Chương 5: Phương Hướng
Tại trấn Phong An,Lão Liễu ngồi bên trong căn nhà, lúc này đã hơn 6h chiều, theo thông tin lão tìm hiểu được, Trần Thạnh sẽ về nhà lúc 5h hơn sau khi tan học. Bây giờ đã trể gần 1 giờ đồng hồ, hắn vẫn chưa về.Lão hơi nhíu mày, suy nghĩ trong chốc lát. Lão nhìn về phía nhà bếp, đưa tay trái về phía trước, miệng lẩm nhẫm" Loạn hỏa tiển".Hơn 15 mũi tên lửa được bắn ra từ 2 tay lão bắn về mọi ngóc ngách phía nhà bếp. Những đốm lửa nhanh chóng bao trùm toàn bộ ngôi nhà. Cứ như thế, ngôi nhà dần dần chìm trong biển lửa.Sau khi xác định ngôi nhà đã hoàn toàn bị hủy, lão xoay người đi về chiếc Bentley Mulsanne màu đỏ tươi đậu ở đầu con hẻm. Phóng về phía ngôi trường mà Trần Thạnh đang học.Vừa đến nơi, gã nhíu mày, nơi này đang bị phong tỏa. Nhìn thoáng qua gã cũng biết nơi này vừa xuất hiện Hố Đen.Chưa kịp bước xuống xe, đã có một gã thân hình to béo, khuôn mặt tròn trịa đã chạy đến.Gã là tổ trưởng đội tuần tra ở đây. Một người không có gia cảnh, không có thực lực như gã, ở thời đại này, lăng lộn đến chức đội trưởng này cũng không phải chuyện dễ dàng.Làm sao mà gã không nhìn ra được người có thể lái chiếc Bentley Mulsanne màu đỏ tươi này không phải là một đại nhân vật.Gã chạy đến bên cạnh chiếc xe, hơi cuối đầu về phía buồng lái như ý muốn nói, ngài có cần tôi làm gì.Lão Liễu mở kính xe nhìn sang gã, giọng điệu không vui khồng buồn hỏi gã.- Anh phụ trách ở đây?Gã sĩ quan mập vẫn hơi cúi người, giọng điệu nịnh nọn nói- Vâng! Tôi là Ba Tam, đội trưởng đội tuần tra ở đây, ngài cần gì ạ?Lão Liêu phất tay nói:- Anh báo cáo sơ lượt tình hình nơi này lại cho tôi.- Vâng!Hắn nhanh chóng sơ lượt lại tình hình nơi này.Nơi này xảy ra sự kiện cấp C là một đàn sói 2 đầu tổng cộng có 16 con xuất hiện. 3 con cấp C, 3 con cấp E, 8 con cấp D và 2 con cấp E xuất hiện từ Hố Đen.Hiện tại tất cả dị thú đã bị đội dị giả số 4 tiêu diệt. Có 8 học sinh và 3 giáo viên bị chết.Hiện tại chúng tôi đang phong tỏa hiện trường, hỗ trợ người bị thương và dọn dẹp chiến trường.Lão Liễu gật đầu lại nói:- Cho tôi danh sách những người bị chết.Đội trưởng tuần tra cầm tập hồ sơ lật lật vài trang, sau đó đưa vào cửa xe cho Lão Liễu.Nhìn thoáng qua danh sách, lão thấy trong danh sách đích thị có tên Trần Thạnh. Nhưng lão hơi nhíu mày, bên cạnh có để tình trạng tử vong " thi thể đã bị dị thú cấp E ăn sạch "Gã mở cửa bước xuống xe, nhìn sang tên sĩ quan béo, tay cầm bảng danh sách chỉ vào tên Trần Thạnh gã hỏi:- Có chứng cứ chứng minh người này đã bị ăn sạch không?Gã sĩ quan nhìn vào danh sách, sau đó mượn lại tệp hồ sơ trên tay lão Liễu, lật lật vài trang sau đó đưa sang lão Liễu- Có một số đồ dùng cá nhân, quần áo của Trần Thạnh đã được xác minh, được tìm thấy bên cạnh thi thể con sói 2 đầu cấp E sau khi bị nhóm dị giả giết.Lão Liễu gật đầu:- Tôi muốn xác minh một chút, anh đem qua đây giúp tôi.Gã sĩ quan béo không chút chần chờ vội gật đầu- Ngài chờ tôi một chút, tôi đem qua ngay.Sau đó gã xoay người chạy đi.Vài phút sau gã quay lại, trên tay cầm theo một thùng giấy. Bên trong bao gồm dép, cặp, quần áo của Trần Thạnh đưa cho lão Liễu.Lão lướt qua một lượt lấy đi một mảnh quần và một mãnh áo có dính máu, sau đó phất phất tay cho tên sĩ quan béo lui ra, còn mình thì leo lên xe phóng về hướng ngược lại.Chiếc xe khuất dần trong bóng tối rồi dần biến mất.-----Trời tờ mờ sáng, Trần Thạnh mở mắt, khẻ vươn vai, hít một hơi thật dài. Cơ thể của hắn đã khôi phục hoàn toàn, không còn một chút cảm giác mệt mỏi nào.Hắn biết đây cũng là nhờ vào một trong những món ăn hắn đã ăn suốt những năm qua. Một khả năng hồi phục gì đó.Khẻ xoa xoa khuôn mặt cho tỉnh táo, hắn đứng dậy, dạo quanh ngôi nhà hoang một lượt, hi vọng tìm được một thứ gì đó thuận tay.Vì hắn biết, nơi này chưa cách quá xa khu an toàn. Chặn đường sắp tới hắn phải đi còn rất dài.Nhưng mà đời không như là mơ, loay hoay một lúc hắn chẳn tìm thấy được gì, phải đành từ bỏ mà rời đi.Hắn tiếp tục chạy theo dọc con sông đi về phía Đông, mục tiêu của hắn là trấn Đông Hà.