Chương 1: Cô Con Gái Bị Người Cha Thanh Niên Trí Thức Vứt Bỏ Và Lão Đại Quyền Nhị Đại Của Giới Đầu Tư
Khi cô mở to mắt từ trong bóng đêm hỗn độn, cô nhìn thấy một đôi tay.Đôi tay này ốm yếu xanh xao, lòng bàn tay phủ đầy những vết chai thô ráp.Nó đang nhặt một chiếc cặp sách được làm từ những mảnh vải vụn.Đây là tay của cô.Nhìn chằm chằm vào đôi tay này, vô số những thông tin về người này tràn vào não cô.Có những chuyện đã từng xảy ra, nhưng cũng có những chuyện sẽ xảy ra trong tương lai.Diệp Nhiễm, được sinh ra vào năm 1975, cha là Diệp Kiến Quốc xuất thân trong một gia đình là phần tử tri thức cao cấp, ông về nông thôn khi vẫn còn là một thanh niên có học thức, cưới con gái của đại đội trưởng nông thôn là Trần Thúy Hoa. Vào năm Trần Thúy Hoa mới vừa mang thai, rất nhiều thanh niên tri thức quay lại thành, Diệp Kiến Quốc hứa với Trần Thúy Hoa trước lúc quay lại thành sẽ ly hôn giả với bà, đợi sau này ông có chỗ đứng vững chắc trong thành thị thì sẽ quay lại đón mẹ con bà.Trần Thúy Hoa tin, và cũng bị lừa.Diệp Nhiễm từ nhỏ đã lớn lên ở nông thôn, một mình mẹ cô là Trần Thúy Hoa nuôi lớn, chỉ là vào lúc cô được 14 tuổi thì bà đột ngột qua đời, ở quê cũng không có người thân họ hàng, có ai đó đã thông báo cho Diệp Kiến Quốc biết.Năm đó sau khi Diệp Kiến Quốc trở lại thành đã học đại học, sau đó ở lại dạy học và hiện tại đã là một giáo sư, có địa vị có thanh danh.Sau khi ông bỏ Trần Thúy Hoa quay lại thành phố, chỉ mất mấy tháng công phu đã kết hôn với Hoắc Hồng Anh.Mấy năm này, Hoắc Hồng Anh đã tận dụng sự cải cách mở ra Đông Phong làm buôn bán, thuận buồm xuôi gió, trở thành xí nghiệp gia đình nổi tiếng ở thành phố B.Diệp Kiến Quốc và Hoắc Hồng Anh có một người con gái tên là Diệp Trác, là con cưng quý báu mà bọn họ phủng trong lòng bàn tay, là một vị công chúa nhỏ chân chính.Công chúa nhỏ xinh đẹp, con người cũng rất xuất sắc, học tập giỏi nên vẫn luôn là cán bộ lớp, sau này sẽ thi đậu vào đại học hàng đầu có danh tiếng, vào một công ty nước ngoài trở thành giám đốc điều hành, gả cho một người chồng có địa vị có thân phận trong nước, có thể nói là cả đời suôn sẻ như nước.Trái ngược lại là cuộc đời của Diệp Nhiễm, bình thường hơn rất nhiều.Sau khi tốt nghiệp thì kết hôn với bạn trai, vì chuyện nhà cửa mà phiền não, vì con cái đi học mà phiền não, vì chồng ngoại tình mà phiền não, cô có những buồn phiền như tuyệt đối đa số những người phụ nữ trên thế giới này.Chuyện này, Diệp Nhiễm tiếp thu, cũng có thể chấp nhận, đây là số mệnh của cô.Về phần em gái cô là Diệp Trác, hai người giao tiếp rất ít, sự bất đồng về thân phận nên không có tiếng nói chung, cũng không có tình cảm chị em ruột thịt, không cần phải so đo lẫn nhau, hoà bình không có chuyện gì.Mãi cho đến một ngày kia, Diệp Nhiễm vì chuyện của chồng mà phải đi cầu xin một người có chút thân phận, đến độ tuổi trung niên cô đã sớm không còn sự kiêu ngạo của tuổi trẻ, đã học được cách ném mặt mũi qua một bên, cũng đã học được việc phải cúi đầu cầu xin.Sau khi đau khổ cầu xin nhưng vẫn bị từ chối, cánh cửa được mở ra, thì cô phát hiện Diệp Trác cô em gái cùng cha khác mẹ của cô là khách quý của người ta, rất quen thuộc.Một khắc kia, tất cả đều xấu hổ.Diệp Trác cũng giúp đỡ Diệp Nhiễm cầu tình, những người khác lúc này mới kinh hãi, người đau khổ tới cửa cầu xin thế mà lại là chị gái của Diệp Trác."Em nên nói sớm, anh cũng không biết em có một người chị gái như vậy, chú Diệp cũng chưa từng đề cập đến.”Người đó nói như vậy, sau đó nhẹ nhàng giải quyết chuyện của Diệp Nhiễm, chỉ là chuyện nhỏ như nhấc tay mà thôi.Diệp Nhiễm cười với Diệp Trác, vẻ mặt tràn đầy sự biết ơn.Sau khi trở về, khóc lớn.Sau đó cô mới biết rằng người mà cô cầu xin là con trai của một người bạn tốt của bố cô là Diệp Kiến Quốc, từ nhỏ Diệp Trác đã quen biết người đó.Chỉ có cô là không biết mà thôi.Sau khi cô tiếp thu đoạn ký ức này, bình tĩnh chậm rãi nhặt chiếc cặp được làm từ những mảnh vải vụn kia lên, sau đó lẩm bẩm hỏi: “Cho nên, đây là cuộc đời của tôi sao?”Một giọng nói chợt vang lên: “Không không không, đây không phải cuộc đời của cậu, đây là của người muốn thay đổi cuộc đời.”Cô im lặng.Giọng nói kia lại nhanh chóng giải thích: "Tôi là hệ thống, cậu là ký chủ trói định với tôi, cậu tiến vào cơ thể người này là phải làm nhiệm vụ, và nhiệm vụ bây giờ của cậu chính là thay đổi cuộc đời của Diệp Nhiễm.”Cô há mồm hỏi: "Vậy tôi là ai? Tôi tới từ đâu?”Lời vừa nói ra, hệ thống kinh hãi: "Cậu không biết cậu là ai? Là cậu bắt tôi trói định với cậu ! Tôi cũng không biết cậu là ai!”Hệ thống cũng có chút không rõ chuyện gì đang xảy ra, nó lẩm bẩm nói: “Là cậu chủ động muốn tôi, không phải tôi tìm cậu, là cậu bức bách tôi!”