Chương 17:
Váy dây lụa xanh lam bao bọc thân thể cùng đường cong rõ ràng, xương quai xanh trắng muốt, mang theo vẻ đẹp kiều diễm của xương cốt, cực kỳ quyến rũ đã dẫn phát dục vọng, cũng rất dễ dẫn phát cảm giác muốn ngược đãi.Trong lúc giãy dụa, dây đeo vai tinh tế trượt xuống khớp khuỷu tay, da thịt trắng nõn lộ ra bên ngoài, Yến Yến chỉ lo tránh thoát trói buộc.Áo ngực màu hồng nhạt phía dưới lộ ra, bên cạnh lớp ren màu trắng sữa gợn sóng.Ở giữa là rãnh hẹp nhỏ sâu, ánh xuân chợt lộ ra.Ánh mắt Ân Ly tối sầm lại.Yến Yến cảm nhận được cảm xúc thoáng qua của Ân Ly đang bị một trạng thái khác bao vây, trong lúc ấy động tác càng thêm vội vàng, lực ở cổ tay tát vào mặt.Cô không thể thoát ra được.Một loại điềm báo đã nổ tung trong đầu khiến hốc mắt của Yến Yến càng thêm đỏ rực.Cô không còn sức lực, mất đi sức mạnh, ngay cả nước mắt cũng không còn đáng kể.Giờ phút này cô như biến thành dòng nước chết, gợn lên trận sóng ác liệt.Tinh thần như bị hủy diệt.Lồng ngực nặng nề.Ân Ly cầm chiếc cà vạt màu xanh, thắt một chiếc nơ giữa cổ tay cô khiến cô giãy dụa thế nào cũng không thể tháo ra.Làn da trắng muốt dưới màu lam trầm buồn làm nổi bật vẻ đặc biệt trong trẻo.Con bướm trong đáy mắt Yến Yến bay đi.Hoa hồng bên ngoài cửa sổ bị một cơn mưa rơi xuống vỡ vụn, cô nằm trên giường lớn, mặc cho bàn tay kia giống như đang chơi đùa, hắn kéo dây đeo vai bên kia xuống.Thân trên trần trụi.Nước mắt theo khóe mắt rơi xuống, trên lụa màu lam đậm như nở ra, thấm ướt làm cho màu sắc càng thêm ảm đạm, giống như đêm tối âm u.Ân Ly nhìn nước mắt của Yến Yến, nhíu nhíu mày, đáy mắt đảo qua một tia khó hiểu.Sau đó, nó đã được dập tắt bởi một đám cháy dữ dội.Hắn nằm xuống hôn lên những giọt nước mắt đang rơi xuống của cô, đầu lưỡi cọ cọ trên da thịt, từng tấc từng tấc.Từ khóe mắt đến hốc mắt, nụ hôn vụn vặt nhẹ nhàng rơi xuống, lại nhẹ nhàng tìm đến nơi khác.Cuối cùng đi tới đôi môi mà hắn đã nghĩ đến vô số đêm, hắn giống như che chở vật bảo trân quý mà nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi.Nụ hôn vừa rồi như thể đang tuyên bố chủ quyền, cũng là cách dọn đi những chướng ngại.Bây giờ là an ủi là chiến đấu triền miên.Như thể xâm chiếm chút lòng tự trọng và cảm giác xấu hổ còn sót lại của Yến Yến.Hắn gặm cắn đôi môi căng mọng của Yến Yến, mở rộng khuôn miệng, hai môi Yến Yến đóng chặt đã bị hắn mạnh mẽ cại mở mà xâm chiếm.Gốc lưỡi bị cắn có chút đau đớn, không thích nghi được.Ân Ly tấn công mãnh liệt phá vỡ phòng tuyến cuối cùng của Yến Yến.Tiếng la hét vụn vặt trong miệng bị bóp nghẹt trong cuộc chiến giữa môi và răng.Yến Yến nức nở nhưng lại giống như đang cổ vũ Ân Ly bạo ngược. Bàn tay của hắn bắt đầu di chuyển, chạm vào khắp nơi ở trên cơ thể của Yến Yến.Đầu ngón tay lạnh như băng, chạm vào da thịt, sinh ra từng tia ớn lạnh.Cơ thể trần trụi, trắng sáng đang run rẩy run rẩy mềm nhũn trên giường, Yến Yến khóc kêu lên, hai tay kia của hắn theo rốn mà hướng lên va chạm.Tay mang hắn mang theo chút lực mà vuốt ve làn da mềm mại, kiều diễm đến động lòng người.Tấm vải che chắn hai điểm mẫn cảm màu hồng trắng bị hắn thô lỗ giật tung, hai đóa hoa thẳng đứng, cao ngất dường như đang lắc lư uyển chuyển, duyên dáng nhưng cũng đầy gợi cảm.Ngực Yến Yến rất đẹp, lại cân đối, hắn nhìn cô có chút ngây ngô. Chúng tròn mượt như quả đào chín căng mọng, tràn đầy sức sống, câu dẫn người mê đắm.Đáy mắt Ân Ly nhuốm màu tình dục nồng đậm.Đầu ngón tay hắn trêu chọc khiến thắt lưng Yến Yến cong lên, cô không nhịn được mà khẽ thu bụng lại, hai chân co lại, phần đùi rộng mở.Cả thân thể như dâng lên một chuỗi xúc cảm kỳ quái, tiếng hô của cô vỡ vụn không thành giai điệu nhưng lại ngân nga ở giữa môi răng lãng đãng thoát ra tiếng.