Chương 7
Dứt lời, anh kéo cô ra khỏi nhà họ Mạc, lên xe trở về không hề quan tâm đến sắc mặt người nhà họ Mạc. Cô thấy anh im lặng không nói gì, nhỏ giọng lên tiếng.
- Cảm ơn anh.
- Không cần khách sáo.
- Hoắc Minh Thần, anh đầu tư vào nhà họ Mạc có được không?
- Cho tôi một lý do? Họ đối xử với cô như vậy cô còn muốn tôi đầu tư?
- Mạc thị là sự nghiệp cả đời của ông ấy, dù sao đi nữa ông ấy cũng là ba tôi.Tôi không muốn...
Hoắc Minh Thần chỉ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cũng không trả lời cô là có đầu tư hay không. Cả hai quay về nhà họ Hoắc, cô ở nhà nghỉ ngơi để hôm sau trở lại với công việc của mình. Còn Hoắc Minh thần đã trở lại tập đoàn để làm việc.
Buổi chiều đến, cô cùng Hoắc phu nhân cùng nhau ra ngoài vườn cùng nhau thưởng trà và trò chuyện. Khu vườn rộng lớn được trồng rất nhiều loài hoa cùng cây cối xanh mát tạo nên một cảm giác êm ái.
Mạc Hân Vy đưa mắt nhìn ngắm toàn bộ khu vườn, trong lòng không khỏi thầm cảm thán. Phải mất bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc mới có thể tạo nên một tuyệt tác như thế này?
Hoắc phu nhân nhấm nháp ly trà, trong lòng có chút hứng khởi.
- Con thấy ở đây như thế nào? Có gì khó khăn cứ nói với mẹ nhé.
- Dạ mẹ.
- Chuyện ở Mạc thị mẹ cũng có nghe nói qua, con không cần quá lo lắng, mọi chuyện có Minh Thần nó sẽ biết mình nên làm gì.
Mạc Hân Vy nghe bà nói, trong lòng thoáng sửng sốt, với những gì diễn ra sáng nay liệu Hoắc Minh Thần sẽ giúp đỡ Mạc thị sao? Mạc Hân Vy nhìn người phụ nữ với gương mặt phúc hậu và nụ cười đầy sự yêu thương, khóe miệng cong lên, mở miệng trả lời.
- Con biết rồi ạ.
[...]
Tại Hoắc thị.
Hoắc Minh Thần ngồi chễnh chệ trên chiếc ghế chủ tịch, đưa mắt nhìn Hoắc Đình Phong. Hoắc Đình Phong bị anh trai nhìn thì trong lòng không khỏi khó chịu, ngậm ngừng nửa muốn nói nửa muốn chiến tranh lạnh, Hoắc Đình Phong nài nỉ lên tiếng.
- Anh à, em thật sự không hợp với công việc này. Anh xem có thể...
- Không thể.
- Anh đừng có bày cái vẻ mặt cau có đó với em được không? Em là em trai anh đó.
- Có gì khác biệt sao?
- Anh cứ như thế thì làm sao phát triển tình cảm với chị dâu? Thật tội nghiệp chị ấy, phải chung sống với một người lạnh lùng, không có tình người như anh.
- Lạnh lùng, không có tình người? Vậy được, em hết tất cả chìa khóa xe của em giao hết ra đây, kể cả thẻ. Nếu muốn lấy lại chúng thì ngoan ngoãn ở lại làm việc đi.
- Anh...anh có thể niệm tình chúng ta là anh em mà suy nghĩ lại được không?
- Để lại chìa khóa và thẻ rồi ra ngoài.
- Em có thể giữ lại chiếc này không?
Hoắc Đình Phong cầm chiếc chìa khóa một chiếc siêu xe phiên bản thể thao giơ lên trước mặt Hoắc Minh Thần.
- Em nghĩ sao?
Hoắc Đinh Phong ấm ức toang bước ra khỏi phòng làm việc thì Hoắc Minh Thần gọi lại, anh quăng chiếc chìa khóa về phía Hoắc Đình Phong, giọng điệu lạnh nhạt.
- Điều tra một chút tình hình Mạc thị thời gian gần đây, kể cả chuyện Mạc Hân Vy gả đến nhà họ Hoắc.
- Anh điều tra chị dâu?
- Không làm được? Vậy thì để chìa khóa ở lại.
- Câu nào em nói em không làm được. Nhưng chị Hân Vy dù sao cũng đã là vợ anh rồi, điều tra chị ấy để làm gì?
- Nói sao thì cứ làm vậy. Đừng ở đây luyên thuyên.
- Được rồi, em ra ngoài đây.
Hoắc Minh Thần ngồi ngẫm nghĩ lại chuyện lúc sáng ở nhà họ Mạc. Chuyện nhà họ Mạc anh cũng không rõ, mới đầu anh chỉ nghĩ bọn họ muốn củng cố địa vị mà gả Mạc Hân Vy để cô có cuộc sống sung túc ở Hoắc gia. Nhưng hình như không phải như vậy. Tất cả mọi người ở Mạc gia mỗi lời nói ra đều như đang đay nghiến cô.
Hoắc Minh Thần lúc bước vào cũng nhìn rõ sự tức giận hiện trên khuôn mặt cô, Trần Quân Dao là ai mà lại khiến cô kích động như vậy? Tất cả đều là những câu hỏi lớn trong đầu anh.
Chiều tối, Hoắc Đình Phong bước vào, thái độ cười cợt lên tiếng.
- Anh đoán xem em biết được những gì?
- Một là nói hai là cút.
Hoắc Đình Phong mất hứng.
- Ây da, anh hợp tác một chút thì sẽ chết sao. Thật là mất hết cả hứng thú.
- Nói.
- Mạc thị đúng là đang rất khốn đốn vì thiếu hụt vốn, nguyên nhân là do tên Lý Tín làm giả số sách, ôm tiền ra nước ngoài, tổn thất cũng khá lớn, nghe nói con số lên đến hàng trăm tỷ đồng, nếu chúng ta không đứng ra rót vốn vào thì anh cũng biết rồi đó.
- Ừ. Tiếp đi.
- Muốn nghe chuyện về chị dâu thì thái độ của anh thành khẩn một xíu đi.
Hoắc Minh Thần không trả lời, cứ như thế ném ánh mắt cảnh cáo cho Hoắc Đình Phong.
- Ngoài ra, em còn biết được bà Vân Tuyết không phải mẹ ruột của chị dâu, Mạc Y Sương là con gái bà ta. Đặc biệt là, Mạc Hân Vy chị ấy đã dọn ra khỏi nhà họ Mạc được một thời gian, không hiểu vì lý do gì mà chị ấy trở về nhà họ Mạc, đứng ra liên hôn thương mại với Hoắc gia.
- Cảm ơn anh.
- Không cần khách sáo.
- Hoắc Minh Thần, anh đầu tư vào nhà họ Mạc có được không?
- Cho tôi một lý do? Họ đối xử với cô như vậy cô còn muốn tôi đầu tư?
- Mạc thị là sự nghiệp cả đời của ông ấy, dù sao đi nữa ông ấy cũng là ba tôi.Tôi không muốn...
Hoắc Minh Thần chỉ gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, cũng không trả lời cô là có đầu tư hay không. Cả hai quay về nhà họ Hoắc, cô ở nhà nghỉ ngơi để hôm sau trở lại với công việc của mình. Còn Hoắc Minh thần đã trở lại tập đoàn để làm việc.
Buổi chiều đến, cô cùng Hoắc phu nhân cùng nhau ra ngoài vườn cùng nhau thưởng trà và trò chuyện. Khu vườn rộng lớn được trồng rất nhiều loài hoa cùng cây cối xanh mát tạo nên một cảm giác êm ái.
Mạc Hân Vy đưa mắt nhìn ngắm toàn bộ khu vườn, trong lòng không khỏi thầm cảm thán. Phải mất bao nhiêu thời gian, công sức và tiền bạc mới có thể tạo nên một tuyệt tác như thế này?
Hoắc phu nhân nhấm nháp ly trà, trong lòng có chút hứng khởi.
- Con thấy ở đây như thế nào? Có gì khó khăn cứ nói với mẹ nhé.
- Dạ mẹ.
- Chuyện ở Mạc thị mẹ cũng có nghe nói qua, con không cần quá lo lắng, mọi chuyện có Minh Thần nó sẽ biết mình nên làm gì.
Mạc Hân Vy nghe bà nói, trong lòng thoáng sửng sốt, với những gì diễn ra sáng nay liệu Hoắc Minh Thần sẽ giúp đỡ Mạc thị sao? Mạc Hân Vy nhìn người phụ nữ với gương mặt phúc hậu và nụ cười đầy sự yêu thương, khóe miệng cong lên, mở miệng trả lời.
- Con biết rồi ạ.
[...]
Tại Hoắc thị.
Hoắc Minh Thần ngồi chễnh chệ trên chiếc ghế chủ tịch, đưa mắt nhìn Hoắc Đình Phong. Hoắc Đình Phong bị anh trai nhìn thì trong lòng không khỏi khó chịu, ngậm ngừng nửa muốn nói nửa muốn chiến tranh lạnh, Hoắc Đình Phong nài nỉ lên tiếng.
- Anh à, em thật sự không hợp với công việc này. Anh xem có thể...
- Không thể.
- Anh đừng có bày cái vẻ mặt cau có đó với em được không? Em là em trai anh đó.
- Có gì khác biệt sao?
- Anh cứ như thế thì làm sao phát triển tình cảm với chị dâu? Thật tội nghiệp chị ấy, phải chung sống với một người lạnh lùng, không có tình người như anh.
- Lạnh lùng, không có tình người? Vậy được, em hết tất cả chìa khóa xe của em giao hết ra đây, kể cả thẻ. Nếu muốn lấy lại chúng thì ngoan ngoãn ở lại làm việc đi.
- Anh...anh có thể niệm tình chúng ta là anh em mà suy nghĩ lại được không?
- Để lại chìa khóa và thẻ rồi ra ngoài.
- Em có thể giữ lại chiếc này không?
Hoắc Đình Phong cầm chiếc chìa khóa một chiếc siêu xe phiên bản thể thao giơ lên trước mặt Hoắc Minh Thần.
- Em nghĩ sao?
Hoắc Đinh Phong ấm ức toang bước ra khỏi phòng làm việc thì Hoắc Minh Thần gọi lại, anh quăng chiếc chìa khóa về phía Hoắc Đình Phong, giọng điệu lạnh nhạt.
- Điều tra một chút tình hình Mạc thị thời gian gần đây, kể cả chuyện Mạc Hân Vy gả đến nhà họ Hoắc.
- Anh điều tra chị dâu?
- Không làm được? Vậy thì để chìa khóa ở lại.
- Câu nào em nói em không làm được. Nhưng chị Hân Vy dù sao cũng đã là vợ anh rồi, điều tra chị ấy để làm gì?
- Nói sao thì cứ làm vậy. Đừng ở đây luyên thuyên.
- Được rồi, em ra ngoài đây.
Hoắc Minh Thần ngồi ngẫm nghĩ lại chuyện lúc sáng ở nhà họ Mạc. Chuyện nhà họ Mạc anh cũng không rõ, mới đầu anh chỉ nghĩ bọn họ muốn củng cố địa vị mà gả Mạc Hân Vy để cô có cuộc sống sung túc ở Hoắc gia. Nhưng hình như không phải như vậy. Tất cả mọi người ở Mạc gia mỗi lời nói ra đều như đang đay nghiến cô.
Hoắc Minh Thần lúc bước vào cũng nhìn rõ sự tức giận hiện trên khuôn mặt cô, Trần Quân Dao là ai mà lại khiến cô kích động như vậy? Tất cả đều là những câu hỏi lớn trong đầu anh.
Chiều tối, Hoắc Đình Phong bước vào, thái độ cười cợt lên tiếng.
- Anh đoán xem em biết được những gì?
- Một là nói hai là cút.
Hoắc Đình Phong mất hứng.
- Ây da, anh hợp tác một chút thì sẽ chết sao. Thật là mất hết cả hứng thú.
- Nói.
- Mạc thị đúng là đang rất khốn đốn vì thiếu hụt vốn, nguyên nhân là do tên Lý Tín làm giả số sách, ôm tiền ra nước ngoài, tổn thất cũng khá lớn, nghe nói con số lên đến hàng trăm tỷ đồng, nếu chúng ta không đứng ra rót vốn vào thì anh cũng biết rồi đó.
- Ừ. Tiếp đi.
- Muốn nghe chuyện về chị dâu thì thái độ của anh thành khẩn một xíu đi.
Hoắc Minh Thần không trả lời, cứ như thế ném ánh mắt cảnh cáo cho Hoắc Đình Phong.
- Ngoài ra, em còn biết được bà Vân Tuyết không phải mẹ ruột của chị dâu, Mạc Y Sương là con gái bà ta. Đặc biệt là, Mạc Hân Vy chị ấy đã dọn ra khỏi nhà họ Mạc được một thời gian, không hiểu vì lý do gì mà chị ấy trở về nhà họ Mạc, đứng ra liên hôn thương mại với Hoắc gia.