Chương 71: Hạnh phúc (Hoàn)
Hơn một tháng sau, trong phòng trang điểm cô dâu.
- Ọe … Ọe …
Mẫn Nhi, con làm sao vậy?
Trịnh Nhã Lam ở bên cạnh Triệu Đoan Mẫn nhìn ngắm cô gái xinh đẹp. Hôm nay là hôn lễ của Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong. Tiệc cưới được tổ chức linh đình và sang trọng ở một khách sạn cao cấp. Cô đang ngồi trang điểm thì đột nhiên buồn nôn.
- Mẹ, tự nhiên con thấy buồn nôn quá, ọe …
- Mẫn Nhi, con thấy buồn nôn sao?
Với kinh nghiệm của một người từng trải, Trịnh Nhã Lam không hề lo lắng mà còn vui mừng hỏi lại Triệu Đoan Mẫn.
- Dạ,ngửi thấy mùi son phấn con thấy có chút buồn nôn.
- Tháng này kinh nguyệt của con đã đến chưa?
Trịnh Nhã Lam lại hồi hộp hỏi.
Triệu Đoan Mẫn nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời:
- Cũng đã quá nhiều ngày rồi mà chưa có ạ.
- Mẫn Nhi, có khi nào con có thai rồi không? Mau, người đâu, mau ra ngoài mua cho tôi que thử thai về đây.
Triệu Đoan Mẫn chợt khựng lại. Lần trước cô và Lâm Quân Phong đã xảy ra quan hệ ở thành phố S, đúng là hôm đó anh không hề dùng đồ bảo hộ, còn cô cũng không hề uống thuốc tránh thai. Chẳng có lẽ cô đã mang thai thật rồi sao?
Rất nhanh sau đó người hầu đã mang que thử thai tới. Triệu Đoan Mẫn liền vào phòng vệ sinh thử, lúc đi ra cô đưa que thử cho Trịnh Nhã Lam, trên que thử đã hiện lên hai vạch đỏ chót.
Trịnh Nhã Lam không kìm nén được vui mừng mà hô lên:
- Mẫn Nhi, con có thai rồi, ôi thật hạnh phúc quá, nhà ta đúng là song hỷ lâm môn rồi. Mẹ sẽ đi báo chuyện này cho ba con và A Phong ngoài kia, sau lễ cưới hôm nay, chúng ta sẽ đưa con đến bệnh viện khám. Giờ con đang mang thai, hãy cẩn thận một chút nhé.
Trịnh Nhã Lam vui vẻ chạy ra ngoài miệng còn không ngừng nói:
- Ôi, ta sắp có cháu bế rồi, thật tốt,thật tốt quá.
Triệu Đoan Mẫn nhìn theo Trịnh Nhã Lam, cô cũng mỉm cười đưa tay sờ lên bụng mình, ở đây đang có một sinh linh bé bỏng, cô thế mà đã sắp làm mẹ rồi.
Lâm Quân Phong ở bên ngoài sảnh tiệc, anh đang đứng nói chuyện cùng một vài người bạn, khi nghe Trịnh Nhã Lam nói nhỏ bên tai mình, tay anh run lên suýt chút nữa thì đánh rơi ly rượu trên tay xuống.
Lâm Quân Phong vội chạy vào phòng trang điểm, vừa trông thấy Triệu Đoan Mẫn anh đã đến ôm chầm lấy cô rồi bế bổng cô lên xoay một vòng.
- Mẫn Mẫn của anh, em có thai rồi sao? Anh sắp được làm ba rồi, Mẫn Mẫn của anh giỏi quá.
- A Phong, vâng, chúng ta sắp lên chức ba mẹ rồi đó.
Triệu Đoan Mẫn cười khanh khách, cô ôm chặt lấy cổ Lâm Quân Phong
- A Phong, con mau thả con bé xuống cho mẹ.
Trịnh Nhã Lam thấy con trai bế Triệu Đoan Mẫn lên cao thì lo lắng nói.
- Con bé đang mang thai đó, con nhẹ nhàng một chút cho mẹ.
Lâm Quân Phong vội đặt Triệu Đoan Mẫn xuống đất.
- Anh quên mất, tại anh quá đỗi vui mừng. Mẫn Mẫn, em mau ngồi xuống đây.
Ba Lâm và Lâm Quân Hạo biết tin cũng đi vào. Cả nhà đều vui mừng cười lớn vì song hỷ lâm môn.
Ông cụ Lâm sau khi nghe được tin tức Triệu Đoan Mẫn đang mang thai cũng hết sức mừng rỡ. Ông không quá khắt khe trong hôn nhân. Chỉ cần Lâm Quân Phong hạnh phúc thì anh lấy và yêu ai ông sẽ không phản đối. Ông đã mong Lâm Quân Phong cưới vợ và sinh chắt cho ông từ lâu rồi. Dù sao Triệu Đoan Mẫn vẫn cứ là cháu dâu của ông thôi.
Thượng tướng Trần cũng đến tham dự đám cưới của Lâm Quân Phong, ông đã đích thân phê duyệt cho anh lấy Triệu Đoan Mẫn. Xem ra không cần ông đích thân giải thích cho Triệu Đoan Mẫn, Lâm Quân Phong đã nhanh tay rước người đẹp về nhà rồi. Thượng tướng Trần vỗ vai Lâm Quân Phong tỏ vẻ khen ngợi.
Châu Mạn Đình lúc này trong một bộ váy màu vàng nhạt, đi giày cao gót đang băng qua đường, cô phải mau chóng đến tham dự tiệc cưới của Triệu Đoan Mẫn, không ngờ giày của cô lại bị bong gót khiến cô ngã ra đường vừa hay xe của Hàn Kiêu đi đến khiến anh phải phanh gấp một tiếng.
Hàn Kiêu đến dự lễ cưới của Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong, sau khi anh biết về đoạn tình cảm giữa Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn anh đã từ bỏ ý định theo đuổi Triệu Đoan Mẫn. Mặc dù có tiếc nuối nhưng anh biết mình không thể xen vào giữa hai người họ được. Hơn nữa Lâm Quân Phong cũng là bạn thân của anh, anh không thể giành giật người yêu với bạn của mình được.
Hàn Kiêu vội vàng xuống xe đỡ Châu Mạn Đình dậy.
- Cô không sao chứ?
- Tôi không sao. Tôi sắp muộn lễ cưới rồi, anh có thể cho tôi quá giang một đoạn đường được không?
Châu Mạn Đình nhìn Hàn Kiêu với vẻ thỉnh cầu. Lúc này cô mới quan sát kĩ người đàn ông này. Anh ta đẹp trai quá, cũng chẳng kém thầy Lâm là mấy.
Hàn Kiêu lúc này cũng quan sát Châu Mạn Đình. Cô gái này xinh đẹp thật đấy.
- Cô đến đám cưới ở đâu. Tôi cũng đang đi dự đám cưới này.
- Tôi đến dự đám cưới tại khách sạn Diamond.
- Thật trùng hợp, tôi cũng tham dự đám cưới ở đó.
Hai người nghi hoặc nhìn nhau.
- Tôi đến dự đám cưới của bạn tôi là Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong.
Châu Mạn Đình nhanh nhảu nói.
Hàn Kiêu cũng kinh ngạc mỉm cười.
- Chúng ta có duyên thật đấy, tôi cũng đến dự đám cưới của hai người họ. Vậy chúng ta cùng đi, nhưng cô có chắc là cô có thể đi chiếc giày này đến đó không?
Hàn Kiêu liếc mắt nhìn chiếc giày cao gót của Châu Mạn Đình, nó đã sắp rời cả gót ra rồi.
Châu Mạn Đình nhìn xuống chân mình xụ mặt.
- Vậy phải làm sao, chúng ta sắp muộn rồi.
Hàn Kiêu bất ngờ bế bổng Châu Mạn Đình lên xe rồi nói.
- Vậy thì chúng ta phải nhanh lên, tôi đưa cô đến tiệm giày gần đây rồi chúng ta mua giày xong sẽ lập tức đến đám cưới.
Châu Mạn Đình được Hàn Kiêu bế lên thì nhất thời kinh ngạc, sau đó mặt cô dần dần đỏ ửng.
Hàn Kiêu lái xe đưa Châu Mạn Đình đi mua giày rồi đến thẳng khách sạn Diamond.Hai người cuối cùng cũng đến kịp lúc, chứng kiến hôn lễ của Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn.
Lúc này đây mọi người bên dưới đều vui vẻ chúc mừng cho đôi cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu trao nhẫn cho nhau. Sau màn trao nhẫn, hai nhân vật chính lại trao nhau nụ hôn nồng nàn, say đắm trong tiếng vỗ tay reo hò của những người tham dự lễ cưới.
Hoàng Vỹ Kỳ cũng đến tham dự, tay trong tay cùng Lâm Quân Hạo chúc phúc cho Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn.
Hai năm sau, Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn trên tay bế mỗi người một đứa bé đến tham dự hôn lễ của Hàn Kiêu và Châu Mạn Đình, không ngờ sau hôn lễ của Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong mà hai người Hàn Kiêu và Châu Mạn Đình đã nên duyên, họ trao đổi số điện thoại rồi thường xuyên liên lạc với nhau sau đó yêu nhau lúc nào không hay.
Triệu Đoan Mẫn trước đó đã mang long phượng thai sinh ra một đôi trai gái vô cùng đáng yêu trong sự vui mừng hân hoan của tất cả các thành viên trong gia đình.<code> THE END</code>
- Ọe … Ọe …
Mẫn Nhi, con làm sao vậy?
Trịnh Nhã Lam ở bên cạnh Triệu Đoan Mẫn nhìn ngắm cô gái xinh đẹp. Hôm nay là hôn lễ của Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong. Tiệc cưới được tổ chức linh đình và sang trọng ở một khách sạn cao cấp. Cô đang ngồi trang điểm thì đột nhiên buồn nôn.
- Mẹ, tự nhiên con thấy buồn nôn quá, ọe …
- Mẫn Nhi, con thấy buồn nôn sao?
Với kinh nghiệm của một người từng trải, Trịnh Nhã Lam không hề lo lắng mà còn vui mừng hỏi lại Triệu Đoan Mẫn.
- Dạ,ngửi thấy mùi son phấn con thấy có chút buồn nôn.
- Tháng này kinh nguyệt của con đã đến chưa?
Trịnh Nhã Lam lại hồi hộp hỏi.
Triệu Đoan Mẫn nghĩ ngợi một lúc rồi trả lời:
- Cũng đã quá nhiều ngày rồi mà chưa có ạ.
- Mẫn Nhi, có khi nào con có thai rồi không? Mau, người đâu, mau ra ngoài mua cho tôi que thử thai về đây.
Triệu Đoan Mẫn chợt khựng lại. Lần trước cô và Lâm Quân Phong đã xảy ra quan hệ ở thành phố S, đúng là hôm đó anh không hề dùng đồ bảo hộ, còn cô cũng không hề uống thuốc tránh thai. Chẳng có lẽ cô đã mang thai thật rồi sao?
Rất nhanh sau đó người hầu đã mang que thử thai tới. Triệu Đoan Mẫn liền vào phòng vệ sinh thử, lúc đi ra cô đưa que thử cho Trịnh Nhã Lam, trên que thử đã hiện lên hai vạch đỏ chót.
Trịnh Nhã Lam không kìm nén được vui mừng mà hô lên:
- Mẫn Nhi, con có thai rồi, ôi thật hạnh phúc quá, nhà ta đúng là song hỷ lâm môn rồi. Mẹ sẽ đi báo chuyện này cho ba con và A Phong ngoài kia, sau lễ cưới hôm nay, chúng ta sẽ đưa con đến bệnh viện khám. Giờ con đang mang thai, hãy cẩn thận một chút nhé.
Trịnh Nhã Lam vui vẻ chạy ra ngoài miệng còn không ngừng nói:
- Ôi, ta sắp có cháu bế rồi, thật tốt,thật tốt quá.
Triệu Đoan Mẫn nhìn theo Trịnh Nhã Lam, cô cũng mỉm cười đưa tay sờ lên bụng mình, ở đây đang có một sinh linh bé bỏng, cô thế mà đã sắp làm mẹ rồi.
Lâm Quân Phong ở bên ngoài sảnh tiệc, anh đang đứng nói chuyện cùng một vài người bạn, khi nghe Trịnh Nhã Lam nói nhỏ bên tai mình, tay anh run lên suýt chút nữa thì đánh rơi ly rượu trên tay xuống.
Lâm Quân Phong vội chạy vào phòng trang điểm, vừa trông thấy Triệu Đoan Mẫn anh đã đến ôm chầm lấy cô rồi bế bổng cô lên xoay một vòng.
- Mẫn Mẫn của anh, em có thai rồi sao? Anh sắp được làm ba rồi, Mẫn Mẫn của anh giỏi quá.
- A Phong, vâng, chúng ta sắp lên chức ba mẹ rồi đó.
Triệu Đoan Mẫn cười khanh khách, cô ôm chặt lấy cổ Lâm Quân Phong
- A Phong, con mau thả con bé xuống cho mẹ.
Trịnh Nhã Lam thấy con trai bế Triệu Đoan Mẫn lên cao thì lo lắng nói.
- Con bé đang mang thai đó, con nhẹ nhàng một chút cho mẹ.
Lâm Quân Phong vội đặt Triệu Đoan Mẫn xuống đất.
- Anh quên mất, tại anh quá đỗi vui mừng. Mẫn Mẫn, em mau ngồi xuống đây.
Ba Lâm và Lâm Quân Hạo biết tin cũng đi vào. Cả nhà đều vui mừng cười lớn vì song hỷ lâm môn.
Ông cụ Lâm sau khi nghe được tin tức Triệu Đoan Mẫn đang mang thai cũng hết sức mừng rỡ. Ông không quá khắt khe trong hôn nhân. Chỉ cần Lâm Quân Phong hạnh phúc thì anh lấy và yêu ai ông sẽ không phản đối. Ông đã mong Lâm Quân Phong cưới vợ và sinh chắt cho ông từ lâu rồi. Dù sao Triệu Đoan Mẫn vẫn cứ là cháu dâu của ông thôi.
Thượng tướng Trần cũng đến tham dự đám cưới của Lâm Quân Phong, ông đã đích thân phê duyệt cho anh lấy Triệu Đoan Mẫn. Xem ra không cần ông đích thân giải thích cho Triệu Đoan Mẫn, Lâm Quân Phong đã nhanh tay rước người đẹp về nhà rồi. Thượng tướng Trần vỗ vai Lâm Quân Phong tỏ vẻ khen ngợi.
Châu Mạn Đình lúc này trong một bộ váy màu vàng nhạt, đi giày cao gót đang băng qua đường, cô phải mau chóng đến tham dự tiệc cưới của Triệu Đoan Mẫn, không ngờ giày của cô lại bị bong gót khiến cô ngã ra đường vừa hay xe của Hàn Kiêu đi đến khiến anh phải phanh gấp một tiếng.
Hàn Kiêu đến dự lễ cưới của Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong, sau khi anh biết về đoạn tình cảm giữa Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn anh đã từ bỏ ý định theo đuổi Triệu Đoan Mẫn. Mặc dù có tiếc nuối nhưng anh biết mình không thể xen vào giữa hai người họ được. Hơn nữa Lâm Quân Phong cũng là bạn thân của anh, anh không thể giành giật người yêu với bạn của mình được.
Hàn Kiêu vội vàng xuống xe đỡ Châu Mạn Đình dậy.
- Cô không sao chứ?
- Tôi không sao. Tôi sắp muộn lễ cưới rồi, anh có thể cho tôi quá giang một đoạn đường được không?
Châu Mạn Đình nhìn Hàn Kiêu với vẻ thỉnh cầu. Lúc này cô mới quan sát kĩ người đàn ông này. Anh ta đẹp trai quá, cũng chẳng kém thầy Lâm là mấy.
Hàn Kiêu lúc này cũng quan sát Châu Mạn Đình. Cô gái này xinh đẹp thật đấy.
- Cô đến đám cưới ở đâu. Tôi cũng đang đi dự đám cưới này.
- Tôi đến dự đám cưới tại khách sạn Diamond.
- Thật trùng hợp, tôi cũng tham dự đám cưới ở đó.
Hai người nghi hoặc nhìn nhau.
- Tôi đến dự đám cưới của bạn tôi là Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong.
Châu Mạn Đình nhanh nhảu nói.
Hàn Kiêu cũng kinh ngạc mỉm cười.
- Chúng ta có duyên thật đấy, tôi cũng đến dự đám cưới của hai người họ. Vậy chúng ta cùng đi, nhưng cô có chắc là cô có thể đi chiếc giày này đến đó không?
Hàn Kiêu liếc mắt nhìn chiếc giày cao gót của Châu Mạn Đình, nó đã sắp rời cả gót ra rồi.
Châu Mạn Đình nhìn xuống chân mình xụ mặt.
- Vậy phải làm sao, chúng ta sắp muộn rồi.
Hàn Kiêu bất ngờ bế bổng Châu Mạn Đình lên xe rồi nói.
- Vậy thì chúng ta phải nhanh lên, tôi đưa cô đến tiệm giày gần đây rồi chúng ta mua giày xong sẽ lập tức đến đám cưới.
Châu Mạn Đình được Hàn Kiêu bế lên thì nhất thời kinh ngạc, sau đó mặt cô dần dần đỏ ửng.
Hàn Kiêu lái xe đưa Châu Mạn Đình đi mua giày rồi đến thẳng khách sạn Diamond.Hai người cuối cùng cũng đến kịp lúc, chứng kiến hôn lễ của Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn.
Lúc này đây mọi người bên dưới đều vui vẻ chúc mừng cho đôi cô dâu chú rể đang đứng trên sân khấu trao nhẫn cho nhau. Sau màn trao nhẫn, hai nhân vật chính lại trao nhau nụ hôn nồng nàn, say đắm trong tiếng vỗ tay reo hò của những người tham dự lễ cưới.
Hoàng Vỹ Kỳ cũng đến tham dự, tay trong tay cùng Lâm Quân Hạo chúc phúc cho Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn.
Hai năm sau, Lâm Quân Phong và Triệu Đoan Mẫn trên tay bế mỗi người một đứa bé đến tham dự hôn lễ của Hàn Kiêu và Châu Mạn Đình, không ngờ sau hôn lễ của Triệu Đoan Mẫn và Lâm Quân Phong mà hai người Hàn Kiêu và Châu Mạn Đình đã nên duyên, họ trao đổi số điện thoại rồi thường xuyên liên lạc với nhau sau đó yêu nhau lúc nào không hay.
Triệu Đoan Mẫn trước đó đã mang long phượng thai sinh ra một đôi trai gái vô cùng đáng yêu trong sự vui mừng hân hoan của tất cả các thành viên trong gia đình.<code> THE END</code>