Chương 10: Manh mối duy nhất
Tại tầng 87 tập đoàn Why Ci, văn phòng của tổng giám đốc Trần Gia Kỳ lúc này đang có vài người đang ngồi trong đây đợi hắn, còn có cả hai người bạn chí cốt tâm giao của hắn nữa.
Hắn mở cánh cửa chậm rãi bước từng bước rồi ngồi vào chiếc ghế sofa nơi hai người bạn hắn đang ngồi rồi lên tiếng:
- Có chuyện gì mà gấp thế, không đợi ngày mai được à?
KayKi trợ lí của hắn mới nói:
- Thiếu Gia, đã điều tra được danh tính người đàn ông hay làm người truyền tin cho ả Nhược Đan với người phụ nữ kia rồi ạ. Nhưng còn danh tính người phụ nữ đó giường như không có một chút tin tức nào.
Trần Gia Kỳ trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi nói:
- Rất có thể người phụ nữ đó là Ngọc Tiên, chị em song sinh đã thất lạc nhiều năm của Ngọc Giao.
Nghe Trần Gia Kỳ nói đến đây thì cả văn phòng đều mắt chữ O mồm chữ A. Họ không ngờ rằng chỉ là một tia suy nghĩ trong đầu họ thôi mà bây giờ nó đã trở thành sự thật. Rồi một loạt suy nghĩ trong đầu họ hiện lên, tại sao Ngọc Giao có chị em song sinh được. Không lẽ tận 24 năm nay không một ai biết đến sự tồn tại của Ngọc Tiên sao, vậy tại sao bây giờ cô ta lại xuất hiện hơn nữa còn muốn hãm hãi người chị em của mình?
Trần Gia Kỳ nói tiếp:
- Ngọc Tiên từ lúc mới sinh ra đã bị người ta đánh cắp, còn về phần tại sao muốn hãm hại Ngọc Giao thì vẫn không nghĩ ra.
Cả ba người Trình Hạch Hiên, Trương Tử Hàn, KayKi cũng lắc đầu chào thua.
Được một lát, Trương Tử Hàn vừa nhếch một bên mày vừa nói:
- Còn tên kia thì làm sao?
- Hắn đâu?
Trần Gia Kỳ đáp
Lúc này cánh cửa bí mật trong văn phòng tổng giám đốc từ từ mở ra, phía sau là hai tên thuộc hạ mặc đồ đen áp giải tên kia ra, hắn bị trói hai tay hai chân và dán băng dính vào miệng.
KayKi liền đọc qua một loạt thông tin về hắn cho mọi người cùng nghe. Hắn tên là Đường An năm nay 27 tuổi, không cha không mẹ không họ hàng người thân nhưng hắn rất giỏi và thành thạo việc sử dụng mạng công nghệ, hắn là thuộc hạ thân cận của người phụ nữ kia, không biết là hắn là người phụ nữ đó có mối quan hệ ra sao nhưng hắn rất trung thành với ả.
Nghe xong, Trương Tử Hàn tiến lại gần hắn, tháo lớp băng dính ra và hỏi:
- Rốt cuộc Diệp Gia và Trần Gia có thù hằn gì với ngươi mà ngươi lại làm ra những chuyện như vậy?
Đường An hắn cười rồi cũng trả lời
- Tại sao phải nói cho các người nghe
Nhận lại câu trả lời đầy vẻ khinh thường của hắn khiến mọi người rất tức, Trần Gia Kỳ vội đấm vào mặt hắn một cái khiến hắn té ngã lăn ra phía sau và một dòng máu đỏ tươi từ trong miệng hắn chảy ra.
Trần Gia Kỳ hắn vừa xoay cổ tay vừa lắc cổ như là hắn muốn đánh tên Đường An này đến chết nhưng được Trình Hạch Hiên cản lại. Nếu giết hắn chết vậy làm sao có thể tìm ra tung tích của người phụ nữ kia, nói cách khác chính là Ngọc Tiên bị thất lạc.
Tên Đường An còn hống hách nói
- Từ từ rồi các người cũng sẽ chết trong đau khổ, chết trong sự nghi ngờ hahaha
Nói xong rồi hắn tự cắn lưỡi t.ự.s.á.t. Mọi người lúc này không tin được vào mắt mình là tại sao hắn lại làm như vậy. Hắn quá trung thành với ả kia rồi, dám lấy bản thân mình ra bảo vệ ả còn vì ả mà tự kết liễu cuộc đời mình, chắc chắn hắn và người phụ nữ kia có quan hệ mật thiết với nhau nên hắn mới dám làm ra chuyện này.
KayKi ra hiệu cho đám đàn em thu dọn chỗ này rồi nói:
- Giờ hắn ta chết, chúng ta chỉ còn mỗi Tô Nhược Đan là đầu mối duy nhất, nếu ả có chuyện gì chúng ta quả thật không biết điều tra từ đâu.
Trương Tử Hàn nói ung dung nói:
- Về chuyện này thì không cần lo, Tô Nhược Đan đã được Tử Hàn tôi đưa về căn cứ bí mật của chúng ta. Người của tôi canh giữ nghiêm ngặt không có người ngoài lẻn vào được đâu.
Nghe thế thì mọi người thở phào nhẹ nhỏm
- Chắc là không có chuyện ả ta t.ự.s.á.t đâu chứ hả
Trình Hạch Hiên nói
- Ả ta còn đang lo cho gia đình mình, không dại gì mà làm điều đó.
Trần Gia Kỳ vừa nói vừa nhìn ra ngoài lớp cửa kính.
Hắn mở cánh cửa chậm rãi bước từng bước rồi ngồi vào chiếc ghế sofa nơi hai người bạn hắn đang ngồi rồi lên tiếng:
- Có chuyện gì mà gấp thế, không đợi ngày mai được à?
KayKi trợ lí của hắn mới nói:
- Thiếu Gia, đã điều tra được danh tính người đàn ông hay làm người truyền tin cho ả Nhược Đan với người phụ nữ kia rồi ạ. Nhưng còn danh tính người phụ nữ đó giường như không có một chút tin tức nào.
Trần Gia Kỳ trầm ngâm suy nghĩ một lát rồi nói:
- Rất có thể người phụ nữ đó là Ngọc Tiên, chị em song sinh đã thất lạc nhiều năm của Ngọc Giao.
Nghe Trần Gia Kỳ nói đến đây thì cả văn phòng đều mắt chữ O mồm chữ A. Họ không ngờ rằng chỉ là một tia suy nghĩ trong đầu họ thôi mà bây giờ nó đã trở thành sự thật. Rồi một loạt suy nghĩ trong đầu họ hiện lên, tại sao Ngọc Giao có chị em song sinh được. Không lẽ tận 24 năm nay không một ai biết đến sự tồn tại của Ngọc Tiên sao, vậy tại sao bây giờ cô ta lại xuất hiện hơn nữa còn muốn hãm hãi người chị em của mình?
Trần Gia Kỳ nói tiếp:
- Ngọc Tiên từ lúc mới sinh ra đã bị người ta đánh cắp, còn về phần tại sao muốn hãm hại Ngọc Giao thì vẫn không nghĩ ra.
Cả ba người Trình Hạch Hiên, Trương Tử Hàn, KayKi cũng lắc đầu chào thua.
Được một lát, Trương Tử Hàn vừa nhếch một bên mày vừa nói:
- Còn tên kia thì làm sao?
- Hắn đâu?
Trần Gia Kỳ đáp
Lúc này cánh cửa bí mật trong văn phòng tổng giám đốc từ từ mở ra, phía sau là hai tên thuộc hạ mặc đồ đen áp giải tên kia ra, hắn bị trói hai tay hai chân và dán băng dính vào miệng.
KayKi liền đọc qua một loạt thông tin về hắn cho mọi người cùng nghe. Hắn tên là Đường An năm nay 27 tuổi, không cha không mẹ không họ hàng người thân nhưng hắn rất giỏi và thành thạo việc sử dụng mạng công nghệ, hắn là thuộc hạ thân cận của người phụ nữ kia, không biết là hắn là người phụ nữ đó có mối quan hệ ra sao nhưng hắn rất trung thành với ả.
Nghe xong, Trương Tử Hàn tiến lại gần hắn, tháo lớp băng dính ra và hỏi:
- Rốt cuộc Diệp Gia và Trần Gia có thù hằn gì với ngươi mà ngươi lại làm ra những chuyện như vậy?
Đường An hắn cười rồi cũng trả lời
- Tại sao phải nói cho các người nghe
Nhận lại câu trả lời đầy vẻ khinh thường của hắn khiến mọi người rất tức, Trần Gia Kỳ vội đấm vào mặt hắn một cái khiến hắn té ngã lăn ra phía sau và một dòng máu đỏ tươi từ trong miệng hắn chảy ra.
Trần Gia Kỳ hắn vừa xoay cổ tay vừa lắc cổ như là hắn muốn đánh tên Đường An này đến chết nhưng được Trình Hạch Hiên cản lại. Nếu giết hắn chết vậy làm sao có thể tìm ra tung tích của người phụ nữ kia, nói cách khác chính là Ngọc Tiên bị thất lạc.
Tên Đường An còn hống hách nói
- Từ từ rồi các người cũng sẽ chết trong đau khổ, chết trong sự nghi ngờ hahaha
Nói xong rồi hắn tự cắn lưỡi t.ự.s.á.t. Mọi người lúc này không tin được vào mắt mình là tại sao hắn lại làm như vậy. Hắn quá trung thành với ả kia rồi, dám lấy bản thân mình ra bảo vệ ả còn vì ả mà tự kết liễu cuộc đời mình, chắc chắn hắn và người phụ nữ kia có quan hệ mật thiết với nhau nên hắn mới dám làm ra chuyện này.
KayKi ra hiệu cho đám đàn em thu dọn chỗ này rồi nói:
- Giờ hắn ta chết, chúng ta chỉ còn mỗi Tô Nhược Đan là đầu mối duy nhất, nếu ả có chuyện gì chúng ta quả thật không biết điều tra từ đâu.
Trương Tử Hàn nói ung dung nói:
- Về chuyện này thì không cần lo, Tô Nhược Đan đã được Tử Hàn tôi đưa về căn cứ bí mật của chúng ta. Người của tôi canh giữ nghiêm ngặt không có người ngoài lẻn vào được đâu.
Nghe thế thì mọi người thở phào nhẹ nhỏm
- Chắc là không có chuyện ả ta t.ự.s.á.t đâu chứ hả
Trình Hạch Hiên nói
- Ả ta còn đang lo cho gia đình mình, không dại gì mà làm điều đó.
Trần Gia Kỳ vừa nói vừa nhìn ra ngoài lớp cửa kính.