Chương 169 : Bất chiến, bất bại
Sở Tương Hợp mỉm cười. Thánh thể, với tình trạng của hắn hiện tại, chỉ còn cách Thánh thể một bước. Chỉ cần đi vào Chân Linh Giới nhận được chỉđiểm tốt, hắn có thể nhanh chóng nhảy vào Thánh thể nhất giai, tranh thủ tuổi thọ ngàn năm kia.
- Bất kể là vì trở thành cường giả hay là vì Vĩnh Sinh, chúng ta đều nhất định phải hoàn thành cuộc chiến đấu cuối cùng ở tiểu thế giới này, bằng tư thái phong quang tiến vào Chân Linh Giới. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể nhận được đãi ngộ tốt hơn. Chúng ta mới có tư cách đi theo đuổi con đường Vĩnh Sinh.
Ngạo Kiếm Lam Thông. Hắn đủ cao ngạo. Nhưng người cao ngạo đến mấy, trước sự mê hoặc của Vĩnh Sinh cũng không thể bình tĩnh.
- Được! Chiến đấu một trận cuối cùng tại tiểu thế giới. Trận chiến này, dù thế nào chúng ta cũng phải chiến thắng. Chúng ta là cường giả của tiểu thế giới. Tiến vào Chân Linh Giới, chúng ta vẫn là cường giả!
Âu Dương nắm chặt hai nắm tay. Hắn nhìn những người này, bọn họ đều đến từ những nơi khác nhau, nhưng giờ phút này bọn họ đều có chung một mục tiêu, trở thành cường giả, nhận được Vĩnh Sinh.
Con người chính là như vậy. Chỉ khi mọi người đều có có chung một mục tiêu, cho dù mục tiêu này đối với rất nhiều người mà nói đều không thực tế, nhưng cho dù như vậy bọn họ vẫn có thể một lòng theo đuổi.
Âu Dương hiểu rõ, cuộc nói chuyện ngày hôm nay rất quan trọng. Ngày hôm nay không chỉ có quyết định hướng đi của bọn họ trong tương lai, khi đã tiến vào Chân Linh Giới, còn xâu chuỗi trái tim của bọn họ lại với nhau mà không phải như trước kia, chỉ dựa vào hữu nghị hoặc là ân tình.
- Tất cả nghỉ ngơi chuẩn bị cho tốt. Điều chỉnh trạng thái đến mức tốt nhất. Năm tên Linh Sử cửu giai đỉnh phong, đối với chúng ta mà nói chính là một cuộc chiến sinh tử. Thành thì phong quang tiến vào Chân Linh Giới. Cho nên lần này chúng ta chỉ có thể thành công không thể thất bại.
Sở Tương Hợp giống như đã phục hồi lại trạng thái khi nắm quyền quốc sư trong tay. Trong giông điệu của hắn lộ rõ khí phách hiên ngang.
- Lão già, đừng cao giọng như vậy. Đến lúc đó nếu là ngươi dám tụt lại phía sau, ta sẽ là người đầu tiên không tha cho ngươi.
Lam Thông nhẹ nhàng lau mũi. Tuy rằng lúc này hắn nói chuyện có vẻ vô cùng tùy ý, nhưng từ ánh mắt cực kỳ trịnh trọng của hắn mọi người hiểu rõ, hắn coi trọng cuộc chiến đấu cuối cùng tại tiểu thế giới này hơn bất kỳ người nào
- Hừ! Lần này ta không phải là chủ lực. Chủ lực là Âu Dương và Lý Vĩ. Lý Vĩ nhất định phải mở ra Tỏa Thiên Trận, đưa mọi người tiến vào trận đồ phong tỏa. Sau đó hắn còn phải mở từng trận đồng thời khóa hai tên Linh Sử. Chỉ cần hắn có thể kiên trì bất bại, như vậy tin tưởng hai người chúng ta đủ đểđứng vững trước hỏa lực của hai người bên ngoài. Còn người cuối cùng...
Sở Tương Hợp thoáng nhìn về phía Lăng Thiên và Lý Thanh Phong. Hai người bọn họ muốn lên trận khẳng định là không được. Dù sao thực lực hai người này vẫn kém một chút. Một khi bị khóa vào trận đồ, như vậy ngay cả năng lực chạy trốn, bọn họ cũng không có.
- Âu Dương cũng phải tham chiến sao?
Lý Vĩ có chút giật mình nhìn Sở Tương Hợp. Phải biết rằng Âu Dương mới là thất giai. Cửu giai đi vào còn chết. Vậy thất giai đi vào không phải tặng không sao?
- Âu Dương mới là lực chiến đất quan trong nhất. Hắn nhất định phải hoàn nhiệm vụ. Nói cách khác Âu Dương nhất định phải là người đầu tiên bắn chết năm người này. Chỉ có như vậy chúng ta mới có thể lấy ưu thế tuyệt đối đè chết đối phương.
Sở Tương Hợp nhìn Âu Dương. Không ai biết tại sao Sở Tương Hợp lại nói như thế. Để một thất giai như Âu Dương tham gia cuộc đại chiến với cửu giai gần như là cao nhất tại tiểu thế giới đã không thể tưởng tượng nổi. Sở Tương Hợp còn muốn Âu Dương giết chết bọn họ. Điều này có thể sao?
- Vẫn là quốc sư đại nhân hiểu ta... Khà khà, chỉ cần các ngươi có thể nhốt những người khác lại, vậy ta liều mạng nhất định có thể giết bọn họ.
Âu Dương nhìn vẻ mặt mọi người đầy thắc mắc nói. Từ khi Sở Tương Hợp nói ra kế hoạch hắn đã biết, thành bại lần này còn muốn xem mình làm thế nào. Bởi vì chỉ có mình có thểđối mặt với Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong, không quan tâm tới tất cả công kích linh hồn cùng với huyễn thuật. Nếu như mình có thể khống chế cũng như may mắn bắn ra được Song Kiêu Tề Phi trong huyễn trận, cho dù là Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong vẫn chắc chắn phải chết. Phải biết rằng Song Đạo Tề Phi hoàn toàn không để ý tới bất kỳ phòng ngự nào, trực tiếp tạo thành sát thương đối với linh hồn. Âu Dương mới đạt tới tứ giai, một con cú đã có thể khiến Lục Tiên lục giai hôn mê một tháng.
Hiện tại Âu Dương đạt tới thất giai, mặc dù Song Kiêu Tề Phi không có cách nào thuấn sát Huyễn Thuật Sư cửu giai đỉnh phong ngay tại chỗ, chí ít có thể khiến hắn mất đi lực chiến đấu. Chỉ cần có thể hoàn thành một bước này, như vậy bọn họ sẽ thành công!
- Từ trước đến nay, tiểu tử này hành động không thể suy đoán theo lẽ thường. Tuy nhiên chuyện lần này rất quan trọng, cho nên chuyện này tạm thời không nên để người khác biết thì tốt hơn.
Bây giờ Lam Thông đã có vài phần miễn dịch đối với sự biến thái của Âu Dương.
- Đúng! Điều này nhất định phải bảo mật. Ngoại trừ mấy người chúng ta ra, những người khác chỉđược biết chúng ta không đối phó với Linh Sử. Bọn họ tuyệt đối sẽ không nghĩ chúng ta sẽ lựa chọn ra tay với Linh Sử.
Sở Tương Hợp gật đầu. Thật ra hắn vẫn giữ lại một tay. Tuy rằng hắn đã từng bàn luận với đám Yêu Chiến Sĩ về chuyện của Vạn Tiên Sơn, nhưng những người kia lại không biết bọn họ tính giết chết năm tên Linh Sử kia.
Phải biết rằng, trảm Linh Sử chẳng khác gì khiêu khích Thái Nhất Tông. Bọn họ làm như vậy chính là đập nồi dìm thuyền. Thái Nhất Tông cường đại, nhưng trong số những người đang ngồi đây, tuyệt đối không có một người nào nguyện ý tiến vào Thái Nhất Tông của Trịnh gia để bị áp chế. Cho nên vì mục tiêu này, bọn họ nhất định phải tập trung vào Vạn Tiên Sơn. Lại nói nữa, Vạn Tiên Sơn cũng thực sự thích hợp cho bọn họ phát triển hơn là Thái Nhất Tông.
- Được rồi, chuyện này mọi người đều ghi nhớ trong lòng. Trong khoảng thời gian này chúng ta nên ngủ đông, chờđợi thời cơ tốt nhất.
Sở Tương Hợp nhìn mọi người, nhấn mạnh chuyện mọi người nên nhún nhường một chút.
Thời điểm hắn nói câu nói này, còn cố ý thoáng nhìn về phía Lam Thông. Nếu như nói người nào trong số bọn họ dễ dàng nổi giận, vậy không nghi ngờ chút nào chính là Lam Thông. Lam Thông chính là một thùng thuốc nổ, Trịnh gia khiêu khích những người khác, tất cả mọi người có thể nhẫn nại. Nhưng nếu như khiêu khích Lam Thông, Lam Thông tức giận không chừng sẽ trực tiếp ra tay. Nếu như vậy...
- Mọi người nhìn ta làm gì?
Lam Thông cũng chú ý tới ánh mắt của mọi người. Có thể thấy trên trán hắn hiện rõ vạch đen. Tất nhiên hắn hiểu rõ ý tứ trong mắt mọi người.
- Ta là loại người không thể nhẫn nhịn sao? Nói cho các ngươi biết, lần này ta vẫn có thể chịu được!
Thời điểm Lam Thông nói xong câu nói ta là loại người không nhịn được sao, hắn rõ ràng cảm giác được các loại ánh mắt khinh bỉ phong về phía hắn, cho nên hắn mới thêm câu nói phía sau.