Chương : 43
Sau khi xem hết đoạn phim, khuôn mặt Lương đạo đen hơn cả đáy nồi.
Hứa Thanh Uyển bị bỏng không phải do cứu hỏa mà chính cô ta tự mình hại mình! Lương đạo lại nhớ tới cảnh Hứa Thanh Uyển khóc lóc ra vẻ tội nghiệp trong video, cô ta luôn miệng nói vết bỏng không đau, vì cứu người mà bị thương rất đáng...Ông cảm thấy thật buồn nôn.
Tại sao cô ta có thể mặt dày đến vậy?
Lương đạo chọn diễn viên vô cùng hà khắc, lần này ông không thể không thừa nhận mắt mình bị mù mới nhìn trúng Hứa Thanh Uyển. Cô ta không chỉ không tôn trọng đoàn phim, nhân cách còn thối nát, tự khiến bản thân bị thương còn ra vẻ tội nghiệp, thật sự —— thật sự không thể chấp nhận!
Sự dối trá của Hứa Thanh Uyển khiến Lương đạo không thể kìm nén được cơn giận, thậm chí còn muốn công phố đoạn phim ngắn này cho truyền thông để mọi người đều nhìn thấy khuôn mặt thật của cô ta. Nhưng lúc bình tĩnh lại ông mới cảm thấy làm như vậy không ổn. Ông là người chịu trách nhiệm lớn nhất trong đoàn, Hứa Thanh Uyển lại là nữ 2 của 《 Khuynh Quốc 》, sự cố cháy đã khiến một số người phê bình kín đáo, nếu còn tiếp tục xảy ra chuyện thì không biết dư luận sẽ phản ứng thế nào.
Cô gái Hứa Thanh Uyển này không quan trọng, Lương đạo cũng cảm thấy nhân cách của cô ta có vấn đề cần phải dạy dỗ một chút. Nhưng chẳng may sau khi công khai lại ảnh hưởng đến đoàn phim, ảnh hưởng đến điện ảnh thì sao? Là người tổng phụ trách, Lương đạo không thể không suy nghĩ một cách nghiêm túc chuyện này.
Biên tập ngồi cùng Lương đạo nhìn thấy cảnh Hứa Thanh Uyển cho tay vào lửa lớn cũng bị dọa sợ. Hắn quay sang nhìn Lương đạo, cẩn thận hỏi: "Lương đạo, chuyện này...... Chúng ta nên xử lý thế nào?"
Lương đạo không nói một lời. Việc này cũng không lớn, Hứa Thanh Uyển chỉ tự mình hại mình để PR bản thân thôi, cô ta chẳng phải người phóng hỏa, tính ra cũng không làm gì phạm pháp.
"...... Sửa kịch bản đi." Lương đạo suy nghĩ một lúc lâu quyết định không nên lôi cả đoàn phim ra cược. Nhưng một khi nhìn rõ khuôn mặt thật của Hứa Thanh Uyển ông làm sao có thể để cô tiếp tục nhận đãi ngộ tốt: "Sau cảnh Vân Mộng đốt địa cung sửa thành cô ta muốn hại người ngược lại hại mình, Vân Hòa được Tân Đế cứu sống, kết thúc vai diễn của Hứa Thanh Uyển tại đấy!"
"Vậy đoạn phim kia......" Biên tập vô cùng khó xử, rốt cuộc xóa hay không xóa?
Giờ phút này Lương đạo mới nhớ ra Tư Vũ yêu cầu muốn xem camera, nhưng mà...cuốn ghi hình này thật sự không thể tuồn ra ngoài.
Mấy hôm trước ông còn hứa với Kỷ Lâm nhất định sẽ đưa cho bọn họ xem, tình hình hiện tại chắc phải nuối lời rồi. Nhưng Lương đạo có chút nghi hoặc, tại sao Tư Vũ lại nhắc tới chuyện này, chẳng nhẽ cô đã sớm phát hiện Hứa Thanh Uyển có vấn đề?
Vốn dĩ Hứa Thanh Uyển vẫn còn một vài cảnh diễn. Lương đạo đã hoàn toàn thất vọng về cô ta, tuy rằng không thể công khai đoạn phim nhưng sửa kịch bản lại không phải việc gì khó.
Ông lập tức gọi tổ biên kịch tới, trong một đêm sửa lại toàn bộ kịch bản - vai diễn Vân Hòa của Tư Vũ chính thức "thăng cấp" thành nữ 2.
Sau khi làm xong hết mọi chuyện, Lương đạo mới thông báo việc thay đổi kịch bản. Ông nói qua loa là để bộ phim đạt đến trình độ hoàn mĩ nhất nên đã thương lượng cùng tổ biên kịch làm lại kịch bản. Ngay từ đầu 《 Khuynh Quốc 》 đã thường xuyên chỉnh sửa kịch bản để có kết cấu logic nên mọi người cũng không bàn cãi gì nhiều. Các diễn viên khác đều trở về xem lại kịch bản, riêng chỉ có Hứa Thanh Uyển sau khi phát hiện mình "chết" ở giữa đường, sắc mặt khó coi đi gõ cửa phòng nghỉ của đạo diễn.
"Lương đạo, tôi không hiểu vì sao phải sửa kịch bản?" Hứa Thanh Uyển không biết đã xảy ra chuyện gì, cô vừa bước vào đã thấy gương mặt u ám của Lương đạo, đành kìm nén sự sốt ruột trong lòng, miễn cưỡng nở nụ cười: "Ngài có thể suy nghĩ lại được không? Tôi cho rằng Vân Mộng chết ở cảnh này có chút đột ngột."
Không biết có phải Lương đạo cố ý hay không, cô là người cuối cùng nhận được kịch bản mới! Hứa Thanh Uyển xem xong tức muốn xỉu, đây là cố tình muốn đuổi cô ra khỏi đoàn! Cảnh đặc sắc của cô ở phía sau cùng cũng bị xóa không còn một mảnh!
Làm sao bây giờ! Cô còn định dựa vào《 Khuynh Quốc 》 để thành danh!
Lương đạo đã sớm đoán được Hứa Thanh Uyển sẽ tới nên vẫn bình tĩnh uống trà: "Tôi với tổ biên kịch thương lượng một lúc lâu mới đưa ra quyết định này, tuy rằng có thay đổi suất diễn nhưng lương vẫn như cũ. Mà người lúc đầu nói muốn sửa kịch bản không phải là cô à? Cảnh rơi xuống nước đó tôi vẫn còn nhớ rõ ràng."
Đâu chỉ nhớ rõ ràng, nghĩ tới Hứa Thanh Uyển kể lể khóc lóc chuyện rơi xuống nước nên bị sốt trong video, Lương đạo cảm thấy cô gái này đổi trắng thay đen đã tới trình độ "kì tài". Rõ ràng Tư Vũ ở mới là người ngâm trong nước lạnh nửa ngày, mãi về sau ông mới biết cô bị sốt, người ta còn chưa kêu khổ một tiếng!
Lương đạo lí lẽ vô cùng rõ ràng. Hứa Thanh Uyển cũng không thể đặt dao lên cổ ông đòi lại suất diễn, cô tiếp tục nở nụ cười giả tạo:"Lương đạo, ngài có thể nói cho tôi vì sao được không?".
Hứa Thanh Uyển không phải đồ ngốc, cả đoàn chỉ có mình cô bị cắt suất, Chu Tư Vũ thì lên như diều gặp gió, trở thành nữ 2, nhất định là có ai đó nhằm vào cô!
Lương đạo nhìn biểu tình không cam lòng của Hứa Thanh Uyển, cười lạnh một tiếng, nhằm vào cô đấy thì sao! Ai bảo cô không biết điều!
"Vết bỏng này...... chắc sắp khỏi rồi nhỉ?" Lương đạo không đi thẳng vào vấn đề chính, ông nhìn cánh tay cuốn băng của Hứa Thanh Uyển, hỏi đầy thâm ý.
Hứa Thanh Uyển sửng sốt: "À? À, vâng...... Bác sĩ nói mấy hôm nữa sẽ tháo băng."
Trong lòng cô vô cùng rầu rĩ, Lương đạo tại sao lại nhắc tới vết thương này? Nhưng nhờ thế Hứa Thanh Uyển lại có một lý do ra vẻ tội nghiệp, cô lập tức làm bộ vô tình chạm vào vết bỏng, mắt ứa lệ: "Nhưng mà Lương đạo, mấy cảnh đằng sau tôi đã chuẩn bị rất nhiều, ngài có thể vì lần này ngoài ý muốn...vết bỏng trên tay tôi cũng không biết có để lại sẹo không..."
Hứa Thanh Uyển không nhắc đến thì thôi, vừa nhắc lại khiến Lương đạo nhớ tới vết thương này từ đâu mà ra, sự thất vọng trong lòng ngày càng tăng. Lúc đầu ông vì sao cảm thấy Hứa Thanh Uyển không tồi, đúng là mắt bị mù rồi!
Lương đạo càng không có kiên nhẫn giải thích với Hứa Thanh Uyển. Dù không công khai đoạn ghi hình vì sợ làm ảnh hưởng đến bộ phim nhưng Lương đạo có thể ra mặt chỉ trích cô ta làm hỏng hình tượng cả đoàn, ông chưa làm thế vì nể cái tình cô là diễn viên trong đoàn. Nhưng Hứa Thanh Uyển được một tấc lại muốn tiến một thước!
"Vết bỏng này có phải do cứu hỏa mà bị hay không trong lòng cô tự biết." Lương đạo đặt chén trà xuống, lạnh lùng nhìn cô:"Tôi không so đo đã là nể mặt nhau lắm rồi. Suất diễn của cô đã hết, rời đoàn lúc nào cũng được, đương nhiên, nếu cô không chấp nhận có thể nói cho truyền thông nhưng dư luận đứng ở bên nào thì chưa biết đâu."
Trong lòng Hứa Thanh Uyển hốt hoảng. Có ý gì? Chẳng lẽ Lương đạo biết vết thương này từ đâu ra? Không có khả năng...... Không có khả năng a, lúc ấy bối rối như vậy ai sẽ để ý?
Chu Tư Vũ...... Đúng rồi, nhất định là cô ta!
Hứa Thanh Uyển không rõ Lương đạo có chứng cứ gì, nếu chỉ có lời nói miệng của Tư Vũ thì tốt rồi, chẳng may có ghi hình lại...... cô nhất định sẽ thân bại danh liệt!
"Lương đạo, tôi không có ý này, tôi chỉ sợ sửa kịch bản sẽ ảnh hưởng đến cốt truyện đằng sau, nếu ngài đã nói vậy tôi cũng không có ý kiến gì nữa." Hứa Thanh Uyển quay ngắt 180 độ, cô không dám đắc tội Lương đạo nên chỉ có thể nuốt ấm ức vào trong bụng.
Rõ ràng, rõ ràng đây là một cơ hội tốt!
Lương đạo thờ ơ, không kiên nhẫn phất tay ý bảo cô đi ra ngoài. Hứa Thanh Uyển không hiểu được vấn đề là cô tự mình hại mình để PR bản thân, không nghe đoàn phim mà tự tiện hành động, cắt hết suất diễn đã là một hình phạt nhẹ, cô lại còn không biết hối cải!
Thương lượng không có kết quả, Hứa Thanh Uyển không có lý do gì ở lại đoàn phim, xám xịt thu dọn hành lý ngày hôm sau ra khỏi đoàn.
Cô vừa đi, Tư Vũ rốt cuộc được Lục ngũ gia "thả ra", cùng Kỷ Lâm trở về đoàn phim.
Tư Vũ tất nhiên cũng nhận được kịch bản mới, cô vừa về đã chạy đi tìm đạo diễn, nhíu mày hỏi: "Lương đạo, đã xảy ra chuyện gì vậy, có liên quan tới đoạn ghi hình kia à?"
Lương đạo có chút chột dạ nhìn, dù đã quyết định không công khai đoạn ghi hình — ít nhất trước khi công chiếu 《 Khuynh Quốc 》không thể công khai, nhưng chuyện đồng ý rồi lại không làm được ông không khỏi xấu hổ.
"Tư Vũ, ghi hình tôi xem qua rồi, Hứa Thanh Uyển thật sự có vấn đề nhưng không liên quan gì đến chuyện phóng hỏa cả. Cô ta cũng đã ra khỏi đoàn, đoạn phim này để sau hãy nói được chứ?"
Tư Vũ nhướng mày: "Cô ta làm gì?"
Kỷ Lâm sớm đã không thích Hứa Thanh Uyển, hắn ở bên cạnh hát đệm: "Lương đạo, chúng ta làm bạn đã lâu, không đến mức chuyện này cũng giấu chứ?"
Lương đạo cười khổ: "Thật ra là...Vết thương của Hứa Thanh Uyển do cô ta tự làm ra, nhưng cũng quá xui xẻo, camera duy nhất không bị hỏng lại ở đúng vị trí đấy." Không biết có phải ý trời hay không.
"..." Tư Vũ không nghĩ tới Hứa Thanh Uyển có thể làm được đến vậy.
Kỷ Lâm ngẩn ngơ một lúc mới lên tiếng:"Trời đậu, cô ta có bệnh hả?"
Đâu chỉ có bệnh, ba người ở đây đều cảm thấy não cô ta có vấn đề.
Lương đạo thở dài: "Đoàn phim hiện giờ rất loạn, Tư Vũ, hy vọng cô hiểu cho, tôi biết cô có xích mích ngầm với Hứa Thanh Uyển nhưng đoạn phim này không nên công khai bây giờ."
Ý là chuyện nhỏ trở thành không có gì, Kỷ Lâm lập tức nhăn mày: "Lương đạo, bụng dạ ngài thật khó lường."
Tư Vũ trầm ngâm một lúc mới nhẹ giọng nói: "Lương đạo, có thể đưa nó cho tôi được không? Ngài yên tâm, tôi biết đúng mực, sẽ không làm ra chuyện gì ảnh hưởng đến 《 Khuynh Quốc 》, ngài coi như nể mặt Lục gia một lần, được chứ?"
Lục gia là nhà đầu tư lớn nhất của bộ điện ảnh này, trong lòng Lương đạo cũng rõ ràng có nguồn tiền ấy đều nhờ Tư Vũ, cô đã nhắc tới Lục thì ông làm sao dám từ chối, đành phải đưa băng ghi hình cho cô, còn không quên dặn dò: "Đừng quá nóng vội."
Dùng danh tiếng của Lục gia thật sự rất tốt, nếu Tư Vũ không nhắc tới Lục gia chắc có lẽ Lương đạo sẽ chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ lại hóa hư vô.
"Chị định làm gì Hứa Thanh Uyển?" Kỷ Lâm không hề cảm thấy chị gái quá đáng, dù sao hắn đã quyết định ngăn cản con đường minh tinh của Hứa Thanh Uyển, cô ta xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến hắn, chỉ cần chị gái vui là được rồi.
Tư Vũ suy tư nhìn cuốn băng ghi hình: "A Lâm, em nhờ người cắt những đoạn cần thiết trong này ra, sớm hay muộn cũng sẽ dùng, chị chỉ nhận lời trước khi phim công chiếu sẽ không công khai, nhưng về sau có đăng hay không lại là chuyện khác."
Cô có dự cảm Hứa Thanh Uyển sẽ không chấp nhận dừng lại tại đây, đến lúc đó đoạn phim này sẽ là chứng cứ có lợi nhất.
Đoàn phim thiếu mất một người tên là Hứa Thanh Uyển, ai ai cũng vui mừng ra mặt. Cô ta suốt ngày tặng đồ cho mọi người, một hai lần thì không sao nhưng quá nhiều thì là có chuyện, còn cả video ở Weibo đã khiến trái tim bọn họ lạnh giá.
Cô ta vừa đi tất cả đều vui vẻ.
Suất diễn của Tư Vũ tăng lên gấp đôi, cô thay Hứa Thanh Uyển trở thành một trong những nhân vật chính cuối phim, còn nổi bật hơn cả nữ chính Hàn Điềm Điềm, người trong đoàn đều đang chờ phản ứng của Hàn Điềm Điềm... Nhưng cô lại không có chút khúc mắc nào, còn thân mật với Tư Vũ hơn bất kì ai.
"Tư Vũ, cảm ơn cô, cảm ơn cô lần trước đã nhắc nhở." Hàn Điềm Điềm là nữ chính nên được phân một phòng nghỉ riêng, nhân lúc nghỉ ngơi cô kéo Tư Vũ vào phòng, vừa nói một câu vành mắt đã đỏ.
Tư Vũ nhìn lướt qua đầu cô, vận khí màu xám đã biến thành hồng nhạt, xem ra đã thuận lợi thoát khỏi vận xui, chuyển nguy thành an.
Trong lòng Hàn Điềm Điềm vẫn còn sợ hãi, lúc ấy cô tham gia tiệc rượu, các thành viên còn lại trong nhóm cũng tới. Lát sau đàm phán với công ty không thuận lợi, trưởng nhóm Tô Mính Tuyết đứng lên khuyên giải, còn rót cho cô một ly rượu. Hàn Điềm Điềm vốn dĩ định uống nhưng trong đầu lại nhớ tới lời cảnh cáo của Tư Vũ, nhìn chén rượu cũng không uống nổi nữa. Cô nhân lúc Tô Mính Tuyết không chú ý, đổi vị trí ly của cô với cô ta, nhìn Tô Mính Tuyết không hay biết gì uống vào, một lát sau cũng không thấy chuyện gì xảy ra, Hàn Điềm Điềm còn cho rằng mình nghĩ nhiều.
Nhưng một tiếng sau đó lại có một toán phóng viên ập tới, như đã định sẵn mục tiêu trực tiếp xông lên phòng dành cho khách. Hàn Điềm Điềm nhìn thấy Tô Mính Tuyết chỉ cuốn một chiếc khăn lông thét chói tai lao ra, giường đệm trong phòng hỗn độn, còn có một người đàn ông xa lạ đang nằm, cô ta vừa hét: "Không phải tôi, mọi người nhầm rồi" vừa tránh né phóng viên chụp ảnh nên lúc bước xuống cầu thang không cẩn thận trượt chân, đầu đập vào sàn hôn mê bất tỉnh.
Chuyện này khiến buổi tiệc rượu hoàn toàn rối loạn, Tô Mính Tuyết cũng trở thành trò cười, nhân chứng vật chứng đều có, cho dù công ty cố gắng tẩy trắng nói Tô Mính Tuyết tuyệt đối không làm ra loại chuyện này nhưng truyền thông không tin, trong tay bọn họ có ảnh chụp, vừa đăng lên trên mạng đã đưa tới một hồi xôn xao.
Tô Mính Tuyết được tâng bốc là nữ thần của trạch nam, lúc trước được bao nhiêu người hâm mộ thì bây giờ có bấy nhiêu người phỉ nhổ. Các fan không thể chấp nhận việc nữ thần trong sáng của mình lại ngủ với đàn ông nhiều tuổi, chứng cứ còn vô cùng rõ ràng, muốn bênh cũng không bênh được. Đề tài Tô Mính Tuyết mau cút khỏi giới giải trí trở thành hot search, công ty đành phải đóng băng mọi hoạt động của cô vì không chịu được áp lực dư luận, còn da mặt dày đi năn nỉ Hàn Điềm Điềm hy vọng cô nhận lấy trọng trách trưởng nhóm.
Hàn Điềm Điềm lúc đầu còn không tiếp thu được, vài ngày sau suy nghĩ cẩn thận lại mới thấy sợ. Cô tuy rằng không thích Tô Mính Tuyết nhưng biết rõ cô ta rất cẩn thận, tuyệt đối sẽ không tự tìm đường chết, chuyện này...... nhất định là do ly rượu kia.
Cô đánh tráo ly rượu của Tô Mính Tuyết nên cô ta mới xảy ra chuyện. Nếu người uống ly rượu kia là cô, kết cục bây giờ của Tô Mính Tuyết sẽ là kết cục của Hàn Điềm Điềm cô...
"Cô nói tôi để ý Tô Mính Tuyết vì lý do này sao?" Hàn Điềm Điềm tỉ mỉ nói lại chuyện xảy ra lúc đó, nhưng cô không hiểu tại sao Tư Vũ biết Tô Mính Tuyết muốn hại cô?
"Cô không có việc gì là tốt rồi." Tư Vũ nghe được Tô Mính Tuyết bởi vì chuyện này có thể bị yêu cầu rời khỏi nhóm, thở dài một hơi: "Cô ta tự làm tự chịu."
Nếu ngay từ đầu không có ý xấu thì làm sao chịu hậu quả như bây giờ?
Hàn Điềm Điềm biết Tư Vũ không muốn nói rõ ràng nên cũng không hỏi nhiều, nhưng lòng cảm kích của cô không vì thế mà biến mất, nếu Tư Vũ không cảnh cáo, tương lai của cô nhất định sẽ bị hủy......
"Công ty đề cử tôi lên làm trưởng nhóm, nói muốn một lòng nâng đỡ tôi nhưng tôi không biết có nên đồng ý hay không." Trong đầu của Hàn Điềm Điềm đã xem Tư Vũ là thần tiên trên trời, cô biết trước mọi thứ còn cứu mình một lần không phải sao?
Tư Vũ nhìn ánh sáng trên đầu cô, nếu đã thoát khỏi vận xui thì cho dù Hàn Điềm Điềm quyết định thế nào tương lai cũng đều tốt đẹp cả:"Tùy tâm đi."
Hàn Điềm Điềm thật ra đã muốn rời khỏi nhóm từ lâu, công ty bất công vẫn luôn dẫm lên cô để nâng đỡ Tô Mính Tuyết, bây giờ cây rụng tiền đổ mới nhớ tới cô, công ty như vậy có thể ở lại sao? Nhưng cô sợ rời khỏi nhóm sẽ không được đãi ngộ như bây giờ nên vẫn còn do dự. Lời của Tư Vũ như một viên thuốc an thần khiến cô có dũng khí được ăn cả ngã về không, Hàn Điềm Điềm lập tức làm ra quyết định - Cô muốn phát triển một mình!
"Tư Vũ, tôi không biết nên cảm ơn cô thế nào..." Hàn Điềm Điềm ném được tảng đá lớn trong lòng lập tức nhẹ nhõm, càng nhìn Tư Vũ càng cảm thấy thuận mắt, hối hận tại sao không thể gặp cô sớm hơn, khó trách cộng đồng mạng đều gọi cô là thiên sứ!
"Tôi còn một ít hợp đồng quảng cáo, tôi cho cô hết được không? Đúng rồi, tôi còn biết một vài gameshow đang tuyển người, tôi có thể hỏi giúp cô..." Hàn Điềm Điềm vắt hết óc suy nghĩ trả ơn người ta thế nào, ai ngờ Tư Vũ không chút dao động từ chối hết.
Hàn Điềm Điềm lập tức nóng nảy: "Nhưng mà cô giúp tôi nhiều như vậy, trong lòng tôi rất khó chịu!"
Tư Vũ thấy Hàn Điềm Điềm không có ý định bỏ qua, nghĩ ngợi một lúc mới miễn cưỡng hỏi: "Cô thật sự muốn cảm ơn tôi?"
Hàn Điềm Điềm gật đầu mãnh liệt.
Tư Vũ lấy điện thoại ra, nhẹ nhàng nói: "Vậy giúp tôi PR họa sĩ này được không, Weibo là Lại sống 500 năm Cẩm Lí, fans của cô đa số là nữ sinh nên nhất định sẽ kéo được nhiều lượt xem......"
Việc thổ lộ lần trước biên tập Mộc Yên vẫn còn suýt xoa, Tư Vũ lập tức suy một ra ba nghĩ tới người thường sao có thể so với fans của minh tinh, nếu bọn họ chịu PR thì truyện tranh của cô sẽ càng nổi tiếng nhỉ? Quyết định vậy đi! Người đầu tiên sẽ là Hàn Điềm Điềm!
Hàn Điềm Điềm: "???"
......
Weibo gần đây vô cùng rộn ràng, scandal nối tiếp nhau, sự cố cháy đoàn phim 《 Khuynh Quốc 》 còn chưa hết hot lại tới scandal của Tô Mính Tuyết, ngay sau đó là việc Hàn Điềm Điềm thổ lộ công khai trên trang cá nhân, cô còn không ngần ngại tag người nọ vào.
@ Hàn Điềm Điềm: Tôi hận! Thiên sứ Tư Vũ của mọi người bắt tôi đọc một bộ truyện tranh tên là 《Công lược thời thượng》, hại tôi thức trắng 2 đêm cố nhai cho sạch, quầng thâm mắt đánh phấn cũng che không hết! @ Lại sống 500 năm Cẩm Lí, xin cô mau cập nhật chương mới! Đào hố được thì phải lấp được!!
Cộng đồng mạng:..... Gì đây?? Cái tên Cẩm Lí này bọn họ vẫn còn ấn tượng, vài ngày trước không phải Chu Tư Vũ mới thổ lộ công khai à, bây giờ còn xuất hiện ở Weibo của Hàn Điềm Điềm?
Giới giải trí đều trúng độc của Cẩm Lí hả? Tại sao minh tinh như tre già măng mọc giúp cô ta quảng cáo!
Hứa Thanh Uyển bị bỏng không phải do cứu hỏa mà chính cô ta tự mình hại mình! Lương đạo lại nhớ tới cảnh Hứa Thanh Uyển khóc lóc ra vẻ tội nghiệp trong video, cô ta luôn miệng nói vết bỏng không đau, vì cứu người mà bị thương rất đáng...Ông cảm thấy thật buồn nôn.
Tại sao cô ta có thể mặt dày đến vậy?
Lương đạo chọn diễn viên vô cùng hà khắc, lần này ông không thể không thừa nhận mắt mình bị mù mới nhìn trúng Hứa Thanh Uyển. Cô ta không chỉ không tôn trọng đoàn phim, nhân cách còn thối nát, tự khiến bản thân bị thương còn ra vẻ tội nghiệp, thật sự —— thật sự không thể chấp nhận!
Sự dối trá của Hứa Thanh Uyển khiến Lương đạo không thể kìm nén được cơn giận, thậm chí còn muốn công phố đoạn phim ngắn này cho truyền thông để mọi người đều nhìn thấy khuôn mặt thật của cô ta. Nhưng lúc bình tĩnh lại ông mới cảm thấy làm như vậy không ổn. Ông là người chịu trách nhiệm lớn nhất trong đoàn, Hứa Thanh Uyển lại là nữ 2 của 《 Khuynh Quốc 》, sự cố cháy đã khiến một số người phê bình kín đáo, nếu còn tiếp tục xảy ra chuyện thì không biết dư luận sẽ phản ứng thế nào.
Cô gái Hứa Thanh Uyển này không quan trọng, Lương đạo cũng cảm thấy nhân cách của cô ta có vấn đề cần phải dạy dỗ một chút. Nhưng chẳng may sau khi công khai lại ảnh hưởng đến đoàn phim, ảnh hưởng đến điện ảnh thì sao? Là người tổng phụ trách, Lương đạo không thể không suy nghĩ một cách nghiêm túc chuyện này.
Biên tập ngồi cùng Lương đạo nhìn thấy cảnh Hứa Thanh Uyển cho tay vào lửa lớn cũng bị dọa sợ. Hắn quay sang nhìn Lương đạo, cẩn thận hỏi: "Lương đạo, chuyện này...... Chúng ta nên xử lý thế nào?"
Lương đạo không nói một lời. Việc này cũng không lớn, Hứa Thanh Uyển chỉ tự mình hại mình để PR bản thân thôi, cô ta chẳng phải người phóng hỏa, tính ra cũng không làm gì phạm pháp.
"...... Sửa kịch bản đi." Lương đạo suy nghĩ một lúc lâu quyết định không nên lôi cả đoàn phim ra cược. Nhưng một khi nhìn rõ khuôn mặt thật của Hứa Thanh Uyển ông làm sao có thể để cô tiếp tục nhận đãi ngộ tốt: "Sau cảnh Vân Mộng đốt địa cung sửa thành cô ta muốn hại người ngược lại hại mình, Vân Hòa được Tân Đế cứu sống, kết thúc vai diễn của Hứa Thanh Uyển tại đấy!"
"Vậy đoạn phim kia......" Biên tập vô cùng khó xử, rốt cuộc xóa hay không xóa?
Giờ phút này Lương đạo mới nhớ ra Tư Vũ yêu cầu muốn xem camera, nhưng mà...cuốn ghi hình này thật sự không thể tuồn ra ngoài.
Mấy hôm trước ông còn hứa với Kỷ Lâm nhất định sẽ đưa cho bọn họ xem, tình hình hiện tại chắc phải nuối lời rồi. Nhưng Lương đạo có chút nghi hoặc, tại sao Tư Vũ lại nhắc tới chuyện này, chẳng nhẽ cô đã sớm phát hiện Hứa Thanh Uyển có vấn đề?
Vốn dĩ Hứa Thanh Uyển vẫn còn một vài cảnh diễn. Lương đạo đã hoàn toàn thất vọng về cô ta, tuy rằng không thể công khai đoạn phim nhưng sửa kịch bản lại không phải việc gì khó.
Ông lập tức gọi tổ biên kịch tới, trong một đêm sửa lại toàn bộ kịch bản - vai diễn Vân Hòa của Tư Vũ chính thức "thăng cấp" thành nữ 2.
Sau khi làm xong hết mọi chuyện, Lương đạo mới thông báo việc thay đổi kịch bản. Ông nói qua loa là để bộ phim đạt đến trình độ hoàn mĩ nhất nên đã thương lượng cùng tổ biên kịch làm lại kịch bản. Ngay từ đầu 《 Khuynh Quốc 》 đã thường xuyên chỉnh sửa kịch bản để có kết cấu logic nên mọi người cũng không bàn cãi gì nhiều. Các diễn viên khác đều trở về xem lại kịch bản, riêng chỉ có Hứa Thanh Uyển sau khi phát hiện mình "chết" ở giữa đường, sắc mặt khó coi đi gõ cửa phòng nghỉ của đạo diễn.
"Lương đạo, tôi không hiểu vì sao phải sửa kịch bản?" Hứa Thanh Uyển không biết đã xảy ra chuyện gì, cô vừa bước vào đã thấy gương mặt u ám của Lương đạo, đành kìm nén sự sốt ruột trong lòng, miễn cưỡng nở nụ cười: "Ngài có thể suy nghĩ lại được không? Tôi cho rằng Vân Mộng chết ở cảnh này có chút đột ngột."
Không biết có phải Lương đạo cố ý hay không, cô là người cuối cùng nhận được kịch bản mới! Hứa Thanh Uyển xem xong tức muốn xỉu, đây là cố tình muốn đuổi cô ra khỏi đoàn! Cảnh đặc sắc của cô ở phía sau cùng cũng bị xóa không còn một mảnh!
Làm sao bây giờ! Cô còn định dựa vào《 Khuynh Quốc 》 để thành danh!
Lương đạo đã sớm đoán được Hứa Thanh Uyển sẽ tới nên vẫn bình tĩnh uống trà: "Tôi với tổ biên kịch thương lượng một lúc lâu mới đưa ra quyết định này, tuy rằng có thay đổi suất diễn nhưng lương vẫn như cũ. Mà người lúc đầu nói muốn sửa kịch bản không phải là cô à? Cảnh rơi xuống nước đó tôi vẫn còn nhớ rõ ràng."
Đâu chỉ nhớ rõ ràng, nghĩ tới Hứa Thanh Uyển kể lể khóc lóc chuyện rơi xuống nước nên bị sốt trong video, Lương đạo cảm thấy cô gái này đổi trắng thay đen đã tới trình độ "kì tài". Rõ ràng Tư Vũ ở mới là người ngâm trong nước lạnh nửa ngày, mãi về sau ông mới biết cô bị sốt, người ta còn chưa kêu khổ một tiếng!
Lương đạo lí lẽ vô cùng rõ ràng. Hứa Thanh Uyển cũng không thể đặt dao lên cổ ông đòi lại suất diễn, cô tiếp tục nở nụ cười giả tạo:"Lương đạo, ngài có thể nói cho tôi vì sao được không?".
Hứa Thanh Uyển không phải đồ ngốc, cả đoàn chỉ có mình cô bị cắt suất, Chu Tư Vũ thì lên như diều gặp gió, trở thành nữ 2, nhất định là có ai đó nhằm vào cô!
Lương đạo nhìn biểu tình không cam lòng của Hứa Thanh Uyển, cười lạnh một tiếng, nhằm vào cô đấy thì sao! Ai bảo cô không biết điều!
"Vết bỏng này...... chắc sắp khỏi rồi nhỉ?" Lương đạo không đi thẳng vào vấn đề chính, ông nhìn cánh tay cuốn băng của Hứa Thanh Uyển, hỏi đầy thâm ý.
Hứa Thanh Uyển sửng sốt: "À? À, vâng...... Bác sĩ nói mấy hôm nữa sẽ tháo băng."
Trong lòng cô vô cùng rầu rĩ, Lương đạo tại sao lại nhắc tới vết thương này? Nhưng nhờ thế Hứa Thanh Uyển lại có một lý do ra vẻ tội nghiệp, cô lập tức làm bộ vô tình chạm vào vết bỏng, mắt ứa lệ: "Nhưng mà Lương đạo, mấy cảnh đằng sau tôi đã chuẩn bị rất nhiều, ngài có thể vì lần này ngoài ý muốn...vết bỏng trên tay tôi cũng không biết có để lại sẹo không..."
Hứa Thanh Uyển không nhắc đến thì thôi, vừa nhắc lại khiến Lương đạo nhớ tới vết thương này từ đâu mà ra, sự thất vọng trong lòng ngày càng tăng. Lúc đầu ông vì sao cảm thấy Hứa Thanh Uyển không tồi, đúng là mắt bị mù rồi!
Lương đạo càng không có kiên nhẫn giải thích với Hứa Thanh Uyển. Dù không công khai đoạn ghi hình vì sợ làm ảnh hưởng đến bộ phim nhưng Lương đạo có thể ra mặt chỉ trích cô ta làm hỏng hình tượng cả đoàn, ông chưa làm thế vì nể cái tình cô là diễn viên trong đoàn. Nhưng Hứa Thanh Uyển được một tấc lại muốn tiến một thước!
"Vết bỏng này có phải do cứu hỏa mà bị hay không trong lòng cô tự biết." Lương đạo đặt chén trà xuống, lạnh lùng nhìn cô:"Tôi không so đo đã là nể mặt nhau lắm rồi. Suất diễn của cô đã hết, rời đoàn lúc nào cũng được, đương nhiên, nếu cô không chấp nhận có thể nói cho truyền thông nhưng dư luận đứng ở bên nào thì chưa biết đâu."
Trong lòng Hứa Thanh Uyển hốt hoảng. Có ý gì? Chẳng lẽ Lương đạo biết vết thương này từ đâu ra? Không có khả năng...... Không có khả năng a, lúc ấy bối rối như vậy ai sẽ để ý?
Chu Tư Vũ...... Đúng rồi, nhất định là cô ta!
Hứa Thanh Uyển không rõ Lương đạo có chứng cứ gì, nếu chỉ có lời nói miệng của Tư Vũ thì tốt rồi, chẳng may có ghi hình lại...... cô nhất định sẽ thân bại danh liệt!
"Lương đạo, tôi không có ý này, tôi chỉ sợ sửa kịch bản sẽ ảnh hưởng đến cốt truyện đằng sau, nếu ngài đã nói vậy tôi cũng không có ý kiến gì nữa." Hứa Thanh Uyển quay ngắt 180 độ, cô không dám đắc tội Lương đạo nên chỉ có thể nuốt ấm ức vào trong bụng.
Rõ ràng, rõ ràng đây là một cơ hội tốt!
Lương đạo thờ ơ, không kiên nhẫn phất tay ý bảo cô đi ra ngoài. Hứa Thanh Uyển không hiểu được vấn đề là cô tự mình hại mình để PR bản thân, không nghe đoàn phim mà tự tiện hành động, cắt hết suất diễn đã là một hình phạt nhẹ, cô lại còn không biết hối cải!
Thương lượng không có kết quả, Hứa Thanh Uyển không có lý do gì ở lại đoàn phim, xám xịt thu dọn hành lý ngày hôm sau ra khỏi đoàn.
Cô vừa đi, Tư Vũ rốt cuộc được Lục ngũ gia "thả ra", cùng Kỷ Lâm trở về đoàn phim.
Tư Vũ tất nhiên cũng nhận được kịch bản mới, cô vừa về đã chạy đi tìm đạo diễn, nhíu mày hỏi: "Lương đạo, đã xảy ra chuyện gì vậy, có liên quan tới đoạn ghi hình kia à?"
Lương đạo có chút chột dạ nhìn, dù đã quyết định không công khai đoạn ghi hình — ít nhất trước khi công chiếu 《 Khuynh Quốc 》không thể công khai, nhưng chuyện đồng ý rồi lại không làm được ông không khỏi xấu hổ.
"Tư Vũ, ghi hình tôi xem qua rồi, Hứa Thanh Uyển thật sự có vấn đề nhưng không liên quan gì đến chuyện phóng hỏa cả. Cô ta cũng đã ra khỏi đoàn, đoạn phim này để sau hãy nói được chứ?"
Tư Vũ nhướng mày: "Cô ta làm gì?"
Kỷ Lâm sớm đã không thích Hứa Thanh Uyển, hắn ở bên cạnh hát đệm: "Lương đạo, chúng ta làm bạn đã lâu, không đến mức chuyện này cũng giấu chứ?"
Lương đạo cười khổ: "Thật ra là...Vết thương của Hứa Thanh Uyển do cô ta tự làm ra, nhưng cũng quá xui xẻo, camera duy nhất không bị hỏng lại ở đúng vị trí đấy." Không biết có phải ý trời hay không.
"..." Tư Vũ không nghĩ tới Hứa Thanh Uyển có thể làm được đến vậy.
Kỷ Lâm ngẩn ngơ một lúc mới lên tiếng:"Trời đậu, cô ta có bệnh hả?"
Đâu chỉ có bệnh, ba người ở đây đều cảm thấy não cô ta có vấn đề.
Lương đạo thở dài: "Đoàn phim hiện giờ rất loạn, Tư Vũ, hy vọng cô hiểu cho, tôi biết cô có xích mích ngầm với Hứa Thanh Uyển nhưng đoạn phim này không nên công khai bây giờ."
Ý là chuyện nhỏ trở thành không có gì, Kỷ Lâm lập tức nhăn mày: "Lương đạo, bụng dạ ngài thật khó lường."
Tư Vũ trầm ngâm một lúc mới nhẹ giọng nói: "Lương đạo, có thể đưa nó cho tôi được không? Ngài yên tâm, tôi biết đúng mực, sẽ không làm ra chuyện gì ảnh hưởng đến 《 Khuynh Quốc 》, ngài coi như nể mặt Lục gia một lần, được chứ?"
Lục gia là nhà đầu tư lớn nhất của bộ điện ảnh này, trong lòng Lương đạo cũng rõ ràng có nguồn tiền ấy đều nhờ Tư Vũ, cô đã nhắc tới Lục thì ông làm sao dám từ chối, đành phải đưa băng ghi hình cho cô, còn không quên dặn dò: "Đừng quá nóng vội."
Dùng danh tiếng của Lục gia thật sự rất tốt, nếu Tư Vũ không nhắc tới Lục gia chắc có lẽ Lương đạo sẽ chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, chuyện nhỏ lại hóa hư vô.
"Chị định làm gì Hứa Thanh Uyển?" Kỷ Lâm không hề cảm thấy chị gái quá đáng, dù sao hắn đã quyết định ngăn cản con đường minh tinh của Hứa Thanh Uyển, cô ta xảy ra chuyện gì cũng không liên quan đến hắn, chỉ cần chị gái vui là được rồi.
Tư Vũ suy tư nhìn cuốn băng ghi hình: "A Lâm, em nhờ người cắt những đoạn cần thiết trong này ra, sớm hay muộn cũng sẽ dùng, chị chỉ nhận lời trước khi phim công chiếu sẽ không công khai, nhưng về sau có đăng hay không lại là chuyện khác."
Cô có dự cảm Hứa Thanh Uyển sẽ không chấp nhận dừng lại tại đây, đến lúc đó đoạn phim này sẽ là chứng cứ có lợi nhất.
Đoàn phim thiếu mất một người tên là Hứa Thanh Uyển, ai ai cũng vui mừng ra mặt. Cô ta suốt ngày tặng đồ cho mọi người, một hai lần thì không sao nhưng quá nhiều thì là có chuyện, còn cả video ở Weibo đã khiến trái tim bọn họ lạnh giá.
Cô ta vừa đi tất cả đều vui vẻ.
Suất diễn của Tư Vũ tăng lên gấp đôi, cô thay Hứa Thanh Uyển trở thành một trong những nhân vật chính cuối phim, còn nổi bật hơn cả nữ chính Hàn Điềm Điềm, người trong đoàn đều đang chờ phản ứng của Hàn Điềm Điềm... Nhưng cô lại không có chút khúc mắc nào, còn thân mật với Tư Vũ hơn bất kì ai.
"Tư Vũ, cảm ơn cô, cảm ơn cô lần trước đã nhắc nhở." Hàn Điềm Điềm là nữ chính nên được phân một phòng nghỉ riêng, nhân lúc nghỉ ngơi cô kéo Tư Vũ vào phòng, vừa nói một câu vành mắt đã đỏ.
Tư Vũ nhìn lướt qua đầu cô, vận khí màu xám đã biến thành hồng nhạt, xem ra đã thuận lợi thoát khỏi vận xui, chuyển nguy thành an.
Trong lòng Hàn Điềm Điềm vẫn còn sợ hãi, lúc ấy cô tham gia tiệc rượu, các thành viên còn lại trong nhóm cũng tới. Lát sau đàm phán với công ty không thuận lợi, trưởng nhóm Tô Mính Tuyết đứng lên khuyên giải, còn rót cho cô một ly rượu. Hàn Điềm Điềm vốn dĩ định uống nhưng trong đầu lại nhớ tới lời cảnh cáo của Tư Vũ, nhìn chén rượu cũng không uống nổi nữa. Cô nhân lúc Tô Mính Tuyết không chú ý, đổi vị trí ly của cô với cô ta, nhìn Tô Mính Tuyết không hay biết gì uống vào, một lát sau cũng không thấy chuyện gì xảy ra, Hàn Điềm Điềm còn cho rằng mình nghĩ nhiều.
Nhưng một tiếng sau đó lại có một toán phóng viên ập tới, như đã định sẵn mục tiêu trực tiếp xông lên phòng dành cho khách. Hàn Điềm Điềm nhìn thấy Tô Mính Tuyết chỉ cuốn một chiếc khăn lông thét chói tai lao ra, giường đệm trong phòng hỗn độn, còn có một người đàn ông xa lạ đang nằm, cô ta vừa hét: "Không phải tôi, mọi người nhầm rồi" vừa tránh né phóng viên chụp ảnh nên lúc bước xuống cầu thang không cẩn thận trượt chân, đầu đập vào sàn hôn mê bất tỉnh.
Chuyện này khiến buổi tiệc rượu hoàn toàn rối loạn, Tô Mính Tuyết cũng trở thành trò cười, nhân chứng vật chứng đều có, cho dù công ty cố gắng tẩy trắng nói Tô Mính Tuyết tuyệt đối không làm ra loại chuyện này nhưng truyền thông không tin, trong tay bọn họ có ảnh chụp, vừa đăng lên trên mạng đã đưa tới một hồi xôn xao.
Tô Mính Tuyết được tâng bốc là nữ thần của trạch nam, lúc trước được bao nhiêu người hâm mộ thì bây giờ có bấy nhiêu người phỉ nhổ. Các fan không thể chấp nhận việc nữ thần trong sáng của mình lại ngủ với đàn ông nhiều tuổi, chứng cứ còn vô cùng rõ ràng, muốn bênh cũng không bênh được. Đề tài Tô Mính Tuyết mau cút khỏi giới giải trí trở thành hot search, công ty đành phải đóng băng mọi hoạt động của cô vì không chịu được áp lực dư luận, còn da mặt dày đi năn nỉ Hàn Điềm Điềm hy vọng cô nhận lấy trọng trách trưởng nhóm.
Hàn Điềm Điềm lúc đầu còn không tiếp thu được, vài ngày sau suy nghĩ cẩn thận lại mới thấy sợ. Cô tuy rằng không thích Tô Mính Tuyết nhưng biết rõ cô ta rất cẩn thận, tuyệt đối sẽ không tự tìm đường chết, chuyện này...... nhất định là do ly rượu kia.
Cô đánh tráo ly rượu của Tô Mính Tuyết nên cô ta mới xảy ra chuyện. Nếu người uống ly rượu kia là cô, kết cục bây giờ của Tô Mính Tuyết sẽ là kết cục của Hàn Điềm Điềm cô...
"Cô nói tôi để ý Tô Mính Tuyết vì lý do này sao?" Hàn Điềm Điềm tỉ mỉ nói lại chuyện xảy ra lúc đó, nhưng cô không hiểu tại sao Tư Vũ biết Tô Mính Tuyết muốn hại cô?
"Cô không có việc gì là tốt rồi." Tư Vũ nghe được Tô Mính Tuyết bởi vì chuyện này có thể bị yêu cầu rời khỏi nhóm, thở dài một hơi: "Cô ta tự làm tự chịu."
Nếu ngay từ đầu không có ý xấu thì làm sao chịu hậu quả như bây giờ?
Hàn Điềm Điềm biết Tư Vũ không muốn nói rõ ràng nên cũng không hỏi nhiều, nhưng lòng cảm kích của cô không vì thế mà biến mất, nếu Tư Vũ không cảnh cáo, tương lai của cô nhất định sẽ bị hủy......
"Công ty đề cử tôi lên làm trưởng nhóm, nói muốn một lòng nâng đỡ tôi nhưng tôi không biết có nên đồng ý hay không." Trong đầu của Hàn Điềm Điềm đã xem Tư Vũ là thần tiên trên trời, cô biết trước mọi thứ còn cứu mình một lần không phải sao?
Tư Vũ nhìn ánh sáng trên đầu cô, nếu đã thoát khỏi vận xui thì cho dù Hàn Điềm Điềm quyết định thế nào tương lai cũng đều tốt đẹp cả:"Tùy tâm đi."
Hàn Điềm Điềm thật ra đã muốn rời khỏi nhóm từ lâu, công ty bất công vẫn luôn dẫm lên cô để nâng đỡ Tô Mính Tuyết, bây giờ cây rụng tiền đổ mới nhớ tới cô, công ty như vậy có thể ở lại sao? Nhưng cô sợ rời khỏi nhóm sẽ không được đãi ngộ như bây giờ nên vẫn còn do dự. Lời của Tư Vũ như một viên thuốc an thần khiến cô có dũng khí được ăn cả ngã về không, Hàn Điềm Điềm lập tức làm ra quyết định - Cô muốn phát triển một mình!
"Tư Vũ, tôi không biết nên cảm ơn cô thế nào..." Hàn Điềm Điềm ném được tảng đá lớn trong lòng lập tức nhẹ nhõm, càng nhìn Tư Vũ càng cảm thấy thuận mắt, hối hận tại sao không thể gặp cô sớm hơn, khó trách cộng đồng mạng đều gọi cô là thiên sứ!
"Tôi còn một ít hợp đồng quảng cáo, tôi cho cô hết được không? Đúng rồi, tôi còn biết một vài gameshow đang tuyển người, tôi có thể hỏi giúp cô..." Hàn Điềm Điềm vắt hết óc suy nghĩ trả ơn người ta thế nào, ai ngờ Tư Vũ không chút dao động từ chối hết.
Hàn Điềm Điềm lập tức nóng nảy: "Nhưng mà cô giúp tôi nhiều như vậy, trong lòng tôi rất khó chịu!"
Tư Vũ thấy Hàn Điềm Điềm không có ý định bỏ qua, nghĩ ngợi một lúc mới miễn cưỡng hỏi: "Cô thật sự muốn cảm ơn tôi?"
Hàn Điềm Điềm gật đầu mãnh liệt.
Tư Vũ lấy điện thoại ra, nhẹ nhàng nói: "Vậy giúp tôi PR họa sĩ này được không, Weibo là Lại sống 500 năm Cẩm Lí, fans của cô đa số là nữ sinh nên nhất định sẽ kéo được nhiều lượt xem......"
Việc thổ lộ lần trước biên tập Mộc Yên vẫn còn suýt xoa, Tư Vũ lập tức suy một ra ba nghĩ tới người thường sao có thể so với fans của minh tinh, nếu bọn họ chịu PR thì truyện tranh của cô sẽ càng nổi tiếng nhỉ? Quyết định vậy đi! Người đầu tiên sẽ là Hàn Điềm Điềm!
Hàn Điềm Điềm: "???"
......
Weibo gần đây vô cùng rộn ràng, scandal nối tiếp nhau, sự cố cháy đoàn phim 《 Khuynh Quốc 》 còn chưa hết hot lại tới scandal của Tô Mính Tuyết, ngay sau đó là việc Hàn Điềm Điềm thổ lộ công khai trên trang cá nhân, cô còn không ngần ngại tag người nọ vào.
@ Hàn Điềm Điềm: Tôi hận! Thiên sứ Tư Vũ của mọi người bắt tôi đọc một bộ truyện tranh tên là 《Công lược thời thượng》, hại tôi thức trắng 2 đêm cố nhai cho sạch, quầng thâm mắt đánh phấn cũng che không hết! @ Lại sống 500 năm Cẩm Lí, xin cô mau cập nhật chương mới! Đào hố được thì phải lấp được!!
Cộng đồng mạng:..... Gì đây?? Cái tên Cẩm Lí này bọn họ vẫn còn ấn tượng, vài ngày trước không phải Chu Tư Vũ mới thổ lộ công khai à, bây giờ còn xuất hiện ở Weibo của Hàn Điềm Điềm?
Giới giải trí đều trúng độc của Cẩm Lí hả? Tại sao minh tinh như tre già măng mọc giúp cô ta quảng cáo!