Chương : 12
Mạnh Nhi cả đêm hôm đó hầu như là không ngủ được, cậu nằm hết trở mình bên trái, rồi lại lật người sang bên phải, trong lòng cảm thấy hối hận vô cùng khi nói ra những lời đó với Chính Quân!! Trong đầu suy nghĩ chắc là anh giận lắm đây!!
Sang đến sáng ngày hôm sau, hai tiết đầu không hề thấy anh bước vào lớp, ánh mắt của cậu cứ liếc nhìn đến cái bàn bên cạnh không người ngồi đó, tâm trạng đều lơ lửng trên mây không thể nhét thêm được một chữ nào vô đầu cả!! Trong lòng tự hỏi
- Anh ấy đâu rồi?? Sao không chịu đi học vậy??
Thế mà lúc tiếng chuông báo hiệu vừa reo lên, Khúc Chính Quân đã bước vào lớp, cả khuôn mặt và khóe miệng đều bầm dập cùng nhiều chỗ bị rỉ máu, xem ra lần này anh đánh nhau còn nghiêm trọng hơn lần trước, lúc Mạnh Nhi thấy tình cảnh như vậy liền khiếp cả vía, vội vã xán lại gần anh nói
- Quân!! Anh chảy nhiều máu quá, để em giúp anh một chút nhé!!
Khúc Chính Quân bây giờ cả người đau nhức đến không chịu được, nhưng mà nhìn Khang Mạnh Nhi ở ngay trước mắt, những lời nói hôm qua cậu đối với mình, ánh mắt anh càng tối sầm lại, giật cánh tay mình đang bị cậu cầm lấy kia, anh lạnh lùng nói
- Mau biến khỏi mắt tôi!!
Thịch!!
Mạnh Nhi biết lần này anh làm thật, sẽ đối xử với cậu như là không quen biết nữa rồi!! Nhưng mà khi nghe anh nói vậy, không hiểu sao tim cậu nó cứ nhói lên khó chịu lắm, ba Thiên từng dặn dò, nếu mình làm sai thì phải xin lỗi người ta, cậu biết hôm qua mình vô duyên vô cớ nói ghét anh, cho nên thành ra mới khiến anh có thái độ như vậy, Mạnh Nhi nhẹ giọng quyết tâm xin lỗi!!
- Anh Quân!! Anh đừng giận Mạnh Nhi nữa có được không?? Em biết hôm qua là mình sai rồi, em không nên nói những lời đó với anh!! Em.. Xin lỗi!!
Chính Quân liếc mắt nhìn đến nhóc con đang cúi đầu này, tâm vẫn không thay đổi nói
- Một là tự cút xa khỏi tầm mắt tôi, hai là tôi sẽ cho cậu ăn đòn!! Khang Mạnh Nhi, nên nhớ rằng tôi và cậu bây giờ không ai dính líu đến ai cả!!
- Em...
Cậu định nói gì đó thì bỗng nhiên cửa lớp học lại mở ra, hai người vào không ai khác chính là Nghiêm Khiết cũng Tĩnh Hi, vừa nhìn thấy thảm trạng của tên bạn thân, Tĩnh Hi liền chạy vụt tới hỏi thăm
- A Quân!! Tớ nghe nói ban nãy cậu bị một đám người bao vây, nhưng mà không ngờ lại bị tập kích nặng như vậy đó!! Khiết phải làm sao đây, Quân chảy máu nhiều quá, tay và chân cũng toàn vết bầm không này
Tiểu Hi kéo một góc áo của Chính Quân lên, sau đó đưa cho Nghiêm Khiết nhìn rõ, Nghiêm Khiết hỏi
- Là đám người nào??
Chính Quân thở dài đáp
- Bọn người của bang Hắc Long, hắn vì cay cú với cha tôi nên hôm nay phái đến hơn năm mươi người tập kích đoàn xe vệ sĩ đưa tôi đi học, hiện giờ vệ sĩ của tôi một nữa thì đang cầm chân bọn chúng, một nữa thì bảo vệ tôi đến đây để chờ ba và chú Vũ đến
Tĩnh Hi nắm lấy bàn tay Nghiêm Khiết, mặc kệ mọi người trong lớp đang nhìn lấy bọn họ mà lắc lắc tay người yêu, A Hi nói
- Quân!! Cậu yên tâm ba tớ cùng chú Phong sẽ trả thù cho cậu!! Giờ thì đợi chú Dạ Anh đến đón cậu nhé!! Khiết khăn ướt đâu?? Đưa chi tớ để tớ lâu vết bẩn cho Quân
Chính Quân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cả người ngửa ra sau mà biến nhác đáp
- Cha tớ cũng chú Nguy đã đi tìm người hỏi tội rồi, các cậu không cần lo lắng đâu!!
Dạ Anh cùng Uy Vũ xuất hiện ở cửa lúc nào không hay,nhìn cháu trai mình cả người tơi tả như vậy, máu nóng trong người vị bác sĩ của chúng ta liền sôi lên, trực tiếp ra lệnh cho đám người đi ở đằng sau
- Mau đến đỡ thiếu gia về nhà cho tôi trị thương!! Cháu cưng, cứ yên tâm, Tuấn Nguy cùng Thừa Hạo sẽ không để cháu thiệt thòi đâu, chúng ta về nhà nào!!
Dương Dạ Anh bên trái đỡ con trai mình dậy, trong lòng không khỏi xót xa đáp
- Nhóc thối!! Lần sau ba sẽ tăng thêm người bảo vệ con
Đoàn người của nhà họ Khúc cùng với Tĩnh Hi và Nghiêm Khiết đến nhanh như vũ bão mà đi thì lại càng nhanh hơn, suốt quá trình chẳng ai để ý đến một Mạnh Nhi đang sững sờ cả
Cậu bị lời nói của anh gây đã kích, Chính Quân giờ không thèm quan tâm cậu nữa rồi, hai người thật sự không còn dính líu đến nhau nữa sao?? Không!! Cậu không muốn như vậy, cậu hối hận lắm, nhìn những vết thương của hắn, vị trí cậu từng băng bó cho người kia giờ lại bị vứt sang một bên, khiến tim Mạnh Nhi đau lắm đó, anh như vậy thật xa lạ, thật khiến cậu không quen chút nào hết!! Bây giờ cậu phải làm sao để cả hai trở lại như trước đây??
Giờ tan học, sau khi ngồi vào trong xe của gia đình, Tiểu Thiên cùng chồng nhận ra cậu không ổn liền hỏi
- Hạt Sen!! Con sao vậy?? Mặt mũi sao buồn thế!!!
Mạnh Nhi lắc đầu nhưng nước mắt lại rơi lúc nào không hay, Tiểu Thiên thấy vậy liền bảo Mạnh Nghiêm chạy nhanh về nhà, còn mình thì ôm con trai vào lòng an ủi
- Ngoan!! Chúng ta cùng về nhà nói rõ ràng!! Đừng khóc nữa!!
--------*****------
Mắng chồng để chồng giận rồi giờ khóc:v
Sang đến sáng ngày hôm sau, hai tiết đầu không hề thấy anh bước vào lớp, ánh mắt của cậu cứ liếc nhìn đến cái bàn bên cạnh không người ngồi đó, tâm trạng đều lơ lửng trên mây không thể nhét thêm được một chữ nào vô đầu cả!! Trong lòng tự hỏi
- Anh ấy đâu rồi?? Sao không chịu đi học vậy??
Thế mà lúc tiếng chuông báo hiệu vừa reo lên, Khúc Chính Quân đã bước vào lớp, cả khuôn mặt và khóe miệng đều bầm dập cùng nhiều chỗ bị rỉ máu, xem ra lần này anh đánh nhau còn nghiêm trọng hơn lần trước, lúc Mạnh Nhi thấy tình cảnh như vậy liền khiếp cả vía, vội vã xán lại gần anh nói
- Quân!! Anh chảy nhiều máu quá, để em giúp anh một chút nhé!!
Khúc Chính Quân bây giờ cả người đau nhức đến không chịu được, nhưng mà nhìn Khang Mạnh Nhi ở ngay trước mắt, những lời nói hôm qua cậu đối với mình, ánh mắt anh càng tối sầm lại, giật cánh tay mình đang bị cậu cầm lấy kia, anh lạnh lùng nói
- Mau biến khỏi mắt tôi!!
Thịch!!
Mạnh Nhi biết lần này anh làm thật, sẽ đối xử với cậu như là không quen biết nữa rồi!! Nhưng mà khi nghe anh nói vậy, không hiểu sao tim cậu nó cứ nhói lên khó chịu lắm, ba Thiên từng dặn dò, nếu mình làm sai thì phải xin lỗi người ta, cậu biết hôm qua mình vô duyên vô cớ nói ghét anh, cho nên thành ra mới khiến anh có thái độ như vậy, Mạnh Nhi nhẹ giọng quyết tâm xin lỗi!!
- Anh Quân!! Anh đừng giận Mạnh Nhi nữa có được không?? Em biết hôm qua là mình sai rồi, em không nên nói những lời đó với anh!! Em.. Xin lỗi!!
Chính Quân liếc mắt nhìn đến nhóc con đang cúi đầu này, tâm vẫn không thay đổi nói
- Một là tự cút xa khỏi tầm mắt tôi, hai là tôi sẽ cho cậu ăn đòn!! Khang Mạnh Nhi, nên nhớ rằng tôi và cậu bây giờ không ai dính líu đến ai cả!!
- Em...
Cậu định nói gì đó thì bỗng nhiên cửa lớp học lại mở ra, hai người vào không ai khác chính là Nghiêm Khiết cũng Tĩnh Hi, vừa nhìn thấy thảm trạng của tên bạn thân, Tĩnh Hi liền chạy vụt tới hỏi thăm
- A Quân!! Tớ nghe nói ban nãy cậu bị một đám người bao vây, nhưng mà không ngờ lại bị tập kích nặng như vậy đó!! Khiết phải làm sao đây, Quân chảy máu nhiều quá, tay và chân cũng toàn vết bầm không này
Tiểu Hi kéo một góc áo của Chính Quân lên, sau đó đưa cho Nghiêm Khiết nhìn rõ, Nghiêm Khiết hỏi
- Là đám người nào??
Chính Quân thở dài đáp
- Bọn người của bang Hắc Long, hắn vì cay cú với cha tôi nên hôm nay phái đến hơn năm mươi người tập kích đoàn xe vệ sĩ đưa tôi đi học, hiện giờ vệ sĩ của tôi một nữa thì đang cầm chân bọn chúng, một nữa thì bảo vệ tôi đến đây để chờ ba và chú Vũ đến
Tĩnh Hi nắm lấy bàn tay Nghiêm Khiết, mặc kệ mọi người trong lớp đang nhìn lấy bọn họ mà lắc lắc tay người yêu, A Hi nói
- Quân!! Cậu yên tâm ba tớ cùng chú Phong sẽ trả thù cho cậu!! Giờ thì đợi chú Dạ Anh đến đón cậu nhé!! Khiết khăn ướt đâu?? Đưa chi tớ để tớ lâu vết bẩn cho Quân
Chính Quân gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cả người ngửa ra sau mà biến nhác đáp
- Cha tớ cũng chú Nguy đã đi tìm người hỏi tội rồi, các cậu không cần lo lắng đâu!!
Dạ Anh cùng Uy Vũ xuất hiện ở cửa lúc nào không hay,nhìn cháu trai mình cả người tơi tả như vậy, máu nóng trong người vị bác sĩ của chúng ta liền sôi lên, trực tiếp ra lệnh cho đám người đi ở đằng sau
- Mau đến đỡ thiếu gia về nhà cho tôi trị thương!! Cháu cưng, cứ yên tâm, Tuấn Nguy cùng Thừa Hạo sẽ không để cháu thiệt thòi đâu, chúng ta về nhà nào!!
Dương Dạ Anh bên trái đỡ con trai mình dậy, trong lòng không khỏi xót xa đáp
- Nhóc thối!! Lần sau ba sẽ tăng thêm người bảo vệ con
Đoàn người của nhà họ Khúc cùng với Tĩnh Hi và Nghiêm Khiết đến nhanh như vũ bão mà đi thì lại càng nhanh hơn, suốt quá trình chẳng ai để ý đến một Mạnh Nhi đang sững sờ cả
Cậu bị lời nói của anh gây đã kích, Chính Quân giờ không thèm quan tâm cậu nữa rồi, hai người thật sự không còn dính líu đến nhau nữa sao?? Không!! Cậu không muốn như vậy, cậu hối hận lắm, nhìn những vết thương của hắn, vị trí cậu từng băng bó cho người kia giờ lại bị vứt sang một bên, khiến tim Mạnh Nhi đau lắm đó, anh như vậy thật xa lạ, thật khiến cậu không quen chút nào hết!! Bây giờ cậu phải làm sao để cả hai trở lại như trước đây??
Giờ tan học, sau khi ngồi vào trong xe của gia đình, Tiểu Thiên cùng chồng nhận ra cậu không ổn liền hỏi
- Hạt Sen!! Con sao vậy?? Mặt mũi sao buồn thế!!!
Mạnh Nhi lắc đầu nhưng nước mắt lại rơi lúc nào không hay, Tiểu Thiên thấy vậy liền bảo Mạnh Nghiêm chạy nhanh về nhà, còn mình thì ôm con trai vào lòng an ủi
- Ngoan!! Chúng ta cùng về nhà nói rõ ràng!! Đừng khóc nữa!!
--------*****------
Mắng chồng để chồng giận rồi giờ khóc:v