Chương 151
Khách mời cùng gia đình hai bên đều đi vào sảnh tiệc dùng bữa, Cố Kiều Nhan sau khi thay một váy cưới khác trông đơn giản hơn thì cũng cùng Lôi Lăng Quân ra ngoài đi mời rượu.
Bàn tiệc Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương ngồi đều là người trong nhà nên cũng không có gì cố kỵ mà thoải mái trò chuyện.
Lễ cưới kết thúc hoàn hảo, khách mời lần lượt trở về phòng nghỉ theo hướng dẫn để nghỉ ngơi, hai ngày sau vẫn còn tiếp tục tiệc tùng thư giãn. Những người có việc gấp hoàn toàn có thể nói trước với Lôi Lăng Quân để về trước, chung quy đây chẳng phải bắt buộc nên mọi người đều thoải mái mà không cần áp lực.
Lôi Hòa Nghi sau khi nghỉ ngơi tốt hôm sau cũng hòa nhập với mọi người giải trí. Trên du thuyền không thiếu bộ môn để chơi, phòng chơi golf, chơi game, đánh bi a, phòng rượu, đánh cờ, phòng chiếu phim,… thậm chí là khu vực vui chơi cho trẻ em đều có đủ, chỉ sợ chơi không hết chứ không lo kiếm không được chỗ chơi. Khách mời dù người lớn tuổi hay là người trẻ tuổi đều tìm được bộ môn thích hợp để giải trí.
Trong khi Cung Huyền Thương chỉ quanh quẩn ở phòng rượu hoặc chơi golf, đánh bi-a thì Lôi Hòa Nghi lại chơi vô cùng nhiệt tình. Bồi hội chị em đánh golf hay xem phim, chơi game hoặc bồi các vị trưởng bối đánh cờ pha trà cô đều không ngại, chơi đến quên mất Cung Huyền Thương.
Đến ngày cuối cùng bầu không khí vẫn không bớt náo nhiệt, có thể nói Lôi Lăng Quân chuẩn bị chu đáo đến hoàn mỹ, không đơn giản là một hôn lễ mà còn cho mọi người một chuyến du lịch vui vẻ, trải nghiệm đủ loại ẩm thực thế giới.
Buổi tối cuối cùng, mọi người làm một tiệc rượu nho nhỏ xem như chia tay. Mà Lôi Hòa Nghi và đạo diễn, phó đạo diễn hôm sau sẽ lập tức bay đến thủ đô tiếp tục quay phim nên thời gian phi thường gấp gáp, cũng không dám uống nhiều rượu sợ ngày mai dậy không nổi.
Thời gian nghỉ ngơi của Lôi Hòa Nghi được Cung Huyền Thương lên quy định chặt chẽ, mặc dù bầu không khí hiện tại náo nhiệt nhưng đúng giờ anh vẫn đưa cô về phòng. Có Lôi Lăng Quân và Cố Kiều Nhan ở đó nên việc hai người trở về sớm cũng không khiến những vị khách khác cảm thấy khó chịu.
Về đến phòng, Lôi Hòa Nghi vươn vai một cái rồi ngồi xuống giường.
- Anh bắt em về sớm, em sẽ không giận anh đấy chứ?
- Không giận, đích xác tiệc rượu có chút ồn, em hơi nhức đầu nhưng vì là tiệc của anh hai nên em không tiện lên tiếng về trước.
Nghe thế Cung Huyền Thương mới thở phào một hơi, xoa xoa gò má hơi phiếm hồng của Lôi Hòa Nghi.
- Em mau đi tắm rửa đi, để anh sắp xếp hành lý!
- Dạ!
Lôi Hòa Nghi vào nhà tắm, Cung Huyền Thương cũng thay một bộ đồ thoải mái rồi nhanh chóng giúp Lôi Hòa Nghi thu dọn quần áo. Mặc dù đến thủ đô quay phim thời gian sẽ kéo dài vài tuần hoặc lâu nhất là vài tháng nhưng Cung Huyền Thương cũng không chuẩn bị nhiều quần áo cho Lôi Hòa Nghi, anh xót cô mang theo nhiều đồ sẽ mệt cho nên chỉ chuẩn bị một vài quần áo thiết yếu, đồ dùng cá nhân và mấy món quần áo cô yêu thích. Phần còn lại đợi khi cô đến thủ đô anh sẽ cho người đi mua mang đến nhà hoặc gửi sang cho cô là được.
Một lát sau Lôi Hòa Nghi quấn khăn tắm đi ra, ngồi vào bàn trang điểm chuẩn bị sấy tóc.
- Để anh!
- Sấy tóc mà thôi, em tự làm được, anh mau đi tắm đi, tắm muộn không tốt!
Cung Huyền Thương gật đầu, lấy đồ đi tắm, anh tắm nhanh hơn Lôi Hòa Nghi nhiều, tóc cô còn chưa khô thì anh đã đi ra. Trên người chỉ mặc một chiếc quần thun, nửa thân trên để trần lộ ra cơ ngực rắm rỏi và sáu múi cơ bụng tuyệt đẹp khiến Lôi Hòa Nghi ngẩn ngơ một lúc, lát sau mới đỏ mặt quay đi.
Cung Huyền Thương lau tóc một lúc rồi đi đến giường nằm xuống tựa lưng vào gối, cầm lấy điện thoại xử lý trước một ít việc của ngày mai để còn dành thời gian tiễn Lôi Hòa Nghi đi thủ đô.
Đột nhiên trên đùi nặng xuống, một mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng xung quanh chóp mũi, Cung Huyền Thương buông điện thoại xuống ôm lấy Lôi Hòa Nghi đang ngồi trên đùi mình. Cô chạm nhẹ lên sống mũi amh, cất giọng mềm mại mê hoặc:
- Tối nay anh chỉ muốn đắp chăn nằm ngủ thôi sao?
Cung Huyền Thương vuốt ve xương bướm của Lôi Hòa Nghi, xúc cảm ấm áp mịn màng khiến anh khó lòng mà buông tay:
- Em nói xem?
- Ngày mai em phải đến thủ đô rồi, phải rất nhiều buổi tối chúng ta không thể gặp được nhau!
Ngụ ý chính là anh sẽ ăn chay rất lâu chẳng lẽ tối nay không muốn làm gì đó vui vẻ một chút. Lôi Hòa Nghi nằm lên vai Cung Huyền Thương, một tay không yên phận mà trêu chọc yết hầu gợi cảm khiến anh không khỏi thở dốc.
- Mấy ngày nay vì lễ cưới cho nên anh tha cho em, em lại cho rằng anh thanh tâm quả dục thật rồi sao?
- Em chỉ muốn xem xem anh có thể chịu đựng đến khi nào?
Vừa nói ngón tay vừa di chuyển từ yết hầu xuống cơ ngực đến cơ bụng, cuối cùng dừng lại ở đường nhân ngư bị ngăn cản bởi lưng quần, thành công đốt lên một ngọn lửa lớn trong lòng Cung Huyền Thương.
Lôi Hòa Nghi không thay váy ngủ, trên người vẫn là chiếc khăn nửa kín nửa hở khiến Cung Huyền Thương nhìn muốn bỏng mắt. Bàn tay thoáng vuốt ve đôi chân quyến rũ của Lôi Hòa Nghi.
- Cố tình quyến rũ anh không sợ ngày mai không đủ sức rời giường sao?
- So với sợ không thể rời giường em còn sợ bản thân sẽ càng nhớ anh!
Giống như bị kích thích, Cung Huyền Thương siết chặt vòng tay kéo Lôi Hòa Nghi lại gần, tay còn lại nâng cằm cô lên hôn xuống. Lôi Hòa Nghi dạng chân sang hai bên đùi Cung Huyền Thương, hai tay chống lên ngực anh, tiếp tục nụ hôn còn dang dở. Màn đêm yên ắng càng khiến những âm thanh cọ sát của vải vóc và tiếng thở dốc càng thêm rõ ràng. Đợi đến khi nụ hôn kết thúc, đôi mắt Lôi Hòa Nghi cũng đã ngập nước vì kích thích, khăn tắm lỏng lẻo để lộ ra một nửa nhũ phong trắng mịn nhanh chóng thu hút ánh mắt của Cung Huyền Thương. Chẳng cần đợi lâu Cung Huyền Thương đã cúi xuống nơi đỉnh núi mê người để lại một dấu đỏ trên da thịt trắng mịn, đau nhói cùng kích thích ập đến khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi rên lên một tiếng khiến sợi dây lý trí của Cung Huyền Thương đứt phựt.
Chiếc khăn trắng Lôi Hòa Nghi quấn trên người bị Cung Huyền Thương cởi ra quăng xuống đất, sau đó là những hình ảnh ngọt ngào nóng bỏng không nên xem.
Sang hôm sau, trực thăng lần lượt đáp lại du thuyền để đưa các khách mời về nhà, riêng gia đình hai bên thì buổi chiều mới rời du thuyền. Lôi Hòa Nghi, đạo diễn Trương và phó đạo diễn được an bài trực thăng riêng để đưa ba người đến sân bay bắt đầu chuyến hành trình đến thủ đô. Bởi vì thời gian không quá gấp gáp nên Lôi Hòa Nghi mới không e ngại mà cho Cung Huyền Thương ăn no một buổi tối. Từ sáng đến trưa khách mời đã được đưa về gần hết thì cô vẫn còn ngủ ngon trên giường, những việc còn lại đều được Cung Huyền Thương xử lý chu toàn.
Đến buổi chiều trực thăng đón Lôi Hòa Nghi và hai đạo diễn cũng đến, Cung Huyền Thương quyến luyến tạm biệt người yêu, dặn dò cô đủ thứ rồi mới không đành lòng để cô đi.
- Em đến thủ đô sẽ gọi điện cho anh, anh ở đây nhất định phải nghỉ ngơi đúng giờ, không được cuồng công việc mà bỏ quên sức khỏe của mình đâu đấy.
- Anh biết rồi, trợ lý của em đã đến thủ đô trước, anh đã dặn cô ấy báo cáo hành trình của em hằng ngày cho anh vì vậy em cũng đừng hòng qua mặt anh mà nghỉ ngơi không khoa học!
- Vâng, em biết rồi!
Lôi Hòa Nghi vươn tay ôm Cung Huyền Thương một cái rồi đi đến tạm biệt người nhà sau đó mới lên trực thăng.
Trời tối thì Lôi Hòa Nghi cũng đã đến được thủ đô, vừa xuống máy bay nhận hành lý chuẩn bị gọi xe thì đạo diễn đã vội nói:
- Không cần gọi xe, xe của khách sạn đã đến rồi, mau ra cổng thôi!
- Vậy ạ, đúng rồi đạo diễn, cháu còn chưa hỏi đoàn làm phim chúng ta ở khách sạn nào vậy ạ?
- Khách sạn S&K!
- Bạc Môn tài phiệt?
S&K là một chuỗi khách sạn 5 sao nổi tiếng thuộc quyền sở hữu của gia tộc hào môn hàng đầu thủ đô - Bạc gia, chuỗi khách sạn này có mặt ở nhiều quốc gia tại các đô thị nổi tiếng thế giới, là lựa chọn của rất nhiều nhân vật lớn tầng lớp thượng lưu. Mặc dù đạo diễn Trương địa vị rất cao trong giới nghệ thuật nhưng có thể giúp đoàn làm phim trụ lại S&K quả thật khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi trầm trồ. Hiển nhiên cô chưa nghĩ tới có sự can thiệp của người khác.
- Không sai, trước khi đoàn làm phim đến thủ đô thì phía Bạc Môn tài phiệt đã liên hệ muốn hỗ trợ đoàn làm phim chỗ ở, vừa hay khách sạn S&K rất gần phim trường nên chú đã đồng ý. Nói đi phải nói lại, Rachel, lần này phải cảm ơn cháu đấu. Người đứng đầu Bạc gia bây giờ là anh em kết nghĩa với Huyền Thương, thằng nhóc đó không yên tâm để cháu bên ngoài nên nhờ Bạc tổng hỗ trợ đoàn làm phim. Không có cháu, chúng ta sao dám mơ đến S&K.
- Là anh ấy ạ!?
- Phải đó, chuyện này chú sớm biết nhưng vì mấy ngày qua cận kề hôn lễ thấy cháu có vẻ bận rộn nên không vội nói!
- Phó đạo diễn cũng biết ạ?
Phó đạo diễn mỉm cười gật gật đầu.
- Trước đây có hợp tác với Cung tổng vài lần, bây giờ mới nhận ra cậu ấy rộng lượng như vậy, quả thật khác một trời một vực với dáng vẻ lạnh nhạt trước kia.
Lôi Hòa Nghi ngượng ngùng cúi đầu cười gượng. Mối quan hệ thân thiết giữa Bạc Kình Thương và Cung Huyền Thương cô đã không còn xa lạ chỉ là cô không ngờ anh vì cô mà lại làm phiền Bạc Kình Thương một việc lớn thế này, dù sao thì Cung gia và Lôi gia kể cả nhà ngoại Tiêu gia của Lôi Hòa Nghi cũng có rất nhiều bất động sản ở thủ đô, không hiểu sao anh lại không yên tâm. Nhưng nếu đã là sự quan tâm của anh thì cô cũng không thể từ chối huống chi không phải chỉ một mình cô mà còn có cả những người khác trong đoàn làm phim. Chỉ là Lôi Hòa Nghi vẫn chưa biết sự quan tâm đặc biệt mà cô nhận được không chỉ giới hạn nhiêu đó.
Sau khi ra cổng, ba người phân biệt đi lên ba chiếc xe nối đuôi nhau về khách sạn. Riêng chiếc xe chở Lôi Hòa Nghi chạy vào tầng hầm đỗ xe cho khách VVIP.
- VVIP?
Nghe ra nghi vấn trong giọng nói của cô, tài xế lái xe lập tức giải đáp:
- Lôi tiểu thư, chắc có lẽ cô đã quên, cô là khách hàng VVIP của tất cả các hội quán và bất động sản thuộc sở hữu của Bạc Môn tài phiệt. Cho nên dù cô là một thành viên của đoàn làm phim thì chuyện đó cũng không ảnh hưởng đến quyền hạn VVIP của cô.
- Nhưng mà…
- Xin Lôi tiểu thư yên tâm, chung tôi nhận lệnh làm việc, đây là yêu cầu do đích thân Bạc tổng đưa ra, cô không cần thấy khó xử với những thành viên khác của đoàn làm phim! Đây là quyền lợi của khách hàng VVIP!
- Được rồi!
Nhân viên theo lời cấp trên làm việc, Lôi Hòa Nghi không muốn làm khó bọn họ!
Tài xế mở cửa xe cho Lôi Hòa Nghi và kéo vali của cô đi vào quầy lễ tân khách sạn. Vừa check in xong giám đốc khách sạn đã đi đến cung kính chào hỏi:
- Lôi tiểu thư đúng không ạ?
- Vâng, là tôi!
- Hân hạnh được gặp cô, xin tự giới thiệu tôi là Tấn Trường Bân - Giám đốc điều hành S&K tại thủ đô, nhận được thông tin của Bạc tổng hôm nay cô sẽ đến khách sạn cho nên nhiệm vụ hôm nay của tôi là đưa cô lên phòng ở của cô. Lôi tiểu thư, xin mời!
- Hân hạnh được gặp Tấn tổng, có điều nhận phòng không cần phải làm phiền ngài, để tôi tự mình làm hoặc là nhân viên hỗ trợ là được rồi ạ!
- Lôi tiểu thư xin đừng từ chối, đây là chức trách của tôi, Bạc tổng tin tưởng giao nhiệm vụ tôi không dám khiến ngài ấy thất vọng. Huống chi cô là VVIP, phòng mà Bạc tổng chuẩn bị cho VVIP nhân viên bình thường không đủ quyền hạn.
Không biết trong hồ lô Bạc Kình Thương chứa gì, trong đầu Lôi Hòa Nghi một mớ bòng bong, mặc dù với thân phận thiên kim Lôi gia đi đến đâu cũng rất được chào đón nhưng cô không quen lắm.
- Vậy làm phiền Tấn tổng rồi!
- Không phiền không phiền, được giúp đỡ Lôi tiểu thư là vinh hạnh của tôi, xin mời!
Tấn tổng đi trước, Lôi Hòa Nghi và nhân viên phụ trách xách vali theo sau, ba người đi đến thang máy chuyên dùng chỉ cho Bạc Kình Thương và khách VVIP. Khách sạn có 65 tầng hoàn thành xây dựng vào đại thọ 65 của Bạc lão gia tử, thang máy dừng ở tầng 64. Mí mắt Lôi Hòa Nghi giật giật, tính cách của Bạc Kình Thương và Cung Huyền Thương có nhiều điểm tương đồng, tại khách sạn lần trước tổ chức sinh nhật cho cô, căn penthouses trên cùng thuộc về Cung Huyền Thương, có lẽ S&K cũng không là ngoại lệ với Bạc Kình Thương. Hiện tại cô ở tầng 64, dĩ nhiên là căn hộ chỉ kém căn penthouses ở tầng 65 thôi. Cung Huyền Thương lần này nhờ Bạc Kình Thương không phải một việc nhỏ nữa rồi!
- Tấn tổng không nhầm chứ ạ?
- Không nhầm, không nhầm, Bạc tổng đã nhấn mạnh đưa Lôi tiểu thư đến tầng 64 và cho cô những dịch vụ tốt nhất của S&K.
- Vậy nhờ Tấn tổng thay tôi cảm ơn Bạc tổng!
- Tôi sẽ chuyển lời đến Bạc tổng!
Toàn bộ diện tích tầng 64 chỉ có một căn hộ rộng lớn nên ba người ra khỏi thang máy đi vài bước là đến cửa phòng. Tấn tổng lấy trong túi ra thẻ từ của phòng đưa cho Lôi Hòa Nghi.
- Lôi tiểu thư, đây là thẻ chính tầng 64, thẻ phụ do tôi giữ, nếu Lôi tiểu thư gặp trục trặc gì xin hãy liên hệ cho tôi!
- Vâng, cảm ơn Tấn tổng!
- Để tôi gọi nhân viên đến dọn hành lý giúp cô!
- Không cần, chỉ là một vài vật dụng cá nhân, tôi có thể làm được!
- Vậy nhiệm vụ của tôi đến đây là hết, không làm phiền thời gian Lôi tiểu thư nghỉ ngơi nữa, Tấn mỗ đi trước!
- Vâng, làm phiền Tấn tổng rồi!
- Đây là việc của tôi, Lôi tiểu thư không cần khách sáo!
Tấn tổng mỉm cười tạm biệt rời đi, nhân viên cũng để vali trước cửa phòng Lôi Hòa Nghi rồi cúi chào nối đuôi đi cùng Tấn tổng! Lôi Hòa Nghi quẹt thẻ kéo vali vào phòng, thoáng chốc đã bị cách bài trí nên trong thu hút. Cũng may cô đã từng ở penthouses của Cung Huyền Thương cho nên sự xa hoa của căn phòng này cô còn chịu được nếu không sẽ chẳng khác gì nhà quê lên phố.
Căn phòng với diện tích rộng lớn được trang trí bởi nội thất đắt tiền sang trọng, tỉ mỉ đến từng chậu cây. Màu chủ đạo là màu trắng và màu kem, tổng thể tươi sáng ôn hòa, không khí trong phòng cực kỳ ấm áp không hề có tí hơi lạnh nào của căn phòng đã lâu không có người ở. Hai mặt tường là kính trong suốt có ban công có thể nhìn toàn cảnh thủ đô xinh đẹp, bên ngoài ban công rộng lớn có vô số chậu hoa và bồn hoa rực rỡ màu sắc, ngay cả xích đu và bàn ghế để ngồi ngắm hoa cũng như uống trà cũng có đủ. Hoàn toàn không nghĩ đến đây là một căn hộ chỉ thua penthouses, Lôi Hòa Nghi có cảm giác đây như thể một ngôi nhà ấm áp được tạo ra cho một gia đình chuẩn mực.
Cô kéo vali để gọn vào một bên, tiếp tục đi dạo một vòng quanh căn hộ. Có ba phòng ngủ, phòng ngủ chính diện tích lớn nhất, có phòng quần áo riêng, trong phòng có chuẩn bị sẵn một ít quần áo và túi xách hàng hiệu còn nguyên nhãn mác, đều là hàng mới ra mắt. Bài trí phòng rất hợp thẩm mỹ và sở thích của Lôi Hòa Nghi, hai phòng ngủ phụ diện tích nhỏ hơn nhưng độ tiện nghi và xa hoa cũng không kém là bao. Trong nhà còn có bể bơi, phòng chơi golf, phòng chiếu phim, phòng tập thể hình, phòng rượu… nội thất đều còn mới, hoàn toàn không thiếu thứ gì, còn hơn cả biệt thự.
Lôi Hòa Nghi mang vali vào phòng, sắp xếp đơn giản vài vật dụng bên trong, xong xuôi thì cũng có chút mệt vì chuyến đi dài, cô đến nhà bếp mở tủ lạnh, bên trong có sẵn nước trái cây và trái cây tươi, cô tùy tiện lấy một ly nước trái cây uống. Vừa ra phòng khách thì điện thoại vang lên, là Bạc Kình Thương gọi đến.
- Bạc đại ca!
- Lão Tấn vừa thông báo cho anh là em dâu đã nhận phòng, em thấy thế nào?
- Tốt lắm ạ, lần này làm phiền anh rồi, hôm nào em và Huyền Thương sẽ đến Bạc gia đáp lễ!
- Không phiền, căn phòng đó vốn dĩ là của Huyền Thương, biết em sẽ đến thủ đô quay phim nên cậu ấy đã nhờ anh sắp xếp cho đoàn làm phim, căn phòng đó cũng được trang trí lại theo sở thích của em. Em dâu có điều không biết, trước kia căn phòng đó trang trí theo thẩm mỹ của Huyền Thương, chỉ có hai mau trắng đen, hoàn toàn không phù hợp để phái nữ ở!
- Là vậy sao ạ?
Lôi Hòa Nghi nghĩ đến Cung Huyền Thương, không ngờ bề ngoài anh tỏ vẻ không có gì nhưng bên trong lại âm. thầm chuẩn bị nhiều như vậy cho cô, Lôi Hòa Nghi vừa xót vừa yêu, lại có chút nhớ anh.
Bạc Kình Thương bên kia khẽ cười một tiếng đáp lại:
- Chẳng lẽ em không cảm thấy căn phòng rất đúng ý mình sao?
- Quả thật rất hợp thẩm mỹ của em chỉ là em không nghĩ đến anh ấy vì em dụng tâm như vậy!
- Em hiểu rõ là được rồi, anh không làm phiền em nghỉ ngơi nữa, nếu có vấn đề vì cứ gọi cho lão Tấn!
- Vâng, cảm ơn Bạc đại ca!
- Vậy anh tắt máy đây! Đúng rồi, có thời gian em có thể Tiểu Tình, cô ấy không có nhiều bạn bè, biết em đến thủ đô nhất định sẽ rất vui.
- Vâng, em biết rồi ạ!
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Bạc Kình Thương, Lôi Hòa Nghi liền gọi cho vị hôn phu của mình ở Hải thành. Cung Huyền Thương đang ngồi trong thư phòng ở nhà, trước mặt là màn hình máy tính còn sáng nhưng mắt lại không ngừng nhìn điện thoại, chỉ đợi màn hình hiển thị số của Lôi Hòa Nghi là bắt máy ngay, vừa hay cô gọi đến, điện thoại rung chưa đầy hai giây đã nối máy.
- Nghi Nghi đến thủ đô rồi sao?
- Vâng, em nhận phòng rồi!
- Vậy thì tốt, thời tiết ở thủ đô sẽ hơi khác Hải thành, nhớ phải chăm sóc bản thân thật tốt biết không?
- Em biết mà!
- Ngoan!
- Huyền Thương!
- Anh nghe!
- Sao không nói với em anh nhờ Bạc đại ca chuẩn bị chỗ ở cho đoàn làm phim, còn chuẩn bị cho em căn phòng Suite của khách sạn?
- Em biết rồi?
- Ban đầu em còn có chút nghi ngờ, sau đó Bạc đại ca gọi đến nói với em rồi!
- Vì em mà chuẩn bị có gì không tốt? Mặc dù chúng ta có rất nhiều bất động sản ở thủ đô nhưng một mình em ở anh không yên tâm. Ở S&K rất tốt, mọi người ở đoàn làm phim đều ở đó, phim trường cũng gần, hơn nữa an ninh lại chặt chẽ. Để em ở ngoài một mình không bằng để em ở chỗ của Bạc đại ca, an toàn hơn rất nhiều!
- Vậy tại sao anh không cho em biết?
- Không phải chuyện lớn, căn phòng đó vốn thuộc về anh, chỉ sửa lại nội thất theo thẩm mỹ của anh, chi phí anh trả đủ, em không cần sợ nợ Bạc đại ca điều gì. Huống chi với mối quan hệ của hai người bọn anh, em đến thủ đô mà không cho Bạc đại ca biết hay giúp đỡ, anh ấy sẽ giận! Cho nên em cứ thoải mái ở đó, đừng ngại ngùng càng không nên cảm thấy khó xử hay giận dỗi anh nhé!
- Em không giận anh, chỉ là… đau lòng anh vì em bận rộn như vậy mà em lại không biết gì.
- Anh ngược lại mong em vô tư thoải mái không cần chuyện gì cũng phải biết rồi lại để trong lòng. Có những việc hai người có thể thảo luận giải quyết, có những việc một người có thể xử lý ổn thỏa thì không hi vọng người kia sẽ phiền lòng. Nghi Nghi hiểu ý anh không?
- Em hiểu!
- Ngoan, không còn sớm nữa, mau nghỉ ngơi đi, ngày mai em phải bắt đầu quay phim rồi!
- Dạ, em biết rồi! Thương…
- Hửm!
- Em nhớ anh!
- Anh cũng nhớ em, ngoan, có thời gian anh sẽ đến thủ đô!
- Vâng!
- Nghỉ ngơi đi!
- Amh cũng sớm nghỉ ngơi đi, đừng làm việc muộn quá!
- Anh biết rồi! Mau tắt máy đi nghỉ đi!
- Dạ!
Lôi Hòa Nghi hôn lên điện thoại một cái rồi mới tắt máy, sau đó lấy đồ ngủ đi vào phòng tắm. Tắm xong liền lên giường nằm xuống, hôm nay có chút mệt mỏi nên rất nhanh cô đã chìm vào mộng đẹp.
Hôm sau Lôi Hòa Nghi tiếp tục quay phim, Bạc Kình Thương chuẩn bị cho cô một chiếc Maybach để tùy ý sử dụng nên việc di chuyển của Lôi Hòa Nghi tương đối thoải mái. Phim trường rất gần nên lái xe hơn 10 phút là đến. Sau khi ổn định tinh thần thì bắt đầu nhập vai quay phim. Trong lúc đó thì Cung Huyền Thương cũng cho Kỷ Tuyên liên hệ các thương hiệu chuẩn bị quần áo mang đến S&K cho Lôi Hòa Nghi, lúc lên máy bay cô không mang nhiều quần áo nên Cung Huyền Thương mới để thương hiệu mang đồ mới đến cho cô, toàn bộ đều khối theo phong cách thường ngày của Lôi Hòa Nghi từ quần áo đến giày dép trang sức, túi xách… Mặc dù trong phòng đã chuẩn bị một ít nhưng Cung Huyền Thương sợ không đủ cho Lôi Hòa Nghi hơn nữa thời tiết thủ đô thay đổi thất thường anh hi vọng trời nóng hay lạnh gì Lôi Hòa Nghi cũng có quần áo thích hợp để mặc.
Lúc Lôi Hòa Nghi kết thúc quay phim về nhà thì đã có nhân viên khách sạn nhận nhiệm vụ đến giúp cô sắp xếp quần áo vào tủ. Lôi Hòa Nghi biết là ý của Cung Huyền Thương nên vui vẻ đón nhận.
Hai tuần đầu tiên quay phim ở thủ đô tương đối thuận lợi. Mấy ngày sau đó thì có chút vất vả hơn, vào gần cuối năm nên thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, thủ đô lại ở phía Bắc nên lạnh sớm và lạnh nhiều hơn các thành phố khác. Sau lần xảy ra tai nạn giao thông thì sức khỏe của Lôi Hòa Nghi kém hơn trước, không chịu lạnh được, hôm nay cô lại tới kỳ nên sắc mặt phi thường kém. Gắng gượng kết thúc một ngày quay phim vất vả lê thân xác mệt mỏi về nhà. Vừa quẹt thẻ đi vào, cả người đã lọt vào một vòng tay quen thuộc, gương mặt nhợt nhạt của Lôi Hòa Nghi thoáng chốc vui vẻ.
- Thương!
- Ừ, anh đây!
Lôi Hòa Nghi vui vẻ giang hai tay ôm anh, cả gương mặt vùi vào ngực Cung Huyền Thương mà dụi như để thỏa mãn sự trống vắng bao ngày qua. Cung Huyền Thương cũng ôm lấy Lôi Hòa Nghi, tay khẽ vuốt má cô, cảm giác được hơi lạnh nơi đầu ngón tay, ánh mắt khó tránh khỏi đau lòng. Không nói nhiều cúi người bế Lôi Hòa Nghi đi đến sofa, cô cũng không bất ngờ ngoan ngoãn vòng tay qua cổ amh, gương mặt thỏa mãn dựa vào ngực Cung Huyền Thương.
Bàn tiệc Lôi Hòa Nghi và Cung Huyền Thương ngồi đều là người trong nhà nên cũng không có gì cố kỵ mà thoải mái trò chuyện.
Lễ cưới kết thúc hoàn hảo, khách mời lần lượt trở về phòng nghỉ theo hướng dẫn để nghỉ ngơi, hai ngày sau vẫn còn tiếp tục tiệc tùng thư giãn. Những người có việc gấp hoàn toàn có thể nói trước với Lôi Lăng Quân để về trước, chung quy đây chẳng phải bắt buộc nên mọi người đều thoải mái mà không cần áp lực.
Lôi Hòa Nghi sau khi nghỉ ngơi tốt hôm sau cũng hòa nhập với mọi người giải trí. Trên du thuyền không thiếu bộ môn để chơi, phòng chơi golf, chơi game, đánh bi a, phòng rượu, đánh cờ, phòng chiếu phim,… thậm chí là khu vực vui chơi cho trẻ em đều có đủ, chỉ sợ chơi không hết chứ không lo kiếm không được chỗ chơi. Khách mời dù người lớn tuổi hay là người trẻ tuổi đều tìm được bộ môn thích hợp để giải trí.
Trong khi Cung Huyền Thương chỉ quanh quẩn ở phòng rượu hoặc chơi golf, đánh bi-a thì Lôi Hòa Nghi lại chơi vô cùng nhiệt tình. Bồi hội chị em đánh golf hay xem phim, chơi game hoặc bồi các vị trưởng bối đánh cờ pha trà cô đều không ngại, chơi đến quên mất Cung Huyền Thương.
Đến ngày cuối cùng bầu không khí vẫn không bớt náo nhiệt, có thể nói Lôi Lăng Quân chuẩn bị chu đáo đến hoàn mỹ, không đơn giản là một hôn lễ mà còn cho mọi người một chuyến du lịch vui vẻ, trải nghiệm đủ loại ẩm thực thế giới.
Buổi tối cuối cùng, mọi người làm một tiệc rượu nho nhỏ xem như chia tay. Mà Lôi Hòa Nghi và đạo diễn, phó đạo diễn hôm sau sẽ lập tức bay đến thủ đô tiếp tục quay phim nên thời gian phi thường gấp gáp, cũng không dám uống nhiều rượu sợ ngày mai dậy không nổi.
Thời gian nghỉ ngơi của Lôi Hòa Nghi được Cung Huyền Thương lên quy định chặt chẽ, mặc dù bầu không khí hiện tại náo nhiệt nhưng đúng giờ anh vẫn đưa cô về phòng. Có Lôi Lăng Quân và Cố Kiều Nhan ở đó nên việc hai người trở về sớm cũng không khiến những vị khách khác cảm thấy khó chịu.
Về đến phòng, Lôi Hòa Nghi vươn vai một cái rồi ngồi xuống giường.
- Anh bắt em về sớm, em sẽ không giận anh đấy chứ?
- Không giận, đích xác tiệc rượu có chút ồn, em hơi nhức đầu nhưng vì là tiệc của anh hai nên em không tiện lên tiếng về trước.
Nghe thế Cung Huyền Thương mới thở phào một hơi, xoa xoa gò má hơi phiếm hồng của Lôi Hòa Nghi.
- Em mau đi tắm rửa đi, để anh sắp xếp hành lý!
- Dạ!
Lôi Hòa Nghi vào nhà tắm, Cung Huyền Thương cũng thay một bộ đồ thoải mái rồi nhanh chóng giúp Lôi Hòa Nghi thu dọn quần áo. Mặc dù đến thủ đô quay phim thời gian sẽ kéo dài vài tuần hoặc lâu nhất là vài tháng nhưng Cung Huyền Thương cũng không chuẩn bị nhiều quần áo cho Lôi Hòa Nghi, anh xót cô mang theo nhiều đồ sẽ mệt cho nên chỉ chuẩn bị một vài quần áo thiết yếu, đồ dùng cá nhân và mấy món quần áo cô yêu thích. Phần còn lại đợi khi cô đến thủ đô anh sẽ cho người đi mua mang đến nhà hoặc gửi sang cho cô là được.
Một lát sau Lôi Hòa Nghi quấn khăn tắm đi ra, ngồi vào bàn trang điểm chuẩn bị sấy tóc.
- Để anh!
- Sấy tóc mà thôi, em tự làm được, anh mau đi tắm đi, tắm muộn không tốt!
Cung Huyền Thương gật đầu, lấy đồ đi tắm, anh tắm nhanh hơn Lôi Hòa Nghi nhiều, tóc cô còn chưa khô thì anh đã đi ra. Trên người chỉ mặc một chiếc quần thun, nửa thân trên để trần lộ ra cơ ngực rắm rỏi và sáu múi cơ bụng tuyệt đẹp khiến Lôi Hòa Nghi ngẩn ngơ một lúc, lát sau mới đỏ mặt quay đi.
Cung Huyền Thương lau tóc một lúc rồi đi đến giường nằm xuống tựa lưng vào gối, cầm lấy điện thoại xử lý trước một ít việc của ngày mai để còn dành thời gian tiễn Lôi Hòa Nghi đi thủ đô.
Đột nhiên trên đùi nặng xuống, một mùi hương dịu nhẹ thoang thoảng xung quanh chóp mũi, Cung Huyền Thương buông điện thoại xuống ôm lấy Lôi Hòa Nghi đang ngồi trên đùi mình. Cô chạm nhẹ lên sống mũi amh, cất giọng mềm mại mê hoặc:
- Tối nay anh chỉ muốn đắp chăn nằm ngủ thôi sao?
Cung Huyền Thương vuốt ve xương bướm của Lôi Hòa Nghi, xúc cảm ấm áp mịn màng khiến anh khó lòng mà buông tay:
- Em nói xem?
- Ngày mai em phải đến thủ đô rồi, phải rất nhiều buổi tối chúng ta không thể gặp được nhau!
Ngụ ý chính là anh sẽ ăn chay rất lâu chẳng lẽ tối nay không muốn làm gì đó vui vẻ một chút. Lôi Hòa Nghi nằm lên vai Cung Huyền Thương, một tay không yên phận mà trêu chọc yết hầu gợi cảm khiến anh không khỏi thở dốc.
- Mấy ngày nay vì lễ cưới cho nên anh tha cho em, em lại cho rằng anh thanh tâm quả dục thật rồi sao?
- Em chỉ muốn xem xem anh có thể chịu đựng đến khi nào?
Vừa nói ngón tay vừa di chuyển từ yết hầu xuống cơ ngực đến cơ bụng, cuối cùng dừng lại ở đường nhân ngư bị ngăn cản bởi lưng quần, thành công đốt lên một ngọn lửa lớn trong lòng Cung Huyền Thương.
Lôi Hòa Nghi không thay váy ngủ, trên người vẫn là chiếc khăn nửa kín nửa hở khiến Cung Huyền Thương nhìn muốn bỏng mắt. Bàn tay thoáng vuốt ve đôi chân quyến rũ của Lôi Hòa Nghi.
- Cố tình quyến rũ anh không sợ ngày mai không đủ sức rời giường sao?
- So với sợ không thể rời giường em còn sợ bản thân sẽ càng nhớ anh!
Giống như bị kích thích, Cung Huyền Thương siết chặt vòng tay kéo Lôi Hòa Nghi lại gần, tay còn lại nâng cằm cô lên hôn xuống. Lôi Hòa Nghi dạng chân sang hai bên đùi Cung Huyền Thương, hai tay chống lên ngực anh, tiếp tục nụ hôn còn dang dở. Màn đêm yên ắng càng khiến những âm thanh cọ sát của vải vóc và tiếng thở dốc càng thêm rõ ràng. Đợi đến khi nụ hôn kết thúc, đôi mắt Lôi Hòa Nghi cũng đã ngập nước vì kích thích, khăn tắm lỏng lẻo để lộ ra một nửa nhũ phong trắng mịn nhanh chóng thu hút ánh mắt của Cung Huyền Thương. Chẳng cần đợi lâu Cung Huyền Thương đã cúi xuống nơi đỉnh núi mê người để lại một dấu đỏ trên da thịt trắng mịn, đau nhói cùng kích thích ập đến khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi rên lên một tiếng khiến sợi dây lý trí của Cung Huyền Thương đứt phựt.
Chiếc khăn trắng Lôi Hòa Nghi quấn trên người bị Cung Huyền Thương cởi ra quăng xuống đất, sau đó là những hình ảnh ngọt ngào nóng bỏng không nên xem.
Sang hôm sau, trực thăng lần lượt đáp lại du thuyền để đưa các khách mời về nhà, riêng gia đình hai bên thì buổi chiều mới rời du thuyền. Lôi Hòa Nghi, đạo diễn Trương và phó đạo diễn được an bài trực thăng riêng để đưa ba người đến sân bay bắt đầu chuyến hành trình đến thủ đô. Bởi vì thời gian không quá gấp gáp nên Lôi Hòa Nghi mới không e ngại mà cho Cung Huyền Thương ăn no một buổi tối. Từ sáng đến trưa khách mời đã được đưa về gần hết thì cô vẫn còn ngủ ngon trên giường, những việc còn lại đều được Cung Huyền Thương xử lý chu toàn.
Đến buổi chiều trực thăng đón Lôi Hòa Nghi và hai đạo diễn cũng đến, Cung Huyền Thương quyến luyến tạm biệt người yêu, dặn dò cô đủ thứ rồi mới không đành lòng để cô đi.
- Em đến thủ đô sẽ gọi điện cho anh, anh ở đây nhất định phải nghỉ ngơi đúng giờ, không được cuồng công việc mà bỏ quên sức khỏe của mình đâu đấy.
- Anh biết rồi, trợ lý của em đã đến thủ đô trước, anh đã dặn cô ấy báo cáo hành trình của em hằng ngày cho anh vì vậy em cũng đừng hòng qua mặt anh mà nghỉ ngơi không khoa học!
- Vâng, em biết rồi!
Lôi Hòa Nghi vươn tay ôm Cung Huyền Thương một cái rồi đi đến tạm biệt người nhà sau đó mới lên trực thăng.
Trời tối thì Lôi Hòa Nghi cũng đã đến được thủ đô, vừa xuống máy bay nhận hành lý chuẩn bị gọi xe thì đạo diễn đã vội nói:
- Không cần gọi xe, xe của khách sạn đã đến rồi, mau ra cổng thôi!
- Vậy ạ, đúng rồi đạo diễn, cháu còn chưa hỏi đoàn làm phim chúng ta ở khách sạn nào vậy ạ?
- Khách sạn S&K!
- Bạc Môn tài phiệt?
S&K là một chuỗi khách sạn 5 sao nổi tiếng thuộc quyền sở hữu của gia tộc hào môn hàng đầu thủ đô - Bạc gia, chuỗi khách sạn này có mặt ở nhiều quốc gia tại các đô thị nổi tiếng thế giới, là lựa chọn của rất nhiều nhân vật lớn tầng lớp thượng lưu. Mặc dù đạo diễn Trương địa vị rất cao trong giới nghệ thuật nhưng có thể giúp đoàn làm phim trụ lại S&K quả thật khiến Lôi Hòa Nghi không khỏi trầm trồ. Hiển nhiên cô chưa nghĩ tới có sự can thiệp của người khác.
- Không sai, trước khi đoàn làm phim đến thủ đô thì phía Bạc Môn tài phiệt đã liên hệ muốn hỗ trợ đoàn làm phim chỗ ở, vừa hay khách sạn S&K rất gần phim trường nên chú đã đồng ý. Nói đi phải nói lại, Rachel, lần này phải cảm ơn cháu đấu. Người đứng đầu Bạc gia bây giờ là anh em kết nghĩa với Huyền Thương, thằng nhóc đó không yên tâm để cháu bên ngoài nên nhờ Bạc tổng hỗ trợ đoàn làm phim. Không có cháu, chúng ta sao dám mơ đến S&K.
- Là anh ấy ạ!?
- Phải đó, chuyện này chú sớm biết nhưng vì mấy ngày qua cận kề hôn lễ thấy cháu có vẻ bận rộn nên không vội nói!
- Phó đạo diễn cũng biết ạ?
Phó đạo diễn mỉm cười gật gật đầu.
- Trước đây có hợp tác với Cung tổng vài lần, bây giờ mới nhận ra cậu ấy rộng lượng như vậy, quả thật khác một trời một vực với dáng vẻ lạnh nhạt trước kia.
Lôi Hòa Nghi ngượng ngùng cúi đầu cười gượng. Mối quan hệ thân thiết giữa Bạc Kình Thương và Cung Huyền Thương cô đã không còn xa lạ chỉ là cô không ngờ anh vì cô mà lại làm phiền Bạc Kình Thương một việc lớn thế này, dù sao thì Cung gia và Lôi gia kể cả nhà ngoại Tiêu gia của Lôi Hòa Nghi cũng có rất nhiều bất động sản ở thủ đô, không hiểu sao anh lại không yên tâm. Nhưng nếu đã là sự quan tâm của anh thì cô cũng không thể từ chối huống chi không phải chỉ một mình cô mà còn có cả những người khác trong đoàn làm phim. Chỉ là Lôi Hòa Nghi vẫn chưa biết sự quan tâm đặc biệt mà cô nhận được không chỉ giới hạn nhiêu đó.
Sau khi ra cổng, ba người phân biệt đi lên ba chiếc xe nối đuôi nhau về khách sạn. Riêng chiếc xe chở Lôi Hòa Nghi chạy vào tầng hầm đỗ xe cho khách VVIP.
- VVIP?
Nghe ra nghi vấn trong giọng nói của cô, tài xế lái xe lập tức giải đáp:
- Lôi tiểu thư, chắc có lẽ cô đã quên, cô là khách hàng VVIP của tất cả các hội quán và bất động sản thuộc sở hữu của Bạc Môn tài phiệt. Cho nên dù cô là một thành viên của đoàn làm phim thì chuyện đó cũng không ảnh hưởng đến quyền hạn VVIP của cô.
- Nhưng mà…
- Xin Lôi tiểu thư yên tâm, chung tôi nhận lệnh làm việc, đây là yêu cầu do đích thân Bạc tổng đưa ra, cô không cần thấy khó xử với những thành viên khác của đoàn làm phim! Đây là quyền lợi của khách hàng VVIP!
- Được rồi!
Nhân viên theo lời cấp trên làm việc, Lôi Hòa Nghi không muốn làm khó bọn họ!
Tài xế mở cửa xe cho Lôi Hòa Nghi và kéo vali của cô đi vào quầy lễ tân khách sạn. Vừa check in xong giám đốc khách sạn đã đi đến cung kính chào hỏi:
- Lôi tiểu thư đúng không ạ?
- Vâng, là tôi!
- Hân hạnh được gặp cô, xin tự giới thiệu tôi là Tấn Trường Bân - Giám đốc điều hành S&K tại thủ đô, nhận được thông tin của Bạc tổng hôm nay cô sẽ đến khách sạn cho nên nhiệm vụ hôm nay của tôi là đưa cô lên phòng ở của cô. Lôi tiểu thư, xin mời!
- Hân hạnh được gặp Tấn tổng, có điều nhận phòng không cần phải làm phiền ngài, để tôi tự mình làm hoặc là nhân viên hỗ trợ là được rồi ạ!
- Lôi tiểu thư xin đừng từ chối, đây là chức trách của tôi, Bạc tổng tin tưởng giao nhiệm vụ tôi không dám khiến ngài ấy thất vọng. Huống chi cô là VVIP, phòng mà Bạc tổng chuẩn bị cho VVIP nhân viên bình thường không đủ quyền hạn.
Không biết trong hồ lô Bạc Kình Thương chứa gì, trong đầu Lôi Hòa Nghi một mớ bòng bong, mặc dù với thân phận thiên kim Lôi gia đi đến đâu cũng rất được chào đón nhưng cô không quen lắm.
- Vậy làm phiền Tấn tổng rồi!
- Không phiền không phiền, được giúp đỡ Lôi tiểu thư là vinh hạnh của tôi, xin mời!
Tấn tổng đi trước, Lôi Hòa Nghi và nhân viên phụ trách xách vali theo sau, ba người đi đến thang máy chuyên dùng chỉ cho Bạc Kình Thương và khách VVIP. Khách sạn có 65 tầng hoàn thành xây dựng vào đại thọ 65 của Bạc lão gia tử, thang máy dừng ở tầng 64. Mí mắt Lôi Hòa Nghi giật giật, tính cách của Bạc Kình Thương và Cung Huyền Thương có nhiều điểm tương đồng, tại khách sạn lần trước tổ chức sinh nhật cho cô, căn penthouses trên cùng thuộc về Cung Huyền Thương, có lẽ S&K cũng không là ngoại lệ với Bạc Kình Thương. Hiện tại cô ở tầng 64, dĩ nhiên là căn hộ chỉ kém căn penthouses ở tầng 65 thôi. Cung Huyền Thương lần này nhờ Bạc Kình Thương không phải một việc nhỏ nữa rồi!
- Tấn tổng không nhầm chứ ạ?
- Không nhầm, không nhầm, Bạc tổng đã nhấn mạnh đưa Lôi tiểu thư đến tầng 64 và cho cô những dịch vụ tốt nhất của S&K.
- Vậy nhờ Tấn tổng thay tôi cảm ơn Bạc tổng!
- Tôi sẽ chuyển lời đến Bạc tổng!
Toàn bộ diện tích tầng 64 chỉ có một căn hộ rộng lớn nên ba người ra khỏi thang máy đi vài bước là đến cửa phòng. Tấn tổng lấy trong túi ra thẻ từ của phòng đưa cho Lôi Hòa Nghi.
- Lôi tiểu thư, đây là thẻ chính tầng 64, thẻ phụ do tôi giữ, nếu Lôi tiểu thư gặp trục trặc gì xin hãy liên hệ cho tôi!
- Vâng, cảm ơn Tấn tổng!
- Để tôi gọi nhân viên đến dọn hành lý giúp cô!
- Không cần, chỉ là một vài vật dụng cá nhân, tôi có thể làm được!
- Vậy nhiệm vụ của tôi đến đây là hết, không làm phiền thời gian Lôi tiểu thư nghỉ ngơi nữa, Tấn mỗ đi trước!
- Vâng, làm phiền Tấn tổng rồi!
- Đây là việc của tôi, Lôi tiểu thư không cần khách sáo!
Tấn tổng mỉm cười tạm biệt rời đi, nhân viên cũng để vali trước cửa phòng Lôi Hòa Nghi rồi cúi chào nối đuôi đi cùng Tấn tổng! Lôi Hòa Nghi quẹt thẻ kéo vali vào phòng, thoáng chốc đã bị cách bài trí nên trong thu hút. Cũng may cô đã từng ở penthouses của Cung Huyền Thương cho nên sự xa hoa của căn phòng này cô còn chịu được nếu không sẽ chẳng khác gì nhà quê lên phố.
Căn phòng với diện tích rộng lớn được trang trí bởi nội thất đắt tiền sang trọng, tỉ mỉ đến từng chậu cây. Màu chủ đạo là màu trắng và màu kem, tổng thể tươi sáng ôn hòa, không khí trong phòng cực kỳ ấm áp không hề có tí hơi lạnh nào của căn phòng đã lâu không có người ở. Hai mặt tường là kính trong suốt có ban công có thể nhìn toàn cảnh thủ đô xinh đẹp, bên ngoài ban công rộng lớn có vô số chậu hoa và bồn hoa rực rỡ màu sắc, ngay cả xích đu và bàn ghế để ngồi ngắm hoa cũng như uống trà cũng có đủ. Hoàn toàn không nghĩ đến đây là một căn hộ chỉ thua penthouses, Lôi Hòa Nghi có cảm giác đây như thể một ngôi nhà ấm áp được tạo ra cho một gia đình chuẩn mực.
Cô kéo vali để gọn vào một bên, tiếp tục đi dạo một vòng quanh căn hộ. Có ba phòng ngủ, phòng ngủ chính diện tích lớn nhất, có phòng quần áo riêng, trong phòng có chuẩn bị sẵn một ít quần áo và túi xách hàng hiệu còn nguyên nhãn mác, đều là hàng mới ra mắt. Bài trí phòng rất hợp thẩm mỹ và sở thích của Lôi Hòa Nghi, hai phòng ngủ phụ diện tích nhỏ hơn nhưng độ tiện nghi và xa hoa cũng không kém là bao. Trong nhà còn có bể bơi, phòng chơi golf, phòng chiếu phim, phòng tập thể hình, phòng rượu… nội thất đều còn mới, hoàn toàn không thiếu thứ gì, còn hơn cả biệt thự.
Lôi Hòa Nghi mang vali vào phòng, sắp xếp đơn giản vài vật dụng bên trong, xong xuôi thì cũng có chút mệt vì chuyến đi dài, cô đến nhà bếp mở tủ lạnh, bên trong có sẵn nước trái cây và trái cây tươi, cô tùy tiện lấy một ly nước trái cây uống. Vừa ra phòng khách thì điện thoại vang lên, là Bạc Kình Thương gọi đến.
- Bạc đại ca!
- Lão Tấn vừa thông báo cho anh là em dâu đã nhận phòng, em thấy thế nào?
- Tốt lắm ạ, lần này làm phiền anh rồi, hôm nào em và Huyền Thương sẽ đến Bạc gia đáp lễ!
- Không phiền, căn phòng đó vốn dĩ là của Huyền Thương, biết em sẽ đến thủ đô quay phim nên cậu ấy đã nhờ anh sắp xếp cho đoàn làm phim, căn phòng đó cũng được trang trí lại theo sở thích của em. Em dâu có điều không biết, trước kia căn phòng đó trang trí theo thẩm mỹ của Huyền Thương, chỉ có hai mau trắng đen, hoàn toàn không phù hợp để phái nữ ở!
- Là vậy sao ạ?
Lôi Hòa Nghi nghĩ đến Cung Huyền Thương, không ngờ bề ngoài anh tỏ vẻ không có gì nhưng bên trong lại âm. thầm chuẩn bị nhiều như vậy cho cô, Lôi Hòa Nghi vừa xót vừa yêu, lại có chút nhớ anh.
Bạc Kình Thương bên kia khẽ cười một tiếng đáp lại:
- Chẳng lẽ em không cảm thấy căn phòng rất đúng ý mình sao?
- Quả thật rất hợp thẩm mỹ của em chỉ là em không nghĩ đến anh ấy vì em dụng tâm như vậy!
- Em hiểu rõ là được rồi, anh không làm phiền em nghỉ ngơi nữa, nếu có vấn đề vì cứ gọi cho lão Tấn!
- Vâng, cảm ơn Bạc đại ca!
- Vậy anh tắt máy đây! Đúng rồi, có thời gian em có thể Tiểu Tình, cô ấy không có nhiều bạn bè, biết em đến thủ đô nhất định sẽ rất vui.
- Vâng, em biết rồi ạ!
Sau khi kết thúc cuộc gọi với Bạc Kình Thương, Lôi Hòa Nghi liền gọi cho vị hôn phu của mình ở Hải thành. Cung Huyền Thương đang ngồi trong thư phòng ở nhà, trước mặt là màn hình máy tính còn sáng nhưng mắt lại không ngừng nhìn điện thoại, chỉ đợi màn hình hiển thị số của Lôi Hòa Nghi là bắt máy ngay, vừa hay cô gọi đến, điện thoại rung chưa đầy hai giây đã nối máy.
- Nghi Nghi đến thủ đô rồi sao?
- Vâng, em nhận phòng rồi!
- Vậy thì tốt, thời tiết ở thủ đô sẽ hơi khác Hải thành, nhớ phải chăm sóc bản thân thật tốt biết không?
- Em biết mà!
- Ngoan!
- Huyền Thương!
- Anh nghe!
- Sao không nói với em anh nhờ Bạc đại ca chuẩn bị chỗ ở cho đoàn làm phim, còn chuẩn bị cho em căn phòng Suite của khách sạn?
- Em biết rồi?
- Ban đầu em còn có chút nghi ngờ, sau đó Bạc đại ca gọi đến nói với em rồi!
- Vì em mà chuẩn bị có gì không tốt? Mặc dù chúng ta có rất nhiều bất động sản ở thủ đô nhưng một mình em ở anh không yên tâm. Ở S&K rất tốt, mọi người ở đoàn làm phim đều ở đó, phim trường cũng gần, hơn nữa an ninh lại chặt chẽ. Để em ở ngoài một mình không bằng để em ở chỗ của Bạc đại ca, an toàn hơn rất nhiều!
- Vậy tại sao anh không cho em biết?
- Không phải chuyện lớn, căn phòng đó vốn thuộc về anh, chỉ sửa lại nội thất theo thẩm mỹ của anh, chi phí anh trả đủ, em không cần sợ nợ Bạc đại ca điều gì. Huống chi với mối quan hệ của hai người bọn anh, em đến thủ đô mà không cho Bạc đại ca biết hay giúp đỡ, anh ấy sẽ giận! Cho nên em cứ thoải mái ở đó, đừng ngại ngùng càng không nên cảm thấy khó xử hay giận dỗi anh nhé!
- Em không giận anh, chỉ là… đau lòng anh vì em bận rộn như vậy mà em lại không biết gì.
- Anh ngược lại mong em vô tư thoải mái không cần chuyện gì cũng phải biết rồi lại để trong lòng. Có những việc hai người có thể thảo luận giải quyết, có những việc một người có thể xử lý ổn thỏa thì không hi vọng người kia sẽ phiền lòng. Nghi Nghi hiểu ý anh không?
- Em hiểu!
- Ngoan, không còn sớm nữa, mau nghỉ ngơi đi, ngày mai em phải bắt đầu quay phim rồi!
- Dạ, em biết rồi! Thương…
- Hửm!
- Em nhớ anh!
- Anh cũng nhớ em, ngoan, có thời gian anh sẽ đến thủ đô!
- Vâng!
- Nghỉ ngơi đi!
- Amh cũng sớm nghỉ ngơi đi, đừng làm việc muộn quá!
- Anh biết rồi! Mau tắt máy đi nghỉ đi!
- Dạ!
Lôi Hòa Nghi hôn lên điện thoại một cái rồi mới tắt máy, sau đó lấy đồ ngủ đi vào phòng tắm. Tắm xong liền lên giường nằm xuống, hôm nay có chút mệt mỏi nên rất nhanh cô đã chìm vào mộng đẹp.
Hôm sau Lôi Hòa Nghi tiếp tục quay phim, Bạc Kình Thương chuẩn bị cho cô một chiếc Maybach để tùy ý sử dụng nên việc di chuyển của Lôi Hòa Nghi tương đối thoải mái. Phim trường rất gần nên lái xe hơn 10 phút là đến. Sau khi ổn định tinh thần thì bắt đầu nhập vai quay phim. Trong lúc đó thì Cung Huyền Thương cũng cho Kỷ Tuyên liên hệ các thương hiệu chuẩn bị quần áo mang đến S&K cho Lôi Hòa Nghi, lúc lên máy bay cô không mang nhiều quần áo nên Cung Huyền Thương mới để thương hiệu mang đồ mới đến cho cô, toàn bộ đều khối theo phong cách thường ngày của Lôi Hòa Nghi từ quần áo đến giày dép trang sức, túi xách… Mặc dù trong phòng đã chuẩn bị một ít nhưng Cung Huyền Thương sợ không đủ cho Lôi Hòa Nghi hơn nữa thời tiết thủ đô thay đổi thất thường anh hi vọng trời nóng hay lạnh gì Lôi Hòa Nghi cũng có quần áo thích hợp để mặc.
Lúc Lôi Hòa Nghi kết thúc quay phim về nhà thì đã có nhân viên khách sạn nhận nhiệm vụ đến giúp cô sắp xếp quần áo vào tủ. Lôi Hòa Nghi biết là ý của Cung Huyền Thương nên vui vẻ đón nhận.
Hai tuần đầu tiên quay phim ở thủ đô tương đối thuận lợi. Mấy ngày sau đó thì có chút vất vả hơn, vào gần cuối năm nên thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, thủ đô lại ở phía Bắc nên lạnh sớm và lạnh nhiều hơn các thành phố khác. Sau lần xảy ra tai nạn giao thông thì sức khỏe của Lôi Hòa Nghi kém hơn trước, không chịu lạnh được, hôm nay cô lại tới kỳ nên sắc mặt phi thường kém. Gắng gượng kết thúc một ngày quay phim vất vả lê thân xác mệt mỏi về nhà. Vừa quẹt thẻ đi vào, cả người đã lọt vào một vòng tay quen thuộc, gương mặt nhợt nhạt của Lôi Hòa Nghi thoáng chốc vui vẻ.
- Thương!
- Ừ, anh đây!
Lôi Hòa Nghi vui vẻ giang hai tay ôm anh, cả gương mặt vùi vào ngực Cung Huyền Thương mà dụi như để thỏa mãn sự trống vắng bao ngày qua. Cung Huyền Thương cũng ôm lấy Lôi Hòa Nghi, tay khẽ vuốt má cô, cảm giác được hơi lạnh nơi đầu ngón tay, ánh mắt khó tránh khỏi đau lòng. Không nói nhiều cúi người bế Lôi Hòa Nghi đi đến sofa, cô cũng không bất ngờ ngoan ngoãn vòng tay qua cổ amh, gương mặt thỏa mãn dựa vào ngực Cung Huyền Thương.