Chương 18: Khu vui chơi 2
Đầu tiên, hai người đi tham quan một sở thú thu nhỏ trong đây. Nó có rất nhiều loài động vật từ dễ thương như mèo, hươu sao,...đến những loài động vật bình thường như gấu ngựa, voi, khỉ...cuối cùng là những loài động vật đáng sợ như cá sấu, bạch hổ, sư tử...
Tiếp đến, hai người xếp hàng chơi trò chơi có tên gọi là "Rồng lượn". Có một con rồng trên đường ray và những đường ray đó chạy 1 vòng nhỏ điểm qua các chỗ vui chơi khác trong đây. Hai người ngồi lên chiếc ghế được người soát vé thắt dây an toàn và con rồng bắt đầu chạy từ từ trên đường ray, nó vòng qua những khúc cua nhưng không quá sợ vì đây là trò để các bé thiếu nhi cũng có thể chơi.
Xong 1 vòng thế là hai người họ lại tìm trò tiếp theo, trò này có tên là "con tàu tự do". Hai người cũng lần lượt xếp hàng rồi ngồi vào con tàu rồi cũng thắt dây an toàn, con tàu này đung đưa theo trục đứng, xoay 1 vòng 360°. Con tàu vừa khởi động là hai người họ được đưa lên độ cao 10m rồi rơi tự do xuống, bật lên bật xuống nhiều vòng khiến cho 2 người họ cũng như những người chơi khác la hét toán loạn. Một lát sau thì trò chơi cùng dừng hẳn, hai người bước xuống nhìn nhau rồi chỉ biết cười, vì lúc trước khi chơi thì ai cũng bảo không sợ nhưng khi chơi xong rồi thì sợ không muốn chơi lại lần nữa.
Chơi xong trò đó hai người cũng đã thấm mệt nên Châu Phi Thần bảo cô ngồi đợi một lát rồi nhanh chân chạy đi mua nước cho cô uống. Hai người quyết định chơi "đu quay" để nhìn ngắm cảnh cũng như nghĩ ngơi một lát để lấy lại sức chơi tiếp.
Tiếp theo, họ dừng chân tại khu "xe đụng" Ngọc Giao rất háo hức vì đây là trò chơi ưa thích của cô. Hai người cũng xếp hàng rồi nhanh chóng chọn cho mình một chiếc xe ngồi vào, khi người soát vé nói bắt đầu, Ngọc Giao và Châu Phi Thần cùng những người khác lái xe loạn xạ đâm vào nhau. Tuy lạ không quen ai nhưng họ chơi rất vui và Ngọc Giao cứ nhanh lái xe tìm Châu Phi Thần để đụng vào xe anh ta. Anh thì khôn khéo lạn lách nên Ngọc Giao toàn đụng nhầm người khác, Châu Phi Thần thấy vậy thì thích chí chọc cô.
Lái xe đụng xong thì hai người đến tham quan "lâu đài ma ám". Trong đây những nhân viên của khu vui chơi sẽ hóa trang thành những con ma đáng sợ để chào đón người tham quan. Hai người từ từ bước vào thì thấy một cỗ quan tài không có nắp, hai người từ từ bước lại gần thì con ma trong cổ quan tài ngồi bật dậy khiến cho Ngọc Giao và Châu Phi Thần hét lên, không dừng ở đó con ma này còn bước từ quan tài ra để dọa hai người, Ngọc Giao thấy vậy liền nắm tay Châu Phi Thần chạy thật nhanh, được một lúc quay lại thì không thấy con ma đâu hết, hai người đi tiếp bỗng ánh đèn chỗ này chớp tắt một con ma bay ngang qua đầu hai người rồi một giọng cười quỷ dị vang lên, lúc này hai người như chết lặng tại chỗ chỉ biết cầm tay nhau run lẩy bẩy. Châu Phi Thần nhanh chống lấy lại tinh thần rồi dẫn Ngọc Giao đi tiếp, đến chỗ này thì không thấy gì cả hai người tưởng sắp thoát khỏi nơi này nhưng không, từ sau lưng hai người một con ma không có đầu, đầu nó treo lơ lửng trên không trung, biết đây là giả nhưng mà sao nó quá chân thật. Chân thật đến nỗi người chơi muốn xỉu tại chỗ, hai người nhanh chống chạy ra khỏi đây, may mắn là đã đến cửa ra. Ra ngoài Ngọc Giao liền than thở
- Tớ thề là sẽ không bao giờ ghé lại nữa này nữa
- Haha, mình đi thôi nào
Tiếp đến, hai người xếp hàng chơi trò chơi có tên gọi là "Rồng lượn". Có một con rồng trên đường ray và những đường ray đó chạy 1 vòng nhỏ điểm qua các chỗ vui chơi khác trong đây. Hai người ngồi lên chiếc ghế được người soát vé thắt dây an toàn và con rồng bắt đầu chạy từ từ trên đường ray, nó vòng qua những khúc cua nhưng không quá sợ vì đây là trò để các bé thiếu nhi cũng có thể chơi.
Xong 1 vòng thế là hai người họ lại tìm trò tiếp theo, trò này có tên là "con tàu tự do". Hai người cũng lần lượt xếp hàng rồi ngồi vào con tàu rồi cũng thắt dây an toàn, con tàu này đung đưa theo trục đứng, xoay 1 vòng 360°. Con tàu vừa khởi động là hai người họ được đưa lên độ cao 10m rồi rơi tự do xuống, bật lên bật xuống nhiều vòng khiến cho 2 người họ cũng như những người chơi khác la hét toán loạn. Một lát sau thì trò chơi cùng dừng hẳn, hai người bước xuống nhìn nhau rồi chỉ biết cười, vì lúc trước khi chơi thì ai cũng bảo không sợ nhưng khi chơi xong rồi thì sợ không muốn chơi lại lần nữa.
Chơi xong trò đó hai người cũng đã thấm mệt nên Châu Phi Thần bảo cô ngồi đợi một lát rồi nhanh chân chạy đi mua nước cho cô uống. Hai người quyết định chơi "đu quay" để nhìn ngắm cảnh cũng như nghĩ ngơi một lát để lấy lại sức chơi tiếp.
Tiếp theo, họ dừng chân tại khu "xe đụng" Ngọc Giao rất háo hức vì đây là trò chơi ưa thích của cô. Hai người cũng xếp hàng rồi nhanh chóng chọn cho mình một chiếc xe ngồi vào, khi người soát vé nói bắt đầu, Ngọc Giao và Châu Phi Thần cùng những người khác lái xe loạn xạ đâm vào nhau. Tuy lạ không quen ai nhưng họ chơi rất vui và Ngọc Giao cứ nhanh lái xe tìm Châu Phi Thần để đụng vào xe anh ta. Anh thì khôn khéo lạn lách nên Ngọc Giao toàn đụng nhầm người khác, Châu Phi Thần thấy vậy thì thích chí chọc cô.
Lái xe đụng xong thì hai người đến tham quan "lâu đài ma ám". Trong đây những nhân viên của khu vui chơi sẽ hóa trang thành những con ma đáng sợ để chào đón người tham quan. Hai người từ từ bước vào thì thấy một cỗ quan tài không có nắp, hai người từ từ bước lại gần thì con ma trong cổ quan tài ngồi bật dậy khiến cho Ngọc Giao và Châu Phi Thần hét lên, không dừng ở đó con ma này còn bước từ quan tài ra để dọa hai người, Ngọc Giao thấy vậy liền nắm tay Châu Phi Thần chạy thật nhanh, được một lúc quay lại thì không thấy con ma đâu hết, hai người đi tiếp bỗng ánh đèn chỗ này chớp tắt một con ma bay ngang qua đầu hai người rồi một giọng cười quỷ dị vang lên, lúc này hai người như chết lặng tại chỗ chỉ biết cầm tay nhau run lẩy bẩy. Châu Phi Thần nhanh chống lấy lại tinh thần rồi dẫn Ngọc Giao đi tiếp, đến chỗ này thì không thấy gì cả hai người tưởng sắp thoát khỏi nơi này nhưng không, từ sau lưng hai người một con ma không có đầu, đầu nó treo lơ lửng trên không trung, biết đây là giả nhưng mà sao nó quá chân thật. Chân thật đến nỗi người chơi muốn xỉu tại chỗ, hai người nhanh chống chạy ra khỏi đây, may mắn là đã đến cửa ra. Ra ngoài Ngọc Giao liền than thở
- Tớ thề là sẽ không bao giờ ghé lại nữa này nữa
- Haha, mình đi thôi nào