Chương 1:
“Nhớ cho kĩ, lần sau chúng mày còn dám làm khó dễ Vân Nguyệt thì tao gặp chúng mày lần nào đấm lần đấy.”“Chúng ta đi thôi.”Giọng nam hung ác và ngông cuồng vừa dứt, kế đó là một loạt tiếng bước chân càng lúc càng xa. Sau khi tiếng bước chân đã đi xa, tiếng tranh cãi kịch liệt giữa ba cô gái vang lên, hình như đang nói mấy chuyện kiểu như có nên ở lại hay không.Cuối cùng đều đi hết, xung quanh trở nên vô cùng tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió thổi qua.Vân Xu nằm trên nền xi măng lạnh lẽo, từ từ mở mắt ra. Cô muốn ngồi dậy theo bản năng, nhưng vừa dùng sức đã cảm nhận được cơn đau dữ dội trên người. Cô nhíu chặt mày, lại nằm xuống đất một lần nữa.Trên đầu là một vùng trời bị nắng chiều nhuộm thành màu đỏ cam, phía trước và phía sau cô đều là lan can bảo vệ bằng vải lưới. Gió rất lớn, rất lạnh, thổi đến mức đầu óc Vân Xu càng ngày càng tỉnh táo.Đã xảy ra chuyện gì vậy? Đây là đâu? Sao cô lại xuất hiện ở chỗ này?Não Vân Xu nảy ra một đống câu hỏi như thế, sau đó, như thể cô đã vào chạm vào công tắc nào đó, đầu truyền đến một cơn đau còn dữ dội hơn cơn đau trên người, rất nhiều ký ức, cảnh tượng xa lạ tuôn ra trong đầu.Một lúc sau, cuối cùng Vân Xu cũng load hết tất cả ký ức trong đầu.Cô tên là Vân Xu, mắc bệnh nan y, vốn dĩ đang làm một cuộc phẫu thuật, nhưng cuộc phẫu thuật lại thất bại khiến cô đứng trên bờ vực của cái chết. Trước khi chết, cô thực hiện giao dịch với một thứ tự xưng là hệ thống…Hệ thống có thể khiến cô trọng sinh vào một cơ thể ở thế giới khác, cái giá phải trả là tiếp tục sống thay cho nguyên chủ đã mất đi ý chí sinh tồn, hoàn thành sứ mệnh mà nguyên chủ buộc phải hoàn thành.Cô chết, sau đó biến thành một “Vân Xu” khác.“Vân Xu” này là NPC trong một cuốn tiểu thuyết tên là “Dược Tôn Đô Thị”, cô ta là vị hôn thê đính ước từ nhỏ của nam chính.Trong tiểu thuyết, thật ra cô ta không ra sân nhiều lắm, mỗi lần được lôi ra viết không phải dùng để vả mặt thì chính là lôi ra để kể lể những hành vi độc ác cô ta đã làm với nam chính và nữ phụ quan trọng, những người cô ta cực kỳ căm hận.Hệ thống nói với Vân Xu, những chuyện khác không quan trọng, tình tiết duy nhất mà cô phải làm là lạnh lùng, cao quý bày tỏ với nam chính rằng anh không xứng với mình, sau đó giải trừ hôn ước với nam chính, dùng việc ấy để kích thích và cổ vũ quyết tâm trở thành boss của nam chính.Hệ thống dặn dò nội dung nhiệm vụ nhiều lần xong thì biến mất luôn. Nó rất bận, nhiệm vụ dành cho Vân Xu chỉ là khoản thu nhập thêm, không đáng để nó lãng phí quá nhiều thời gian và sức lực.Thế nên bây giờ Vân Xu phải một mình đối mặt với tất cả mọi thứ, cũng may hệ thống chẳng những truyền cho cô một phần nội dung trong tiểu thuyết mà còn truyền cả ký ức của nguyên chủ cho cô.“Vân Xu” trong tiểu thuyết chỉ là một hòn đá ngáng đường của nam chính, là một NPC rất nhỏ trong cả câu chuyện, là một ký hiệu trong mắt độc giả. Nhưng đối với “Vân Xu”, cô ta có toàn bộ ký ức thuộc về cuộc đời mình, nhân cách và tư tưởng độc lập, chẳng khác gì một người bình thường.Cho dù xét từ quỹ đạo cuộc đời nguyên gốc, kết cục cuối cùng của nguyên chủ rất thê thảm, gì mà bị người đàn ông mình yêu nhất lợi dụng triệt để, mắc bệnh nan y, phá sản, quỳ xuống cầu xin nam chính giúp mình, tự nguyện hiến thân lại bị vả mặt, sống chết không chịu giải trừ hôn ước… các kiểu tìm đường chết dẫn đến nam chính ra tay độc ác với cô ta.Nhưng chỉ cần có thể sống thật tốt là được, những việc khác, luôn có cách tránh khỏi khi mọi chuyện vẫn chưa xảy ra.Ví dụ như bệnh nan y, hệ thống từng nói, chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi thì nó sẽ giúp cô giải quyết.Tiếp nhận ký ức xong, Vân Xu vẫn nằm dưới đất như cũ.“Vân Xu” có một chàng trai mà cô ta rất thích, còn có một người em họ cực kỳ đáng ghét. Cô ta trông thấy hai người đi cùng nhau thì tức nổ phổi, không nghĩ ngợi gì hẹn em họ đến sân thượng, chuẩn bị dạy dỗ em họ một chút.Nhưng cô ta còn chưa kịp ra tay thì trùm trường hoành hành ngang ngược ở Tam Trung đã dẫn người đến, dạy dỗ cô ta một trận, người ra tay lại là mấy cô gái được cô ta đưa tới.Bọn họ không dám đánh vào mặt nên đã đánh lên người cô ta. Trong lúc hỗn loạn có vài đấm cực kỳ mạnh, cơ thể này thật ra cũng rất yếu ớt, cứ bị đánh như vậy đến lúc ngất đi.Tất nhiên, người khác chỉ cho rằng cô ta đang cố tình giả chết. Bình thường cô ta rất hay nổi nóng, ra vẻ kiêu ngạo, không ai biết chuyện cơ thể cô ta yếu ớt.Vân Xu cảm thấy hô hấp thôi cũng đau, tìm cách đứng dậy nhưng tứ chi lại không có chút sức lực nào, hễ cử động là đau, đau đến mức trong mắt tràn ra nước muối sinh lý.Khi Vân Xu định nằm thêm một lát nữa, tích chút sức lực rồi tính tiếp thì bất thình lình cô bắt gặp một cặp mắt lạnh lẽo lại trong veo.Cố Diễm không ngờ rằng mình sẽ gặp được Vân Xu ở đây, hơn nữa còn là một Vân Xu đang chật vật như vậy.Cô nằm dưới đất không chút hình tượng, tư thế cứng nhắc, quần áo lấm lem xộc xệch, đôi mắt trên gương mặt xinh đẹp đã đỏ cả lên, trong mắt rưng rưng nước mắt, nhìn cậu một cách tủi thân.Giống một chú cún con.Cố Diễm rụt chân lại không cần suy nghĩ, định bỏ đi, xuống một tầng cầu thang rồi lại nghĩ, nếu cậu cứ vứt cô ở đó không quan tâm thì sau này chắc chắn Vân Xu sẽ hận cậu.Cậu không sợ cô ta hận, nhưng sắp lên lớp mười hai rồi, cậu mong những ngày tháng tiếp theo có thể yên tĩnh một chút để cậu tập trung học hành.Cố Diễm nhéo lông mày, lại quay trở lại, vừa nhìn thì phát hiện Vân Xu vậy mà vẫn nằm dưới đất không hề động đậy, trong mắt vẫn có ánh nước, dáng vẻ vô cùng đáng thương.Cậu đi đến trước mặt Vân Xu, dừng cách một mét, hỏi: “Cần giúp đỡ không?”Khi Vân Xu thấy Cố Diễm quay lại thì cực kỳ kinh ngạc.Cố Diễm là nam chính trong “Dược Tôn Đô Thị”, vị hôn thê của “Vân Xu”, nhưng bây giờ hai người bọn họ vẫn chưa biết điều này.Nhưng trước đó họ đã kết thù vì chuyện khác, nói chính xác thì là “Vân Xu” đơn phương nhằm vào Cố Diễm.Nguyên nhân là do thành tích của Cố Diễm quá tốt, tốt đến mức đẩy nam thần mà “Vân Xu” thích xuống thứ hai, còn cậu lại là một người không hề có ô dù, ăn mặc cũ rách, vừa nhìn đã biết là tên nhóc nghèo khó vô cùng bần hèn. “Vân Xu” bắt đầu gây phiền phức cho Cố Diễm không chút kiêng kỵ, uy hiếp cậu thi kém một chút, không được tranh vị trí thứ nhất với nam thần của cô ta.Cố Diễm không dám thi kém vì học bổng và trợ cấp của nhà trường, thế là “Vân Xu” không ngừng làm khó dễ Cố Diễm, dùng hết tất cả các thủ đoạn, còn từng dẫn người tới đánh Cố Diễm.Cô ta coi Cố Diễm là cái gai trong mắt, đương nhiên Cố Diễm cũng cực kỳ chán ghét cô ta. Quan hệ giữa hai người chắc chắn là không có kém nhất, chỉ có kém hơn.Vậy nên sao Cố Diễm phải quay lại giúp cô?