Chương : 142
Lão hòa thượng quét dọn Tàng Kinh các cầm cái chổi chậm rãi đi qua bên cạnh 2 người, Phật Hoàng đã sớm buông nam nhân ra, nam nhân gật gật đầu với lão hòa thượng, lão hòa thượng kia vội vàng đi qua hành lang, nam nhân không để ý tới Phật Hàng mà trở về phòng Vô Tranh, hắn mới vừa ngủ thì cửa bị đẩy ra.
Phật Hàng từ ngoài đi vào, nam nhân từ trên giường ngồi dậy: “Ngươi lại đây làm cái gì?”.
“Trụ trì bảo ngô đêm nay ngủ trong phòng Vô Tranh”. Một câu của Phật Hàng làm nam nhân nghẹn họng không thể nào cãi lại, hắn cũng chỉ có thể để Phật Hàng ở lại, Phật Hàng thực quy củ không có ý đồ làm ra chuyện vượt rào.
Một tháng sau đó, nam nhân đều ở Hoằng Pháp Tự vượt qua, Phật Hàng cùng hắn cùng ăn cùng ở, 2 người ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, phía Nam tuyết chưa ngừng rơi, rơi liền mấy tháng, thân thể Trương Tử Yến đã sớm bình phục hoàn toàn, hắn định 2 ngày nữa trở về Biên thành, Phật Hàng cũng định trở về cùng hắn.
Ngày hôm đó thời điểm dùng bữa chỉ có hai người Phật Hàng cùng nam nhân, bởi vì không có người ngoài nam nhân liền nói chuyện Mạt Đồng ở phủ hắn cho Phật Hàng biết, kỳ thật hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, cùng với đến lúc đó bị Phật Hàng phát hiện thì còn không bằng hắn nói trước, đối với hắn mà nói việc này không có gì cần giấu diếm.
Hắn không quản được Mạt Đồng
Hắn cũng không quản được Phật Hàng.
Vì tránh cho đến lúc đó gặp mặt xấu hổ hoặc là xung đột, nói trước cho Phật Hàng biết coi như nhắc nhở Phật Hàng đến lúc đó đừng làm ầm ĩ, mới đầu nam nhân còn tưởng rằng Phật Hàng nghe xong sau sẽ trách mắng hắn, sẽ chỉ trích hắn cùng với ma đầu thông đồng làm bậy, nhưng là tình huống thực tế tốt hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng, Phật Hàng bình tĩnh kì lạ dường như đã sớm biết, chỉ là gật gật đầu, không có nói nhiều.
Kỳ thật nam nhân cũng không rõ tại sao Phật Hàng muốn theo hắn trở về, tuy rằng Phật Hàng nói qua,”Ngô là người của ngươi” nhưng hắn có loại cảm giác ràng buộc cao nhân.
Phật Hàng không nên ở lại bên người hắn……..
“Ta có thê tử”. Nam nhân thường xuyên nhắc nhở Phật Hàng.
Phật Hàng cũng luôn ôn hoà trả lời: “Vậy thì sao, ngươi liền coi ngô trở thành thực khách (ng` ăn bám) của Trương phủ là được, ngô thực khách này còn có thể thay ngươi miễn phí trảo yêu”.
“Phủ ta không có yêu quái”.
“Hiện tại không có, không có nghĩa là về sau không có”. Phật Hàng luôn cường ngạnh trả lời, không để cho nam nhân phản bác, Phật Hàng rất cao ngạo, là thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng.
Phật Hàng từng là đệ tử mà Thanh Phong cốc tâm đắc nhất, cho dù là gặp rủi ro lại như trước không mất đi ngạo khí vốn có, nam nhân cũng vấp phải nhiều trắc trở đối với việc này, cá tính Phật Hàng làm cho hắn đoán không ra, có đôi khi Phật Hàng có thể trêu đùa hắn trong chốc lát, lại có đôi khi Phật Hàng sẽ xụ mặt, cũng có thời điểm Phật Hàng có thể cả ngày cũng không nói chuyện với hắn.
Chính là giữa 2 người thì Phật Hàng giống như thói quen, cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ, từ đêm đó trên hành lang y trêu đùa nam nhân, sau dẫn tới nam nhân mất hứng, một đoạn thời gian dài y sẽ không trêu nam nhân như vậy nữa, bởi vì khi nam nhân nhìn đến y lại mang theo vẻ mặt cảnh giác khiến y rất khó chịu.
Trong khoảng thời gian này sống chung với nhau coi như hòa hợp, nam nhân cũng sẽ không so đo với Phật Hàng, cho dù là thời điểm ban đêm đi ngủ Phật Hàng cũng là quy củ, bọn họ không có làm chuyện đó, cũng không cần che đậy.
Nam nhân đáp ứng Phật Hàng cùng hắn hồi phủ, coi như mời một vị cao nhân trấn trạch, cũng có thể biến thành khắc chế Mạt Đồng 1 chút, khiến Mạt Đồng bớt điên cuồng ngang ngược.
Đêm trước khi đi khỏi chùa, nam nhân từ bên Trương Tử Yến trở về, hắn dù sao vẫn cảm thấy trong chùa có chút bất thường, âm lãnh đến đáng sợ, hơn nữa bình thường các hòa thượng đều ở phía sau niệm kinh, nhưng mà hôm nay lại không có, trong chùa im lặng đáng sợ, hắn đi lâu như vậy mà ngay cả bóng dáng của 1 hòa thượng cũng chưa nhìn thấy.
Nam nhân cảm thấy bất thường, thời điểm khi hắn đi đến tiền điện nhìn đến trên bậc thang có rất nhiều vết máu hòa tan cùng nước tuyết chậm rãi chảy xuống cầu thang, bước chân hắn nhanh hơn, hắn mới vừa đi lên cầu thang thì hai chân liền giống như bị cố định trên mặt đất, thi thể hòa thượng nằm đầy trong đại điện, bộ mặt đều khá dữ tợn, bị chết rất thống khổ.
Nguy rồi……..
Nam nhân lập tức quay đầu trở về tìm Trương Tử Yến, dọc theo đường đi im lặng quỷ dị chỉ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập của hắn, hắn vừa đến địa phương Trương Tử Yến ở thì lại không thấy người, cửa phòng mở toang, thi thể của 2 nha hoàn nằm trên mặt đất, thất khống đổ máu, tử trạng phi thường thê thảm, hắn tìm xung quanh nhưng không thấy Trương Tử Yến, hắn vô cùng sốt ruột.
Nhưng vào lúc này ——
Nam nhân nghe thấy bên Tàng Kinh các truyền đến tiếng nữ nhân tiếng thét chói tai, hắn lập tức liền lao đến, Phật Hàng vốn đang ngủ trong phòng cũng đi đến, 2 người ở bên ngoài Tàng Kinh các chạm trán. Phật Hàng cũng ngửi được mùi máu tươi trôi nổi trong không khí, trong chùa đã xảy ra chuyện.
“Tiền điện đã xảy ra chuyện, đã chết rất nhiều tăng nhân”. Nam nhân nói giản lược tình huống vừa rồi cùng Phật Hàng một chút, hiện tại hắn thực lo lắng an toàn của Trương Tử Yến.
Phật Hàng cũng ngửi được mùi máu tươi trôi nổi trong không khí, sau khi xác định nam nhân không sao, y liền một mình vào Tàng Kinh các, y để nam nhân ở bên ngoài tiếp ứng, y đi vào 1 lúc thì Trương Tử Yến đã bị ném ra, nam nhân lập tức đón được Trương Tử Yến đang hốt hoảng lo sợ……..
Trương Tử Yến sợ tới mức hoa dung thất sắc, khóc đến nỗi trôi hết lớp trang điểm, nàng run rẩy bổ nhào vào trong lòng nam nhân, “Bên trong……. Bên trong có yêu quái, rất nhiều……Rất nhiều cái đầu……..”. Trương Tử Yến lầm bầm lải nhải kể lại, càng không ngừng lặp lại mấy câu kia, hắn phát hiện nàng có chút bất thường, hắn liền ôm chặt nàng.
Tinh thần Trương Tử yến có chút mơ hồ, nam nhân lại lo lắng tình huống bên trong, chỉ nhìn thấy bên trong hiện lên vài đạo linh quang mãnh liệt, nghe thấy tiếng đồ đạc sụp đổ cùng thanh âm giao chiến, hắn muốn đi vào nhưng lại lại lo lắng gây trở ngại cho Phật Hàng, tiếp theo chỉ nghe một tiếng “ầm ầm” thì đại môn Tàng Kinh các bị đánh vỡ, 1 con cự mãng (ẻm mãng xà bự) kêu thảm té trên mặt đất…….
Yêu vật…….
Trương Tử Yến thét chói tai, nam nhân bịt kín mắt nàng, quái vật kia từ trên trên mặt đất bò lên, Phật Hàng giơ tay ở không trung vẽ ra vài đạo Phật chú, dưới chân y Phật ấn xoay tròn nháy mắt khuếch tán 4 phía, y vung 2 tay bắn Phật ấn màu bạc ra, Phật ấn ùn ùn kéo đến đánh vào cự mãng 9 đầu……..
Mặt đất bị nổ thành 1 cái hố sâu…….
Thân pháp Phật Hàng rất nhẹ nhàng, thân hình y chợt lóe liền bắt lấy cánh tay nam nhân, nam nhân chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái liền bị mang đi khỏi Tàng Kinh các, phía sau truyền đến tiếng kêu thê thảm của yêu vật…….
“Mau đi tìm phương trượng”. Nam nhân kéo Trương Tử Yến đang lầm bầm lải nhải, lo lắng nắm lấy cánh tay Phật Hàng, “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì xảy ra chuyện gì, Hoằng Pháp Tự tại sao có yêu vật xuất hiện”.
“Phía sau chùa có vạn ma quật (nơi phong ấn vạn ma), hòa thượng Hoằng Pháp Tự mỗi ngày đều phải tụng kinh trấn áp ma vật của vạn ma quật, chắc là hôm nay âm khí quá nặng, ma khí quá mạnh khiến yêu vật chạy ra”. Thần sắc Phật Hàng nghiêm túc đi tới đứng bên cạnh nam nhân, y mang theo nam nhân xuyên qua hành lang thẳng đến phòng phương trượng, nếu ngăn chặn trễ thì hậu quả không thể lường được.
Phương trượng đại sư đang cùng vài vị cao tăng thương nghị (trao đổi) sự tình, Phật Hàng cùng nam nhân xông vào cắt ngang mọi người, bên này còn không biết tiền điện phát sinh thảm kịch, nam nhân nói việc này với phương trượng.
Phật Hàng thản nhiên bổ sung một câu: “Không ở trước giờ tý phong bế ma khí của vạn ma quật, đến lúc đó sẽ có càng nhiều yêu vật chạy ra”. Dứt lời y nhìn thoáng qua Trương Tử Yến lầm bầm lải nhải không khỏi nhíu mày.
Phương trượng mang theo vài vị cao tăng đi ra ngoài, cũng để Vô Tranh cùng với các đồ đệ đạo hạnh cao khác canh giữ ở ngoài cửa bảo vệ khách hành hương, Phật Hàng xoa xoa máu trên người, y liếc mắt nhìn nam nhân 1 cái, lại liếc mắt nhìn Trương Tử Yến 1 cái, nam nhânđang rót trà cho Trương Tử Yến an ủi nàng uống trà, chỉ là chân tay nàng bất ổn không ngừng run rẩy ngay cả trà đều đánh đổ.
Tay nam nhân nhặt các mảnh vở trên đất, Phật Hàng lập tức liền kéo nam nhân lại đây, mắt hắn chạm vào tầm mắt Phật Hàng, Phật Hàng hạ thấp thanh âm nói với, “Nàng hình như không bình thường”. Tầm mắt Phật Hàng lướt qua đầu vai nam nhân nhìn về phía Trương Tử Yến thần kinh có vấn đề.
Tích Duyên nhướn mắt nhìn về phía Phật Hàng, hắn không nói chuyện chỉ là “ân” 1 tiếng, thời điểm vừa rồi Trương Tử Yến bị Phật Hàng ném ra thì hắn liền phát hiện nàng bất thường, ánh mắt hắn có chút ửng đỏ không biết nên làm như thế nào, Phật Hàng cầm tay hắn nhẹ nhàng nhéo nhéo, tay hắn rất lạnh lẽo, thần sắc đều là lo lắng.
“Đừng bắt ta, đừngbắt ta, ta mang thai, ngươi đừng bắt ta, quái vật tránh ra…….”. Trương Tử Yến càng không ngừng xua tay, miệng nàng nói: “Mạt Đồng cứu cứu ta…… Cứu ta…… Ô ô…….”. Nàng không gọi tên nam nhân mà là Mạt Đồng, điều này làm cho điều này làm cho nam nhân có chút kinh ngạc.
“Ta đây”. Nam nhân thực trấn định vươn tay tùy ý Trương Tử Yến nắm chặt lấy, nàng vẫn gọi tên Mạt Đồng, hắn cúi đầu nhìn nàng không ngừng run rẩy, hắn khó chịu nói không nên lời, Phật Hàng an ủi ôm bả vai hắn, lúc sau Phật Hàng liền tự giác đi ra ngoài, Phật Hàng đứng ngay ở cửa.
Nam nhân để Trương Tử Yến nghỉ ngơi trước, nàng nắm chặt hắn không buông ra, hắn ngồi bên cạnh nàng do dự mà mở miệng: “Hài tử trong bụng ngươi có phải của ta không?”.
Trương Tử Yến liếc mắt nhìn nam nhân 1 cái, “Ân…… Hài tử là của Mạt Đồng…….. Nhưng mà…….. Mạt Đồng như thế nào ngay cả hài tử cũng không cần a………”. Thanh âm Trương Tử Yến nói chuyện thực hàm hồ (mơ hồ, không rõ ràng), ánh mắt mơ hồ bất định nhìn qua rất có vấn đề.
Tâm nam nhân đều lạnh……..
Trương Tử Yến vẫn lập lại thì nam nhân mới biết được nàng cùng Mạt Đồng đã sớm có loại quan hệ này trước khi gặp hắn, tâm tình hắn rất phức tạp, còn hơn cả phẫn nộ chính là càng bi thương, thế nhưng cảm thấy chính mình rất tức cười, là hắn qua trì độn hay sao? Hắn thế nhưng dẫn sói vào nhà, bây giờ hắn đã biết nàng lúc trước vì sao liều chết cũng muốn bảo hộ Mạt Đồng, nơi chốn suy nghĩ vì Mạt Đồng, thì ra là thế…….
Sau khi nam nhân để Trương Tử Yến ngủ, Phật Hàng nhìn thấy hốc mắt nam nhân phiếm hồng, y liền biết nam nhân muốn khóc, y thở dài một hơi đưa bả vai cho nam nhân, nam nhân do chịu đả kích gấp bội mà đặt đầu ở trên vai Phật Hàng, bả vai nam nhân run rẩy rất nhỏ, đầu vai Phật Hàng có chút ướt át, y chậm rãi đưa tay ôm sát nam nhân……
Nam nhân khóc……. Tâm Phật Hàng cũng rối loạn……
Phật Hàng từ ngoài đi vào, nam nhân từ trên giường ngồi dậy: “Ngươi lại đây làm cái gì?”.
“Trụ trì bảo ngô đêm nay ngủ trong phòng Vô Tranh”. Một câu của Phật Hàng làm nam nhân nghẹn họng không thể nào cãi lại, hắn cũng chỉ có thể để Phật Hàng ở lại, Phật Hàng thực quy củ không có ý đồ làm ra chuyện vượt rào.
Một tháng sau đó, nam nhân đều ở Hoằng Pháp Tự vượt qua, Phật Hàng cùng hắn cùng ăn cùng ở, 2 người ngẩng đầu không thấy cúi đầu gặp, phía Nam tuyết chưa ngừng rơi, rơi liền mấy tháng, thân thể Trương Tử Yến đã sớm bình phục hoàn toàn, hắn định 2 ngày nữa trở về Biên thành, Phật Hàng cũng định trở về cùng hắn.
Ngày hôm đó thời điểm dùng bữa chỉ có hai người Phật Hàng cùng nam nhân, bởi vì không có người ngoài nam nhân liền nói chuyện Mạt Đồng ở phủ hắn cho Phật Hàng biết, kỳ thật hắn đã sớm chuẩn bị tâm lý, cùng với đến lúc đó bị Phật Hàng phát hiện thì còn không bằng hắn nói trước, đối với hắn mà nói việc này không có gì cần giấu diếm.
Hắn không quản được Mạt Đồng
Hắn cũng không quản được Phật Hàng.
Vì tránh cho đến lúc đó gặp mặt xấu hổ hoặc là xung đột, nói trước cho Phật Hàng biết coi như nhắc nhở Phật Hàng đến lúc đó đừng làm ầm ĩ, mới đầu nam nhân còn tưởng rằng Phật Hàng nghe xong sau sẽ trách mắng hắn, sẽ chỉ trích hắn cùng với ma đầu thông đồng làm bậy, nhưng là tình huống thực tế tốt hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng, Phật Hàng bình tĩnh kì lạ dường như đã sớm biết, chỉ là gật gật đầu, không có nói nhiều.
Kỳ thật nam nhân cũng không rõ tại sao Phật Hàng muốn theo hắn trở về, tuy rằng Phật Hàng nói qua,”Ngô là người của ngươi” nhưng hắn có loại cảm giác ràng buộc cao nhân.
Phật Hàng không nên ở lại bên người hắn……..
“Ta có thê tử”. Nam nhân thường xuyên nhắc nhở Phật Hàng.
Phật Hàng cũng luôn ôn hoà trả lời: “Vậy thì sao, ngươi liền coi ngô trở thành thực khách (ng` ăn bám) của Trương phủ là được, ngô thực khách này còn có thể thay ngươi miễn phí trảo yêu”.
“Phủ ta không có yêu quái”.
“Hiện tại không có, không có nghĩa là về sau không có”. Phật Hàng luôn cường ngạnh trả lời, không để cho nam nhân phản bác, Phật Hàng rất cao ngạo, là thiên chi kiêu tử cao cao tại thượng.
Phật Hàng từng là đệ tử mà Thanh Phong cốc tâm đắc nhất, cho dù là gặp rủi ro lại như trước không mất đi ngạo khí vốn có, nam nhân cũng vấp phải nhiều trắc trở đối với việc này, cá tính Phật Hàng làm cho hắn đoán không ra, có đôi khi Phật Hàng có thể trêu đùa hắn trong chốc lát, lại có đôi khi Phật Hàng sẽ xụ mặt, cũng có thời điểm Phật Hàng có thể cả ngày cũng không nói chuyện với hắn.
Chính là giữa 2 người thì Phật Hàng giống như thói quen, cũng sẽ không cảm thấy xấu hổ, từ đêm đó trên hành lang y trêu đùa nam nhân, sau dẫn tới nam nhân mất hứng, một đoạn thời gian dài y sẽ không trêu nam nhân như vậy nữa, bởi vì khi nam nhân nhìn đến y lại mang theo vẻ mặt cảnh giác khiến y rất khó chịu.
Trong khoảng thời gian này sống chung với nhau coi như hòa hợp, nam nhân cũng sẽ không so đo với Phật Hàng, cho dù là thời điểm ban đêm đi ngủ Phật Hàng cũng là quy củ, bọn họ không có làm chuyện đó, cũng không cần che đậy.
Nam nhân đáp ứng Phật Hàng cùng hắn hồi phủ, coi như mời một vị cao nhân trấn trạch, cũng có thể biến thành khắc chế Mạt Đồng 1 chút, khiến Mạt Đồng bớt điên cuồng ngang ngược.
Đêm trước khi đi khỏi chùa, nam nhân từ bên Trương Tử Yến trở về, hắn dù sao vẫn cảm thấy trong chùa có chút bất thường, âm lãnh đến đáng sợ, hơn nữa bình thường các hòa thượng đều ở phía sau niệm kinh, nhưng mà hôm nay lại không có, trong chùa im lặng đáng sợ, hắn đi lâu như vậy mà ngay cả bóng dáng của 1 hòa thượng cũng chưa nhìn thấy.
Nam nhân cảm thấy bất thường, thời điểm khi hắn đi đến tiền điện nhìn đến trên bậc thang có rất nhiều vết máu hòa tan cùng nước tuyết chậm rãi chảy xuống cầu thang, bước chân hắn nhanh hơn, hắn mới vừa đi lên cầu thang thì hai chân liền giống như bị cố định trên mặt đất, thi thể hòa thượng nằm đầy trong đại điện, bộ mặt đều khá dữ tợn, bị chết rất thống khổ.
Nguy rồi……..
Nam nhân lập tức quay đầu trở về tìm Trương Tử Yến, dọc theo đường đi im lặng quỷ dị chỉ nghe thấy tiếng bước chân dồn dập của hắn, hắn vừa đến địa phương Trương Tử Yến ở thì lại không thấy người, cửa phòng mở toang, thi thể của 2 nha hoàn nằm trên mặt đất, thất khống đổ máu, tử trạng phi thường thê thảm, hắn tìm xung quanh nhưng không thấy Trương Tử Yến, hắn vô cùng sốt ruột.
Nhưng vào lúc này ——
Nam nhân nghe thấy bên Tàng Kinh các truyền đến tiếng nữ nhân tiếng thét chói tai, hắn lập tức liền lao đến, Phật Hàng vốn đang ngủ trong phòng cũng đi đến, 2 người ở bên ngoài Tàng Kinh các chạm trán. Phật Hàng cũng ngửi được mùi máu tươi trôi nổi trong không khí, trong chùa đã xảy ra chuyện.
“Tiền điện đã xảy ra chuyện, đã chết rất nhiều tăng nhân”. Nam nhân nói giản lược tình huống vừa rồi cùng Phật Hàng một chút, hiện tại hắn thực lo lắng an toàn của Trương Tử Yến.
Phật Hàng cũng ngửi được mùi máu tươi trôi nổi trong không khí, sau khi xác định nam nhân không sao, y liền một mình vào Tàng Kinh các, y để nam nhân ở bên ngoài tiếp ứng, y đi vào 1 lúc thì Trương Tử Yến đã bị ném ra, nam nhân lập tức đón được Trương Tử Yến đang hốt hoảng lo sợ……..
Trương Tử Yến sợ tới mức hoa dung thất sắc, khóc đến nỗi trôi hết lớp trang điểm, nàng run rẩy bổ nhào vào trong lòng nam nhân, “Bên trong……. Bên trong có yêu quái, rất nhiều……Rất nhiều cái đầu……..”. Trương Tử Yến lầm bầm lải nhải kể lại, càng không ngừng lặp lại mấy câu kia, hắn phát hiện nàng có chút bất thường, hắn liền ôm chặt nàng.
Tinh thần Trương Tử yến có chút mơ hồ, nam nhân lại lo lắng tình huống bên trong, chỉ nhìn thấy bên trong hiện lên vài đạo linh quang mãnh liệt, nghe thấy tiếng đồ đạc sụp đổ cùng thanh âm giao chiến, hắn muốn đi vào nhưng lại lại lo lắng gây trở ngại cho Phật Hàng, tiếp theo chỉ nghe một tiếng “ầm ầm” thì đại môn Tàng Kinh các bị đánh vỡ, 1 con cự mãng (ẻm mãng xà bự) kêu thảm té trên mặt đất…….
Yêu vật…….
Trương Tử Yến thét chói tai, nam nhân bịt kín mắt nàng, quái vật kia từ trên trên mặt đất bò lên, Phật Hàng giơ tay ở không trung vẽ ra vài đạo Phật chú, dưới chân y Phật ấn xoay tròn nháy mắt khuếch tán 4 phía, y vung 2 tay bắn Phật ấn màu bạc ra, Phật ấn ùn ùn kéo đến đánh vào cự mãng 9 đầu……..
Mặt đất bị nổ thành 1 cái hố sâu…….
Thân pháp Phật Hàng rất nhẹ nhàng, thân hình y chợt lóe liền bắt lấy cánh tay nam nhân, nam nhân chỉ cảm thấy trước mắt nhoáng lên một cái liền bị mang đi khỏi Tàng Kinh các, phía sau truyền đến tiếng kêu thê thảm của yêu vật…….
“Mau đi tìm phương trượng”. Nam nhân kéo Trương Tử Yến đang lầm bầm lải nhải, lo lắng nắm lấy cánh tay Phật Hàng, “Rốt cuộc xảy ra chuyện gì xảy ra chuyện gì, Hoằng Pháp Tự tại sao có yêu vật xuất hiện”.
“Phía sau chùa có vạn ma quật (nơi phong ấn vạn ma), hòa thượng Hoằng Pháp Tự mỗi ngày đều phải tụng kinh trấn áp ma vật của vạn ma quật, chắc là hôm nay âm khí quá nặng, ma khí quá mạnh khiến yêu vật chạy ra”. Thần sắc Phật Hàng nghiêm túc đi tới đứng bên cạnh nam nhân, y mang theo nam nhân xuyên qua hành lang thẳng đến phòng phương trượng, nếu ngăn chặn trễ thì hậu quả không thể lường được.
Phương trượng đại sư đang cùng vài vị cao tăng thương nghị (trao đổi) sự tình, Phật Hàng cùng nam nhân xông vào cắt ngang mọi người, bên này còn không biết tiền điện phát sinh thảm kịch, nam nhân nói việc này với phương trượng.
Phật Hàng thản nhiên bổ sung một câu: “Không ở trước giờ tý phong bế ma khí của vạn ma quật, đến lúc đó sẽ có càng nhiều yêu vật chạy ra”. Dứt lời y nhìn thoáng qua Trương Tử Yến lầm bầm lải nhải không khỏi nhíu mày.
Phương trượng mang theo vài vị cao tăng đi ra ngoài, cũng để Vô Tranh cùng với các đồ đệ đạo hạnh cao khác canh giữ ở ngoài cửa bảo vệ khách hành hương, Phật Hàng xoa xoa máu trên người, y liếc mắt nhìn nam nhân 1 cái, lại liếc mắt nhìn Trương Tử Yến 1 cái, nam nhânđang rót trà cho Trương Tử Yến an ủi nàng uống trà, chỉ là chân tay nàng bất ổn không ngừng run rẩy ngay cả trà đều đánh đổ.
Tay nam nhân nhặt các mảnh vở trên đất, Phật Hàng lập tức liền kéo nam nhân lại đây, mắt hắn chạm vào tầm mắt Phật Hàng, Phật Hàng hạ thấp thanh âm nói với, “Nàng hình như không bình thường”. Tầm mắt Phật Hàng lướt qua đầu vai nam nhân nhìn về phía Trương Tử Yến thần kinh có vấn đề.
Tích Duyên nhướn mắt nhìn về phía Phật Hàng, hắn không nói chuyện chỉ là “ân” 1 tiếng, thời điểm vừa rồi Trương Tử Yến bị Phật Hàng ném ra thì hắn liền phát hiện nàng bất thường, ánh mắt hắn có chút ửng đỏ không biết nên làm như thế nào, Phật Hàng cầm tay hắn nhẹ nhàng nhéo nhéo, tay hắn rất lạnh lẽo, thần sắc đều là lo lắng.
“Đừng bắt ta, đừngbắt ta, ta mang thai, ngươi đừng bắt ta, quái vật tránh ra…….”. Trương Tử Yến càng không ngừng xua tay, miệng nàng nói: “Mạt Đồng cứu cứu ta…… Cứu ta…… Ô ô…….”. Nàng không gọi tên nam nhân mà là Mạt Đồng, điều này làm cho điều này làm cho nam nhân có chút kinh ngạc.
“Ta đây”. Nam nhân thực trấn định vươn tay tùy ý Trương Tử Yến nắm chặt lấy, nàng vẫn gọi tên Mạt Đồng, hắn cúi đầu nhìn nàng không ngừng run rẩy, hắn khó chịu nói không nên lời, Phật Hàng an ủi ôm bả vai hắn, lúc sau Phật Hàng liền tự giác đi ra ngoài, Phật Hàng đứng ngay ở cửa.
Nam nhân để Trương Tử Yến nghỉ ngơi trước, nàng nắm chặt hắn không buông ra, hắn ngồi bên cạnh nàng do dự mà mở miệng: “Hài tử trong bụng ngươi có phải của ta không?”.
Trương Tử Yến liếc mắt nhìn nam nhân 1 cái, “Ân…… Hài tử là của Mạt Đồng…….. Nhưng mà…….. Mạt Đồng như thế nào ngay cả hài tử cũng không cần a………”. Thanh âm Trương Tử Yến nói chuyện thực hàm hồ (mơ hồ, không rõ ràng), ánh mắt mơ hồ bất định nhìn qua rất có vấn đề.
Tâm nam nhân đều lạnh……..
Trương Tử Yến vẫn lập lại thì nam nhân mới biết được nàng cùng Mạt Đồng đã sớm có loại quan hệ này trước khi gặp hắn, tâm tình hắn rất phức tạp, còn hơn cả phẫn nộ chính là càng bi thương, thế nhưng cảm thấy chính mình rất tức cười, là hắn qua trì độn hay sao? Hắn thế nhưng dẫn sói vào nhà, bây giờ hắn đã biết nàng lúc trước vì sao liều chết cũng muốn bảo hộ Mạt Đồng, nơi chốn suy nghĩ vì Mạt Đồng, thì ra là thế…….
Sau khi nam nhân để Trương Tử Yến ngủ, Phật Hàng nhìn thấy hốc mắt nam nhân phiếm hồng, y liền biết nam nhân muốn khóc, y thở dài một hơi đưa bả vai cho nam nhân, nam nhân do chịu đả kích gấp bội mà đặt đầu ở trên vai Phật Hàng, bả vai nam nhân run rẩy rất nhỏ, đầu vai Phật Hàng có chút ướt át, y chậm rãi đưa tay ôm sát nam nhân……
Nam nhân khóc……. Tâm Phật Hàng cũng rối loạn……