Chương : 1
Có phải hay không là kiếp trước vất vả một chút thì kiếp sau sẽ được may mắn một chút
không ?
Cơ Chỉ Lam nằm ở trên mặt giường lớn khắc hoa cứ một mực tự hỏi về vấn đề này.
Nói tới kiếp trước của nàng quả thật là vô cùng vất vả, sinh ở một gia đình bình thường, làm một bác sĩ nho nhỏ vô cùng bình thường. Vì kết hôn, mua nhà mà không để ý đến thân thể đang dốc sức liều mạng kiếm tiền. Kết quả sau khi chấm dứt báo cáo y học lần thứ nhất, thì nằm trên giường luôn không còn tỉnh lại.
Ah, không đúng, là đã tỉnh lại. Chỉ có điều là bị thay đổi chỗ, biến thành một triều đại không hề tồn tại trong lịch sử Trung Quốc, một quốc gia có tên là Đại Ung, cha ruột mình là Tề vương gia đang đi chinh chiến bốn phía, mở mang bờ cõi theo lệnh của tổ phụ. Lúc tỉnh lại thì thấy mình từ từ chui ra từ trong bụng mẹ. Khá tốt, khá tốt, xuyên qua là trẻ con cũng không cần nói cái câu cẩu huyết kia: Ngươi là ai? Ta là ai? Đây là nơi nào chứ hả?
Trong mười lăm năm xuyên qua tới nơi này, Chỉ Lam đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống của mình bây giờ.
Năm mười lăm tuổi, chưa từng gặp mặt tổ phụ đã qua đời 10 năm, cha của Chỉ Lam vì là con của tiên đế nên trở thành đệ đệ hoàng đế. Hoàng đế hiện tại là nhị thúc của Chỉ Lam, phụ vương của Chỉ Lam đứng thứ sáu, phong hào là Tề, mẫu thân là Tần trắc phi bên cạnh Lục vương gia.
Lục vương gia này có chiến công hiển hách, lúc trước đối với ngôi vị hoàng đế cũng không mưu cầu, rất được ca ca hoàng đế của mình tin cậy. Nhưng không ai hoàn mỹ cả, lục vương gia có một tật lớn là tính tình háo sắc, hai ba bữa lại mang một người về phủ, còn chưa tính đến nha đầu thông phòng. Hiện tại đã có một vị chính phi, bên cạnh còn có ba vị trắc phi, thiếp thất sáu vị , nha đầu thông phòng... nhiều không tính xuể. Hài tử hiện tại tổng cộng có chín đứa con trai, sáu đứa con gái, Chỉ Lam tuyệt đối tin tưởng việc này có quan hệ đến thủ đoạn của vương phi. May mắn Lục vương này là một vương gia có thực quyền, bằng không tuyệt đối sẽ không nuôi nổi cái gia đình đông như thế này!
Cái gì có nhiều quá thì sẽ không còn đáng giá, dù mình là do trắc phi sinh ra, thế nhưng nhiều hài tử như vậy, trong đó còn có con vợ cả tứ tiểu thư cùng nhị thiếu gia, còn mình chỉ là một ngũ tiểu thư mấy tháng mới được gặp phụ thân một lần, cũng chẳng có gì lạ.
Chỉ Lam xuyên qua nơi này mười lăm năm đều luôn giữ khuôn phép trong việc sinh hoạt, nghiêm túc học những thủ nghệ mà nữ tử cổ đại nên học, ngày thường luyện chữ, thêu hoa, đánh đàn, sau đó lại tâm sự cùng mẫu thân, cuộc sống khuê phòng cứ theo thời gian ngày qua ngày. Không thể hát ra được những âm thanh của tự nhiên, cũng chưa làm qua cái gì đặc sắc tuyệt diễm văn vẻ. Về phần cái vai nữ chính khí phách vô địch xuyên qua, nàng một chút cũng không có cảm nhận được. Vốn khi ở hiện đại, ngay cả con nhà giàu bình thường cũng xem thường mình, sau khi xuyên qua lại có vô số hoàng tôn công tử vây quanh, làm sao có thể...
Mẫu thân của Chỉ Lam cũng không may mắn, cả đời này cũng không có con trai, chỉ có một đứa con gái là Chỉ Lam, thế nên trút toàn bộ tinh lực cho nàng. Bất quá đối với Chỉ Lam mà nói, cả đời này thật đúng là được hưởng phúc rồi. Đã có tình thương ưu ái của mẫu thân, lại có nhiều tiền tiêu hàng tháng, vương phi cũng không hề khấu trừ (cắt xén), đoán chừng người ta căn bản cũng không có ý muốn đi đối phó mình. Về phần chuyện giữa bọn tỷ muội trong vương phủ, aizz...
“Tiểu thư, tứ tiểu thư sai người tới hỏi, chiều đi đến Cẩn Quốc Công Gia ngắm hoa, tiểu thư người có muốn đi hay không?”
“Nói với tứ tỷ tỷ, hôm qua ta bị sốt hôm nay lại gặp người hơi khó chịu, e là không đi được.” Chỉ Lam một bên vừa phân phó, một bên vừa thầm nói trong lòng, nếu đi còn là làm nền cho người ta hay sao, phàm là thứ nữ có chút đầu óc, ai dám biểu hiện mình tốt hơn so với con vợ cả, chính mình còn bị vương phi nắm trong tay đây này.
“Thúy Nhị, đem hết hầu bao hôm qua ta làm chưa xong đến đây.”
Thúy Nhị cầm giỏ đựng đồ thêu đến, cười nói: ” Tiểu thư lại bắt đầu thêu đồ cưới rồi.”
“Ừ, nếu bản thân chúng mình không nắm chặt, ngược lại lúc trông đợi vào nhóm may vá không chừng lại có nhiều khó khăn. Hơn nữa, do một tay ta thêu sản phẩm cũng có thể làm vừa mắt người đấy thôi.” Chỉ Lam một chút hàm súc cũng không hề giả khi ở trước mặt nha hoàn thiếp thân của chính mình.
Tay Thúy Nhị cũng cầm lấy đồ vật bắt đầu thêu: “Tiểu thư, không biết chủ tử cùng vương phi nói chuyện thế nào rồi?”
Chuyện mà Thúy Nhị nói đến chính là hôn nhân đại sự của Chỉ Lam, mẫu thân của mình không được sủng ái, thế nên việc này liền nằm ở trong tay của vương phi. Tần vương phi chính là loại nữ chủ nhân chủng hào môn chuẩn mực, bình thường tuy vương phi đối với mình cũng không thân mật lắm, nhưng cũng không thể nói là không tốt, cho nên Chỉ Lam mới không quá lo lắng rằng vương Phi cố tình tìm cho mình loại người không đứng đắn, chỉ là chắc chắn sẽ thấp hơn Tứ tiểu thư.
không ?
Cơ Chỉ Lam nằm ở trên mặt giường lớn khắc hoa cứ một mực tự hỏi về vấn đề này.
Nói tới kiếp trước của nàng quả thật là vô cùng vất vả, sinh ở một gia đình bình thường, làm một bác sĩ nho nhỏ vô cùng bình thường. Vì kết hôn, mua nhà mà không để ý đến thân thể đang dốc sức liều mạng kiếm tiền. Kết quả sau khi chấm dứt báo cáo y học lần thứ nhất, thì nằm trên giường luôn không còn tỉnh lại.
Ah, không đúng, là đã tỉnh lại. Chỉ có điều là bị thay đổi chỗ, biến thành một triều đại không hề tồn tại trong lịch sử Trung Quốc, một quốc gia có tên là Đại Ung, cha ruột mình là Tề vương gia đang đi chinh chiến bốn phía, mở mang bờ cõi theo lệnh của tổ phụ. Lúc tỉnh lại thì thấy mình từ từ chui ra từ trong bụng mẹ. Khá tốt, khá tốt, xuyên qua là trẻ con cũng không cần nói cái câu cẩu huyết kia: Ngươi là ai? Ta là ai? Đây là nơi nào chứ hả?
Trong mười lăm năm xuyên qua tới nơi này, Chỉ Lam đã hoàn toàn dung nhập vào cuộc sống của mình bây giờ.
Năm mười lăm tuổi, chưa từng gặp mặt tổ phụ đã qua đời 10 năm, cha của Chỉ Lam vì là con của tiên đế nên trở thành đệ đệ hoàng đế. Hoàng đế hiện tại là nhị thúc của Chỉ Lam, phụ vương của Chỉ Lam đứng thứ sáu, phong hào là Tề, mẫu thân là Tần trắc phi bên cạnh Lục vương gia.
Lục vương gia này có chiến công hiển hách, lúc trước đối với ngôi vị hoàng đế cũng không mưu cầu, rất được ca ca hoàng đế của mình tin cậy. Nhưng không ai hoàn mỹ cả, lục vương gia có một tật lớn là tính tình háo sắc, hai ba bữa lại mang một người về phủ, còn chưa tính đến nha đầu thông phòng. Hiện tại đã có một vị chính phi, bên cạnh còn có ba vị trắc phi, thiếp thất sáu vị , nha đầu thông phòng... nhiều không tính xuể. Hài tử hiện tại tổng cộng có chín đứa con trai, sáu đứa con gái, Chỉ Lam tuyệt đối tin tưởng việc này có quan hệ đến thủ đoạn của vương phi. May mắn Lục vương này là một vương gia có thực quyền, bằng không tuyệt đối sẽ không nuôi nổi cái gia đình đông như thế này!
Cái gì có nhiều quá thì sẽ không còn đáng giá, dù mình là do trắc phi sinh ra, thế nhưng nhiều hài tử như vậy, trong đó còn có con vợ cả tứ tiểu thư cùng nhị thiếu gia, còn mình chỉ là một ngũ tiểu thư mấy tháng mới được gặp phụ thân một lần, cũng chẳng có gì lạ.
Chỉ Lam xuyên qua nơi này mười lăm năm đều luôn giữ khuôn phép trong việc sinh hoạt, nghiêm túc học những thủ nghệ mà nữ tử cổ đại nên học, ngày thường luyện chữ, thêu hoa, đánh đàn, sau đó lại tâm sự cùng mẫu thân, cuộc sống khuê phòng cứ theo thời gian ngày qua ngày. Không thể hát ra được những âm thanh của tự nhiên, cũng chưa làm qua cái gì đặc sắc tuyệt diễm văn vẻ. Về phần cái vai nữ chính khí phách vô địch xuyên qua, nàng một chút cũng không có cảm nhận được. Vốn khi ở hiện đại, ngay cả con nhà giàu bình thường cũng xem thường mình, sau khi xuyên qua lại có vô số hoàng tôn công tử vây quanh, làm sao có thể...
Mẫu thân của Chỉ Lam cũng không may mắn, cả đời này cũng không có con trai, chỉ có một đứa con gái là Chỉ Lam, thế nên trút toàn bộ tinh lực cho nàng. Bất quá đối với Chỉ Lam mà nói, cả đời này thật đúng là được hưởng phúc rồi. Đã có tình thương ưu ái của mẫu thân, lại có nhiều tiền tiêu hàng tháng, vương phi cũng không hề khấu trừ (cắt xén), đoán chừng người ta căn bản cũng không có ý muốn đi đối phó mình. Về phần chuyện giữa bọn tỷ muội trong vương phủ, aizz...
“Tiểu thư, tứ tiểu thư sai người tới hỏi, chiều đi đến Cẩn Quốc Công Gia ngắm hoa, tiểu thư người có muốn đi hay không?”
“Nói với tứ tỷ tỷ, hôm qua ta bị sốt hôm nay lại gặp người hơi khó chịu, e là không đi được.” Chỉ Lam một bên vừa phân phó, một bên vừa thầm nói trong lòng, nếu đi còn là làm nền cho người ta hay sao, phàm là thứ nữ có chút đầu óc, ai dám biểu hiện mình tốt hơn so với con vợ cả, chính mình còn bị vương phi nắm trong tay đây này.
“Thúy Nhị, đem hết hầu bao hôm qua ta làm chưa xong đến đây.”
Thúy Nhị cầm giỏ đựng đồ thêu đến, cười nói: ” Tiểu thư lại bắt đầu thêu đồ cưới rồi.”
“Ừ, nếu bản thân chúng mình không nắm chặt, ngược lại lúc trông đợi vào nhóm may vá không chừng lại có nhiều khó khăn. Hơn nữa, do một tay ta thêu sản phẩm cũng có thể làm vừa mắt người đấy thôi.” Chỉ Lam một chút hàm súc cũng không hề giả khi ở trước mặt nha hoàn thiếp thân của chính mình.
Tay Thúy Nhị cũng cầm lấy đồ vật bắt đầu thêu: “Tiểu thư, không biết chủ tử cùng vương phi nói chuyện thế nào rồi?”
Chuyện mà Thúy Nhị nói đến chính là hôn nhân đại sự của Chỉ Lam, mẫu thân của mình không được sủng ái, thế nên việc này liền nằm ở trong tay của vương phi. Tần vương phi chính là loại nữ chủ nhân chủng hào môn chuẩn mực, bình thường tuy vương phi đối với mình cũng không thân mật lắm, nhưng cũng không thể nói là không tốt, cho nên Chỉ Lam mới không quá lo lắng rằng vương Phi cố tình tìm cho mình loại người không đứng đắn, chỉ là chắc chắn sẽ thấp hơn Tứ tiểu thư.