại không có chút thông tin nào về Thủy Như Khiêm, nhưng cốt truyện mà hệ thống rác rưởi đưa cho cô có nói anh là con riêng của cha Thủy Như Sâm.
Ngay từ đầu cốt truyện, Thủy Như Khiêm vì tội cố ý giết người mà lẩn trốn, bị Thủy gia trục xuất khỏi gia phả, sau đó anh ta hợp tác với Tần gia - một người hắc bạch đều ăn, Tần gia để anh ta làm một chuyên viên giao dịch chứng khoán, thao túng toàn bộ thị trường chứng khoán để kiếm nguồn lợi kếch xù.
Mà điều kiện để Thủy Như Khiêm làm việc chính là Tần gia giúp anh ta đối phó nam chính và Thủy gia.
Chỉ là Tần gia dùng thủ đoạn gì đều sẽ bị Thủy Như Sâm giải quyết ổn thỏa.
Thủy Như Khiêm bất mãn Tần gia không để tâm, âm thầm thiết kế giết chết Tần gia, chiếm đoạt hết tài sản và thế lực của ông ta.
Sau đó, Thủy Như Khiêm điên cuồng đối phó Thủy gia, phái người ám sát cha Thủy mẹ Thủy, tới mức tập đoàn Thủy thị suýt nữa phá sản. Hơn nữa, anh ta còn phái người đi huỷ hoại nữ chính, làm nam chính suýt phát điên.
Cũng bởi vậy, chút tình cảm anh em với Thủy Như Khiêm trong lòng nam chính hoàn toàn biến mất. Thủy Như Sâm bắt tay với các gia tộc lớn khác, cùng với một vài thủ hạ cũ của Tần gia, trong nháy mắt phá hủy nguồn tài chính của Thủy Như Khiêm, khiến sản nghiệp của Thủy Như Khiêm trong một đêm đóng băng, thế lực ngầm cũng đồng loạt phản bội anh ta.
Nhưng vai ác há dễ đối phó như vậy?
Trong khi tất cả mọi người tới công ty để giải quyết Thủy Như Khiêm, Thủy Như Khiêm khởi động bom, khiến toàn bộ người trong tòa nhà đều bị nổ chết.
Trước đó Thủy Như Khiêm còn để lại một chiêu, gây rối loạn thị trường chứng khoán, khiến thị trường chứng khoán lập tức đóng băng, tài chính gặp phải tai ương, rất nhiều công ty xí nghiệp phá sản, người thất nghiệp lưu lạc đầu đường vô số kể.
Cái tên Thủy Như Khiêm cũng trở thành đại diện của ác ma, nói câu tiếng xấu muôn đời cũng không quá.
[Vai ác này có quá độc ác.] Lòng Hoàn Khố Thiếu Gia tràn ngập căm phẫn nói.
"Anh ta đào mộ tổ tiên nhà ngươi lên à?"
[... cô có ý gì?]
"Nếu không thì ngươi xúc động như vậy làm gì?" Chu Ninh lãnh đạm hỏi.
[Anh ta làm nhiều việc táng tận lương tâm như vậy, chỉ cần là người đều sẽ cảm thấy phẫn nộ! Tiểu bảo bối, cô không biết những người thất nghiệp trong cốt truyện có bao nhiêu vất vả đáng thương không?]
"Ngươi không phải người."
[...]
Gặp lại sau, không, không bao giờ gặp lại!
Chu Ninh cảm giác được thanh âm của hệ thống rác rươi trong đầu không còn nữa, tâm tình tốt lên không ít.
Chỉ là còn chưa được yên tĩnh bao lâu, cửa phòng bệnh bị mở ra, vài người đi vào.
Người phụ nữ đi cuối cùng là người mà nguyên chủ muốn báo thù nhất, mẹ kế của Thẩm Miểu Thanh, Đào Ứng Sương.
Khác với nguyên chủ, Đào Ứng Sương thật ra là một nhân vật có trong cốt truyện, bà ta là chị gái thất lạc nhiều năm của nữ chính, giúp nữ chủ môn đăng hộ đối với nam chính.
Trong mắt Chu Ninh xẹt qua một tia hứng thú, cầm tiền của nguyên chủ để lót đường cho nữ chính!
Vậy không phải là nữ chính cũng nợ cô sao?
Thiếu nợ thì phải trả, thiên kinh địa nghĩa!
Hoàn Khố Thiếu gia: ==!!
Ánh mắt Chu Ninh đảo qua Đào Ứng Sương, vị mẹ kế này của nguyên chủ có thể mê hoặc vị hôn phu đa tình kia, tất nhiên tư sắc sẽ không kém, trước xinh đẹp sau kiều diễm, dung sắc diễm lệ, 30 tuổi càng thêm đầy đặn mê người, giơ tay nhấc chân đều là phong tình vạn chủng.
Dung mạo của nguyên chủ cũng tinh xảo mỹ lệ, nhưng quanh năm suốt tháng chỉ mặc chính trang và kính cận, tính cách lại vô cùng lãnh đạm không hiểu phong tình, ngày nào cũng tăng cả ở công ty, Tề Tử Hằng ngoại tình cũng chẳng có gì khó hiểu.
Chỉ là xui xẻo quá, kiếp trước bọn họ giết chết nguyên chủ, đoạt được mọi thứ, kiếp này lại tự mình dâng tới cửa, vậy thì cô phải xử lí hai người này thế nào thì mới có thể đạt được 100% độ hài lòng từ nguyên chủ đây?
Ừ, cái vấn đề này phải suy tính cẩn thận một chút.
Hoàn Khố Thiếu Gia: [...]
Động tí là đòi xử lí người ta, đây mà là thanh niên ba tốt?
Chu Ninh đẩy gọng kính, thanh niên ba tốt không phải là vì dân trừ hại hả?
[...]
Mọi người đều thấy Chu Ninh không nằm ở trên giường, còn rút kim tiêm, ngồi bên cửa sổ ngẩn người.
"Tiểu Thanh, con tỉnh rồi? Đầu còn đau không? Tại sao lại không nằm ở trên giường nghỉ ngơi?"
Bà lão dẫn đầu nhìn Chu Ninh, từ ái lại lo lắng hỏi. Bà là bà ngoại của nguyên chủ, lão phu nhân Doãn gia.
Chu Ninh đứng lên, bình tĩnh nói: "Bà ngoại, con không sao."
Doãn lão phu nhân nhìn cháu ngoại giống như cái hũ nút, trong lòng vô cùng khó chịu.
Đứa nhỏ này nhất định chịu ủy khuất gì đó, nhưng vẫn luôn giữ trong lòng, đến ngày hôm qua mới không chịu nổi nữa mà làm ra chuyện như vậy.
Doãn lão phu nhân lão chảy nước mắt, nắm tay cô, "Là bà ngoại không chăm sóc tốt cho con."
Chu Ninh: "......" Hả!?
Cô khó hiểu nhìn bà, không hiểu tại sao bà ấy lại khóc?
Thấy vậy, Doãn lão phu nhân càng thêm đau lòng.
Khóe miệng Chu Ninh hơi mím, thoạt nhìn bộ dáng của cô giống như người sắp chết lắm hả!?
Những người khác của Doãn gia nhanh chóng chạy tới an ủi lão phu nhân.
Cho tới khi Chu Ninh ngoan ngoãn trở về giường, lão phu nhân mới bình tĩnh lại.