Chương 1: Lựa Chọn!
Công ty dược phẩm An Khang, văn phòng chủ tịch.- Cậu là ai ?- Tôi là ai không quang trọng, quang trọng là ông nên tự rút lui khỏi dự án lần này, nếu không… khà khàNgười đàn ông trẻ tuổi cười khà khà, tay cầm cốc trà, nhẹ nhàng khoang thai nốc một hơi, lại tiếp tục mở túi xách, lấy ra một chồng tài liệu ném xuống bàn.- Nếu không thì những tài liệu này sẽ được công bố - Khà khàNgười đàn ông lớn tuổi bĩnh tình, con ngươi hơi nhiếp lại, một cảm giác không ổn truyền đến.Thoáng suy nghĩ trong chốc lát, ông ta rướng người cầm cộc tài liệu trong tay, bình tĩnh mở ra xem.Người đàn ông trẻ tuổi thấy vậy cười khà khà, đứng dậy nói- Xem xong làm như thế nào thì tự ông quyết định, tôi xin phép. Khà khàNgười đàn ông lớn tuổi ngồi một hồi lâu trong phòng, sau đó ông ta bấm điện thoại bàn bên cạnh gọi ra ngoàiBên trong điện thoại phát ra âm thanh: "Trần tổng có gì dặn dò"- Gọi lão Liễu vào đây gặp tôi- Vâng thưa chủ tịch.Một lát saucốc cốc cốc tiếng gõ cửa vang lên- Vào điNgười đàn ông già khoảng 70 tuổi, khuôn mặt của ông ta được phủ bởi một đám râu dài màu xám, đôi mắt sáng lấp lánh và gương mặt đầy năng lượng. Tuy nhiên, bạn cũng có thể thấy được những nếp nhăn ở quanh mắt và miệng, cho thấy ông ta đã trải qua một cuộc sống không dễ dàng.- Chủ tịch ngài tìm tôi?Người đàn ông được gọi là chủ tịch, cầm tập hồ sơ đưa qua cho người đàn ông lớn tuổi nói:- Lão Liễu Giúp tôi xác minh chuyện này một chút- VângLão Liễu cầm tập hồ sơ trên tay vâng một tiếng xoay người rời đi.--Bên trong một văn phòng khácHai người đàn ông đang uống trà.Người đàn ông này khoảng 30 tuổi. Dáng vẻ này trông rất sang trọng và ấn tượng, anh ta có một nụ cười rạng rỡ, thường xuyên kèm theo những cử chỉ tự tin và kiêu ngạoRengRengReng, tiếng chuông điện thoại vang lên.Cầm điện thoại trên tay, người đàn ông nhếch miệng cười- Thế nào rồi- Vâng thiếu gia, Tài liệu đã được đưa đến tay Trần Thế Vinh.- Tốt lắm.Nói xong anh ta quay sang người đối diện, vẻ mặt hơi lúng túng hỏi- Cha, tại sao chúng ta phải đưa hồ sơ cho tên Trần Thế Vinh kia vậy?Người đàn ông lớn tuổi, Ông ta có đôi mắt sáng lấp lánh, nhưng được che phủ bởi một lớp mi dày và cong thể hiện sự cảnh giác. Ông ta có đôi má hơi to và góc cạnh, với rãnh giữa hai bên miệng khiến cho khuôn mặt của anh ta có chút cứng nhắc. Cằm của ông ta khá đầy đặn và góc cạnh, thể hiện tính kiên cường và quyết đoán.Ông ta cười ha hả nói:- Theo con dự án lần này công ty nào có khả năng nhận thầu cao nhất.- Là dược phẩm An Khang của tên Trần Thế Vinh kia- Vì sao?Người đàn ông trẻ tuổi gằn giọng, âm thanh trầm thấp thể hiện sự mỉa mai- Hừ, là do hắn may mắn, cưới được cô vợ tốt, có tập đoàn Thiên Long của Ngô gia làm chỗ dựa.Người đàn ông lớn tuổi khẻ lắc đầu:- Đó cũng là một loại thực lực.Cầm chắn trà trên tay, ông hít một hơi, nhắm mắt cảm nhận mùi hương, rồi chậm rãi hớp một ngụm xong lại tiếp tục nói- Vậy nếu muốn đánh cho hắn không còn cơ hội trở mình, chúng ta phải đánh vào mối quan hệ này. Con hiểu chưa?- Vậy thì sao?Người đàn ông trẻ tuổi vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì.Haizzz, khẻ thở dài lắc đầu một cái, người đàn ông lớn tuổi không kiên nhẫn đứng dậy rời đi.---- Vài ngày sau , tại văn phòng Tỉnh Ủy tỉnh Quảng An.Lão Liễu đứng trước bàn làm việc của Trần Thế Vinh, trên tay cầm một tệp hồ sơ, để lên bàn nói:- Thông tin bên trong hồ sơ đều chính xác, năm đó trước khi rời khu an toàn Quảng An, Tô Hằng, đích thị đã mang thai.Trần Thế Vinh cầm tệp tài liệu, khuôn mặt trầm ngâm, mở tài liệu ra xem, ngón tay khẻ gõ gõ lên bàn theo nhịp, bắt đầu suy nghĩ.- Tề Bá Nhan, kế này của ông ta thực sự rất độc.Lúc này trên khuôn mặt của anh ta có biểu hiện của sự căng thẳng và giận dữ. Đôi mắt của anh ta trở nên nhỏ hơn và chuyển sang một tông màu đen sâu, cho thấy sự khó chịu và cực đoan.Lão Liễu nhìn thấy cảm xúc này cũng đã hiểu được lựa chọn của Trần Thế Vinh, chỉ nhẹ giọng nói:- Thế thì....Trần Thế Vinh khoát tay nói:- Lần này ta thua nhưng lão già Tề Bá Nhan kia đánh giá ta quá thấp rồi. Căn bản ta không cần lựa chọn, bởi vì bọn họ không nên xuất hiện trên thế giới này. Giải quyết họ đi.- Vâng!Lão Liễu xoay người rời đi, trong con ngươi lóe lên một tia khác thường.Ngôi trầm tư trong văn phòng một lúc, Trần Thế Vinh thở ra một hơi thật dài" Sản phẩm KidGen 4 lần này chắc chắn phải bỏ, nhưng không sao, chỉ cần cho nàng một cái đáp án, bên phía Ngô gia chắc hẳn không có vấn đề"Gia cảnh hắn bình thường, để có được địa vị như ngày hôm nay đều nhờ tài lực bên phía nhà vợ. Vợ hắn là Ngô Ảnh Nguyệt là đại tiểu thư nhà họ Ngô, một trong những gia tộc nắm quyền ở thời điểm hiện tại,Sự kiện một đại tiểu thử của một gia tộc hàng đầu, kết hôn cùng hắn một người không có gia cảnh đã chấn động giới thượng lưu trong một khoảng thời gian dài, nếu chuyện hắn ăn vụng ở ngoài này bị lộ ra ngoài. Hắn biết có dù có cho hắn thêm 10 cái mạng cũng không đủ để hắn thoát khỏi Ngô gia. Suy cho cùng mạng của hắn cũng không đáng giá hơn so với mặt mũi của một đại gia tộc.Nghĩ đến đây hắn lại cắn răng, Tề Bá Nhan ơi Tề Bá Nhan, kế này của ngươi thật sự quá độc.Ngươi đưa đến Ngô gia một bản hồ sơ để lấy dự án KiDGen 4, ngươi đưa ta một bản hồ sơ để ta tự tay giết con mình. Thật hay!