Chương 34: 34: Cuộc Gặp Không Mong Muốn
Mới sáng sớm, tiểu Nguyệt đã gọi.Các cô hẹn nhau đi chơi ăn uống mua sắm.Nữa tiếng sau cuộc gọi đã nghe dưới nhà cô vang lên tiếng nói cười vui vẻ rồi.Thay một chiếc váy màu xanh nhạt nhẹ nhàng, cô từ trên phòng bước xuống."Nguyệt, cậu tới sớm hơn mình nghĩ nha""A...Nhiên Nhiên em rất nhớ chị" một cục bột tròn ủm lao đến ôm cô cứng ngắt."Dương Dương vẫn nhớ chị sao? thật hạnh phúc mà".cô bé đến ngồi xuống sofa."Dương Dương lôi kéo mãi mới đến sớm như này, cậu nghĩ mà xem Hàn Quân dạo này dính mình như sam.May có Dương Dương còn không biết bao giờ mình ra khỏi nhà đâu"."Ai nha....có người bắt đầu khoe khoang hạnh phúc rồi".cô nhìn giương mặt hồng hào cả người tỏa ra ánh sáng hạnh phúc là cô yên lòng rồi."Cậu đó bớt nói mình lại đi" Các cô nô đùa vui vẻ một lúc mới bắt đầu đi đến trung tâm mua sắm."Nhiên Nhiên bao giờ cậu mới cho mình ăn cưới cậu đây?""Không vội, mình còn nhiều việc phải làm.Đâu ai như Đại tiểu thư nhà chúng ta, còn nhỏ cha mẹ nuôi, giờ có ông xã đại gia chăm lo toàn bộ kia chứ""Tưởng ai hóa ra bạn học cũ cơ đấy" 3 ả kia từ xa đã thấy các cô, nên đến châm chọc vài câu.Từ lúc ở bữa tiệc bị tung clip 18+ mấy ả bực tức mà không có chỗ xả, gặp cô mấy ả liền mang ra trút giận."Bạn học gì thứ chỉ biết phục vụ trên giường kia chứ, cậu đừng làm ảnh hưởng đến chúng ta nha".Ả Lê Thùy Lan lên tiếng cảnh báo, đừng có ra đường nói bạn bè cùng mấy ả."Tôi này Hàn thiếu phu nhân, nể tình chúng ta từng học cùng nhau, tôi nhắc nhở cô đừng dây dưa cùng con nhỏ họ Phan kia".Ả Chu Yến Mi ra vẻ lòng tốt nhắc nhở tiểu Nguyệt.Trịnh Xảo Nhi thấy các bạn mình châm chọc liền lớn gan, quên hết lời cha mẹ dặn."Mình nói không phải sao, nhìn xem đứa trẻ cô ta dắt theo kìa.Còn nói gì mà không phải bán thân chứ, tôi thấy là cô ta xấu hổ quá nên ra nước ngoài sinh thằng nhóc kia.Đúng là con hoang mà"Ả châm chọc dè bỉu cô ra sao điều không tổn hại gì.Chỉ cần cô cho người giải quyết là được.Đằng này dám châm chọc cả tiểu thiếu gia nhà họ Triệu, cháu cưng nhà họ Hàn.Đám người này là chê mạng quá dài đi.Dương Dương nghe họ nói xấu cô liền tức giận "Các người mới xấu, Nhiên Nhiên là tốt nhất"Mấy ả nghe Dương Dương nói liền cười ha hả "Này các cậu nghe gì ko? đứa con hoang kia gọi mẹ nó là Nhiên Nhiên nha.Đúng là con hoang không ai dạy mà"Dương Dương đang muốn cãi liền bị cô dữ lại "Dương Dương đừng phí lời cùng chó điên, không lẽ nó cắn em một cái em liền muốn cắn lại nó sao?""A...Nhiên Nhiên nói đúng nha, từ giờ Dương Dương sẽ không đôi co cùng nó nữa".Dương Dương cười vui vẻ dắt tay cô đi nơi khác.Mấy ả bị gọi là chó, nào chịu để yên "Con đ***m kia mày nói ai là chó hả?""Nhiên Nhiên nói ai, liên quan gì đến mấy người à?".Tiểu Nguyệt bực rồi nha.Lâu lâu dẫn tiểu Dương đi chơi lại bị thế này."Tôi nói này Hàn thiếu phu nhân, cô tốt hơn hãy tránh xa đôi mẹ con hoang này.Ảnh hưởng đến Hàn tổng tôi sợ cô chịu không nổi đâu".ả Thùy Lan thao thao bất tuyệt, không để ý đến xung quanh."Có chuyện gì cần vợ tôi chuyện trách nhiệm à?".Một giọng nói lạnh lùng vang lên, đám người nhiều chuyện dần tản ra.Tránh đường cho Hàn Quân bước vào.Ả Lê Thùy Lan thấy Hàn Quân hai mắt liền phát sáng."Hàn tổng, tôi chỉ đang khuyên thiếu phu nhân nên tránh xa những kẻ xấu, đừng để bị lợi dụng thôi""Cô nói vợ tôi chơi cùng kẻ xấu, là ai nha".anh cười.Làm ả thần hồn điên đảo.Tay chỉ vào cô thao thao bất tuyệt nói "Là cô ta, chưa tốt nghiệp cấp 3 đã làm gái bao, còn có cả con hoang"Anh không nói gì, đi đến ôm Dương Dương vào lòng.Tay còn lại nắm tay tiểu Nguyệt."Cô nói, tiểu thiếu gia nhà họ Triệu, cháu cưng nhà họ Hàn là con hoang.Kêu vợ tôi tránh xa bạn thân cô ấy" Hàn Quân quét ánh mắt lạnh lẽo nhìn mấy ả kia."Không thể nào, Hàn tổng anh đừng đùa vậy chứ?".Mấy ả như không tin vào tai mình."Tôi sẽ cho gia đình các người biết thế nào là chọc giận bảo bối nhà tôi".nói rồi anh dắt tay họ rời khỏi.Còn mấy ả như điên cuồng mà chạy khỏi trung tâm thương mại..